“Sư…! Tại sao là ngươi! Sư phụ đâu?”
Nhìn thấy có bóng người chợt xuất hiện, Sayaka vốn vui vẻ mà thốt lên, nhưng sau khi thấy rõ mặt của người vừa xuất hiện xong, vẻ mặt của thiếu nữ lập tức nghiêm lại.
“Nha, nói là có chuyện gì đó, đi trước.”
Trong lòng đang vô cùng vui vẻ, Ye Jian tùy tiện mình một lý do giúp Yukari lấp liếm một chút. Hiện tại ngự tỷ đại nhân đang thẹn thùng lắm, nào dám gặp mặt đồ đệ của mình. Bị cái tên trứng thúi Ye Jian chơi đùa tới mức toàn thân đều lầy lội, nếu mà để cho đồ đệ của mình nhìn thấy, vậy uy nghiêm sau này của mình còn đâu?
“Hừ, sư phụ cũng thật là, tại sao lại còn không chém chết ngươi?”
Tuy còn có chút hồ nghi, thế nhưng hai thiếu nữ dù có đoán thế nào đi nữa thì cũng không thể nào ngờ được, là sư phụ vốn có hình tượng vô cùng cao lớn trong lòng mình, mới vừa rồi còn bị cái tên ác ma trước mặt làm cho uyển chuyển thâm ngâm, còn làm ra những chuyện thẹn thùng xấu hổ tới không thể tưởng tượng nổi.
“Vậy là em không hiểu rồi, nhóc à. Tôi với sư phụ em coi như có đánh thì cũng gọi là đánh yêu, kỳ thực quan hệ giữa hai người chúng tôi tốt khỏi nói.”
“Câu này của ngươi ai mà tin? Mới vừa rồi sư phụ còn hận không thể trực tiếp chém chết ngươi, lần này để cho ngươi trốn được một kiếp, tuyệt đối là do có việc khẩn cấp.”
Hiển nhiên, việc tự biên tự diễn vừa rồi của Ye Jian hoàn toàn không thể thuyết phục được Sayaka, tối thiểu thì Sayaka hoàn toàn không có chút tin tưởng nào vào việc Ye Jian đã nói. Phải biết là lúc trước, khi Sayaka tới đảo Itogami để ám sát Ye Jian, người đề ra nhiệm vụ này chính là Yukari.
“Việc ‘khẩn cấp’ sao? Nói như vậy cũng không phải là sai, hà hà hà ~~~.”
“Gì chứ? Cười tới buồn nôn như vậy. Đã sư phụ đi rồi, vậy Yukina-chan, chúng ta cũng…”
Bị nụ cười của Ye Jian dọa sợ tới thụt lùi lại, tóc gáy dựng đứng, Sayaka vội vàng kiếm cớ mà muốn kéo Yukina rời khỏi nơi đây. Nói thật lòng thì lúc này, Sayaka thực sự sợ mình sẽ bị cái tên đang cười tà này bắt lấy rồi ‘dạy bảo’ một trận.
Chỉ là, Sayaka muốn kéo Yukina đi, nhưng kết quả lại là không thể kéo được. Yukina vẫn đứng im tại chỗ.
“Yukina-chan?”
Khó hiểu mà quay đầu lại hỏi, nhưng đáp lại chỉ là cái lắc đầu của Yukina.
“Em phải ở lại đây để giám thị Ye-sensei. Mặc dù em cũng rất muốn được gặp lại sư phụ, nhưng mà em không thể đi.”
“Nhưng…”
Lời nói sắp chạy khỏi miệng bị ánh mắt kiên định của Yukina cản lại. Từ nhỏ đã sinh hoạt cùng nhau, cả hai thiếu nữ thậm chí hiểu rõ về người kia còn hơn cả hiểu rõ bản thân mình. Cho nên với cái tính quật cường của Yukina, Sayaka hiểu rất rõ, một khi con bé này đã hạ quyết tâm, vậy thì gần như là không thể thay đổi.
Cho nên, nhìn nhau nửa ngày, cuối cùng Sayaka cũng đành phải bất đắc dĩ chịu thua mà thả tay của Yukina ra, cam chịu mà hét lớn: “AAAAAA!!!! Được rồi! Được rồi! Đã như vậy, chị cũng ở lại, để phòng ngừa cái tên biến thái kia làm chuyện kỳ kỳ quái quái gì đó với em.”
“Không cần phải la lớn như vậy, tôi nghe được. Nếu em cũng đã lựa chọn ở lại, vậy trước tới bóp chân cho tôi một chút đi. Yukina, em đi mua một ít đồ uống với đồ ăn vặt về, phỏng chừng nhóm của Avrora cũng sắp về rồi. Đúng rồi, nhớ mua nhiều kem một chút.”
“Cái…? Ngươi dám để cho ta bóp chân cho ngươi? Ngươi cho mình là ai? Biến thái! Còn nữa, ngươi coi Yukina-chan là gì? Em ấy không phải là người hầu của ngươi! Nghe không?! Yukina-chan, không cần nghe hắn. Chúng ta qua bên kia ngồi đi, không cần để ý tới tên biến thái này.”
Bị người mà mình ghét nhất sai bảo như nữ hầu, Sayaka đương nhiên là không nguyện ý; cho dù trước kia cũng đã bị ép phải làm mấy lần, nhưng chung quy thiếu nữ vẫn không thể xem nó như đương nhiên mà phục tùng sự sai bảo của Ye Jian. Để cho một người đường đường là chiến vũ sư của Shishiō Kikan như mình, đi bóp chân cho cái tên trúng thúi này, hơn nữa còn là ngay trước mặt của mọi người? Chuyện này nghĩ cũng đừng nghĩ.
“Ồ ~ ? Vậy ~ sao? Vậy thì đổi chỗ đi, Yukina tới đây đấm chân cho tôi, còn em thì đi mua đồ ăn vặt, như vậy cũng được đi?”
“Không được! Ngươi đừng mơ tưởng! Yukina-chan tuyệt đối sẽ không làm, ta cũng tuyệt đối sẽ không! Muốn đi, ngươi tự mình đi đi!”
Nói xong, Sayaka hất chiếc đuôi ngựa của mình lên, liền muốn lôi kéo Yukina đi về phía khu nghỉ ngơi ở đối diện.
“Ai nha, cái kiểu này xem ra tôi phải đau đầu rồi. Coi bộ tới lúc đó chỉ có thể để cho ai đó bị điều về Takagami, tôi chỉ cần giữ Yukina ở lại là được rồi.”
Bước chân khựng lại giữa không trung, vẻ tức giận cùng không cam lòng lập tức phủ lên trên mặt của Sayaka.
“Sayaka-san, coi như rồi, chị đi giúp Ye-sensei mua đồ uống cho Avrora với những người khác đi. Em ở lại.”
Trên mặt hiện lên vẻ ‘quả nhiên là lại như vậy’, Yukina chỉ có thể thở dài mà thu bàn tay đang bị Sayaka kéo đi về, lên tiếng khuyên nhủ.
“Không được! Sao có thể để cho Yukina-chan ở chung một mình với cái tên biến thái này? Đã vậy còn giúp hắn đấm chân nữa? Không được! Tuyệt đối không được! Tóm lại, vẫn là để cho Yukina-chan đi mua đồ đi. Chị ở lại.”
Vì để cho khuê trung chí hữu không gặp hãm hại, Sayaka dứt khoát mà hi sinh chính mình, căm giận mà hạ quyết định.
“Nhưng mà…”
“Yên tâm đi, chị tuyệt đối sẽ không khuất phục hắn. Nếu thật sự không được, cùng lắm chị liền dùng Koukarin.”
Chính tại vậy nên người ta mới lo lắng nha. Bất quá, tương tự cũng hiểu rất rõ tính cách của Sayaka, Yukina không nói gì thêm nữa, chỉ muốn mau chóng mua xong đồ rồi về. Tối thiểu làm vậy thì nếu xảy ra chuyện, mình cũng có thể kịp thời trở về để cản. Hơn nữa, nhóm của Avrora cũng sắp về rồi, trong tình huống có nhiều người, Ye-sensei dù có xấu tới đâu đi nữa thì hẳn cũng sẽ có chút gì đó cố kị đi?
Nghĩ như vậy, Yukina liền nhận lấy phần tiền Ye Jian đưa rồi nhanh chóng chạy về phía khu phục vụ để mua đồ, kết quả là sau đó trong kết giới đuổi người, chỉ còn lại có Ye Jian với Sayaka.
“Này, mau lại đây đấm chân cho tôi đi.”
Xụ mặt, bỏ qua.
“Đã nói là Yukina đi mua đồ, còn em ở lại để đấm chân cho tôi, giờ muốn chơi xấu sao?”
Nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn quyết tâm không để ý.
“Ài, tôi nói, em làm vậy là đang muốn chơi xấu với Yukina đúng không? Cố ý để cho con bé phải chạy đi mua đồ, còn mình thì ở lại đây ngồi mát ăn bát vàng?”
“Ngươi… Ngươi câm miệng! Ta tuyệt đối sẽ không bước qua đó!”
Đã nhìn thấu bản chất của người nào đó, Sayaka dù rất không dễ chịu nhưng vẫn giữ được lý trí.
Tới gần thì chẳng khác nào là dê vào miệng cọp, bánh bao thịt đánh chó, mình mới không đần như vậy, bị lừa mãi mà vẫn không khôn lên.
“Thật sao? Vậy được rồi, xem ra tôi chỉ có thể tự mình qua đó.”
“Cái ——!?”
Vừa mới ý thức được không ổn, nhưng còn chưa kịp phản ứng thì Sayaka đã phát hiện là mình đã rơi vào trong lồng ngực quen thuộc nào đó.
Chui vào trong mũi là mùi hương nam tính duy nhất trên đời không khiến cho mình cảm thấy chán ghét, ngược lại còn có chút ưa thích nhưng không dám thừa nhận.
“Ah ~! Ngươi… Ngươi thả ta ra! Thả ta ra! Biến thái!”
“Tôi khuyên em tốt nhất là đừng có gọi, bằng không mà lỡ như kết giới mất hiệu lực, tới khi đó bị người khác nhìn thấy chúng ta như vậy, em nói xem hậu quả sẽ ra sao?”
“Ngươi ————”
Vẫn là uy hiếp, trước sau như một. Sayaka chỉ có thể mặt đỏ tới mang tai, toàn thân phát run như chỉ có thể cố gắng ngậm miệng lại.
“Đúng, như vầy mới đúng nha. Chỉ cần không nói, ai phát hiện được chúng ta như vầy…? Sayaka-chan, em nói xem, em ghét đàn ông như vậy, nhưng giờ bị tôi ôm vào ngực, vậy có cảm thấy buồn nôn không?”
“Buồn nôn! Rất là buồn nôn! Buồn nôn chết rồi! Mau bỏ ra đi!!!”
“Vậy sao? Nhưng mà lạ thật nha, tại sao tôi lại nghe được, là ở đây của em nói cho tôi biết, rằng em rất ưa thích cảm giác này vậy?”
Ma trảo đặt nhẹ lên thánh phong thuần khiết, cảm giác kích thích khác thường khiến cho toàn thân của Sayaka đều cứng đờ, con tim thiếu nữ thậm chí ngừng đập trong chốc lát.
“… Sayaka-chan, muốn có sức mạnh không? Sức mạnh giống với sư phụ em, mạnh mẽ mà hoàn hảo, đủ cho em có thể bảo vệ Yukina dù trong bất cứ tình huống nào.”
Lời dụ dỗ của ác ma tựa như mùi hương của đóa hoa anh túc yêu diễm nhất, khiến người ta muốn bỏ đi nhưng không được.