“Chuyện gì xảy ra?”
Khi Ye Jian dẫn Avrora, Nina, còn có hai chị em Liana đi tới tiệm kem Lologa gần nhà của Natsuki, cậu lại bất ngờ phát hiện ra là có người lại đang ăn kem ở bên trong.
Nếu như bình thường thì cũng chẳng có gì, nhưng nếu đối phương ở đây ăn kem trong tình huống mà cậu đã dùng thân phận Attack mage để đặt bao trước nguyên cửa tiệm, thì đây quả thực là một hành vi khiêu khích trắng trợn. Hành động này của đối phương có thể nói là hoàn toàn không thèm nể mặt cậu.
Đương nhiên, sở dĩ Ye Jian có thể kết luận được đối phương là người lạ, mà không phải là La Folia hay những cô gái khác mà cậu đã rủ trước đó, nguyên nhân là bởi cậu xác định được La Folia với những người khác không thể nào tới đây nhanh như vậy trước cậu được. Ngoài ra, cậu cũng xác định được rằng khí của bốn người đang có mặt trong tiệm, mặc dù cũng khá quen, nhưng tuyệt đối lại không phải là thuộc về bất cứ ai trong nhóm La Folia hay Yukina.
Đối với khí tức của bốn người trong tiệm, Ye Jian cảm thấy hình như mình đã gặp được ở đâu, khá giống với bốn ‘người’ kia, nhưng mà lại có chút khang khác.
Lúc này, ngay cả Avrora cũng nhẹ nhẹ mà kéo tay của cậu, ánh mắt cũng có chút mê mang cùng một chút khác lạ.
“Không có việc gì, không ai giành kem với ngươi.”
Sờ lên đầu của yêu tinh nhỏ, Ye Jian dứt khoát bế yêu tinh nhỏ lên và bước nhanh vào trong tiệm kem.
“Thật có lỗi thưa tiên sinh. Hôm nay Lologa tạm ngừng buôn bán, xin tiên sinh…” Phục vụ viên đứng ở trước quầy nhìn thấy nhóm của Ye Jian bước vào thì lập tức chạy tới khom người nói rõ.
“Là ta đặt trước, chỉ là tiệm kem của các vị thật sự khiến ta bất ngờ. Rõ ràng đã nói trước để các vị dọn bãi, vậy mà giờ lại vẫn có người ở đây.”
“À? Chuyện này… Chuyện này…”
Một phục vụ viên nho nhỏ như nàng đã khi nào được tiếp kiến nhân vật lớn như vầy? Giờ lại bị Ye Jian gây áp lực như vậy, thiếu nữ hoàn toàn không thể nói nên lời.
“Thật xin lỗi! Thật xin lỗi, Diệp tiên sinh! Đây là sơ sẩy của chúng tôi, chúng tôi bằng lòng bồi thường thiệt hại cho ngài.”
Tới cuối cùng, người quản lý của tiệm kem sau khi biết được sự việc mới vội vàng chạy tới. Đầu đầy mồ hôi, quản lý vừa tới trước mặt của Ye Jian thì liền khom lưng nhận lỗi, nhưng vẫn không hề có ý định mời bốn vị khách kia ra bên ngoài.
“Chỉ là nhận lỗi sao? Xem ra thể diện của người bên trong rất lớn a?”
“Không, không phải! Chỉ là vị tiên sinh kia nói có quen với ngài, cho nên…”
“Ha ha, chỉ mới không gặp một thời gian ngắn mà đã không quen tôi rồi sao? Ye, cậu nói như vậy sẽ khiến tôi thương tâm lắm đó.”
Còn chưa đợi quản lý kịp nói xong thì trong tiệm liền vang lên một giọng nói quen thuộc. Một nam nhân mà lại đi nói chuyện kiểu này với mình, trong trí nhớ của Ye Jian cũng chỉ có một người.
“Hóa ra là ngươi. Ngươi không phải đã về rồi đó sao? Sao giờ còn xuất hiện ở đây, Valter? Đi rồi lại về?”
Vẫn bộ âu phục màu trắng quen thuộc cùng với nụ cười quý tộc dễ gây thiện cảm, người vừa nói chuyện với Ye Jian chính là ma cà rồng quý tộc của Ikusaō Ryōiki hiện đang đi sứ tới đảo Itogami, công tước vùng Ardeal, Dimitrie • Valter.
Việc Valter đột nhiên xuất hiện ở chỗ như thế này, thật sự đã khiến cho Ye Jian cảm thấy kinh ngạc.
“Đương nhiên là vì muốn được gặp lại Ye rồi, tôi vì thế mà chuyên môn mang theo lễ vật tới cho cậu.”
Vẫn là nụ cười thân thiện nhưng lại có vẻ rất muốn ăn đòn trong mắt Ye Jian, Valter vừa nói vừa đưa tay ra sau mà phất phất. Sau đó, ba bóng hình yêu kiều nhỏ nhắn liền đi ra từ sau rạp.
“Số 3, số 4, số 5?”
Số thứ ba với mái tóc song mã vĩ cùng đôi mắt dị sắc một kim một bạc, số thứ tư với đôi má in hoa văn tựa như những miếng vảy bạc, cùng với số thứ năm khí khái hào hùng và mái tóc ngang vai màu vàng óng.
Ba thiếu nữ vừa xuất hiện, ngoại trừ kiểu tóc, màu mắt, cùng với y phục hơi có chút khác nhau ra, còn lại thì đều giống nhau y hệt như tam bào thai. Cả ba tiếu sinh sinh mà nhìn về phía Ye Jian.
Suy nghĩ thoáng cái liền trở về với khung cảnh mà mình vô tình gặp được ba con bé này khi tới Đông Âu để công tác.
So với thời điểm lúc đó, thì hiện tại, dường như cả ba thiếu nữ lẫn bản thân Ye Jian, cũng đều không có gì thay đổi.
Đối với việc đột nhiên xuất hiện ba thiếu nữ có dung mạo hoàn toàn giống hệt mình, Avrora không thể nghi ngờ là cũng có chút cảm xúc. Nằm trong ngực của Ye Jian, yêu tinh nhỏ hơi ngẩng đầu lên mà nhìn Ye Jian rồi gọi nhỏ: “Jian…”
Ký ức đã bị linh hồn nguyền rủa của shinso đệ tứ là 『 Origin 』cướp đoạt, những chuyện mà Avrora có thể nhớ được thật sự rất ít, thậm chí ngay cả về chuyện của thịnh yến cùng với tố thể, dù rằng trong trí nhớ vẫn còn có, nhưng cũng chỉ đủ để yêu tinh nhỏ biết rõ là có chuyện này mà thôi.
Về phần những ký ức càng sâu xa hơn, Avrora đã hoàn toàn nhớ không nổi, vì chúng đã hoàn toàn biến mất. Với yêu tinh nhỏ Avrora, đây có lẽ là may mắn nhiều hơn bất hạnh, bởi vì những ký ức viễn cổ kia đối với các tố thể mà nói, chỉ có thể đem lại bi thương cùng thống khổ. Những thảm kịch đó, cho dù là bất cứ ai, chỉ cần đã trải qua một lần thì cũng đều sẽ không muốn phải trải qua thêm lần nữa.
“Uh, bọn họ giống với ngươi, đồng thời cũng là chị em của ngươi, Avrora.”
“Chị… Chị em?”
Hơi rụt người lại mà đối mặt với số 3, số 4, cùng số 5; Avrora dường như đã hiểu được điều gì, chỉ là, không ai nói ra.
“Dimitrie • Valter sao? Thiếp thân cũng từng nghe thấy, nghe nói là vampire tiếp cận chân tổ nhất.”
Đứng ở bên cạnh Ye Jian, Nina dùng ánh mắt hiếu kỳ mà quan sát Valter. Đối với Nina mà nói, tuổi đời hơn 100 năm của Valter, quả thật cũng không khác một đứa trẻ nít là bao nhiêu.
“Nhà giả kim vĩ đại Nina • Adelard? Khi còn nhỏ tôi cũng đã rất ngưỡng mộ ngài. Về phần, hai vị tiểu thư đây, cả hai chắc là thiên kim nhà bá tước Caruana chứ? Phụ thân của hai người theo nghĩa nào đó thì cũng xem như là người quen cũ với tôi.”
“Ardeal công.”
Đối với việc được công tước vùng Ardeal bắt chuyện, cả hai chị em Liana đều rất lễ phép mà muốn cúi người hành lễ. Hành vi này không hề có ý gì khác, chỉ đơn thuần là phép lịch sự, là sự tôn trọng được xem là lễ nghi cơ bản không thể thiếu của quý tộc mà thôi.
Chỉ là cả hai còn chưa kịp làm gì thì đã bị Ye Jian thò tay ngăn lại. Hiện tại hai người là nữ hầu riêng của cậu, nên trên đời này ngoại trừ cậu và những người được cậu thừa nhận ra, cả hai không được phép cúi đầu trước bất cứ ai dù vì bất cứ lý do gì. Đây là uy nghiêm cơ bản của một ma vương ba chữ số.
“Được rồi, Valter, nếu đã tới rồi thì cũng ngồi xuống đi. Đem tất cả các loại kem có trong menu mang ra đây đi, mỗi loại ba phần. Nhớ kỹ, là tất cả, mỗi loại ba phần, ngay cả những loại hỗn hợp cũng tính. Cố gắng làm nhanh một chút!”
Nói với người quản lý như vậy xong, Ye Jian liền mang theo Avrora mà đi vào trong.
“À, đúng! Lát nữa còn một vài công chúa muốn tới đây, lúc đó nhớ dẫn bọn họ tới chỗ ta.”
Nói xong, Ye Jian trực tiếp đi tới trước mặt của số 3, số 4, cùng số 5 rồi cười hỏi: “Tôi nói, ba người còn nhớ tôi không đây?”
“Lừa đảo… Hóa thành tro cũng nhận ra.” Bé gái song mã vĩ phồng hai má lên, có chút bất mãn mà nói với Ye Jian.
“Jian.”
Vẫn trầm ổn như vậy, số 4 chỉ nghiêm túc mà gọi một tiếng, tất cả cảm tình đều bao hàm trong đó.
“Ta nói rồi, sẽ báo đáp ngươi.”
Số 5 thì rất là hào phóng mà gật đầu nói như vậy. Lời hứa lúc đó, thiếu nữ một mực khắc trong tâm khảm của mình.
Ba thiếu nữ mặc dù không nói gì nhiều, nhưng trong đôi mắt của từng người, cũng đều toát ra vẻ kích động không thể nhầm vào đâu.
Lúc trước, là Ye Jian ban cho cả ba cuộc sống mới, khiến cho ba người nhìn thấy được phần tốt đẹp của thế giới này, khiến cho cả ba biết rằng hóa ra sự tồn tại của ‘mình’ cũng vẫn có ý nghĩa. Cho nên, đối với ba người, Ye Jian như một người thầy vỡ lòng, đồng thời cũng là người nhà, một tồn tại mà cả ba không thể thiếu.
“Còn nhận ra tôi là tốt rồi. Tôi còn tưởng ba người sẽ trở mặt không thèm quen biết tôi nữa chứ? Tốt rồi, vào trong trước đi, hôm nay cứ ăn thả cửa, tôi đãi. Đúng, chờ chút nữa, cả ba nhớ phải ở chung với Avrora cho tốt nha, ba người biết con bé là ai chứ?”
Ba cô bé con đồng thời gật đầu, sau đó đồng loạt đưa tay mình về phía Avrora.