Ánh ban mai xuyên thấu qua khe cửa, rọi vào trong căn phòng khách u tối của biệt quán ma nữ, mang cho nơi này một tia sức sống. Cánh cửa lớn đóng kín đã lâu, lúc này rốt cục cũng nghênh đón thời khắc được mở ra.
“Ô ~~ oa ~~ !! Đã rất lâu không được cảm thụ cảm giác chân thực khi được tắm rửa dưới ánh mặt trời này rồi.”
Giọng nữ với ngữ khí nói chuyện cổ quái đánh vỡ sự yên tĩnh của buổi sáng sớm. Đẩy cửa ra và tiếp nhận ánh mặt trời tẩy lễ, nữ tính với dung nhan và cơ thể hoàn mỹ khiến mọi khác phái đều phải khuynh đảo, cứ vậy mà để tấm thân cực hạn dụ hoặc lộ ra dưới cửa sổ và ánh ban mai.
Đường cong hình chữ S yêu mị, từng tấc cơ thể cứ như là được tạo ra từ bàn tay của thượng đế, dáng người uốn lượn phập phồng ma quỷ tới cực hạn. Dưới ánh mặt trời chiếu rọi, nước da màu lúa mì trần trụi thậm chí nổi lên vẻ oánh nhuận sáng bóng nhàn nhạt. Mái tóc dài màu ong mật tựa như thác nước tùy ý mà rũ thẳng sau lưng, không hề che lấp dung nhan tuyệt mỹ đang đầy vẻ hưởng thụ.
“Này! Này! Có gì thì cũng mặc quần áo vào trước đã, Nina! Đừng có trần truồng mà đi lung tung như thế, lỡ như bị Natsuki-chan bắt được ————”
Vội vã bước mà đuổi theo Nina từ trong phòng ra, Ye Jian hốt hốt hoảng hoảng mà cầm một chiếc áo sơ mi trắng, muốn phủ nó lên trên người của cô gái đang đứng bên cửa sổ.
Thế nhưng, khi cậu chỉ mới vừa bước ra khỏi cửa phòng, thì cậu nhìn thấy ở góc cua của hành lang, một bóng dáng quen thuộc đã bình tĩnh mà đứng ở đó từ lúc nào.
Vẫn chiếc váy đen phong cách gothic loli, dung mạo tuyệt mỹ tinh xảo như yêu tinh, vóc người xinh xắn linh lung, thiếu nữ đứng đó với vẻ mặt lạnh như băng, ánh mắt như mũi kim cho thấy vẻ phẫn nộ.
“Bị tôi bắt được thì sẽ như thế nào?”
Chủ nhân của biệt quán ma nữ dùng ngữ khí bình thản mà đặt câu hỏi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Ye Jian đang cứng đờ.
“Khục, chuyện đó… Buổi sáng tốt lành, Natsuki-chan!”
Bị ánh mắt như muốn giết người của Natsuki nhìn chằm chằm, Ye Jian cảm thấy mồ hôi hột tuôn ra như suối. Bất đắc dĩ, cậu chỉ có thể ngượng ngùng mà chào một câu.
“Tốt cái đầu của cậu ấy! Hóa ra cậu phong ấn sức mạnh của cô ta là để tạo quan hệ với cô ả ‘quyến rũ’ này? Thật đúng là có tiền đồ à, Ye Jian?!”
“Cô ả quyến rũ? Nè ~, Ye! Cô ta đang nói ai vậy? Chẳng lẽ là đang nói thiếp thân sao?”
Bị tiếng nói chuyện giữa Ye Jian với Natsuki gợi sự chú ý, cô gái nện những bước đi ưu nhã mà bước tới bên cạnh Ye Jian. Nhìn thái độ thản nhiên của cô gái, rất hiển nhiên là có vẻ như, cô gái này hoàn toàn không phát hiện ra rằng tình huống lúng túng gây ra do bản thân trần truồng đi khắp nơi, có thể khiến cho Ye Jian phải gặp rắc rối tới bực nào.
“Thế nhưng thiếp thân hoàn toàn không phải là ‘cô ả quyến rũ’ nha. Ma nữ bên kia, thiếp thân là mạt duệ của Hermes • Trismegistus, là nhà giả kim vĩ đại cổ xưa ( The Great Alchemist of Old ) của Palmia, Nina • Adelard. Theo như lễ nghi, nhữ phải chăng cũng nên cho biết tên họ?”
Nói xong, cô gái tên là Nina còn hếch bộ ngực phi thường rung động của mình lên.
Thấy vậy, Ye Jian vội vàng đem áo sơ mi trùm lên người cô gái rồi giúp nàng mặc vào, đồng thời còn buồn bực mà phàn nàn: “Tôi nói, muốn làm gì thì tối thiểu cũng mặc quần áo vào trước đi! Tuy trong cái nhà này chỉ có một mình tôi là nam, nhưng dù sao…”
“A, thật có lỗi! Bởi vì mới tỉnh lại, người ta đầu óc vẫn còn hơi mơ hồ. Chẳng qua, nếu như là Ye, thiếp thân hoàn toàn không để ý. Thế nào đây? Vóc người hiện giờ của thiếp thân, có phải là cũng không kém gì so với trạng thái huyết thiên sứ không?”
Không biết là cố ý hay chỉ là vô tâm, Nina tương đương đắc ý khi để lộ cơ thể thướt tha mỹ mãn mình trước mắt Ye Jian, căn bản là hoàn toàn không thèm bận tâm tới việc vẫn còn một người có hình thể loli như Natsuki đang đứng ở kế bên.
“Nhà giả kim vĩ đại của hơn hai trăm năm hử? Thật không ngờ đối với loại đàn bà đã ‘quá hạn sử dụng’ như cô ta mà ngươi cũng có hứng thú, thật giỏi a, Ye!”
Mặc dù là đã ý thức được là đại sự bất ổn, thế nhưng Ye Jian vẫn không có biện pháp để ngăn cản Natsuki với Nina cọ ra tia lửa.
Quả nhiên, bất kể là cổ kim nội ngoại, giữa nữ nhân và nữ nhân với nhau, vẫn luôn là đối chọi gay gắt như vậy, nhất là khi hình thể giữa cả hai hoàn toàn trái ngược.
“Này, nhỏ tuổi ma nữ, chẳng lẽ nhữ hoàn toàn không hiểu cấp bậc lễ nghĩa? Nói nữ tính như thiếp thân là ‘quá hạn sử dụng’, chẳng lẽ chỉ vì bản thân là con nít miệng còn hôi sữa thì có quyền muốn nói gì thì nói? Nhắc mới nhớ, Ye! Ma nữ này rốt cuộc là ai? Tại sao lại phải ở trong dinh thự của ngươi.”
Đối với Nina mà nói, thời gian là thứ kiêng kị mà nàng không nguyện ý nghe tới nhất, cũng giống như việc Natsuki không ưa việc người khác nhắc tới vóc người của mình. Cho nên, khi nữ phù thủy vừa nhắc tới vấn đề tuổi tác, thì ngay lập tức, nữ giả kim cũng lập tức phản pháo. Nhìn điệu bộ của hai người lúc này, nếu mà Ye Jian không làm gì nữa, thì rất có thể nữ giả kim với nữ phù thủy sẽ lập tức trình diễn toàn vũ hành.
“Hả? Từ khi nào mà dinh thự này biến thành của hắn? Bà già sống hơn hai trăm năm, đã chẳng biết xấu hổ ỷ lại trong nhà người khác vậy mà còn dám chất vấn chủ nhân không biết lễ nghĩa là gì. Bà già, không biết liêm sỉ là cái gì sao?”
Muốn nói tới múa mép khua môi, thì trên cái thế giới này, trừ cái tên trứng thúi Ye Jian ra, Natsuki thật đúng là chưa từng sợ qua ai bao giờ.
Cho nên khi lời này vừa nói ra, Nina lập tức giận tới gióng quai hàm lên, mày liễu dựng thẳng mà trừng mắt về phía Natsuki.
“Dám nói thiếp thân là bà già, thật là một con nhóc không đáng yêu chút nào. Được! Thiếp thân xem như đã minh bạch, đã tòa dinh thự này là tài sản riêng của nhữ, vậy thiếp thân mang theo Ye dời ra ngoài là được rồi. Thiếp thân đường đường là nhà giả kim vĩ đại của Palmia, chẳng lẽ còn không đủ bản lĩnh để mua một tòa dinh thự tốt hơn nơi này sao? Chúng ta đi, Ye, ở lại đây hẳn sẽ chỉ bị khinh bỉ chứ?”
Tức tới khó thở, Nina một hơi ôm lấy tay của Ye Jian, miệng vừa nói, vừa chuẩn bị lôi kéo cậu đi về phía cổng chính, chỉ là còn chưa kịp khởi hành thì cả hai đã bị Natsuki chặn đường.
“Ngươi có tư cách gì để mang người làm của ta đi?”
“Khoan! Khoan! Tất cả chờ một chút, từ khi nào mà tôi biến thành người làm của cô rồi, Natsuki-chan? Còn nữa, Nina, coi như muốn đi ra ngoài, cô mặc như thế này lỡ bị người khác trông thấy thì sao? Tôi thật đúng là phục hai người rồi đấy! Vừa mới gặp mặt liền làm rùm beng lên với nhau, về sau còn tới đâu nữa?”
Nhìn hai cô gái cãi nhau tới nảy lửa như vậy, Ye Jian chỉ có thể mở miệng can thiệp, đáng tiếc là cả hai cô gái dường như chẳng thèm để ý tới cậu mà chỉ ‘hừ’ lạnh một tiếng.
“Chuyện mình làm, tự mình liệu mà xử lý đi. Chỗ này của tôi không phải là cái nhà khách, ai muốn vào thì vào, muốn ở thì ở. Còn nữa, bên dưới vừa có hai ma cà rồng tới, tự xưng là nữ bộc của cậu. Nếu cậu không muốn quản lý, tôi cũng không ngại thu dọn thay.”
Nói xong, chầm hầm lấy gương mặt, Natsuki quyết đoán mà quay người rời đi, chỉ là chờ tới khi đi tới chỗ rẽ của hành lang, cô chợt dừng bước mà nói thêm: “Đúng! Tiện thể nhắc cậu một chút, con hồ ly tinh cậu nuôi ở bên ngoài cũng tới tìm cậu rồi đấy ~ ! Thật đúng là không ngờ ha, ngay cả thú nhân với hoàng nữ của Aldegyr mà cậu cũng dám xuống tay. Xem ra là tôi coi thường cậu, coi thường ‘tính thú’ của cậu.”
Giọng nói tràn đầy sự châm biếm và giễu cợt không chút che giấu nào, chỉ là trong đó lại ẩn chứa một tia u oán mà chỉ có Ye Jian mới phát hiện được. Coi bộ phải tìm cơ hội để ‘an ủi’ ma nữ điện hạ của mình một chút rồi.
“Ye! Cô ta chính là Kugaki no Majo sao? Quả nhiên giống như những gì thiếp thân nghe được, đúng là một con nhóc không hiểu lễ phép.”
“Được rồi, Nina. Đừng nói nữa! Cô nói như vậy không phải là đang gián tiếp cho thấy là mình già sao? Còn nữa, tranh thủ thời gian về phòng mà mặc lại quần áo đàng hoàng cho ta đi. Chờ một chút nữa ta dẫn cô đi gặp Kanon. Không phải là cô cứ luôn nói là mình rất muốn gặp lại con bé sao?”
“Uh! Kanon, cũng đã ba năm thiếp thân không được gặp con bé rồi.”
Nhìn vẻ mặt hồi tưởng của Nina, giờ nhớ lại, Ye Jian vẫn còn có chút bất ngờ về việc sau khi mình cứu tỉnh Nina xong, cô nàng lập tức thừa nhận mà đi theo mình. Theo lời của Nina thì từ ba năm trước, lúc mình xuất hiện ở tu viện và cứu Kanon, nàng cũng đã bắt đầu quan sát mình và biết việc mình làm nên mới thừa nhận. Nhưng Ye Jian cảm thấy, nguyên nhân lớn nhất hẳn càng nhiều là do việc tiếp xúc thân mật giữa cả hai với nhau trong quá trình cứu trợ đi.