Chính phủ tự trị Nelapsi, phủ đệ của chủ tịch quốc hội Baluta Zar • Zahariah, hiện cũng đã sớm người đi nhà trống.
Ước chừng nửa tiếng trước, Zahariah sau khi mượn kenjuu số 1 của shinso đệ tứ để giết sạch tất cả những kẻ phản loạn xong thì đã lập tức ngựa chẳng ngừng vó, mang theo bốn bộ 『 Kaleid Blood 』 trực tiếp rời đi, chẳng biết đi đâu.
Zahariah đi rất thoải mái, cũng rất dứt khoát, bởi vì trong suy nghĩ của hắn, tất cả những kẻ phản loạn đều đã chết, đã chẳng còn lý do gì để nấn ná lại đây. Chỉ là hắn hoàn toàn không ngờ, tất cả những hung quỷ bị hắn dùng thần dê giết chết, sau khi hắn rời đi không lâu, thì đã đứng lên trở lại cứ như là được khởi tử hoàn sinh. Bất quá, có vẻ như việc ‘khởi tử hoàn sinh’ này không được hoàn mỹ cho lắm, bởi tất cả những kẻ đứng lên lại đều trông chẳng có vẻ gì là có sức sống, đôi mắt thì đờ đẫn vô hồn lóe lên màu máu, cơ thể bị xé rách cũng không có chút dấu hiệu lành lặn trở lại nào.
Cảnh tượng này, thay vì nói người chết sống lại, còn chẳng bằng nói là thây ma đội mồ sống lại thì đúng hơn.
“Thấy cảnh vừa rồi, cảm giác của ngươi thế nào?”
“Đại nhân quả nhiên là liệu sự như thần, chúng tôi căn bản là hoàn toàn không nghĩ tới việc tên buôn vũ khí Zahariah xảo trá đó có thể trở thành blood’s servant của shinso đệ tứ, hơn nữa còn có thể khống chế kenjuu số 1 của shinso đệ tứ là Mesarthim-Adamas.”
Tầng hầm lại một lần nữa nghênh đón hai vị khách viếng thăm mới, chính là thủ lĩnh hung quỷ mặc đồ chiến màu đen, cùng với người thần bí được trùm kín trong lớp áo choàng đen.
Nếu như bây giờ, Zahariah mà còn ở đây và nhìn thấy cảnh này, phỏng chừng hắn sẽ cảm thấy vô cùng khiếp sợ khi nhìn thấy vị đại tá Zerker vừa bị hắn giết trước đó vẫn còn sống. Chỉ là bí mật này, hắn đã vĩnh viễn không có cơ hội để biết.
“Điều này cũng không có gì kỳ quái! Dù sao Zahariah là một con cáo già xảo trá, hắn dám thu thập tố thể của shinso đệ tứ một cách trắng trợn như vậy, không có chút bản lãnh thì sao được? Chỉ là thật không ngờ, năm đó lúc vừa khai quật được tố thể số 1 của 『 Kaleid Blood 』, cả giáo hội Tây Âu, Ikusaō Ryōiki, lẫn Tuyệt Diệt Vương Triều cũng đều liều mạng tranh đoạt với nhau, nhưng kết quả cuối cùng vẫn chẳng được gì mà để tố thể số 1 rơi vào tay của hắn. Cũng chẳng trách hắn dám công khai ủng hộ các ngươi đối đầu với Ikusaō Ryōiki.”
Người áo đen dường như biết rất nhiều, ngay cả một vài thông tin cơ mật dường như hắn cũng biết rất rõ, điều này khiến cho cảm giác thần bí của hắn trong lòng của thủ lĩnh hung quỷ càng cao hơn. Bất quá, hiện tại thủ lĩnh hung quỷ không có hứng thú gì lắm với những thông tin cơ mật đó, điều khiến hắn càng thêm lưu ý chính là việc kế tiếp nên làm như thế nào.
“Đại nhân, kế đó chúng ta…”
“Tộc trưởng không cần lo lắng, chẳng lẽ ông đã quên rồi sao? Những lời mà tên buôn vũ khí đó đã nói với ‘ông’ trước khi đi lúc nãy?” Chỉ về phía đám chốt thí bị kenjuu Mesarthim-Adamas giết chết, người áo đen cười âm trầm mà nói.
“Lời của hắn trước khi đi? Ý của đại nhân là, chuyện Zahariah chuẩn bị đi cướp tố thể của Diệt Tuyệt Vương Triều sao?”
Vừa nghĩ tới thái độ hung hăng càn quấy trước đó của tên buôn vũ khí kia, sắc mặt của thủ lĩnh hung quỷ trở nên vô cùng dữ tợn.
Vì muốn có được thêm càng nhiều Kaleid Blood, tên buôn vũ khí chết tiệt kia vậy mà lại có ý định ra tay với Cửu Vương Tử của Hakai no ōchō. Nếu hắn dám làm vậy, thì giả như mà hôm nay mình và thủ hạ của mình đều chết hết, khiến cho việc Zahariah đã không còn là chủ tịch quốc hội của Nelapsi không được công bố, vậy thì hành động của Zahariah, tuyệt đối sẽ khiến hung quỷ phải nhận lấy sự trả thù khốc liệt nhất tới từ Hakai no ōchō.
Không, coi như có kịp công bố đi nữa, thì để tìm kẻ trút giận, Hakai no ōchō cũng sẽ ra tay với hung quỷ. Tới khi đó, trước có Ikusaō Ryōiki, sau lại có Hakai no ōchō, thậm chí còn có thể có thêm các liên minh khác nhúng tay vào, hung quỷ tuyệt đối sẽ gặp phải tai ương diệt chủng. Khi đó, coi như hung quỷ có nhận được Tử Linh Thuật cấp cao từ người áo đen đi nữa thì kết cục cũng sẽ chẳng khá hơn là bao nhiêu.
Cho nên, lúc này dù không có điều kiện của người áo đen, thủ lĩnh hung quỷ cũng sẽ tuyệt đối không buông tha cho tên buôn vũ khí chết tiệt đó.
“Đúng, cửu vương tử của Hakai no ōchō. Với tư cách là huyết mạch trực hệ đời thứ hai của shinso đệ nhị, hắn không phải là một quả hồng mềm mà ai muốn bóp thì bóp, cho nên việc ngươi lo lắng khả năng rất lớn là sẽ không xảy ra. Zahariah muốn giành được tố thể từ tay của hắn thì hẳn sẽ phải tốn rất nhiều công sức. Chúng ta có thể lợi dụng cơ hội lần này để ngồi nhìn rồi làm ngư ông thủ lợi. Nếu may mắn, nói không chừng còn có thể có thu hoạch ngoài ý muốn.”
“Ha ha! Đại nhân quả nhiên là mưu tính sâu xa. Tôi sẽ lập tức liên lạc ngay với bộ hạ đắc lực để chuẩn bị việc này.”
Nghe được tính toán của người áo đen, thủ lĩnh hung quỷ lập tức hưng phấn. Đối với hung quỷ mà nói, lợi ích mới là trên hết, còn thủ đoạn thì bất luận thủ đoạn gì, chỉ cần có ích thì đều không phải là vấn đề.
“Liên lạc với bộ hạ thì không cần! Chẳng lẽ mi không cảm thấy là, những thứ trước mắt này cũng đã là thứ tốt nhất để đi làm việc đó rồi sao?”
Người áo đen vừa nói, vừa đưa ánh mắt nhìn về phía hai mươi mấy xác sống trước mắt, ánh mắt có chút nghiền ngẫm.
––––––––– phân cách tuyến –––––––––
Trong tiệm kem Lologa, Ye Jian cùng Valter ngồi đối diện với nhau, bên cạnh có thể nghe được tiếng vui đùa khi giành giật kem của các thiếu nữ. Bởi vì dãy ghế cậu với Valter đang ngồi đã được dựng kết giới cách âm đơn hướng, cho nên cả hai có thể yên tâm trao đổi với nhau mà không sợ âm thanh tiết lộ ra ngoài.
“Lần này ngươi đại diện cho Ikusaō Ryōiki tới đây để tham dự thịnh yến của primogenitor đệ tứ sao?”
Để cái chén trong tay xuống, Ye Jian nhìn về phía gương mặt điển trai nhưng lại rất muốn ăn đòn của Valter mà hỏi với giọng không chút khách khí.
“Không, không, kỳ thực cá nhân tôi đối với bản thân thịnh yến cũng không có hứng thú gì. Chỉ là thịnh yến này lại là nơi hội tụ của rất nhiều cường giả trên thế giới, điều đó khiến tôi không thể kềm được. Cũng chẳng biết là dịp lần này có thể khiến tôi chơi sảng khoái một lần được hay không?!”
“Valter, mi thật sự cho rằng ta là đứa ngốc sao? Lúc trước vì để ta tham dự vào thịnh yến lần này, mi chắc cũng dùng không ít thủ đoạn chứ? Giờ ta đã tham gia rồi, mi thật sự cam tâm từ bỏ? Đừng nói cứ như là ta không hiểu chút nào về ngươi, Valter.”
Nghe được nghĩa bóng trong lời của Valter, Ye Jian cười khẩy mà trực tiếp nói toạc ra, không chút kiêng dè hay nể mặt.
“Ha ha, không hổ là Ye. Đúng là tôi đã ra tay! Nhưng mà, Ye à, tuy rằng cậu đã đoán được, nhưng có một số việc dù tôi rất muốn nói cho cậu thì cũng không thể nói. Đó là lệnh của ông lão nhà tôi!”
“Hả?”
Hiếm khi nhìn thấy Valter có vẻ mặt nghiêm túc như vậy, mà chuyện lại còn có dính dáng tới shinso đệ nhất, xem ra chuyện lần này xác thực là không đơn giản.
“Bất quá, với những chuyện mà ông cụ nhà chúng tôi không phân phó, tôi ngược lại có thể nói với cậu: đối thủ cũ của cậu, đám người sói ở Tây Âu kia cũng sẽ tham gia vào thịnh yến lần này. Giết con trai cùng với huynh đệ của người ta, giờ người ta đích thân tìm tới cửa rồi đó.”
Có chút hả hê mà nói với Ye Jian tin này, Valter làm ra vẻ mặt rất muốn ăn đòn.
“Một thằng hề thôi, coi như có nhảy nhót nhiều hơn nữa thì cũng vậy. Tới bao nhiêu giết bấy nhiêu!”
Bĩu môi khinh thường, Ye Jian hoàn toàn không bận tâm. Tự mình tìm tới cửa? Cậu còn chưa tính sổ với bọn chúng, giờ bọn chúng còn dám tự mình tìm tới cửa? Đây là muốn chết sao? Là muốn chết sao? Hay là muốn chết sao?
Đừng nói đối phương tự mình tìm tới cửa, nếu không phải là vì trước đó không có quá nhiều thời gian rảnh, cậu cũng đã sớm mang theo Félicie với Julia cùng nhau giết tới tận ổ của đối phương để báo thù cho Félicie rồi. Giờ đối phương chủ động muốn chết, vậy cậu cũng chẳng ngại chiều ý đối phương. Cũng đỡ mất công về sau cậu phải chủ động tìm.
“Ha ha, với Ye mà nói thì xác thực là như vậy. Thế nhưng lần này cậu cũng phải cẩn thận, nghe nói là lão chó già đó vì vừa mất đệ lại mất con nên đã điên rồi. Thỏ gấp cũng cắn người, chó cùng thì giứt giậu. Cũng đừng để bị lật thuyền trong mương vì loại tiểu nhân vật đó, nên nhớ là người được quyền đánh bại cậu sau này cũng chỉ có tôi.”
“Chuyện đó không cần mi phải nói nhảm! Đúng, có một chuyện ta phải cảnh cáo ngươi trước. Thịnh yến lần này, ngươi liệu mà biết điều một chút, đừng có quấy rối lung tung, bằng không ta cũng không dám cam đoan được hậu quả sau đó sẽ ra sao đâu. Tới lúc đó thì ông lão nhà ngươi có đích thân tới đây thì cũng vô ích.”
“Nói vậy tức là, Ye đã đặt bẫy xong hết cả rồi? Đang chờ những kẻ kia tự mình nhảy xuống?”
Tố chất giáo dưỡng cao cấp cùng với khứu giác bén nhạy khiến Valter trực tiếp làm lơ được vẻ trịch thượng trong lời của Ye Jian mà bắt được ẩn ý trong đó. Chỉ là, Ye Jian sẽ thừa nhận sao?
“Ha, ai biết được? Shishiō Kikan, Lĩnh Vực Chiến Vương ( Ikusaō Ryōiki ), Hakai no ōchō, Hỗn Mang Giới Vực ( Chaos Zone ), giáo hội Tây Âu… Cơ hồ một nửa số thế lực lớn trên thế giới đều tham gia vào yến hội lần này, cũng không biết là hòn đảo nhân tạo nho nhỏ này liệu có thừa nhận nổi hay không?”
Để lại một câu chả hiểu đầu đuôi, Ye Jian tháo bỏ kết giới rồi dứt khoát đứng dậy.
“Đúng, nếu như ngươi đã không có hứng thú gì với thịnh yến, vậy tố thể của Ikusaō Ryōiki, ta mang đi. Không vấn đề gì chứ?”
“Ha ha, cầu còn không được.”