Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 276 : ngàn cân treo sợi tóc.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Không hổ là Kūgeki no Majo, thậm chí cả chư thần binh khí cũng không uy hiếp được ngươi!”

Ngồi trong phòng lái của No.55 ( Nalakuvera nữ vương ), người lãnh đạo hiện tại của phái Hắc Tử Hoàng Christoph • Gardos nhìn chằm chằm vào bóng đen ưu nhã hiện lên trong màn hình mà cảm thán.

“Lần này, ngươi tuyệt đối trốn không thoát. Sổ sách của chúng ta từ trước tới giờ, ta sẽ tính hết với ngươi một lượt ngay trong hôm nay.”

Giống như một chiếc lông hồng không chút trọng lượng, Natsuki ưu nhã đứng trên mặt đất và nhìn về phía No.55 mà tuyên án, xung quanh cô, tất cả những chiếc Nalakuvera khác đều đã bị vô số xiềng xích trói gô lại.

“Chuyện đó thì không nhất định, Minamiya Natsuki. Tuy ma thuật kiểm soát không gian của ngươi rất lợi hại, nhưng cho dù vậy, thứ mà ngươi đang đối đầu vẫn là chư thần binh khí, là thứ có thể thích ứng với mọi tác động bên ngoài. Ma thuật không gian của ngươi đã bị giải mã xong, cho nên lần này, người thắng là ta. Tuyên bố của ngươi lại bị ta đập tan nữa rồi.”

Giọng nói ung dung lại có phần đắc ý vang lên từ bên trong No.55 khiến cho Yukina và Sayaka đang đứng sau lưng của Natsuki cảm thấy lo lắng. Không hẹn mà cùng, hai người đều nhìn về phía Natsuki, và điều hai thiếu nữ nhìn thấy là vẻ mặt vẫn bình thản tự tin, không kinh không nộ, như đã hoàn toàn nắm chắc chiến thắng của Natsuki.

“Ngươi cho rằng chỉ có thứ này là tạo vật được thần linh tạo ra? Ngươi cho rằng chỉ có chúng là duy nhất?”

“Hả?”

“Chớ quên Raging của ta cũng là di sản cổ đại được thần linh sáng tạo, nó có thể trói cổ được cả chân tổ. Tất cả những thứ này…” Natsuki đưa quạt chỉ về phía những chiếc Nalakuvera bị trói gô ở xung quanh, “… đều đã bị trói lại, chỉ còn có một mình ngươi. Coi như món đồ chơi đó của ngươi đã giải mã được ma thuật không gian của ta, vậy thì sao? Chỉ còn có một mình ngươi, ngươi cho rằng mình còn có thể sống mà rời khỏi nơi này?”

Giọng nói duy ngã độc tôn của Natsuki vào lúc này hóa ra lại dễ nghe như vậy. Yukina và Sayaka liếc về phía nhau, cả hai đều có thể nhìn thấy được trong mắt của người kia, vẻ vui mừng xen lẫn chút bất cam. Nói thật, mặc dù cả hai đều đã được trao tặng đặc quyền có thể rút lui khi cần thiết, thế nhưng nếu có thể hoàn thành nhiệm vụ, cả hai sao có thể cam tâm mà rút lui đào tẩu?

Trước không nói tới lòng tự trọng của cả hai sẽ như thế nào, chỉ nói riêng việc hậu quả của việc bỏ mặc cho thứ này tùy ý hoành hành cũng đã khiến hai thiếu nữ không thể nào rút lui. Tối thiểu, cả hai thiếu nữ đều không hi vọng nhìn thấy cảnh những thứ binh khí kinh khủng này khắp nơi phá hư đảo Itogami. Với khả năng tàn phá của thứ này, nếu bỏ mặc thì có lẽ chỉ cần một ngày, toàn bộ đảo Itogami đều sẽ chìm vào trong lòng đáy biển.

Bởi vậy, khi biết Natsuki đã thành công khống chế được Nalakuvera, cả hai mới cảm thấy vui mừng xen lẫn chút bất cam như vậy. Không cam lòng vì sự nhỏ yếu của mình, vui mừng vì những hậu quả đáng sợ sau đó sẽ không xảy ra. Chỉ là, tên cáo già lõi đời Christoph đã thật sự bó tay với tình huống này rồi sao?

“Ha ha, câu này của ngươi sai rồi. Không phải một, mà là bảy. Hiện tại, đã giải mã được ma thuật không gian của ngươi, vậy bảy đánh một, ngươi nói xem, ai mới là người chiến thắng cuối cùng đây?”

Tiếng cười gian trá khiến cho cả ba cô gái ở đây đều sinh lòng cảnh giác, và quả nhiên, ngay khi Christoph vừa dứt lời, mặt biển cách đó không xa lập tức sôi trào. Dưới sự chú ý của ba cô gái, từng chiếc Nalakuvera không chút trầy xước lần lượt leo ra từ trong biển, số lượng không nhiều không ít, vừa vặn sáu cái.

Nhìn sáu chiếc Nalakuvera đột nhiên xuất hiện, Natsuki trước tiên lộ ra vẻ ảo não. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sáu chiếc này chính là sáu chiếc đã bị mình dùng phép thuật không gian quăng vào trong biển lúc lên thuyền cứu viện Nagisa với Asagi. Thật không ngờ tên cáo già Christoph • Gardos lại dùng chúng để dự mưu cho tình huống này.

“Minamiya-sensei…”

Bên cạnh vang lên tiếng kêu có phần lo lắng của Yukina. Mặc dù nghe được, nhưng Natsuki lại không nói gì thêm. Cô chỉ rút chiếc điện thoại mình lấy của Asagi ra và ném cho Yukina, sau đó dùng giọng thì thầm mà chỉ có ba người mới nghe được để nói với hai thiếu nữ: “Trong này có lưu một đoạn âm thanh dùng để kích hoạt hệ thống tự hủy của những thứ này, chỉ cần vào được trong buồng lái của chiếc lớn nhất mà Christoph • Gardos đang lái, rồi mở đoạn âm thanh này ra, thì tất cả chúng đều sẽ đồng loạt tự hủy.”

Nghe được lời của Natsuki, Yukina cúi đầu nhìn chiếc điện thoại trên tay mình, trên màn hình biểu hiện một đoạn âm thanh đang bị tạm ngừng.

“Hệ thống tự hủy?” Yukina tự thầm thì.

“Nhiệm vụ này giao cho em, Himeragi Yukina. Không còn thời gian, lập tức chuẩn bị đi, tôi và Chiến Vũ Sư sẽ yểm hộ cho em. Nhớ kỹ, chỉ có ở trong buồng lái của nó mở đoạn âm thanh này lên thì mới có hiệu quả.”

“À?”

Nói xong, còn không đợi Yukina kịp phản ứng, Natsuki đã biến mất ngay trước mặt thiếu nữ.

“Yukina-chan, hay để chị làm đi?”

Bên cạnh, Sayaka có chút lo lắng mà đi tới nói như vậy với Yukina. Là người phải chiến đấu sớm nhất với Nalakuvera, Sayaka hiểu rõ chỉ riêng việc tiếp cận chiếc ‘nữ hoàng’ kia thôi cũng là một việc nguy hiểm tới mức nào, huống hồ gì là phải nhảy vào trong phòng lái của đối phương.

Sayaka hiểu rõ, Yukina sao có thể không hiểu? Nhưng cô bé vẫn kiên quyết lắc đầu: “Để em làm đi! Chỉ có Schneewalzer mới có thể cạy được lớp vỏ ngoài của thứ đó để xâm nhập vào phòng lái.”

Cầm chặt chiếc điện thoại trên tay, Yukina gửi cho Sayaka một cái nhìn trấn an, sau đó cô bé lập tức triển khai tư thế và bắt đầu tụ tập linh lực.

Hiểu tính cách của Yukina, Sayaka biết là giờ có nói gì thêm đi nữa thì cũng vô dụng, cho nên thiếu nữ cũng không làm điều thừa mà cũng vào thế chuẩn bị. Thời điểm này, việc thiếu nữ có thể làm cũng chỉ có toàn lực yểm hộ Yukina mà thôi.

“Nhanh lên, bên này sắp không xong rồi.”

Cách đó không xa, tiếng kêu có chút đè nén và thúc giục của Natsuki vang lên. Ma thuật không gian đã bị giải mã, lại còn phải lấy một đánh sáu, áp lực của Natsuki không thể nghi ngờ là rất lớn. Bất quá vì để kéo dài thời gian cho hai thiếu nữ có thể công phá chiếc No.55, cô cũng chỉ có thể cắn răng kiên trì cầm chân sáu chiếc Nalakuvera vừa xuất hiện này.

“Yukina-chan!”

Gật gật đầu, trên gương mặt còn giữ lại nét ngây thơ của Yukina hiện lên vẻ quyết tuyệt. Ngay sau đó, kiếm vu của Shishio Kikan hóa thành một thanh lợi nhận xỏ xuyên qua tất thảy mà bắn nhanh về phía chiếc Nalakuvera nữ hoàng. Mà cùng lúc đó, Sayaka cũng đã bắt đầu công việc của mình.

“—— shishi no bujotaru, takagami no maihime ga tatae tatematsuru! ( Hỡi linh vũ của sư tử, võ cơ của Takagami tán tụng người tại đây. )”

Thanh âm trong vắt của Sayaka như xé toang chiến trường tràn ngập khói lửa.

Chậm rãi giơ ma cung màu bạc lên, thiếu nữ đem toàn bộ chú lực dồn hết vào trong chú tiễn đã được khoác lên dây, rồi kéo dây cung lên hết mức.

“Kyokkō no enku, kōka no kirin, sowa tengaku to gōrai o sube, funen o matoite, yōrei meiki o itsuranuku mono nari! ——! ( Cực quang viêm câu, hoàng hoa kỳ lân. Người là thiên nhạc cùng oanh lôi, là người quấn quanh bởi ngọn lửa, lấy vạn tiễn bắn xuyên yêu linh cùng minh quỷ. )”

Buông tiễn!

Mũi tên bắn ra. Không giống như những mũi tên băng giá trước kia, lần này, mũi tên Sayaka thả ra lại là ma tiễn mang theo màu đỏ nguyền rủa đầy bất tường.

Mũi tên màu đỏ sậm tựa như là ánh bình minh phá tan đêm tối. Cơ hồ chỉ trong tích tắc, mũi tên đã vượt qua Yukina mà đánh thẳng vào trên thân của chiếc ‘nữ vương’ và phát nổ.

Xèo…xèo ————!!

Cơn mưa ánh sáng màu đỏ sậm xối lên trên mình của ‘Nữ Vương’, khiến toàn thân chiếc ‘Nữ Vương’ phát ra tiếng kim loại bị acid ăn mòn.

“Cái gì!? Mất khống chế!?”

Ngồi trong buồng lái của chiếc ‘Nữ Vương’, Christoph có chút kinh ngạc vì tình huống này, không ngờ con nhóc của Chiến Vũ Sư của Shishio Kikan tới lúc này mà vẫn còn có át chủ bài.

Bất quá, Christoph cũng không có vì vậy mà mất bình tĩnh. Loại công kích như thế này, tối đa cũng chỉ làm bị thương được vỏ ngoài của ‘Nữ Vương’ mà thôi, hoàn toàn không có ảnh hưởng gì với người ngồi trong buồng lái.

Nhưng, còn không chờ Christoph kịp lấy lại tinh thần, thì một giọng nói trong trẻo quen thuộc khác lại vang lên bên tai.

“Bình minh phá ma, thần lang Tuyết Hà, lập tức dùng thần uy sắt thép của người, giúp tôi thảo phạt ác thần bách quỷ —— (hama no shokö, sekka no shinrö, hagane no shini o mochite, ware ni akujin hyakki o uta se tamae! ).”

Xì — Kéttt ——————!!

Âm thanh tựa như tiếng cắt kim loại vang lên, và phần vách buồng lái trên đầu của Christoph xuất hiện một vết nứt.

Mắt thấy chỉ cần một tích tắc nữa thôi, buồng lái sẽ bị đối phương phá tan, thì đúng lúc này, quyền khống chế của ‘Nữ Vương’ bỗng khôi phục.

“Ha ha! Lần này là các ngươi thua, kiếm vu trẻ tuổi.”

Trong tiếng cười đắc ý của Christoph, ‘Nữ Vương’ vung đôi càng sắc nhọn của mình về phía Yukina; lúc này, cô bé đang trong trạng thái hoàn toàn không phòng bị.

Nhìn thấy cảnh này, cách đó không xa, cả Sayaka lẫn Natsuki đều cùng lộ ra vẻ hoảng sợ.

Nhưng bất chợt, vào đúng khoảnh khác ngàn cân treo sợi tóc, một tia bạch quang chợt lóe lên và lướt qua chân trời. Thời gian vào thời khắc này dường như bất động.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio