“…”
“Sắp gần nửa tiếng rồi đấy, em hạ quyết định thôi cũng quá lâu đi, Yukina?”
“À? Em… Không phải, em… em chỉ là đang nghĩ một vài thứ.”
“Nghĩ vài thứ?”
Ánh mắt hồ nghi của Ye Jian khiến cho Yukina mắc cỡ tới đỏ cả mặt. Con bé này rốt cục vừa nghĩ tới chuyện gì mà ngẩn người lâu tới vậy? Hơn nữa giờ còn có biểu hiện đáng nghi như thế?
“Tóm… Tóm lại, đề nghị của Ye-sensei, em không thể đáp ứng.”
Câu trả lời này của Yukina có thể nói là hoàn toàn vượt ra ngoài dự tính của Ye Jian.
“Tại sao? Em không muốn tăng thực lực lên sao? Tôi nhớ là trước nay, việc em lưu ý nhất không phải vẫn luôn là việc thực lực của bản thân quá yếu sao? Nếu không tại sao mỗi lần huấn luyện với tôi, em cứ phải huấn luyện mình tới kiệt sức không động đậy nổi?”
“Đúng, em quả thật rất muốn mình trở nên mạnh hơn, mạnh tới mức có thể bảo vệ những người bên cạnh, mạnh tới mức có thể trợ giúp Ye-sensei. Nhưng mà dù vậy, em sẽ không vì sức mạnh mà để cho mình trở nên mù quáng. Đột nhiên có được sức mạnh quá lớn mà lại không phải do mình rèn luyện ra, em không cho rằng mình có thể khống chế. Sức mạnh không thể khống chế, dù có mạnh tới đâu đi nữa cũng là vướng víu, còn chẳng bằng không có. Em không muốn cái giá của việc mạnh lên là việc mình đi tới đâu thì sẽ tạo thành phá hư tới đó. Sức mạnh như thế, em không cần. Hơn nữa…”
Nói đến đây, Yukina đột nhiên cúi đầu xuống, sắc mặt bỗng trở nên phiếm hồng, cả người cũng có chút nhăn nhăn nhó nhó mà túm lấy góc áo.
“Hơn nữa, em cũng không muốn ly khai… ly khai…”
“Ly khai cái gì?”
“Ly khai Sayaka-san! Nhiệm vụ của em với chị ấy lúc này là giám thị Ye-sensei, nếu như thực lực của em trở nên mạnh hơn thì sư phụ với cơ quan nhất định sẽ điều em đi nơi khác, đến lúc đó em sẽ phải lo lắng việc Sayaka-san phải ở một mình với Ye-sensei. Đúng, chính là như vậy!”
Vẻ mặt tránh né, thiếu nữ nói với giọng điệu mà ai cũng nghe ra được là đang ‘nói một đằng, làm một nẻo’, dùng để che lấp ý tưởng thật vô cùng xấu hổ và ngượng ngùng trong lòng.
“Là vậy a ~~, nếu vậy, để sư phụ em cử một người tới đây giám thị tôi thay cho em, không phải là được rồi sao?”
“Không được ——!”
Hầu như không thèm suy nghĩ, thiếu nữ lập tức theo phản xạ mà kêu lớn, sau đó thiếu nữ mới chợt nhận ra sự thất thố của mình.
“Em.. Ý em là, không thể để cho những đồng học khác bị Ye-sensei hãm hại.”
“Nè, câu này của em nghe cứ như là tôi đã làm gì để hãm hại các em ấy, tôi nhớ mà mình không có tệ tới như vậy đi?”
“Nếu Ye-sensei mà có tự giác về việc đó, thì em cũng sẽ không cần phải phiền não như vậy. Cho nên, em rất lo lắng việc đổi một người khác tới đây giám thị Ye-sensei.”
Vạch trần bộ mặt xấu xa của một người nào đó, thiếu nữ lộ ra vẻ mặt oanh liệt cứ như là đang nói ‘chỉ có em mới có thể chịu được việc này’.
“Thật sao? Vậy không bằng đem cả Sayaka cũng đổi đi, rồi để cho sư phụ của hai đứa trực tiếp tới đây để giám thị tôi. Ừ, tôi thấy cách này vô cùng tốt!”
“Không được! Sư.. Sư phụ bình thường rất bận, người có rất nhiều công vụ phải xử lý, làm gì có thời gian để cả ngày đi theo Ye-sensei và giám thị? Nếu như bỏ mặt Ye-sensei không thèm chú ý, người nhất định sẽ khiến toàn bộ đảo Itogami đều rối tung, như vậy tuyệt đối không được. Vì ngăn chặn nguy cơ đó cho đảo Itogami, em… em với Sayaka-san nhất định phải ở lại đây để thời thời khắc khắc giám thị người.”
Dùng ngôn từ giải thích đầy chính nghĩa để che giấu chân tướng thật sự trong lòng, Yukina bày ra vẻ mặt hiên ngang lẫm liệt, chỉ có điều cô bé hoàn toàn không biết, là lời nói dối mà mình vừa nói đã hoàn toàn bị người nào đó nhìn xuyên.
“Em nói là vậy a ~ ? Nhưng mà khoảng chừng hai giờ trước, có một người nào đó được em gọi là ‘chí hữu’ đã tìm tới tôi rồi chấp nhận đề nghị của tôi rồi nha. Nếu không có gì ngoài ý muốn thì hiện tại chỉ sợ cũng đã sắp lột xác xong, sức mạnh chỉ sợ cũng đã tăng lên mấy trăm lần rồi đi?”
“Cái…!? Sayaka-san, chị ấy… chị ấy lại…”
Không thể tin nổi mà trợn tròn mắt, Yukina không nghi ngờ chút nào về tính chân thật của câu nói này. Từ biểu hiện có chút dị thường trước đó của chí hữu, Yukina cũng đã có chút nghi ngờ; giờ Ye Jian lại nói vậy, thiếu nữ thật sự không thể không tin. Như vậy nói cách khác, là từ hai giờ trước, không, hẳn là từ sớm ngày hôm trước, Ye-sensei với Sayaka-san cũng đã có trao đổi với nhau về việc đó? Mà ở hai giờ trước, Sayaka-san thậm chí gạt mình mà chủ động tới đây tiếp nhận sức mạnh từ Ye-sensei?
Người bạn thân nhất mà mình tin tưởng, vậy mà lại gạt mình để làm việc đó, hơn nữa, tại sao anh ta lại tìm tới Sayaka-san trước mà không phải là mình? Rõ ràng mình mới là người tới trước, mình mới là người trước tiên nhận anh ta là giáo viên, rõ ràng mình còn… còn ———— Càng nghĩ, trong lòng thiếu nữ càng chua xót.
Cho dù từ nhỏ thiếu nữ cũng đã rất kiên cường, cho dù thiếu nữ biết rằng mình không nên có cảm xúc như vậy, nhưng mà, mình chính là không khống chế nổi. Hai tay túm lấy áo và siết chặt lại, Yukina cúi đầu xuống, kiệt lực mà nhẫn nhịn cảm giác oan ức co thắt trong lòng. Cảm xúc đè nén và ấm ức như lúc này, thiếu nữ chưa từng được nếm trải trước đây.
“Đã Sayaka-san cũng đã đồng ý, vậy em…”
“Vậy em cũng chỉ có thể đáp ứng thôi, đúng không?”
“…!”
Chuyện tới bây giờ rồi mà còn nói lời như vậy, Yukina tức giận mà ngẩng đầu lên trợn mắt với đối phương, thế nhưng, khi Yukina nhìn thấy đôi mắt hài hước và yêu dị đang nhìn chằm chằm vào mình kia, thiếu nữ cảm thấy dường như tất cả mọi thứ trong lòng đều bị đối phương nhìn thấu, toàn thân đều như bị hãm sâu vào trong thế giới có màu hổ phách ma mị.
“Được rồi, bé con à. Tôi biết trong lòng em đang nghĩ gì. Em nhất định là đang cảm thấy rất oan ức, rằng tại sao tôi lại tìm Sayaka trước mà không tìm tới em, hơn nữa còn gạt em làm việc này, đúng không?”
Nghe vậy, Yukina lập tức muốn mở miệng giải thích, những đã bị Ye Jian giành trước. Cậu cười nói: “Con bé này, tại sao em không nghĩ một chút, nếu tôi mà tìm tới em trước thì em sẽ bằng lòng sao? Chỉ bằng cách nói khi nãy của em là thấy rồi. Tôi thậm chí dám cá là em sẽ không chỉ từ chối đề nghị của tôi, mà thậm chí còn sẽ ngăn cản tôi giúp Sayaka nữa. Đừng chối, những lời lúc nãy của em tôi còn nhớ như in đây. Đừng nói là tôi oan uổng em!”
Câu nói này khiến cho Yukina nhất thời nghẹn lời, nhưng cảm giác oan ức và chua xót trong lòng thì lại bất tri bất giác mà tan mất.
“Ai có thể không hiểu em chứ tôi còn không hiểu em sao? Cho nên hết cách rồi, vì để cho con bé cứng đầu với quật cường như em đồng ý, tôi cũng chỉ còn cách là tiền trảm hậu tấu, trước để cho Sayaka tiếp nhận sức mạnh, sau đó nói cho em. Như vậy thì tới lúc đó, cho dù em muốn từ chối thì cũng không được. Giống như bây giờ, thấy không? Không phải là rất hiệu quả sao?”
Nụ cười ác liệt khiến cho Yukina cảm thấy vừa tức lại vừa bất đắc dĩ. Người này, tại sao cứ luôn tìm cách để khiến cho mình phải làm ra những chuyện trái lương tâm như vậy, mà cái khó chịu nhất là mình lại còn không thể ghét đối phương, bởi vì từ đầu đến cuối người này vẫn luôn là có ý tốt, hơn nữa còn không trái với nguyên tắc làm người của mình. Cộng thêm việc mình không có đủ vũ lực để phản kháng.
Người này, chẳng lẽ là khắc tinh cả đời của mình sao?
Rõ ràng lúc trước, khi còn tu luyện với sư phụ, mặc dù bị sư phụ ‘hành’ tới chết đi sống lại, nhưng mỗi khi mình quật cường thì cả sư phụ cũng phải chịu thua, vậy mà giờ trước mặt người này, mình lại chỉ có thể bị ăn hiếp. Mỗi khi mình muốn quật cường thì người này lại luôn có cách để khiến mình phải thỏa hiệp. Với Yukina thì đây là chuyện mà cô bé không thể tiếp nhận được.
Hiện tại, lại gặp phải tình huống này, mình phải làm gì đây? Lại phải thỏa hiệp mà tiếp nhận hảo ý của người này sao?
“Xin đừng áp đặt tư tưởng mình của lên người khác, Ye-sensei! Em hoàn toàn không có suy nghĩ đó. Đã Ye-sensei với Sayaka-san có đều đã làm vậy, vậy thì em cũng không thể nói gì hơn. Nhưng thật xin lỗi, em vẫn không thể tiếp nhận sức mạnh của Ye-sensei.”
Giận lẫy, Yukina giống như một con ngựa hoang quật cường mà tiếp tục từ chối đề nghị của Ye Jian. Với bản tính cứng đầu của thiếu nữ, một khi đã nói như vậy, vậy thì khó có khả năng để thay đổi.
“Quả nhiên là vậy a, mỗi lần đều như vậy, em vẫn luôn là một con bé cứng đầu không bao giờ chịu nghe người khác khuyên bảo.”
Tuy ngữ khí có vẻ như là đang rất buồn rầu, thế nhưng nụ cười bên khóe miệng của Ye Jian lại khiến Yukina đột nhiên có linh cảm không tốt. Nói chính xác thì, từ lúc chịu mở cửa cho Ye Jian bước vào, thiếu nữ cũng đã thua, bởi vì kẻ được gọi là Ye Jian, căn bản là một ác ma, có thể vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn.
“Người… Anh.. Anh muốn làm gì? Xin đừng làm ra việc khiến em phải thất vọng, Ye-sensei!”
Cảnh giác mà lùi về sau, Yukina theo bản năng mà muốn rút Schneewalzer ra, nhưng khi vừa đưa tay ra sau, thứ thiếu nữ bắt được lại là cánh tay của người nào đó.
“Hà hà hà, bây giờ nói những chuyện này có phải là đã quá muộn rồi không? Em cứ ngoan ngoãn mà nghe theo lời thầy đi!”