Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 315 : thương lam ma nữ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Thật vậy sao ~? Không hổ là Yuu-chan của anh, nhanh như vậy mà đã hoàn thành kế hoạch rồi, em nói xem, anh nên làm sao để thưởng cho em đây?”

Đêm, trăng sáng sao thưa.

Mang theo số 3, số 4, số 5 trở về dinh thự của Natsuki, sau khi đã phải tốn không biết bao nhiêu là miệng lưỡi mới có thể khiến cho Natsuki đồng ý ba thiếu nữ ở lại xong, Ye Jian mới coi như là yên tâm đi tắm. Hiện tại, phỏng chừng cả ba con bé đều đang dính lại một chỗ cùng với Avrora, có hai chị em Liana trông chừng, Ye Jian cảm thấy mình không cần phải bận tâm nhiều.

Về phần Kanon, cô bé thì bị La Folia mang tới trụ sở của Félicie; với tính cách của Kanon, Ye Jian không cần đoán cũng biết là nếu Félicie nhìn thấy, cô nàng tuyệt đối sẽ yêu thích vô cùng. Dù sao Julia với Kanon nói theo nghĩa nào đó thì cũng vô cùng giống nhau, đều tinh khiết như vậy.

Còn về Yukina với Sayaka thì cả hai hiện đang ở trong biệt thự bên cạnh. Bởi vì Nagisa hiện đã bị Mimori đón về, nên Ye Jian thật không biết là hai con bé này sẽ trông chừng nhà như thế nào, phỏng chừng là đã biến thành bãi chiến trường rồi đi?

Cuối cùng là về bản thân Ye Jian, sau khi tắm xong thì cậu ung dung trở về phòng, sau đó mở điện thoại quang ảnh 3D ra mà bấm số của Yuuma.

Lấy sự hiểu biết của Ye Jian về con bé này, cậu phỏng chừng là… Không, cậu dám khẳng định là hiện giờ, con bé đã sớm ngồi chờ điện thoại của cậu không biết mấy tiếng rồi. Dù sao từ khi chia tay với cậu tới nay, suốt mấy năm, con bé này không có đêm nào là không ôm điện thoại ảo để ngủ, cốt cũng chỉ là để chờ điện thoại của cậu.

Bởi vì dạo gần đây liên tiếp xảy ra không ít chuyện, nên Ye Jian cũng đã có một quãng thời gian không liên lạc với con bé này. Kết quả là đêm nay, vừa bấm điện thoại xong, phỏng chừng còn chưa tới nửa giây thì con bé này đã trực tiếp bật điện thoại rồi bắt đầu dùng ngữ khí kinh hỉ cùng oán trách mà không ngừng thao thao bất tuyệt.

Những lúc như thế này, Ye Jian lại cảm thấy cũng may mà tính cách của Yuuma-chan rất kiên cường, bằng không nếu đổi lại là bé gái khác, phỏng chừng nếu không khóc sướt mướt một chập thì cũng phải bắt đầu cãi lộn đòi tuyệt giao.

Mất không ít thời gian để dỗ dành con bé này xong, cậu mới bắt đầu vào chính sự. Thuận tiện nói luôn, đó là trong lúc Ye Jian dỗ dành Yuuma, vị sư tỷ cam tâm bị Ye Jian gài bẫy để tới bên cạnh Yuuma làm bảo tiêu kiêm bảo mẫu kia, cũng không ít lời oán trách nói thầm, kết quả là Ye Jian lại phải tốn thêm thời gian để an ủi thêm một người nữa, tới khi bắt đầu chính sự được thì thời gian cũng đã qua hai giờ.

Lại tốn thêm khoảng chừng nửa tiếng nữa, Ye Jian mới nghe xong báo cáo của Yuuma và Misaki về tình hình gần đây của LCO, đồng thời cũng biết được tiến độ của kế hoạch ‘Ye’. Nghe hết xong, Ye Jian cảm thấy hết sức hài lòng về tiến độ của hai người.

Thành thử ra, khi nhìn thấy hình ảnh ảo của hai thiếu nữ lộ ra vẻ muốn tranh công, giống như thú cưng đợi phần thưởng, Ye Jian bật cười mà chủ động hỏi.

“Thưởng!? Thật sự? Thật sự có thể? Cái gì cũng được sao?”

Mặc dù trong lòng vẫn luôn chờ đợi Ye Jian nói ra câu này, thế nhưng khi đã thật sự nghe được, Yuuma vẫn cảm thấy vô cùng kích động, hai mắt nhịn không được mà phát sáng.

“Uh, chỉ cần Yuuma nói ra, bất cứ chuyện gì anh cũng có thể làm cho em. Hái sao xuống cũng được!”

Thấy Ye Jian gật đầu cam đoan, Yuuma lập tức cúi đầu xuống suy tư, mà Misaki đang mặc sườn xám đứng ở bên cạnh thì lại lộ ra vẻ u oán mà nhìn cậu.

Đối với chuyện này, Ye Jian chỉ không tiếng động mà cười xấu xa, sau đó mượn hình chiếu ảo ảnh, cậu làm bộ đưa tay vuốt nhẹ lấy cặp đùi ngọc đang lộ ra giữa không khí của Misaki, đồng thời dùng khẩu hình mà nói với Misaki vài câu.

Quả nhiên, sau khi phát hiện ra Ye Jian đang giở trò, đồng thời nhận ra được là cậu đang nói gì, Misaki lập tức đỏ hồng cả mặt, có chút không cam lòng mà quơ quơ quả đấm. Hành động của Ye Jian khiến Misaki nhịn không được mà nhớ lại hồi ức khó xử nhất khi mà cô vừa gặp cái tên xấu xa này. Cảm giác lúc đó, thật là xấu hổ chết đi được.

Nhớ tới thôi cũng đã xấu hổ muốn chết rồi, vậy mà giờ cái tên này lại còn ở ngay trước mặt Yuuma mà lén lút nhắc tới. Cảm giác vụng trộm này, thật sự khiến cho Misaki vừa thẹn lại vừa cảm thấy có chút mới mẻ lại có chút kích thích. Cũng may là lúc này Yuuma đang cúi đầu nên mới không nhận ra được hành động ái muội của hai người.

“Kia… Hiện giờ, không biết em có thể…”

Yuuma muốn nói lại thôi, gương mặt xinh đẹp có chút do dự bất định. Đại khái là vì bận tâm tới cảm thụ của Ye Jian, nên cô bé mới không dám nói thẳng.

Chỉ là, Ye Jian ở chung với con bé này từ nhỏ tới giờ, cậu sao có thể không biết tâm tư của con bé này chứ?

“Hoàn toàn có thể, mặc dù bây giờ Yuuma vẫn chưa trưởng thành tới mức độ như trong lời hứa của chúng ta trước đó, nhưng hiện tại thực lực của em cũng đã sớm vượt qua đại thủ thư đời trước của LCO là mẹ em, hơn nữa cũng đã có sự thùy mị của cô gái trưởng thành rồi.” Ye Jian mắt sắc mà liếc một cái về phía anh phong đang lộ ra một mảng trắng lớn đã có phần đầy đặn của Yuuma mà cười xấu xa nói, “Cho nên anh cho phép. Yuuma có thể tới đảo Itogami để tìm cách cứu viện mẹ của em. Đương nhiên, dựa theo lời hứa thì anh sẽ không ra tay hỗ trợ.”

“Ah!? Thực… Thực sự có thể sao!?”

Nhận được câu trả lời mình mong muốn, Yuuma đâu còn rảnh mà chú ý tới chút ngượng ngùng của thiếu nữ nữa. Kích động, thiếu nữ nhìn chằm chằm vào Ye Jian để xác nhận lại, và khi thấy cậu gật đầu, cô bé hoan hô một tiếng, sau đó trực tiếp đặt điện thoại xuống bàn, chuẩn bị đưa cho Ye Jian một lần phúc lợi của thiếu nữ.

Nhìn xem Yuuma cởi tung áo ngủ mà ôm lấy Misaki rồi cùng một chỗ lăn qua lăn lại, Ye Jian chỉ có thể cảm thán thanh xuân vô hạn hảo nha, chỉ là sờ không được. Bất đắc dĩ mà thở dài, Ye Jian thầm nhủ phải chi mà hai người này ở đây, nếu vậy cậu tuyệt đối sẽ đem cả hai đều ‘xử bắn’ hết.

“Anh nói, có cần phải cao hứng tới vậy không? Mẹ của em chưa chắc được như trong những gì em chờ mong hay tưởng tượng đâu.”

Mãi tới khi Ye Jian nói như vậy, Yuuma mới dần dần bình tĩnh lại mà thở hổn hển bước tới cầm lại điện thoại.

“Uh, không sao nha. Đối với mẫu thân chưa từng được gặp, em cũng đã có rất nhiều tưởng tượng, hơn nữa trước đó em cũng đã biết được rất nhiều việc về mẫu thân cùng LCO.”

Khôi phục lại sự bình tĩnh, Yuuma nở nụ cười có chút hòa hoãn nói: “Mặc dù mẹ vì muốn thoát khỏi ngục giam nên mới sáng tạo ra em, nhưng em không trách bà ấy. Trái lại em còn phải cảm ơn bà ấy mới đúng, vì nếu bà ấy không tạo ra em, em sẽ không thể nào xuất hiện mà gặp được hoàng tử của đời mình.”

Thiếu nữ đi ra từ trong bóng tối và cô độc lộ ra nụ cười sáng lạn mà hạnh phúc. Hoàng tử đã cứu vớt cuộc đời này của thiếu nữ, vĩnh viễn, cô bé cũng sẽ không quên.

“Cho nên, em vẫn sẽ cứu mẹ ra khỏi ‘Prison Barrier’, dù em biết thứ mình nhận được chỉ là sự lợi dụng.”

Nếu như Yuuma vẫn là cô bé chẳng hiểu gì như trước kia, vậy thì trong tương lai không lâu, bi kịch sẽ vẫn tái diễn như trong nguyên bản. Chỉ là bây giờ, đã hoàn toàn khống chế toàn bộ tổ chức, Yuuma đã hoàn toàn hiểu tất cả; nhưng dù vậy, cô bé vẫn lựa chọn để mình bị lợi dụng mà cứu mẹ mình thoát khỏi ngục giam vĩnh cửu, dù đã biết rằng cái giá phải trả đó là thống khổ cùng phản bội.

“Tốt rồi, yên tâm đi, Yuuma. Tuy mẹ của em xác thực muốn lợi dụng em, nhưng cô ta nhất định sẽ hồi tâm chuyển ý. Kỳ thực em cũng rõ ràng, nàng cũng chỉ là một người phụ nữ đáng thương, bởi vì một lời nguyền chẳng lành mà không thể không tự mình gánh lấy tội ác thôi.”

“Nhưng mà Ye-chan nhất định sẽ cứu vớt bà ấy, đúng không?”

“Hả?”

Đột nhiên nhìn thấy vẻ giảo hoạt trong mắt của thiếu nữ, Ye Jian lập tức hiểu là mình trúng kế.

Nói chuyện cảm tình cả buổi, hóa ra là con bé này định dùng khổ nhục kế với mình.

Hung tợn mà trừng mắt với Yuuma một cái, Ye Jian cười hừ hừ mà giơ bàn tay lên cao rồi nói với thiếu nữ đang cười đắc ý: “Hừ hừ, xem ra lâu ngày không gặp, người nào đó đã quên tôi đáng sợ như thế nào. Cả tôi mà em cũng dám lừa? Mông nhỏ lại ngứa rồi đúng không?”

Lời uy hiếp trắng trợn như vậy khiến cho khuôn mặt nhỏ của Yuuna lập tức đỏ lên, nhưng vốn dạn dĩ, thiếu nữ vậy mà lại chủ động quay người lại nhếch mông ngọc lên, sau đó nói với thiếu niên bằng giọng mềm tới mức khiến mọi gã đàn ông phải ứa ra lửa.

“Nếu có thể, vậy xin nii-chan ~ đừng hạ thủ lưu tình nha ~~.”

Yêu tinh!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio