“Như vậy không sao chứ? Chỉ đứng ở đây xem? Ye-sensei hẳn cũng minh bạch liên hệ giữa『 Prison Barrier 』 với『 Kūgeki no Majo 』.”
“Vậy thì sao? Cô muốn ra tay?”
“Nếu Ye-sensei bằng lòng thả Koyomi.”
“Cô cảm thấy ta sẽ thả cô ra sao?”
“Koyomi không biết.”
“Vậy không phải được rồi sao? Đàng hoàng ở đây đứng xem với ta đi, người mà ta đào tạo không phải là kẻ mà người do Shishiō Kikan các cô đào tạo có thể so sánh.”
Hi Amerika cuối cùng cũng tự mình cảm nhận được, người thiếu niên trước mắt này ác liệt tới bực nào. Trước kia mặc dù đã từng nghe thanh mai trúc mã của mình nhắc tới, nhưng lúc đó mình vẫn luôn không cho là đúng, hoặc nên nói là chưa từng để tâm. Nhưng bây giờ, mình lại không thể không xực nhớ lại lời nhắc nhở đầy ‘hảo ý’ của bạn thân: 『 Hi-chan, tuyệt đối đừng dùng lẽ thường để đi ước lượng thằng nhóc thúi đó. 』
Tuy rằng vì bản tính cẩn thận, mình cũng đã dự phòng trước mà không dùng bản thế tiếp xúc với thiếu niên. Nhưng việc dùng một phân thân có ngũ giác tương thông với bản thể tiếp xúc với đối phương lại là sai lầm lớn nhất hiện tại, không, phải nói là việc mình xem thường sự bá đạo cùng ác liệt của thiếu niên mới chính là sai lầm lớn nhất.
Hiện tại, phân thân của mình đã bị đối phương hoàn toàn khống chế, tia linh hồn trong nội bộ của shikigami cũng bị đối phương khóa kín. Hi Amerika hiện tai đã không còn cách để thoát ly khống chế, ngay cả việc để cho shikigami tự hủy cũng không thể làm được.
Nếu như hiện tại, tia linh hồn cất trong phân thân này bị hủy, vậy đối với bản thân, đó cũng là một lần bị thương nghiêm trọng. Trước không nói tới những vấn đề sâu hơn, chỉ nói riêng việc linh hồn bị thương cũng đã đủ để cho bản thân phải tĩnh dưỡng một thời gian ngắn.
Đương nhiên, nếu như chỉ là một tia linh hồn bị hủy, bản thân phải tổn thất một cái giá lớn, Hi Amerika dù rằng sẽ rất hối tiếc vì sự thất sách của mình nhưng ít nhất cũng có thể thở phào một hơi. Còn như hiện giờ, tất cả đều bị đối phương khống chế trong tay, Hi Amerika hoàn toàn không biết được đối phương liệu còn có thủ đoạn nào khác nữa.
Lỡ như mà đối phương mượn tia linh hồn này của mình để làm gì đó, tới khi đó, mình tuyệt đối sẽ phải trả cái giá còn thảm khốc hơn tưởng tượng.
Một tia linh hồn bị đối phương khóa lại, cảm giác của phân thân với bản thể lại tương thông, với điều kiện tiên quyết này, Hi Amerika có quá nhiều cố kỵ, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Trừ đó ra, điều khiến Hi Amerika kinh ngạc nhất chính là thực lực của thiếu niên này. Phân thân này tuy nói là phân thân, nhưng cũng có 30% thực lực của bản thể, vậy mà nó lại bị thiếu niên khống chế chỉ trong tích tắc. Người có thể làm được điều này, đừng nói là chỉ trong phạm vi đảo Itogami, coi như là trong phạm vi toàn thế giới thì cũng chẳng quá mười ngón.
Nhưng thiếu niên này lại làm được, hơn nữa tới bây giờ, Hi Amerika vẫn không thể hiểu được là rốt cục thiếu niên này làm được bằng cách nào. Phương pháo mà thiếu niên dùng để phong ấn sức mạnh của phân thân, đồng thời khóa kín tia linh hồn có trong đó, hoàn toàn không có bóng dáng của bất cứ loại chú thuật, ma thuật, tiên thuật hay siêu năng lực nào.
“Bản thể của cô lúc này chắc không có trên đảo Itogami chứ? Hẳn là vẫn còn đang trốn ở trụ sở chính của Shishiō Kikan, cái nơi được gọi là xã Cao Thần ( Takagami )?”
“Ye-sensei hẳn biết là Koyomi sẽ không tiết lộ bất cứ tình báo nào có liên quan tới bản thân cùng Shishiō Kikan.”
“Ra vậy, bản thể đã ở đảo Itogami rồi sao?”
Bất luận là thăm dò hay là đoán mò, hoặc là suy luận ra được, Hi Amerika cũng sẽ không rung động vì câu nói này của đối phương. Tuy rằng Hi Amerika không phủ nhận sự thật này, nhưng cũng sẽ không ngây ngốc mà đi thừa nhận.
“Xem ra 『 Thịnh Yến Diễm Quang 』 có ý nghĩa vô cùng quan trọng với Shishiō Kikan, bằng không thì song cơ của Shishiō Kikan cũng sẽ không lại một lần nữa liên thủ. Thân phận『 người giám thị 』của thịnh yến lần này, rốt cục đầu đuôi ra sao? Chẳng lẽ chỉ là do muốn đạt được hiệp nghị hòa bình với tân nhậm shinso đệ tứ sao? Hay chỉ đơn thuần là vì muốn giám thị các thế lực khác và bảo vệ cho hòn đảo nhân tạo bị nguyền rủa này?”
Giống như tự hỏi mình, lại giống như đang thăm dò, nhưng với vấn đề này, Koyomi đã có tính toán.
“Chỉ cần Ye-sensei chịu nhường một bước, vậy tất cả mọi việc liên quan với Diễm Quang Thịnh Yến, Koyomi đều sẽ nói hết. Em nghĩ Ye-sensei sẽ có hứng thú với việc 『 Shishiō Kikan 』 có mối liên hệ như thế nào với shinso đệ tứ.”
Nhưng là, Hi Amerika lại một lần nữa thất sách, người thiếu niên này là Ma Vương, mà nếu đã là Ma Vương, vậy thì tuyệt đối là kẻ bá đạo mềm không xong mà cứng không được. Đối với Ma Vương, chỉ có điều kiện của mình thì mới là điều kiện, chỉ có lựa chọn của mình mới là lựa chọn. Còn lại bất kỳ ai, chỉ cần dám cầm điều kiện tới để đàm phán với ma vương, vậy thì tuyệt đối sẽ phải trả cái giá thảm khốc.
“Vậy sao? Tự tin vào điều kiện của mình như vậy sao~?” Bàn tay nhẹ nhàng mà vuốt đôi má tinh xảo của Koyomi, thiếu niên dán vào bên tai của thiếu nữ mà khẽ nói, nụ cười tà dị.
“Koyomi biết, Ye-sensei vẫn luôn điều tra về bí mật của shinso đệ tứ, mà bọn em ( Shishiō Kikan ) sở hữu tư liệu về shinso đệ tứ, tuyệt đối là hoàn thiện nhất so với tất cả các thế lực khác. Bất luận là về Kaleid Blood, hay là Nguyên Sơ chi hồn ( Origin ).”
Tận lực mà nói chuyện hòng dẫn dắt sự chú ý của thiếu niên, bị đối xử như vậy, cả thể xác lẫn tinh thần đều vẫn còn là thiếu nữ, Hi Amerika thật sự có chút không khỏe.
“Mười hai tố thể cùng với linh hồn nguyền rủa được sáng tạo a ~”
Hi Amerika rất có tự tin, thiếu niên nhất định sẽ bị bí mật trong đó hấp dẫn. Nếu không có gì ngoài ý muốn, vậy kế đó cho dù không thể đạt được hiệp nghị, bản thân tối thiểu cũng còn có được chút tiền vốn để tự bảo vệ.
Nhưng, ngay lúc mà Hi Amerika vừa thở phào nhẹ nhõm, thì bất chợt, một bàn tay chợt rơi vào trên bộ ngực vốn chưa bao giờ bị khác phái đụng vào của thiếu nữ.
“Ân ~~!?”
Cho dù tâm thái lại hờ hững, lại không bận tâm tới đâu đi nữa, thì Hi Amerika chung quy cũng vẫn là thiếu nữ. Đòn tập kích bất ngờ của thiếu niên khiến Hi Amerika thất thố mà thở nhẹ.
Lúc này, tiếng cười ác liệt của thiếu niên vang lên.
“Ha ha, cô với Yukari chẳng lẽ là chị em ruột sao? Rõ ràng lớn lên xinh đẹp như vậy, tại sao nơi này lại đều tiếc nuối như thế chứ? Bất quá kích cỡ lớn hơn Yukari một chút, cảm giác ngược lại cũng rất không tệ; xem ra dù là shikigami nhưng lại hoàn toàn không khác bản thể. Chậc chậc, liệu ta có nên kiểm tra thêm những nơi khác không?”
“Ye-sensei chẳng lẽ là người như vậy sao?”
Koyomi cuối cùng cũng sinh ra dao động, dùng ngữ khí đã không còn bình tĩnh mà chất vấn.
“Người như vậy? Không biết cô đang nói là loại nào? Cụ thể nghe xem!”
“Ye-sensei, thầy vẫn là dừng tay đi, Koyomi sẽ không vì việc này mà dao động. Hơn nữa nếu Yukari biết, như vậy với thầy cũng không tốt.”
Mất bình tĩnh trong nháy mắt, nhưng rất nhanh, Hi Amerika lại khôi phục tâm thái vốn có của mình. Dù sao, hờ hững cùng bình tĩnh cũng đã là bản năng của Hi Amerika, một bản năng vẫn luôn được duy trì từ nhỏ đến lớn.
Mà đồng thời với đó, Hi Amerika cũng rất am hiểu việc dùng mưu trí và tâm kế để đánh tan sự bình tĩnh cùng tỉnh táo của người khác.
“Yên tâm, Yukari tuyệt đối sẽ không trách ta. Dù sao Yukari cũng đã sớm nói với ta rằng nếu ta có bản lĩnh, vậy thì cứ mặc sức mà ăn hiếp người bạn tốt ‘lúc nào cũng chỉ có một bản mặt’ này. Cô không biết, lúc nói câu đó, Yukari hớn hở tới mức nào.”
Con nhỏ ác liệt tím ngắt đó, những câu này đúng là hoàn toàn phù hợp phong cách của cô ta. Trong lòng Hi Amerika không khỏi tức giận, đương nhiên, biểu hiện bên ngoài thì vẫn bình thản.
“Koyomi hi vọng Ye-sensei có thể nghiêm túc mà suy nghĩ về đề nghị của Shishiō Kikan.”
“Đương nhiên là có thể nha, nếu cô đã nói như vậy, vậy thì, có phải là ngươi cũng nên thu lại tâm cơ tự cho là đúng đó không, Hi Amerika? Ta là một kẻ bá đạo, một kẻ xấu xa chỉ cho phép mình uy hiếp cùng tính toán người khác, nhưng chưa bao giờ cho phép kẻ khác tính toán ta. Ngươi hiểu ý của ta không, người đứng đầu của tam thánh Shishiō Kikan, Hi Amerika tiểu thư?”
Thời khắc này, ánh mắt lạnh như băng của thiếu niên khiến cho sắc mặt của Koyomi cũng cứng lại.