“Ha ha! Không hổ là Kanon của ta, nhanh như vậy mà đã hoàn thành việc cấu trúc hệ thống tuần hoàn mới. Kế đó chỉ cần ngưng tụ được thiên sứ chi tâm thì hết thảy OK. Bất quá…, muốn ngưng tụ được thiên sứ chi tâm lại cần cơ hội. Nếu nhanh thì chừng vài tiếng là xong, nhưng mà nếu chậm hoặc Kanon không bắt được cơ hội…” Nhìn Kanon được bao phủ trong quang kén, Ye Jian lẩm bẩm.
Ở thời điểm hiện tại, bên trong quang kén, Kanon đã hoàn toàn được bao phủ bởi ánh sáng màu vàng óng. Dưới nước da óng ánh long lanh, những dòng chảy màu vàng óng không ngừng lưu chuyển, thông qua hệ tuần hoàn ‘máu’ mới mà chảy khắp cơ thể.
Hiện tại, cơ thể của Kanon đã hoàn toàn có thể xem như là thân thể của thiên sứ với tất cả mọi đặc điểm nên có của một thiên sứ. Có thể nói là vào lúc này, trừ việc còn chưa có thiên sứ chi tâm ra, thì mọi tiêu chuẩn của Kanon đều đã đạt tới tiêu chuẩn của thiên sứ; bất luận là linh hồn, thân thể hoặc linh lực thì cũng đều như vậy.
Kế đó, chỉ cần chờ tới khi thiên sứ chi tâm được ngưng tụ thành công nữa, vậy thì đôi cánh tượng trưng cho sức mạnh của thiên sứ sẽ mọc ra ở sau lưng của Kanon; đó sẽ là lúc Kanon phá kén mà ra, vũ hóa thành thiên sứ.
Nhưng muốn ngưng tụ ra thiên sứ chi tâm thì cần phải có một cơ hội, mà việc bắt lấy cơ hội này lại chỉ có thể dựa vào chính bản thân Kanon. Đây có thể nói là nan đề cuối cùng, cũng là phần mà Ye Jian tương đối lo lắng.
Bước đi này, cũng tương tự như việc cá vượt long môn, qua được cửa này, Kanon mới có thể chân chính ‘siêu phàm nhập thánh’, từ đó về sau hoàn toàn siêu thoát sự trói buộc của thế giới mà lột xác thành sinh mạng có thứ nguyên cao hơn, trở thành thiên sứ trong truyền thuyết.
Kỳ thực, Ye Jian rất rõ ràng là bước đi này nguy hiểm tới bực nào. Nếu như ý chí của Kanon không đủ kiên cường, không đủ mạnh mẽ, vậy khi đó đừng nói tới việc bắt được cơ hội để lột xác thành thần, Kanon thậm chí có thể sẽ phải rơi vào giấc ngủ say vĩnh viễn, mãi cho tới khi cô bé tự tìm và bắt được cơ hội để vũ hóa thành thiên sứ thì mới thôi.
Đương nhiên, nếu Ye Jian muốn can thiệp thì cậu cũng có thể thông qua ngoại lực mà đánh thức Kanon dậy, nhưng nếu làm vậy thì hậu quả sau đó sẽ là việc lột xác của Kanon trở nên không hoàn chỉnh và có khuyết tật rõ ràng.
Mà Thiên Sứ có khuyết tật, còn có thể gọi là Thiên Sứ sao?
Bất quá, đó là trường hợp xảy ra nếu như Kanon thất bại trong việc bắt lấy cơ hội để ngưng tụ thiên sứ chi tâm, mà Kanon của cậu có thể thất bại được sao?
Không thể nào! Không phải là cậu tự tin quá thừa hoặc lạc quan tiếu, mà là cậu biết rằng đôi mắt của cậu sẽ không lừa cậu. Nếu Kanon của cậu mà không thể lột xác thành thiên sứ, vậy cõi đời này, thậm chí là chư thiên vạn giới, tuyệt đối sẽ không thể tìm ra được ‘người phàm’ thứ hai có thể siêu phàm nhập thánh.
Dù sao độ tương thích của Kanon với thiên sứ vốn dĩ cũng đã rất cao, sau khi có sự can thiệp của cậu, độ tương thích giữa Kanon với thiên sứ lại một lần nữa đạt tới đỉnh điểm. Từ đặc chất tới thiên tư đã hội tụ đủ, thứ còn lại cũng chỉ có tâm linh cùng ý chí, mà tâm linh và ý chí của Kanon phù hợp với thiên sứ tới bực nào, kẻ mù cũng có thể thấy.
Cho nên, theo Ye Jian dự tính, tối đa là hai ngày nữa, Kanon tuyệt đối sẽ thành công và tỉnh lại. Đây là nguyên nhân mà tại sao trước khi bắt đầu tiến hành việc lột xác cho Kanon, Ye Jian lại dặn Yukina và những người khác là trong vòng từ hai tới ba ngày thì cậu sẽ trở về.
“Ha ha, Kanon của mình sao có thể thất bại chứ, lo lắng không đâu. Con bé mà không thành công, vậy cõi đời này còn ai có thể thành công nữa?”
Bật cười, Ye Jian lắc đầu vì sự lo lắng quá mức của mình, cũng tại quan tâm Kanon quá mức, kết quả là giờ lại tưởng tượng không đâu. Con bé này, từ khi gặp cậu tới giờ, chưa bao giờ khiến cho cậu phải cảm thấy thất vọng.
Nữ hài khéo léo, xưa nay luôn nghe lời nhất. Đã đáp ứng là sẽ thành công, vậy thì không có lý do gì để thất bại, nhất là khi thất bại và thành công lại được quyết định bởi niềm tin và ý chí.
“… Kanon, chú vẫn luôn ở bên cạnh Kanon nha. Cho chú được nhìn khát vọng với ý chí muốn trở nên mạnh mẽ, muốn được trưởng thành của Kanon đi. Thành công lần này xong, chúng ta có thể vĩnh viễn ở chung một chỗ với nhau rồi, hơn nữa về sau còn có thể giúp được chú nhiều…”
Mặc kệ việc Kanon có thể nghe được hay không, tới bây giờ, việc duy nhất mà Ye Jian có thể làm cũng chỉ còn có nhắn gửi sự tự tin và ý nguyện lúc này của cậu cho cô bé.
––––––––– phân cách tuyến –––––––––
Trong pháp trận có kích thước to lớn, mười hai cây ‘ma trụ’ phong ấn mười hai thiên sứ đang không ngừng lóe lên ánh sáng màu đỏ sậm.
Phòng thí nghiệm vốn đã tràn đầy vẻ bất tường, nay lại chìm trong ánh tà quang màu đỏ sậm, khiến cho không khí trong phòng trở nên càng thêm âm u và khủng bố, tựa như địa ngục đang xuất hiện trên trần gian.
Ở nơi trung tâm được bao vây bởi mười hai ma trụ, một khối chất lỏng vừa tựa như máu lại đặc sệt như thủy ngân đang không ngừng điên cuồng nhúc nhích, kèm với đó là một cái đầu sọ màu vàng to bằng nắm đấm đang không ngừng phát ra tiếng gào thét không cam lòng, đôi mắt nó bắn ra ánh sáng màu máu đỏ quạch.
『 Tạch tạch tạch két… Chết tiệt… Thứ tàn thứ phẩm… Lại dám để cho kẻ hoàn mỹ như ta… ken két… 』
Hơn hai trăm năm trước, là vị ‘thần’, là tồn tại hoàn mỹ nhất được các nhà giả kim vĩ đại sáng tạo ra.
Không cần đồ ăn, không cần không khí, không cần năng lượng.
Cho dù toàn bộ sinh mạng thể trên thế giới đều diệt vong, nó cũng vẫn y nguyên có thể tồn tại tới vĩnh hằng.
Dù cho là tinh cầu nó cư ngụ có triệt để bị nghiền thành bụi vũ trụ, nó vẫn như cũ có thể vĩnh sinh.
Trong vũ trụ có vô số kim loại. Chỉ cần loại vật chất được gọi là ‘kim loại’ không biến mất, vậy tánh mạng của nó vĩnh viễn cũng sẽ không đạt tới hồi kết.
Là tồn tại sánh ngang với Primogenitor, là sinh mạnh thể hoàn mỹ không già lại không chết, nó được mệnh danh là ‘Hiền Giả’.
Thế nhưng, chính bởi vì nó quá nhiều điểm để gọi là hoàn mỹ, nên sự hiện hữu của nó mới trở thành cấm kỵ.
Thứ duy nhất mà nó e sợ là là trên cái tinh cầu này, xuất hiện sinh mạng có thể tiến hóa tới mức trở nên càng thêm hoàn mỹ hơn so với nó, cho nên, nó mới có ý định hủy diệt tất cả tính mạng. Bởi khi đó, nó sẽ chính thức trở thành sinh mệnh độc nhất vô nhị trên tinh cầu này, chính thức trở thành sinh mệnh vĩnh hằng có thể sừng sững trong cả vũ trụ.
Là sinh mạng hoàn mỹ được sáng tạo ra, nhưng nó lại có ý đồ hủy diệt tất cả sinh mạng. Sự hiện hữu của nó, đã bị ý thức được là một loại sai lầm, bởi nó, đã trở thành ‘cái ác tuyệt đối’ của thế giới. Hiền giả, đã trở thành căn nguyên tội lỗi muốn hủy diệt thế gian.
Cho nên, ý thức được sai lầm của mình, các nhà giả kim vĩ đại đã dùng tất thảy tính mạng và sức mạnh để phong ấn nó. Bởi vì nó bất lão lại bất tử, các nhà giả kim đã rút sạch dòng máu bất tử của nó, hơn nữa còn để cho nhà giả kim có thiên phú nhất thời bấy giờ, Nina • Adelard, dùng linh hồn mình mà phong ấn ‘cái ác’ của thế giới tới vĩnh hằng.
Nhưng mà, nó không cam lòng. Là tồn tại hoàn mỹ, nó sao có thể cho phép những sinh mạng thấp kém hơn mình phong ấn và sử dụng sức mạnh của bản thân? Nó là tánh mạng độc nhất vô nhị, là tồn tại đứng ở đỉnh của thế giới này; cho nên, nó muốn phá phong, nó muốn lấy lại sức mạnh, muốn một lần nữa xuất hiện trên đời.
Cơ hội cuối cùng cũng xuất hiện vào một ngày nào đó sau hơn hai trăm năm. Trong tình cảnh bị phong ấn, nó chật vật mà tích góp sức mạnh, sau đó sáng tạo ra một sự sống. Sự sống đó tồn tại, là để trợ giúp nó thoát ly phong ấn, lấy lại tự do.
Nó thành công, nhưng cũng mất đi phần sức mạnh cuối cùng, cho nên, nó chỉ có thể tiếp tục chờ đợi, tiếp tục tích trữ sức mạnh trong khi đang ngủ say, chờ đợi một ngày nào đó lại tỉnh giấc và lấy lại máu cùng thân thể của mình.
Nhưng bất ngờ xảy ra, chỉ mới vài năm trôi qua, vậy mà kẻ đã cướp đi dòng máu của nó lại chủ động giải trừ phong ấn, để cho nó có cơ hội lấy lại máu và cơ thể mình. Khi đó, nó vẫn chưa tích trữ đầy đủ sức mạnh.
Chỉ có thể suy nghĩ một cách đơn giản, nó không hề biết cái gọi là nhẫn nhịn, cẩn trọng, hoặc suy tính. Không chút do dự, nó lao mình trở về với linh huyết của bản thân. Thế nhưng, điều khiến nó không ngờ tới là, sau khi tiến vào trong linh huyết, nó lại không thể khống chế được linh huyết của mình, thậm chí ngay cả ý thức của nó cũng bị giam cầm lại như hiện tại.
Phẫn nộ cùng bất cam, tiếng gầm gừ vang lên không dứt bên tai.
“Vô ích thôi, trước khi sức mạnh của mười hai thiên sứ hoàn toàn cạn kiệt, coi như tam đại shinso thế chỗ cho ngươi thì cũng phải bị áp chế. Biến mất đi! Sự ra đời của ngươi chỉ là sai lầm của một thời đại. Thế giới này căn bản không tồn tại thứ hoàn mỹ. Đại sư Nina, làm phiền bà.”
Đứng trước tế đàn, Kanase Kensei giơ luyện hạch màu đỏ trong tay lên. Trong kế hoạch ‘Thiên Sứ Vĩnh Hằng’, khó khăn lớn nhất cần lo lắng chính là ý thức của ‘Hiền Giả’. Chỉ cần xóa bỏ được nó, vậy việc dung hợp sau đó sẽ hoàn toàn thuận lý thành chương.
『 Nhữ xác định, là thật sự có thể luyện hóa nó? 』
Từ trong luyện hạch, giọng nói bao hàm nét tang thương và từng trải của một người phụ nữ vang lên.
“Đúng, dựa vào sức mạnh của mười hai thiên sứ này, về lý luận có thể khiến cho nó vĩnh viễn biến mất. Nếu logic đã không có sai lầm, vậy bây giờ, việc chúng ta cần làm là đem lý luận biến thành hiện thực.”
Nghe Kanase Kensei nói như vậy, giọng nói bên trong luyện hạch trở nên trầm mặc.
Một lúc lâu sau, bên trong luyện hạch mới lại lần nữa vang lên tiếng thở dài sâu kín.
『 Nếu vậy, cũng được. Lời nguyền trên mình thiếp thân, nếu có thể kết thúc bằng cách này, vậy các đồng bạn đã chết đi cũng có thể được an nghỉ. 』
Gật gật đầu, Kanase Kensei trịnh trọng mà bưng lấy luyện hạch; sau khi chân thành nói một câu ‘cảm ơn’, ông đưa luyện hạch vào trong trung ương của ống nuôi cấy. Quả nhiên, ngay khi luyện hạch vừa tiến vào, hào quang màu đỏ tươi lập tức bao trùm lấy toàn bộ ‘linh huyết’, ngay cả tiếng gầm gừ của chiếc sọ màu vàng cũng bị ức chế.
『 Mau làm đi, sức mạnh của thiếp thân đã không còn thừa nhiều nữa, Kanase Kensei. 』
“Xin yên tâm! Như vậy, bắt đầu đi! Điên cuồng cuối cùng.”