Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 333 : lần lượt xuất hiện

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Kels đại nhân, lần này chúng ta thật sự phải khai chiến với người của chính giáo có mặt trên hòn đảo đó sao?”

Trên bến tàu phía Đông Nam của đảo Itogami, có năm người đang mặc y phục của truyền giáo sĩ đang nói chuyện. Sau khi hoàn thành hết thủ tục để lên đảo, năm người đều bước chân lên hòn đảo nguyền rủa được tạo ra từ ‘phế liệu’ này.

Đảo Itogami với tư cách là đặc khu ma tộc trên biển, nó có tính chất tương tự như bán cách ly đối với khu vực bên ngoài. Trong tình hình chung, nếu như không có người thân hoặc bằng hữu là cư dân trên đảo, việc muốn nhập cảnh hầu như là không được phép.

Sở dĩ dùng từ ‘hầu như’ mà không phải là ‘tuyệt đối’, là bởi vì trong một số trường hợp đặc biệt, người bên ngoài vẫn có thể hợp pháp mà tới đảo Itogami. Đó là trường hợp mà người muốn vào đảo Itogami là những người có thân phận đặc biệt, ví dụ như là thành viên của xí nghiệp nổi danh nào đó có trụ sở ở trên đảo, hoặc là các truyền giáo sĩ cùng nữ tu có tu viện hoặc nhà thờ ở đây, hoặc là các đặc sứ của các cơ quan nhà nước, v… v… Tất cả những đối tượng đó, chỉ cần sớm gửi công văn hoặc đơn xin phép cho đảo, hơn nữa lúc lên đảo có thể đưa ra được chứng minh tương quan, vậy thì bọn họ có thể hợp pháp mà nhập cảnh vào đảo Itogami với thân phận khách khứa.

Đương nhiên, bởi vì thế giới này không chỉ có nhân loại, nên quy trình nhập cảnh nói chung vẫn là có sự khác biệt nhất định. Với nhân loại thì chỉ cần đáp ứng đủ quy trình trên, đưa ra được giấy xác minh thân phận và hoàn thành tốt thủ tục đăng ký, vậy thì việc nhập cảnh vẫn tính là đơn giản. Nhưng nếu người nhập cảnh là ma tộc thì khác, khi đó, người nhập cảnh sẽ phải mang theo một giấy thông hành tạm thời, nếu đánh mất giấy này, vậy thì dù trước đó có hoàn thành thủ tục đi nữa, người nhập cảnh vẫn sẽ bị xem là nhập cảnh trái phép.

Sở dĩ có sự phân biệt như vậy là vì đây được xem như là biện pháp phòng ngự thiết yếu, cần có để duy trì cho Giao Ước Thánh Vực.

Hiển nhiên, thân phận của năm người này được quy về nhóm ‘giáo sĩ’. Từ một tuần trước thì nhóm người này cũng đã hoàn thành việc gửi đơn nhập cảnh cho cơ cấu bên ngoài của đảo Itogami; bởi vì có thân phận hợp pháp, cho nên hiện tại, cả năm người đều nhẹ nhõm mà hoàn thành thủ tục nhập cảnh mà bước chân lên đảo.

“Đúng vậy, lần này giáo hoàng đại nhân tự mình ban ‘thánh vật’ xuống, để cho ta mang theo các ngươi tới đây『 xem lễ 』, cốt là vì để diệt trừ chính giáo đã sớm rơi vào bóng tối.”

Người trung niên dẫn đầu đáp lời, vẻ mặt của hắn cương nghị, gương mặt như đao gọt lộ ra vẻ chính phái vô cùng mạnh mẽ.

“Đại nhân, tôi nghe nói là Chính giáo đã cấu kết với ma tộc, hơn nữa còn định nhân dịp 『 Thịnh Yến Diễm Quang 』 để…”

“Hừ, giáo hoàng đại nhân sao có thể không biết chuyện đó. Ngài đã sớm dự liệu được là Chính giáo có ý đồ với thịnh yến lần này của shinso đệ tứ. Các ngươi có lẽ còn không biết, thánh vật mà chính giáo bị mất đi lúc trước, hiện đang bị giấu ở một nơi nào đó trên hòn đảo nhân tạo này.”

“Cái gì? Thánh vật vậy mà lại bị lưu lạc tới nơi đây? Trách không được chính giáo lại cam nguyện sa đọa. Mất đi thánh vật, bọn họ đã sớm bị lợi dục làm cho mê muội. Hạng người rơi vào hắc ám như vậy, nếu có thể gặp phải, nhất định phải khiến cho bọn họ tỉnh lại.”

“Ngu muội!”

Nghe được bộ hạ phát biểu, người trung niên lập tức quát: “Đường đường là thành viên của Chính giáo, vậy thì vĩnh viễn không được phép sa đọa. Nếu như bọn họ đã tự cam biến mình thành tà giáo, vậy thì bọn họ sớm phải biết hậu quả. Với những kẻ dám làm ô uế thánh quang của giáo hội như vậy, chỉ có sự tinh lọc triệt để mới có thể cứu rỗi được bọn chúng. Nếu gặp được, ta sẽ tự tay đưa những kẻ đó trở về trong vòng tay của đức chúa.”

“Đại nhân dạy bảo, chúng tôi sẽ ghi nhớ.”

“Nhớ kỹ là tốt rồi! Nhiệm vụ lần này, chúng ta sẽ phải liên hợp với các giáo hữu của Thành giáo để cùng nhau chấp hành. Trừ đó ra, giáo hoàng có lệnh, chúng ta phải ngăn cản shinso đệ tứ hồi sinh, cho dù là phải lấy thân tuẫn đạo cũng không thể chối từ.”

“Thuộc hạ minh bạch!”

Người trung niên dẫn đội gật đầu, tròng mắt màu bích lục của hắn hiện lên vẻ điên cuồng.

Nắm thật chặt chiếc rương dài nhỏ đang mang sau lưng. Đã có thánh vật trong rương, ma tộc tà ác, tà giáo sa đọa, tất cả đều phải bị tinh lọc triệt để.

Thần Thánh Quyền Trượng, là một trong ngũ đại thánh vật được đặt song song với Thánh Thập Tự, Bọ Hung, Thánh Nhân Di Hài cùng Bụi Gai Vương Quan.

Giáo hội Tây Âu chính là vì có chúng nên mới có thể trường thịnh không suy mà kéo dài tới tận ngày hôm nay. Trải qua bao nhiêu lần đại chiến với ma tộc tham lam, không ít lần thậm chí phải đối mặt với chân tổ, thậm chí là binh khí diệt thế, nhưng giáo hội thủy chung vẫn có thể có được một chỗ để cắm dùi, ngũ đại thánh vật chiếm một phần công lao không thể gạt bỏ.

––––––––– phân cách tuyến –––––––––

“[Hút] ~~~~ Ô ~ oa ~~~! Nơi này là đảo Itogami sao? Thật là một nơi tốt!”

Thiếu nữ có cặp mắt màu tím đỏ đứng bên bờ biển, nhìn về phía biển cả bao la bát ngát màu xanh lam, cùng với đón lấy những làn gió biển ấm áp, không kềm được mà cảm thán.

“Nếu như chỉ nhìn mặt ngoài mà nói thì xác thực là rất không tồi. Lúc trước hồi chị mới đến đây, khi đó chị còn khoa trương hơn so với em.”

Người lên tiếng là một ngự tỷ buộc tóc đuôi ngựa đang đứng bên cạnh thiếu nữ. Gương mặt đẹp đẽ, vóc người lồi lõm ma mị được bộ sườn xám diễm lệ phác họa ra vô cùng tinh tế; chân dài trắng như ngọc thẳng tắp lại cân xứng, nhưng thật tiếc nuối là lại chỉ có thể thưởng thức được cảnh đẹp từ bắp chân trở xuống, còn phần bên trên thì đã bị quần an toàn che giấu.

“Ôi chao! Nói như vậy tức là Misaki-neechan không phải là dân bản địa của đảo Itogami?”

“Hửm? Chị nói mình là dân bản địa hồi nào? Chị là tại theo sư phụ học tập nên mới tới đây, về sau mới định cư rồi vô tình gặp phải sempai.”

“Sempai mà Misaki-neechan đang nói chính là ‘Kūgeki no Majo’ Minamiya Natsuki?”

Vừa nhắc tới cái tên này, ánh mắt của thiếu nữ lập tức hiện lên thần thái khác thường.

“Uh, chính là mục tiêu lần này của chúng ta. Chỉ là, đột nhiên lại phải ra tay với Natsuki-chan, người ta thật sự cảm thấy có chút rối rắm.”

“Thực xin lỗi.”

“Không cần phải xin lỗi, người phải xin lỗi phải là tên xấu xa kia mới đúng. Về sau nếu muốn trách muốn oán vậy chúng ta đi tìm tên đó là được. Natsuki-chan nếu biết rõ cũng sẽ không trách chúng ta. Tất cả đều là do hắn.”

Nghĩ tới cảnh tượng người nào đó bị ‘Kūgeki no Majo’ đuổi giết, ngự tỷ đột nhiên liền nhịn không được mà muốn cười.

“Em sẽ không làm bị thương ma nữ kia, cũng sẽ không để cho mẫu thân làm tổn thương cô ta.”

Đây là lời cam đoan vô cùng nghiêm túc của thiếu nữ, nhưng ngự tỷ sau khi nghe xong thì lại cười mà lắc đầu.

“Không cần, em không cần phải vậy. Nếu tên đó đã để cho em làm việc này rồi, vậy thì làm gì còn cần tới em phải lo lắng? So với em, cái tên đó còn quan tâm Natsuki-chan hơn. Phải nói là cậu ta quan tâm tới Natsuki-chan hơn bất cứ ai trên đời. Đương nhiên, Yuuma nhà chúng ta cũng được hắn thương tới bó tay rồi, chỉ có mình chị là đáng thương, chỉ biết bị cái tên đó sai đi gọi tới.”

“Làm gì có nha? Misaki-neechan xinh đẹp như vậy, Ye-chan nhất định sẽ bị mê tới thần hồn điên đảo. Hơn nữa chúng ta không phải đã thống nhất rồi sao, em nhất định sẽ đứng về phe của chị, chị yên tâm đi. Hiện tại, chúng ta đã có rất nhiều đối thủ cạnh tranh, nếu như giờ chúng ta mà mất tự tin thì sau đó biết làm sao? Cho nên, tuyệt đối không thể mất đi tin tưởng.”

Thiếu nữ tràn đầy tự tin mà tuyên bố, trong giọng nói khó giấu được vẻ kích động.

Bị vẻ tự tin của thiếu nữ lây nhiễm, ngự tỷ sờ lên mái tóc đen dài của thiếu nữ mà cười gật đầu.

“Tốt rồi, chúng ta cũng nên hành động thôi. Sắp tới hòn đảo này sẽ xảy ra rất nhiều chuyện kinh khủng, chúng ta phải tranh thủ thời gian để hoàn thành việc cứu mẹ của em trước khi thịnh yến của shinso đệ tứ bắt đầu.

“Uh, người ta biết. Em sẽ không làm hư kế hoạch của Ye-chan, người của LCO đều đã sẵn sàng rồi, chờ tới tối nay thì tất cả sẽ bắt đầu tách ra hành động. Sempai của Misaki-nee cứ giao cho em, chỉ là trước đó em muốn chị dẫn cô ta tới địa điểm dự định.”

“Biết rồi, biết rồi, người ta làm chân chạy là được. Cứ yên tâm, nếu đổi lại là người khác thì phỏng chừng rất khó để có thể lừa được ‘Kūgeki no Majo’, nhưng nếu là chị thì nhất định sẽ thành công.”

Đối với việc phải làm mồi để dụ dỗ ma nữ khủng bố được xưng là ‘ma tộc sát thủ’ tới điểm dự định, ngự tỷ không hề e dè, mà trái lại còn biểu hiện vô cùng nhẹ nhõm và tự tin.

Nhưng vậy cũng là bình thường, dù sao từ tận thời còn học sinh cho tới nay, quan hệ giữa ngự tỷ với Kūgeki no Majo cũng đã tốt tới không phản đối. Đối mặt với ma nữ người lạ chớ gần, cũng chỉ có một mình ngự tỷ là dám ra tay trêu ghẹo cùng ‘khi dễ’, lúc trước là vậy, tới bây giờ cũng vẫn vậy.

“Uh, em tin tưởng Misaki-neechan, nhưng mà trước đó, chúng ta cũng cần phải liên lạc với Ye-chan để báo cáo trước.

Vừa nhắc tới người kia, thiếu nữ liền khó có thể che giấu sự kích động.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio