Hơi lạnh cuồng bạo màu trắng dần dần rút lui về trong chính điện. Trôi nổi trên tế đàn, chính là yêu tinh đã tỉnh lại từ trong quan tài băng giá.
Tóc dài bay múa tựa như ngọn lửa đang xoay tròn trong gió lóe lên sắc thái cầu vồng huyễn lệ. Cơ thể nhỏ nhắn linh lung phấn điêu ngọc trác ẩn hiện trong làn sương mù trắng noãn và tỏa ra ma lực mê hoặc lòng người.
Lông mi thật dài bắt đầu rung rung, rốt cục, công chúa điện hạ ngủ say đã lâu cũng mở to đôi mắt của mình.
Đó là đôi mắt xanh trong vắt tựa như sông băng, lại yêu diễm mà mỹ lệ, ẩn chứa ánh sáng sinh mệnh như ngọn lửa đang bốc cháy nơi đáy mắt .
Gió bão vào thời khắc này bỗng tiêu tan, chỉ để lại bụi gai băng vây quanh công chúa.
Chậm rãi đáp xuống từ không trung, chân nhỏ của thiếu nữ khẽ chấm nhẹ lên tế đàn bằng băng lóng lánh. Ngọn lửa màu xanh mang theo vẻ tang thương và cô tịch lắng đọng sau hằng ngàn năm dần biến mất, thiếu nữ lộ ra vẻ ngốc trệ mê mang, nét thơ ngây hiện lên trong đôi mắt óng ánh.
Công chúa vừa nhận được tân sinh, cứ thế đứng lẳng lặng giữa những bụi gai băng. Trải qua một quãng thời gian mê man ngắn ngủi, thứ đầu tiên có phản ứng chính là cái mũi nhỏ tinh xảo đáng yêu của nàng.
Ngửi ~ ngửi ~!
Tựa như nghe được mùi hương đặc biệt quen thuộc, công chúa có chút nhíu mày,
Vẻ mờ mịt trong mắt nhanh chóng thối lui, đón lấy, men theo nơi phát ra mùi hương quen thuộc, đôi mắt óng ánh yêu dị rơi vào một vị trí nào đó trong chánh điện.
Ở đó, có thứ nàng khát vọng.
Đứng ngây trong chốc lát, sau đó, khi thị giác và ý thức của nàng cuối cùng cũng phù hợp lại với nhau, công chúa mới chính thức nhìn thấy được thứ đang ở trước mắt mình.
Nguồn phát ra mùi hương trọng yếu mà mình ngửi được, chính là trên người của nhân loại tóc tím ánh bạc đang đứng ở kia.
Cơ hồ là chỉ trong nháy mắt, nội tâm của công chúa bắt đầu kịch liệt nhảy lên; một luồng cảm giác nguyên thủy nào đó chợt trỗi lên và kích thích thân thể cũng như thần kinh của nàng.
Nàng chưa từng gặp tên nhân loại này, nhưng, nàng vẫn nhớ được, mùi hương độc nhất vô nhị đó, ôn hòa mà ngọt ngào.
Bản năng thân thể cùng ký ức trong máu thúc đẩy nàng di chuyển hai chân, nhưng bản tính hồn nhiên lại khiến cho nàng sợ hãi không tiến. Kết quả là, trên gương mặt nhỏ tinh xảo tuyệt luân hiện lên vẻ do dự lại oan ức, đôi mắt xinh đẹp cũng nổi lên ánh nước trong suốt, giống như muốn khóc lên.
Đúng vào lúc này, thiếu niên có mái tóc màu tím bạc chợt cười với nàng và mở hai tay ra.
Vèo!
Như là nhũ yến hồi sào ( chim non về tổ ), yêu tinh nhỏ chờ đợi đã lâu cuối cùng cũng không thể nhịn được sự xúc động trong linh hồn, mà loáng cái liền bổ nhào về phía thiếu niên.
Trong tích tắc, thiếu nữ đã nhào vào trong ngực của thiếu niên, sau đó, không kịp chờ đợi, nàng liền lộ ra cặp răng nanh nhỏ tượng trưng cho ma cà rồng và cắn nhẹ vào cổ của thiếu niên, hấp tấp mà muốn hút lấy dòng máu mình khao khát.
PHỐC!
Răng nanh dễ dàng đâm rách làn da. Đây là ‘bữa ăn’ đầu tiên của yêu tinh nhỏ sau khi vừa tân sinh, chỉ là, có vẻ như lần đi săn đầu tiên rất không thuận lợi.
“… A… ~? Máu… Tại sao không hướng về ta dâng lên sơ lâm chi huyết?”
Hút cả buổi nhưng vẫn không thể hút được dù chỉ là một tia chất lỏng ngọt ngào mình mong muốn, yêu tinh nhỏ lộ ra vẻ bất mãn.
“Nếu tùy tiện mà hút máu của ta, chỉ sợ ngươi sẽ lại rơi vào trạng thái ngủ say. Lần này, có lẽ là sẽ càng lâu, vài chục năm, thậm chí vài trăm năm, ngươi nguyện ý không?”
Nghe thiếu niên nói như thế, yêu tinh nhỏ giống như bị giật mình mà vội vàng lắc đầu, nhưng cảm giác khát khao muốn có được dòng máu ngọt ngào kia khiến yêu tinh nhỏ không nỡ từ bỏ. Không biết làm sao, nàng lại một lần nữa lã chã chực khóc, trên mặt lộ ra vẻ điềm đạm đáng yêu, giống như cún con đang khát khao nhìn chủ.
“Ta biết ngươi vừa thức tỉnh, cần có máu.”
Gật đầu lia lịa, biểu thị ‘Đúng thế!’.
“[I]Nhữ[/]…[I]Nhữ[/] vậy mà lại có thể hiểu thấu đáo nhu cầu của ta, vậy… vậy tạm thời ban cho [I]nhữ[/] cơ hội, giải quyết ta ‘Huyết’ chi khát vọng.”
Cố gắng thể hiện tư thái của 『 Vua 』, yêu tinh nhỏ tuyên bố thừa nhận thiếu niên có mái tóc màu tím bạc khiến mình cảm thấy rất quen thuộc này, thuận tiện còn xem hắn như bề tôi của bản thân.
Đừng thấy thân phận nàng thừa nhận chỉ là tôi tớ mà xem thường, đây có thể nói là vinh quang tột đỉnh mà vô số người dù có vót nhọn đầu muốn tranh đoạt cũng không có cơ hội, đương nhiên, đây chỉ là chính bản thân nàng cho rằng như vậy.
“Tuân lệnh, Avrora-dono của ta. Như vậy, thỉnh nhấm nháp máu của ta đi.”
Khốn hoặc mà hơi méo đầu một chút, yêu tinh nhỏ cũng không thèm để ý việc tại sao người này lại biết tên mình, nàng chỉ không hiểu tại hắn lại muốn mình nhấm nháp máu của hắn, rõ ràng mới vừa rồi còn không hút được chút chất lỏng nào.
“Lần này cam đoan là có thể hút được.”
Mỉm cười cam đoan, khiến cho nàng theo bản năng mà lựa chọn tin tưởng.
“Uh, tin tưởng nhữ.”
Vì vậy, yêu tinh nhỏ lại cúi đầu xuống, cắn nhẹ lấy chỗ mình vừa cắn trước đó.
Lúc này đây, yêu tinh nhỏ rốt cục được như nguyện mà hút được dòng máu ngon ngọt nhất trên đời, nhưng mà số lượng thì chỉ vẻn vẹn có tí xíu, ít tới thương cảm.
Bất luận nàng có cố gắng hút liếm thêm tới đâu đi nữa, trong miệng của nàng cũng chỉ còn dư lại được vị ngọt của chút xíu máu hút được trước kia, chẳng thêm được giọt nào.
“Keo kiệt ~.”
Không chút do dự, yêu tinh nhỏ liền bày tỏ sự bất mãn của mình.
“Một tia như vậy đã là cực hạn rồi, nếu nhiều hơn nữa, cho dù chỉ là một chút xíu, ngươi cũng sẽ ngủ thêm mấy ngày. Hiện tại chẳng lẽ ngươi không cảm giác được là mình đã có chút men say, chóng mắt rồi sao?”
“Chóng mặt… A… ~~!”
Còn chưa nói xong, cảm giác phù phiếm choang choáng đột nhiên tràn đầy đầu óc của nàng, giống như là say rượu vậy, yêu tinh nhỏ thoáng cái liền cảm thấy chóng mặt.
“Thế nào, không có lừa ngươi đúng không? Hiện tại cứ ngoan ngoãn mà nằm tạm trong chốc lát đi, ta vẫn còn có chút việc phải giải quyết, có chuyện gì cứ chờ đến lúc ngươi khôi phục rồi nói sau. Ngươi cảm thấy thế nào, công chúa của ta?”
“A…… Chuẩ~… Chuẩn!
Rất hào phóng mà ban cho tôi tớ mình thời gian để tự do chi phối, về phần bản thân thì yêu tinh nhỏ đã bởi vì bối rối mà hai mắt mê ly rồi.
Vừa thức tỉnh nhưng đã lại phải rơi vào trạng thái ngủ say, trạng thái như vậy với yêu tinh nhỏ vốn phải nên là nguyền rủa đáng sợ nhất, nhưng điều kỳ quái là, ngay khi nàng vừa tựa vào trong ngực của thiếu niên, hết thảy bất an cùng sợ hãi đều đột nhiên biến mất, hơi thở ấm áp khiến cho nàng say mê.
Đây có lẽ là bến cảng chân chính thuộc về nàng, là ảo tưởng hương mà tới nay nàng mong mỏi.
Lớp sương mù băng tan hết, tầng hầm bởi vì được kết giới thuần trắng bao phủ mà trở nên sáng sủa.
Mặt đất và tường đá trở nên tàn phá, cáp điện và sắt thép giăng khắp nơi, tòa thành bị cơn bão ma lực quét qua, giờ đã hoàn toàn biến dạng.
Hai kẻ xâm nhập bị gió lốc cuốn vào, mặc dù đã được kịp thời cứu về, nhưng trừ điều đó ra thì không có thêm bất cứ may mắn nào. Cho dù vết thương trên cơ thể đã hoàn toàn hồi phục nhờ sức sống mạnh mẽ của tộc ma cà rồng, thế nhưng đả kích về mặt tâm lý thì vẫn không thể nào khôi phục.
Đặt cược tất cả hi vọng cuối cùng bản thân có, thậm chí không tiếc phản bội lời thề cùng ân nhân, nhưng cuối cùng, kết quả lại là thất bại trong gang tấc, không, phải nói là còn chưa kịp bắt đầu thì đã kết thúc. Đây có lẽ là sự trừng phạt tàn khốc nhất với kẻ phản trắc, là kiếp nạn vận mệnh an bài.
Kẻ chỉ biết đến báo thù, rốt cục sẽ có kết cục như thế nào, sẽ có vận mệnh như thế nào đây? Vốn đã định để cho gió lốc tiêu diệt cả hai, nhưng cuối cùng vẫn cứu lại. Đây không phải là sự nhân từ, vì chỉ còn sống mới có thể cảm nhận được thống khổ.
Với Veldiana, có lẽ được cứu cũng chẳng có gì, nhưng với Liana đây lại là sự dằn vặt kinh khủng nhất, sự hối hận và vấn trách của tâm linh khiến cho người con gái kiên cường này cũng gần như sụp đổ vì tuyệt vọng. Thứ chờ đợi hai chị em, có lẽ là tương lai tối tăm và lạnh lẽo tới vĩnh hằng, thậm chí có lẽ mối hận của bản thân cũng sẽ vĩnh viễn không thể nào trả nổi.
Ma Vương tà ác, có đôi khi còn ‘khoan hồng độ lượng’ hơn cả thần linh, nhưng đối với kẻ phản bội, sự khoan dung này có đôi khi còn kinh khủng hơn cả cái chết. Là may mắn hay bất hạnh, ai nói được?