“Luồng sức mạnh khó ưa này… Thật không thể ưa được cái mùi này chút nào! Là người chim được ai triệu hoán? Nơi này còn có thành viên của giáo hội Tây Âu?”
Đối với bên thứ ba đột nhiên xông tới cắt đứt cuộc chiến đang dở tay của mình, phản ứng đầu tiên của Valter là kinh hãi, nhưng rồi rất nhanh, anh đã lấy lại bình tĩnh. Sau đó, trong sự kinh nghi, Valter nhìn về phía kẻ thứ ba vừa xuất hiện, chiến ý trong lòng lại bắt đầu bùng lên, càng thêm hừng hực.
Giáo hội và Ma Tộc, từ xưa tới nay, tính từ thời Viễn Cổ, cả hai cũng đã luôn là kẻ thù thủy hỏa bất dung. Nhất là với tộc ma cà rồng, bộ tộc được xem là mạnh nhất và là đại biểu cho ma tộc, xung đột giữa hai bên là không thể dung hòa. Theo vô số tư liệu được sử sách ghi lại, sự xung đột giữa giáo hội và vampire từ ngàn xưa tới nay, hầu như chưa có thời khắc nào ngừng lại.
Mỗi một thời đại, gần như luôn luôn có thể tìm ra được những ghi chép ghi lại vô số những cuộc chiến lớn nhỏ giữa giáo hội và tộc ma cà rồng. Thậm chí, cho dù là hiện nay, trong thời đại mà ‘Giao Ước Thánh Vực’ đã được ký kết, đâu đó trên thế giới, mỗi thời mỗi khắc vẫn đều diễn ra những xung đột ngầm giữa giáo hội và các ma cà rồng.
Trong đó, nơi thường xuyên xảy ra các xung đột nhất, chính là khu vực Trung Châu Âu, vì đó là nơi tiếp giáp của Ikusaō Ryōiki với Tây Âu —— địa bàn của Tam Đại Giáo Hội.
Valter, thân là công tước thuộc về Ikusaō Ryōiki, lãnh địa tự trị của anh hiển nhiên cũng thường xuyên xảy ra xung đột với giáo hội. Nếu như không phải là vì Valter là một kẻ có ‘hung danh hiển hách’ khiến cho giáo hội không dám để cho xung đột lên cấp, đoán chừng khu tự trị Ardeal dưới quyền cai trị của anh cũng đã chẳng thể phồn hoa và an nhàn như hiện tại.
Đây cũng là chuyện dễ hiểu. Dù sao công tước vùng Ardeal xưa nay vẫn luôn nổi tiếng là một kẻ điên, cho dù là trong bản tộc cũng ít có người nào dám khiêu chiến chứ đừng nói là đám rùa đen rụt đầu như giáo hội Tây Âu.
Bất quá, dù không có quá nhiều chiến sự xảy ra trên lãnh địa của mình, nhưng thân là một kẻ cuồng chiến, đồng thời cũng là một công tước có lãnh địa giáp giới với giáo hội Tây Âu, Valter vẫn có hứng thú rất lớn với tử địch đã luôn không ngừng giao chiến với tộc vampire từ ngàn xưa cho đến tận bây giờ này.
Những tư liệu có liên quan tới giáo hội Tây Âu, ngoài sáng trong tối, thậm chí cả những thông tin tuyệt mật của giáo hội mà ít người được biết, Valter cũng biết được không ít, trong đó, bí thuật được giáo hội xem là cơ sở để lập thân là [ Triệu Hoán Thiên Sứ ] Valter cũng biết được đôi chút.
Đây là bí thuật mà vô số năm qua đã cản chân ma tộc khiến ma tộc không thể hoàn toàn tiêu diệt được giáo hội, cũng là bí thuật mà giáo hội đã dùng làm chỗ dựa khiến các chân tổ phải thỏa hiệp vô số lần. Lấy tín ngưỡng làm cầu nối, câu thông với thiên sứ trên ‘Thiên Đường’, sau đó dùng ma lực và sức sống của bản thân làm vật hiến tế, triệu hồi thiên sứ đã câu thông được giáng xuống ‘trần gian’.
Valter mặc dù được vinh dự là quái vật ‘tiếp cận với chân tổ nhất’, nhưng nói cho cùng, anh vẫn còn là một vampire trẻ tuổi. So với cuộc đời đã kéo dài không biết bao nhiêu thế kỷ của những vampire trưởng lão thuộc thế hệ trước, số năm tháng mà anh đã trải qua, sợ là còn chẳng bằng được con số lẻ trong số tuổi của những vị trưởng lão già này.
Cũng bởi vậy, mặc dù về mặt thực lực, anh đã vượt qua tất cả các trưởng lão trong đế quốc, nhưng cho tới hiện tại thì anh vẫn chưa từng được thấy tận mắt thiên sứ do giáo hội triệu hoán. Không! Muốn nói chưa từng thấy qua thì cũng không hẳn, phải nói là anh chưa từng được chân chính xác nhận và chưa từng được chân chính giao thủ với thiên sứ được giáo hội triệu hoán, như vậy hẳn chính xác hơn.
Tóm lại, đối với chủng loại sinh mạng thuộc thứ nguyên cao hơn như ‘Thiên Sứ’, Valter có sự cuồng nhiệt gần như là điên rồ. Vừa rồi, khi chiến đấu với Huyết Thiên Sứ, sở dĩ anh điên cuồng mà chơi cương với đối phương như vậy cũng là vì sự cuồng nhiệt tới điên rồ này. Bản chất hiếu chiến của tự thân Valter, kết hợp với cảm giác chán ghét nhưng lại nhiệt huyết sôi trào khi gặp phải Thiên Sứ, khiến Valter không thể kềm được sự cuồng nhiệt của mình.
Mà bây giờ, kẻ thứ ba đột nhiên xuất hiện và chen ngang vào trong cuộc chiến của anh, không những tỏa ra khí thế mạnh mẽ của sinh vật cao thứ nguyên, mà còn tỏa ra hơi thở thần thánh còn nồng nặc hơn của Huyết Thiên Sứ tới những mười, hai mươi lần. Cho dù hiện tại chỉ là nhìn đối phương từ xa xa, thế nhưng Valter cũng đã cảm nhận được, dòng máu ma cà rồng trong người mình đã cháy tới điên rồi. Máu trong người tựa như lũ quét, cuồn cuộn mà chảy qua từng thớ thịt, từng dây thần kinh, khiến cho trong đầu của Valter gần như chỉ còn lại có hai từ ‘chiến đấu’.
“Thứ ta khó chịu nhất xưa nay chính là có kẻ dám tùy tiện cắt ngang cuộc chiến của ta, mà đã vậy, kẻ cắt ngang còn là thứ mà ta ghét nhất. Nếu đã vậy, hôm nay đánh cho thống khoái đi. Cùng một lúc đối đầu với hai thiên sứ, toàn bộ Ikusaō Ryōiki từ ông cụ trong nhà ra, phỏng chừng chưa ai từng được thử chứ?”
Gương mặt anh tuấn chỉ còn lại sự cuồng nhiệt đầy vui vẻ. Từng ngón tay đều đang không ngừng run rẩy vì kích động. Khí thế ma cà rồng trên người Valter đã tăng lên tới mức tối cao, sau đó nhanh chóng siêu việt mà đạt tới độ cao xưa nay chưa từng có. Chưa bao giờ, chưa bao giờ khí thế trên người Valter mạnh được như ngày hôm nay, cũng chưa bao giờ, anh lại có cảm giác sảng khoái tràn trề như thế này, đây là cảm giác sảng khoái khi giải phóng sức mạnh xưa nay vẫn luôn kềm chế.
Không cần biết giới hạn, không cần phải e dè, không cần phải chần chờ, chỉ cần giải phóng rồi siêu việt, siêu việt, lại siêu việt. Là ma cà rồng hiếu chiến tới mức cuồng chiến, đồng thời cũng là ma cà rồng trực hệ có thiên phú nhất từ trước đến nay, Valter thậm chí cũng chưa từng biết được là giới hạn của mình nằm ở nơi nào.
Valter chỉ có thể biết được một chuyện, đó là nếu như kẻ địch không thể triệt để nghiền nát bản thân, không thể dùng sức mạnh tuyệt đối để đem mình phong ấn hoặc trấn áp, vậy thì anh tuyệt đối sẽ là kẻ chiến thắng cuối cùng. Anh chỉ cần không ngừng siêu việt giới hạn của bản thân, rồi sau đó chẳng sớm thì muộn, anh cũng sẽ đem kẻ địch dẫm nát dưới chân của mình.
Cơn bão ma lực màu lam đen bùng lên từ trên người Valter, sau đó điên cuồng mở rộng. Một con, hai con, ba con; chỉ trong nháy mắt, ba con kenjuu hình rắn khổng lồ mà hoa lệ đã lao ra từ trên người Valter và gầm thét mà phóng lên trời.
Một hơi triệu hồi ba con kenjuu cùng một lúc. Thành tích này, nếu để cho những lão vampire già đã sống vô số năm thấy được, phỏng chừng là sẽ có không ít kẻ sẽ phải xấu hổ tới mức từ nay về sau chỉ còn biết trốn đi ẩn cư, không bao giờ ló mặt ra nữa. Thật đúng là, quả không hổ là kẻ điên được mệnh danh là Ma Cà Rồng Tiếp Cận Chân Tổ Nhất.
“Utpalaka! Takako! Shakara!”
Ba con cự xà có hình dạng khác nhau, sau khi nghe được mệnh lệnh của chủ nhân thì nhanh chóng giao thoa. Tựa như thắt bím, cả ba cứ lần lượt xen kẽ lẫn nhau trên không trung, cho tới khi hợp lại thành một.
“RỐNGGGGGGGGGGGG ————————————!!!”
Tiếng gầm điếc tai của loài ma long hai đầu vang rền trên không. Hơi thở toát ra băng giá cùng sấm sét, thân hình khổng lồ dài hằng vài trăm mét của con ma long gần như che phủ đại địa.
Con kenjuu dung hợp này, đã hoàn toàn bước chân vào cấp bậc chân tổ.
Không gian bị xé rách, khí áp cuốn lên khắp nơi. Sau khi con ma long màu lam tím được triệu hồi ra xong, sắc mặt của Valter cũng trở nên trắng bệch.
Hiển nhiên, với thực lực của anh lúc này, dung hợp ba con kenjuu đã là cực hạn, nếu cưỡng ép dung hợp thêm nữa, phỏng chừng sẽ phải liều mạng.
“Canaanro!”
Tiếng kêu của Valter khiến cho hai cái đầu rồng dữ tợn của ma long chợt cất cao.
Phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa, hai luồng hàn lôi tựa như thiên thạch phụt ra từ miệng của ma long, bắn thẳng về phía hai thiên sứ đang lơ lửng trên trời với tốc độ nhanh như chớp nhoáng.
Chỉ là, đúng vào lúc mà hai luồng hàn lôi sắp đánh trúng hai thiên sứ, không gian đột nhiên nổi lên những gợn sóng lớn. Sau đó, một luồng sáng màu bạc chợt lóe lên.
OANH ————!!!
Hai luồng hàn lôi chợt nổ tung. Sau đó, một vòng xoáy khổng lồ màu bạc chợt xuất hiện ở trung tâm nơi mà hai luồng hàn lôi vừa phát nổ.
Tất cả ma lực đang trong trạng thái cuồng bạo đều bị vòng xoáy màu bạc hút sạch. Cuối cùng, khi tất cả đã tan hết, ở nơi trung tâm của vòng xoáy, vị khách không mời mới lộ ra diện mục. Đó là một con ma sói đầy vẻ hung tàn với bộ lông màu bạc trắng, đôi mắt không hề có chút tình cảm bắn ra hơi thở chết chóc khiến người ta không rét mà run. Nanh vuốt sắc bén tỏa ra hơi lạnh buốt giá, ma sói tựa như quân vương bễ nghễ mà nhìn xuống Valter với vẻ miệt thị.
“Kenjuu cấp shinso ——!?”
Vẻ kinh ngạc hầu như không thể kềm chế được mà tràn lan trên mặt của Valter. Đây là kenjuu cấp chân tổ, tuyệt đối không lầm được.
Nghĩ vậy, bộ não của Valter bắt đầu điên cuồng vận chuyển. Trong tam đại, không, hẳn là trong tứ đại chân tổ, có ai sở hữu kenjuu có hình dạng ma sói? Rốt cục là vị nào ngự giá thân chinh đến đây?
“Không cần phải đoán nữa, Valter, nó là đồng bọn của ta. Tên nó là Fenrir.”
Giọng nói quen thuộc vang lên khiến cho Valter không thể không ngừng việc suy tư lại mà nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Bên cạnh của ma sói, chẳng biết từ lúc nào, một thiếu niên có mái tóc màu tím bạc đã đứng đó.
“Ye?”
Đây là người đã khiến anh ‘sáng nhớ chiều mong’, cũng là một trong các mục tiêu trọng yếu nhất của anh khi đi sứ tới nơi này.
Nhưng mà, vừa rồi anh nghe thấy gì? Nếu anh không nhớ lầm thì, thiếu niên vừa nói rằng con ma sói này là kenjuu của cậu ta? Chuyện này có thể sao? Theo Valter được biết thì nhân loại, cũng như tất cả những chủng tộc khác trừ tộc vampire, đều không thể nào khống chế được kenjuu. Cho dù là có, phỏng chừng cũng phải trả cái giá cực kỳ thê thảm. Nhưng thiếu niên lại nói là con ma sói này, là đồng bọn?
“Ừ, không cần hoài nghi lỗ tai cùng với tri thức của mình Valter. Nó là đồng bọn của ta. Còn nữa, lần này ta không tới đây để nói nhảm. Chuyện ngươi đã làm, tới lúc phải trả nợ rồi. Ta tới để tính sổ với ngươi.”