Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 287 : thiên sứ hạ màn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Zoẹt ——!!

Khí áp mỏng manh bị sức mạnh của ma từ pháo làm cho vặn vẹo. Lúc này, vòng xoáy năng lượng màu đỏ ngòm đang lóe lên điện quang cuối cùng cũng đã tích tụ đủ sức mạnh.

Ma lực được dồn ép tới mức tận cùng, vào thời khắc này, cứ thế mà được bắn thẳng về phía Ye Jian.

OÀ..ÀNH!!!

Cực quang màu đỏ sậm phá tan không khí cản trở mà lao về phía Ye Jian với khí thế không gì cản nổi.

Nhưng cũng cùng vào lúc này, mũi tên diệt thần đã được Ye Jian kéo căng cũng được cậu thả ra. Mũi tên mang theo ngọn lửa đen ma quái vô thanh vô tức mà xuyên thấu hư không, cứ thế mà đâm thẳng vào viên ma từ pháo ngay từ chính diện.

Không có tiếng nổ kinh thiên động địa như trong tưởng tượng, thậm chí còn chẳng nổi lên chút gợn sóng nào.

Mũi tên màu đen cứ vậy mà xỏ xuyên qua chùm sáng màu máu đỏ. Như đâm xuyên qua một tờ giấy, mũi tên màu đen dễ dàng xuyên thủng ma từ pháo, khiến nó tan thành từng chùm sáng nhỏ trên không trung.

Đòn tấn công hầu như có thể đánh chìm hơn một nửa đảo Itogami cứ thế mà bị phá vỡ, không để lại chút dấu vết nào. Nhưng đó vẫn còn chưa hết, mũi tên, sau khi xỏ xuyên qua chùm sáng màu đỏ ngòm, tiếp tục giữ nguyên tốc độ của mình mà ghim vào giữa mi tâm của huyết thiên sứ.

“Ah ————!!!!”

Tiếng thét chói tai như tiếng cắt kim loại vang lên xé rách cả tầng mây. Bị mũi tên màu đen ghim trúng linh hồn, huyết thiên sứ rớt xuống từ thiên không như một con diều đứt dây.

Nhìn thấy huyết thiên sứ đã trụy lạc, Ye Jian liền phất tay về phía huyết thiên sứ, dùng linh lực kéo nàng lại gần với mình.

Tiếng thét chói tai vẫn cứ vang lên không ngừng. Trong lúc tiếng hét phát ra, những hoa văn máu quấn trên cánh của thiên sứ bắt đầu điên cuồng rút lui, đồng thời, lớp vỏ kim loại màu đen bọc trên người huyết thiên sứ cũng bắt đầu tróc ra rồi vỡ vụn, vóc người có lồi có lõm đặc trưng của phái nữ cũng bắt đầu hồi phục và trở về trên người của huyết thiên sứ.

Sự thay đổi này kéo dài chừng nửa phút, sau đó, cả người của huyết thiên sứ chợt rung mạnh một cái. Một chùm sáng màu vàng lợt đột nhiên bắn ra từ trong ngực của huyết thiên sứ, liền sau đó, một mũi tên màu đen thu nhỏ cũng bắn ra theo và đuổi theo chùm sáng màu vàng lợt.

Hoảng hốt chạy bừa khắp nói, chùm sáng màu vàng lợt cứ như con ruồi không đầu, chỉ biết chuyển động lung tung trên trời, cố gắng tìm cách để thoát khỏi sự truy kích của mũi tên màu đen. Rồi bỗng nhiên, giống như chợt phát hiện ra mục tiêu nào đó, chùm sáng màu vàng đột nhiên chuyển hướng mạnh và đâm đầu xuống biển.

Nhận thấy chùm sáng chuyển hướng, mũi tên màu đen giống như có mắt, cũng lập tức thay đổi phương hướng và dùng tốc độ càng nhanh hơn mà truy theo.

Đối với những chuyện này, Ye Jian đều nhìn thấy, chỉ là cậu chẳng bận tâm lắm, vì lúc này, cậu càng muốn dành sự chú ý của mình cho huyết thiên sứ.

Giờ phút này, huyết thiên sứ đã hoàn toàn hồi phục lại tư thái ban đầu.

Dung nhan cùng vóc người hoàn mỹ đến không thể tưởng tượng nổi, mái tóc dài màu máu tựa như thác nước, đôi tròng mắt màu vàng óng vô cảm không chút xao động. Lúc này, thứ duy nhất thay đổi trên người huyết thiên sứ cũng chỉ có đôi cánh trắng, thứ mà trước đó hiện đầy những hoa văn màu máu, thì giờ đã trở nên trắng noãn, thuần khiết vô hạ, hoàn toàn không còn chút tạp sắc nào.

Từ trên người của huyết thiên sứ, Ye Jian có thể phát giác được một nguồn ma lực có trữ lượng cực lớn, một nguồn năng lượng linh hồn vô chủ vô cùng tinh khiết, hẳn là linh hồn của chính bản thân huyết thiên sứ nhưng đã bị đánh tan, cùng với một luồng ý thức quen thuộc như khá yếu.

Tay khẽ vẫy, huyết thiên sứ đã hoàn toàn mất đi ‘động cơ’ lập tức chậm rãi trôi tới trước mặt cậu.

Thò tay khẽ vuốt đôi má hoàn mỹ của huyết thiên sứ, cảm giác nhẵn mịn và tinh tế tỉ mỉ như tơ lụa thật sự khiến Ye Jian không khỏi tán thán. Không thể thừa nhận là có đôi khi, thứ nhân tạo lại mới chính là thứ hoàn mỹ, tối thiểu thì dung mạo cùng dáng người có tỷ lệ vàng này, trên thế giới thực đúng là chẳng có mấy người có thể so sánh.

Lắc đầu, tạm thời đè những ý tưởng lung tung ở trong lòng xuống, Ye Jian đặt tay lên trán của huyết thiên sứ.

Sức mạnh linh hồn khổng lồ lập tức rót vào trong biển ý thức của huyết thiên sứ. Hiện tại, việc cậu phải làm đó là tìm được ý thức đã trở nên yếu ớt của Nina, sau đó lợi dụng nguồn năng lượng linh hồn thuần túy có trong biển ý thức của huyết thiên sứ mà nhẹ nhàng chăm sóc, để ý thức của Nina có thể dần hồi phục lại.

Cũng may, tia ý thức này của Nina mặc dù yếu nhưng lại khá là nguyên vẹn, nếu như nó mà trở nên tàn khuyết, vậy thì lượng công việc cần làm tuyệt đối sẽ tăng lên gấp mấy lần, thậm chí cho dù có tăng lên mấy lần thì sau khi ý thức của Nina hồi phục lại, cô vẫn sẽ đánh mất rất nhiều ký ức.

“Mang lấy nguyền rủa trên vai suốt hai trăm năm, cuối cũng cũng nên được giải thoát rồi, Nina • Adelard.”

Lẩm bẩm một câu, Ye Jian tách một luồng sức mạnh linh hồn ra, đem nguồn năng lượng linh hồn thuần túy có trong đầu huyết thiên sứ khống chế. Trong này hẳn còn có chương trình nào đó do Kanase Kensei để lại, cốt là để tẩm bổ cho Nina, nhưng mà trong tình huống hiện tại thì thứ này lại thừa, Ye Jian cần phải xóa đi. Có sức mạnh [ Tinh Lọc ], Ye Jian muốn làm việc này thực quá dễ dàng.

Tiện tay xóa xong chương trình Kanase Kensei để lại, Ye Jian không lập tức ra tay cứu trị cho ý thức của Nina ngay, mà cậu chỉ dùng sức mạnh để bảo hộ. Nguyên nhân là vì hiện giờ không phải là lúc để gọi tỉnh Nina. Mặc dù sự kiện không sai biệt lắm cũng đã có thể xem như là kết thúc, nhưng ở dưới mặt biển, sinh mệnh vô cơ kia vẫn còn đang liều mạng kéo dài hơi tàn, nó vẫn đang cố gắng tìm kiếm kim loại quý nhằm tìm cách thoát khỏi sự truy sát của ma tiễn.

“Cái gọi là sinh mạng hoàn mỹ, nói cho cùng thì cũng chỉ là một thứ hề thấp kém nhược trí mà thôi. Ha, đối với nhân loại thì đây hẳn là sự trào phúng lớn nhất đi? Bản chất sinh mạng còn không hoàn thiện được bằng một thứ nhược trí?”

Ye Jian chỉ đứng lại chỗ trào phúng mà không đuổi theo, bởi vì cậu biết là không cần, phá hư ma tiễn tuyệt đối sẽ khiến cho luồng tàn hồn này phải hoàn toàn biến mất.

Một tay ôm lấy huyết thiên sứ đã hôn mê, bóng của Ye Jian chợt lóe lên và trở về trên nóc nhà của khối kiến trúc mà Natsuki và những thiếu nữ khác đang đứng.

“Ye-jisan ( Ye-sensei )…!”

Nhìn thấy Ye Jian xuất hiện, các cô gái mặc dù có biểu lộ khác nhau, thế nhưng đều có một điểm chung, đó là mừng rỡ.

Chỉ có điều, khi các thiếu nữ nhìn thấy bóng người hoàn mỹ có mái tóc đỏ ngòm đang nằm trong ngực của Ye Jian, biểu lộ của tất cả đều khẽ thay đổi.

Nhưng đương nhiên, đã sớm ngờ tới việc này, Ye Jian không đợi các cô gái mở miệng hỏi thăm thì đã chủ động giải thích: “Ma tính của nàng đã bị linh lực thần thánh của Kanon đánh tan, về sau sẽ không làm loạn nữa. Kế tiếp tôi cần phải phong ấn sức mạnh của cô ta nên tạm thời rời đi trước, chuyện ở đây nhờ Natsuki-chan.”

“Cái gì!? Ngươi lại muốn biến mất? Ngươi rốt cuộc ————” Nghe Ye Jian nói như vậy, Sayaka là người đầu tiên không nhịn được mà trách móc, chỉ là còn chưa kịp nói xong thì thiếu nữ đã bị bạn mình cản lại.

Nhẹ nhàng mà lắc đầu với bạn thân của mình, Yukina quay lại nhìn Ye Jian và nói với vẻ ngoan ngoãn: “Uh, tụi em sẽ chờ anh về, Ye-sensei. Thế nhưng hi vọng sau khi xong việc, Ye-sensei sẽ giải thích nghi hoặc cho tụi em biết. Em nghĩ Aiba-senpai, Sayaka-san, Kanon cùng với Minamiya-sensei cũng đều cảm thấy như vậy.”

Lời của Yukina được tất cả các cô gái nhất trí thừa nhận, nhưng tất nhiên, phương thức biểu hiện thì vẫn mỗi người một kiểu.

Sayaka thì ừ gật đầu, sau đó lại trừng mắt với Ye Jian để biểu thị sự bất mãn; Asagi thì nhìn Ye Jian với vẻ hồ nghi, sau đó là u oán; Kanon thì chỉ khéo léo mà ngóng nhìn; về phần Natsuki thì chỉ nhìn chằm chằm vào Ye Jian với vẻ quái lạ, sau đó không chút kiêng dè mà biểu hiện sự khinh bỉ của mình: “Thì ra là vậy! Xem ra học sinh chuyển trường hiểu cậu rất rõ ha?”

“Khục, nói tóm lại, chờ tôi làm xong việc của mình, tôi sẽ về giải thích kỹ càng cho mọi người nghe. Về phần công tác thanh lý hậu quả, đành phải làm phiền Natsuki-chan. Đương nhiên, tôi nghĩ bên phía Shishiō Kikan cũng sẽ không trốn tránh trách nhiệm trong trường hợp này. Đúng, còn cái tên khốn Valter nữa… Hm?”

Nhìn quanh bốn phía, Ye Jian đột nhiên phát hiện ra là mình không thể tìm ra được bóng dáng của Valter.

“Cái tên Xà Nhân đó đi rồi.”

“Đi?”

“Về Đông Âu, không biết bị cái gì kích thích.” Nastuki nói với vẻ lười quan tâm, mà Ye Jian sau khi nghe xong thì dường như hiểu ra mà gật gật đầu.

Muốn đánh thức Nina, đại khái sẽ phải tốn chừng hai ngày, bất quá lần này Ye Jian không cảm thấy mình cần phải lo lắng thêm về điều gì, dù sao ở bên ngoài thì địch nhân đều đã bị giải quyết hết. Đương nhiên, trước khi đi, Ye Jian vẫn không quên dặn Natsuki giúp cậu giữ lại chiếc Nalakuvera Queen để khi về cậu còn có thể nghiên cứu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio