Trong lâu đài nằm giữa trung tâm thành phố u ám dưới lòng đất, ánh huỳnh quang quỷ dị thỉnh thoảng lóe lên ở một vài nơi, sương mù trắng toát bao phủ khắp chốn khiến cho không khí trở nên lạnh tới tận xương tủy.
Bộp, bộp, bộp.
Trên con đường yên tĩnh, tiếng bước chân giàu tiết tấu chợt gõ vang.
Người xâm nhập có mái tóc đen hoa lệ, thiên kim nhà bá tước tới từ Ikusaō Ryōiki, rốt cục cũng bước chân tới chánh điện bên trong lâu đài.
Hiện ra trước mắt của hai người là một cung điện trống trải có mái vòm.
Ánh sáng băng lam quỷ dị xuyên thấu qua những hạt băng tinh tựa như xương mù, khuếch tán ra khắp nơi tạo thành nét hào quang huyễn lệ, tựa như tiên cảnh trong các câu chuyện cổ tích.
Toàn bộ chánh điện chỉ có một tòa tế đàn duy nhất được điêu khắc ra từ băng cứng được đặt ở giữa trung tâm. Vô số những bụi gai bằng băng tựa như những kỵ sĩ trung thành nhất, yên lặng mà trông coi cho nàng công chúa đang yên giấc tại trung tâm của hoa viên băng giá.
Đó là một quan tài trong suốt bằng băng. Như là đá quý được đẽo gọt một cách tinh tế, chiếc quan tài băng tựa như một viên kim cương màu lam với vô vàn những mặt cắt trơn nhẵn, chiếu rọi ra quang cảnh mỹ luân mỹ hoán khiến người say mê.
Được đặt nơi trung tâm của quan tài băng là một thiếu nữ, một cô bé tuyệt mỹ đang ngủ say. An tường mà tựa vào gối ngủ, dung nhan của thiếu nữ trở nên linh lung mà mộng ảo, phảng phất như là yêu tinh không thuộc về nhân gian.
Mái tóc màu vàng tố nhạt, xuyên thấu những vết cắt đa diện của băng quan, ánh xạ lên vô số màu sắc bất đồng, mỗi một mặt cắt là một nhan sắc, mộng ảo linh lung lại huyễn lệ, rực rỡ như cầu vồng, lại như kính vạn hoa.
Mỹ mạo khiến người ta hít thở không thông tản ra vẻ mờ ảo không rõ. Ở trong quan tài băng vĩnh hằng, công chúa yêu tính một mực cô đơn mà ngủ say, giống như đã bị gieo lời nguyền rủa ác độc nhất, khiến nàng chỉ có thể vâng theo vận mệnh, chờ đợi hoàng tử tới giải cứu nàng.
“Đây… Đây chính là Kaleid Blood thứ mười hai, thụy mỹ nhân —— Florestina?”
Tiếng lẩm bẩm nghẹn ngào vang lên, đánh vỡ sự yên tĩnh của chính điện.
Ái như nhà bá tước Caruana, Veldiana, ngây ngốc mà nhìn nàng công chúa bên trong quan tài băng, ánh mắt mê ly.
“Đúng, đây chính là hi vọng cuối cùng của nhà Caruana chúng ta, tố thể số mười hai của shinso đệ tứ, Avrora.”
Là người đã từng một lần được chứng kiến dung nhan của Avrora, Liana tuy cũng cảm thán vì dung nhan như yêu tinh của Avrora, nhưng cô lại không mất phương hướng.
Nhìn về phía Avrora, Liana lại chợt nhớ tới người kia, trong đôi mắt cô lại hiện lên chút đắng chát, nhưng rồi, cô rất nhanh liền lấy lại tinh thần mà ra lệnh: “Veldy, mau vận chuyển ma lực, dung mạo của Avrora có ma tính trời sinh. Chúng ta phải dành thời gian, nếu như bị chủ nhân phát hiện, vậy chúng ta sẽ không còn cơ hội để đánh thức công chúa đang ngủ say nữa.”
Lời nhắc nhở của Liana khiến cho Veldiana lấy lại tinh thần. Ngay lập tức, thiếu nữ cũng vận chuyển ma lực, có chút sợ run mà thở hắt ra. Lại một lần nữa nhìn về phía thiếu nữ trong quan tài băng, mặc dù vẫn thấy kinh diễm, nhưng so với trước đó đã tốt hơn rất nhiều.
“Avrora thứ mười hai so với 『 Vua 』 mà chúng ta hầu hạ trước kia còn muốn lợi hại hơn, chỉ nhìn xem thôi cũng khiến cho người ta mê mẩn ~!”
Trong lòng sợ run, miệng lẩm bẩm như vậy, nhưng đồng thời, Veldiana cũng âm thầm mừng rỡ. Nếu như có thể mang theo số mười hai tham gia thịnh yến tuyển đế, như vậy tỉ lệ chiến thắng sẽ gia tăng rất nhiều, tới lúc đó ————
“Tốt rồi, Veldy, mau chuẩn bị! Lấy Crossbow ra!”
Bởi vì đang trong trạng thái khẩn trương chưa bao giờ có trong đời, Liana lại một lần nữa lên tiếng thúc giục. Hiện tại, mỗi một giây đều vô cùng trọng yếu, cả hai phải nhanh chóng đánh thức được Avrora dậy, đồng thời phải kịp thời mang đi trước khi người chủ nhân kia trở lại. Nếu như chậm, hậu quả sẽ ra sao, Liana thật sự không dám tưởng tượng.
Liana rất rõ ràng sự đáng sợ của thiếu niên kia, không chỉ đơn thuần là về thực lực, mà còn cả về tâm trí và lòng dạ nữa. Một cường giả hoàn toàn không có góc chết.
Nghe được lời thúc giục của chị mình, Veldiana cũng không chần chờ mà gật gật đầu, sau đó thả cái rương đang cầm trong tay xuống và lấy một cây cung từ đó ra.
Trong rương là một cây cung chữ thập màu đen dạng xếp, ngoài ra còn có ba ống kim loại bằng đồng dùng để ổn định cánh cung.
Chú văn được chạm trổ dày đặc trên thân cung, sóng linh lực nồng nặc không ngừng phát ra từ mỗi chú văn được chạm trổ.
Thân là ma tộc, Veldiana căn bản là không dám dùng tay để trực tiếp chạm vào ống đồng màu vàng. Cô bé phải mang lên một chiếc bao tay cực dày mới dám cầm lấy ống đồng màu vàng và đưa nó vào trong rãnh trung ương của Crossbow.
Trong khi Veldiana đang bận loay hoay với Crossbow, thì ở bên kia, Liana cũng mở chiếc rương mình đang cầm ra.
Đặt ở trong rương là một cây đinh dài màu bạc được bao trong một cái bao màu đen.
Đó là một cây đinh mà trừ trên thân đinh dài nhỏ có khắc đầy những chú văn pháp thuật ra, thì còn lại, thời gian dường như hoàn toàn không thể lưu lại bất cứ dấu vết gì trên nó. Nếu như không biết, chắc chắn là sẽ không ai có thể ngờ được rằng, thứ này đã tồn tại qua hằng ngàn năm, từ tận thời điểm Thiên Bộ còn tại thế.
Giống như thánh vật chỉ vừa được rèn xong, thánh đinh tỏa ra ánh quang huy trắng toát, soi sáng không gian u tối của chánh điện.
Cây đinh màu bạc xinh xắn này, là di sản mà siêu nhân loại thời cổ ——『 Thiên Bộ 』, đã rèn đúc ra. Công dụng của nó là có thể vô hiệu hóa ma lực, có thể xé rách tất cả kết giới; nó, là một trong ba thánh được được mệnh danh có thể 『 thí sát Primogenitor 』.
Đây là báu vật quý nhất mà nhà bá tước Caruana vẫn luôn gìn giữ quý trọng, có thể nói, nó chính là tài sản duy nhất mà cả hai chị em còn sở hữu.
Cẩn thận từng li từng tí mà lấy thánh đinh ra, Liana không nói một lời mà cùng em gái Veldiana của mình liếc nhau một cái.
Hai chị em không ai nói một lời, chỉ lặng lẽ mà đem thánh đinh cài ở đầu ống quản màu vàng, sau đó kéo dây cung của Crossbow.
“Xin tha thứ cho chúng tôi…”
Ánh mắt nhìn về phía thiếu nữ trong quan tài băng, hai chị em vampire dường như sám hối mà thì thào nói nhỏ: “Avrora • Florestina…『 Kaleid Blood 』thứ mười hai… Làm ơn hãy tha thứ cho chúng tôi… Tha thứ cho những kẻ đã đánh thức người… Bởi vì đây đã là hi vọng cuối cùng… Chúng tôi đã đặt cược tất cả…”
Chậm rãi giơ cây Crossbow màu đen vốn nhẹ tênh nhưng giờ đã trở nên vô cùng nặng nề lên, hai chị em lại một lần nữa nhìn nhau, sau đó đưa thánh đinh nhắm về phía quan tài băng trên tế đàn.
Vèo ————!!!
Ánh kim quang chói mắt bùng lên. Trong tiếng nổ oang minh, thánh đinh màu bạc lướt qua không trung, tạo thành một vết sáng lộng lẫy.
Cột sáng màu vàng xé rách sương mù băng màu trắng noãn, mang theo thánh đinh màu bạc bắn thằng về phía quan tài băng.
Chỉ là, ngay thời khắc mà thánh đinh sắp ghim vào trong quan tài băng, thì đột nhiên, ánh diễm quang màu đỏ chợt xâm nhiễm toàn bộ chánh điện.
Thánh đinh vốn có thể thí sát shinso, giờ đây đọng lại giữa không trung, không chút tiếng động.
Đứng ngoài cơn bão ma lực, hai chị em Liana hoảng sợ mà nhìn chăm chú về phía bóng hình linh lung nằm trong quan tài băng.
Không biết từ lúc nào, đôi mắt của công chúa yêu tinh đã lặng yên mở ra một khe nhỏ.
Diễm quang màu xanh nhảy nhót trong đôi mắt, khí thế tung hoành phá tan quan tài băng mà bao phủ toàn bộ chính điện.
Đó là khí thế của ma cà rồng tối cao, ngự trị trên đỉnh của chuỗi sinh vật. Ma lực cùng khí thế khổng lồ điên cuồng mà lan tràn và tàn phá khắp bốn phía.
Hai chị em Liana dường như đã hoàn toàn mất đi sức mạnh, dưới sự tàn phá của cơn bão ma lực, cả hai như hai chiếc la mà bị cuốn bay và nện vào tầng đá trên cao, sau đó nện gãy vô số sắt thép cùng đá rắn mà văng ra ngoài. Chỉ trong tích tắc, cả hai đã bị trọng thương.
Chỉ là, cơn bão ma lực cũng không vì vậy mà đình chỉ.
Cơn bão ma lực mang theo giá lạnh cùng băng tinh phun ra và bao trùm bốn phương, khiến cho cả lâu đài, thậm chí là toàn bộ thành phố ngầm đều như tiến vào kỷ băng hà. Ma lực cuồng bạo nhấc lên gió lốc, cào nát mọi vật chất cùng từng lớp từng lớp đất đá của thành phố ngầm.
Giống như thiên tai, lại như địa chấn, như sóng thần, như bão táp, cơn bão băng giá khiến cho toàn bộ thành phố ngầm được xây dựng bên dưới dinh thự của Natsuki đều lâm vào tình trạng lung lay sắp đổ.
Nhưng rồi, đúng vào lúc này, trong trung tâm của cơn bão băng giá, một chút rung động nhẹ của không gian chợt phát ra.
Tích tắc sau đó, kết giới màu trắng noãn chợt hiện lên và bao phủ toàn bộ tòa thành. Bão táp vẫn còn tiếp tục, nhưng đã không thể tiếp tục lan rộng và tác động tới bên ngoài được nữa.