“… bốn người, hiện tại muốn hỏi cái gì?”
Bốn tố thể bị Avrora đóng băng, số 2, số 7, số 8 cùng số 11, sau khi tiếp thu ký ức được Avrora chia xả, thì đều nhao nhao nhìn về phía Ye Jian với biểu lộ bất đồng. Bốn người, trong đó thắt rất nhiều bím tóc nhỏ, đồng tử màu băng là số 11; tóc buộc kiểu đơn đuôi ngựa, hai đồng tử có màu khác nhau là vàng và đen là số 7; buộc tóc ở đuôi, đồng tử hiện lên ngọn lửa màu đỏ rực là số 8; còn có số 2 với đôi mắt có màu hổ phách giống Ye Jian.
Mặc dù kiểu tóc cùng màu mắt khác nhau, nhưng bốn thiếu nữ lại có dung mạo hoàn toàn nhất trí.
Ngưng mắt nhìn Ye Jian hồi lâu, sau đó bốn người lần lượt mở miệng.
“Kia… băng chi quỳnh tương, sẽ mời ta sao?”
Người lên tiếng đầu tiên là số 11, chỉ là yêu cầu được đề cập tới lại là kem. Cũng khó trách, dù sao từ trong ký ức của Avrora, thứ hiện lên nhiều nhất chính là kem, bởi đó là thứ mà Avrora thích nhất. Cũng không biết trừ số 11 ra, ba người còn lại có đưa ra yêu cầu đơn giản như vậy không.
“Đương nhiên, chỉ cần cô thích, bất luận muốn bao nhiêu cũng đều có thể.”
“Uh, như vậy, chờ tới thời khắc ngươi mời ta nếm thứ, ta liền thừa nhận ngươi.”
Đơn thuần tới bực nào nha, Ye Jian xưa nay vẫn luôn thích với thương những bé gái có tư tưởng đơn thuần như vậy nhất. Thật quá khiến người ta thương yêu.
“Nhữ, sẽ cứu vớt tất cả tố thể như chúng ta sao?”
Người lên tiếng sau đó là số 2. Biểu lộ nghiêm túc, ngữ khí mà số 2 dùng để nói chuyện cũng đâu ra đấy.
“Mười hai người các cô, ta sẽ không từ bỏ bất cứ người nào.”
Hai cặp mắt màu hổ phách nhìn về phía nhau, một lúc lâu sau, số 2 thu hồi ánh mắt, vươn tay để ở trước ngực, sau đó lẳng lặng mà hành lễ.
“Đợi khi nhữ hoàn thành lời hứa của mình, ta sẽ thề sống chết đi theo.”
Trên người mặc một bộ giáp màu hoàng kim, số 2 vào lúc này nghiễm nhiên không khác gì một kỵ sĩ chính thống.
Cũng không hổ là số 2. Có thể nói là trừ số 1 ra, số 2 chính là chị cả của tất cả mười tố thể còn lại, sự an toàn của các nàng, chính là nỗi quan tâm lớn nhất của số 2.
“Ta không có yên cầu gì, nếu thực lực của ngươi đã mạnh hơn ta, vậy ta theo ngươi, nhưng mà ta cũng muốn được ăn kem.”
Đây là cách nói của số 8, rất gọn gàng, cũng phi thường phù hợp với lối ăn mặc của bản thân.
“Ta nói trước là một khi theo ta, vậy thì về sau cũng chỉ có thể vĩnh viễn theo ta, tuyệt đối không để lại đi cùng với người khác.”
“Hứ, nếu ngày nào đó mà ta vượt qua ngươi, ta sẽ đánh ngươi một chầu.”
Tính cách của con bé này thể hiện rõ là một người không biết an phận, bất quá nội tâm phỏng chừng cũng giống Avrora, cũng tinh khiết không khác gì tờ giấy trắng.
Hiện tại, vấn đề khó khăn nhất cũng chỉ có số 7.
Con bé này từ lúc bắt đầu tới giờ, vẫn luôn dùng ánh mắt lạnh băng mà nhìn chằm chằm vào Ye Jian, không có chút thiện ý nào, ngay cả nét mặt cũng rất là lạnh lùng.
Hơn nữa từ trong đồng tử của con bé này, Ye Jian có thể nhìn thấy dục vọng phá hư cùng hắc ám khá mãnh liệt.
“Sức mạnh! Có thể cho ta sức mạnh, ta liền đi theo ngươi.”
Không chút tình cảm nào, số 7 cuối cùng cũng nói ra điều kiện của mình.
Bất quá, vốn dĩ còn đang có chút lo lắng, nhưng sau khi nghe yêu cầu của số 7 xong, Ye Jian cười.
Sức mạnh? Chuyện này với cậu cũng chẳng khó hơn việc đưa bốn người đi ăn kem là bao nhiêu.
“Muốn sức mạnh? Vậy thì hỏi tia máu này của ta trước đi.”
Nói xong, Ye Jian đưa ngón tay lên, ép một tia máu ra bên ngoài và đưa nó tới trước mặt số 7.
Mà thực ra thì cũng chẳng cần phải đưa qua làm gì, bởi ngay thời điểm mà tia máu này vừa được ép ra khỏi đầu ngón tay của Ye Jian, thì cả năm bé gái đang có mặt ở đây, tính luôn cả Avrora, tất cả đều bị hút mất hồn mà đưa mắt nhìn đăm đăm.
Ánh mắt nóng bỏng cứ như là một đám sói cái bị đói lâu ngày đột nhiên phát hiện ra một bữa ăn thịnh soạn và ngon miệng nhất.
“Máu… Máu này…”
Thật khó để tưởng tượng là những thiếu nữ này, lại có ngày phải điên cuồng nuốt nước miếng, nói cũng cà lăm chỉ vì một tia máu mỏng manh.
Nhưng vào lúc này, Avrora đột nhiên chạy tới, một hơi đem tay của Ye Jian giơ lên cao cao, giống như một bé gái đang cố gắng giấu đi món đồ chơi mình thích nhất, không muốn bị người khác lấy mất.
Vốn hiền lành và nhút nhát, Avrora phải cố gắng lắm mới có thể làm ra được vẻ mặt… tạm gọi là ‘hùng hổ’ đi, sau đó lớn tiếng nói với chị em của mình.
“Cái này, đây là thuộc về ta đấy, các nhữ, các nhữ không thể đoạt.”
“Cái gì? Chờ một chút, Avrora. Không phải đã nói tốt với nhau là ai cũng có phần đây sao? Ngươi không thể độc chiếm một mình được.”
Số 3 vừa nghe Avrora nói xong thì lập tức biểu thị sự bất mãn đối với hành vi cưỡng chiếm này.
“Chờ một chút, ta thay đổi ý kiến, điều kiện của ta đổi thành máu kia. Chỉ cần cho ta hút máu của ngươi, ta liền đi theo ngươi.”
Vốn dĩ vẫn luôn là một bộ ‘không sao cả’, nhưng giờ số 8 hoàn toàn thay đổi thái độ. Nhìn ánh mắt quyết tâm của số 8, Ye Jian đoán chừng là nếu không cho con bé này chút gì đó là không được rồi.
Mà ngay cả người nghiêm túc và cứng ngắc như số 2, khi đối mặt với sự hấp dẫn tới từ máu của Ye Jian cũng có chút nhịn không được mà hơi xao động. Thậm chí ngay cả người trầm ổn như số 4 và hào phóng như số 5 với cũng đã bị hấp dẫn tới, càng không cần nói là là số 3.
Cũng không thể trách được, đối với những tố thể từ căn nguyên đều mang theo bản chất của ma cà rồng như các nàng, thì máu của Ye Jian quả thực là hơn cả quỳnh tương ngọc dịch, đây là sự mê hoặc tới từ căn nguyên bản chất, nó so với trạng thái của kẻ nghiện thuốc phiện còn đáng sợ hơn.
Đã sớm biết được điểm này, nên nụ cười trên mặt Ye Jian trở nên vô cùng sáng lạn, cứ như là một lolicon vừa thành công dụ bắt được tiểu loli ấy.
“Mấy đứa, muốn không?”
Ừ! Gần như là cùng một lúc, tất cả các thiếu nữ đều đồng loạt gật đầu, không dám chậm lấy một giây, cứ như là đám cún con đang chờ chủ nhân cho ăn.
“Nếu muốn, vậy phải ngoan ngoãn nghe lời nha. Việc đã hứa với ba người trước đó vẫn giữ nguyên, nhưng còn máu của ta, thì chỉ có thể xem là phần thưởng. Nếu ai có thể khiến ta thỏa mãn, vậy ta sẽ để cho người đó được hút một lần, đã nghe rõ chưa?”
Ừ! Lại một lần nữa gật đầu, giống như rất sợ Ye Jian đổi ý.
Về phần Avrora, lúc này thì đã oan ức cùng bất mãn mà phồng má lên, Ye Jian nếu mà còn nói tiếp nữa, vậy phỏng chừng là Avrora sẽ oan ức tới hai mắt đẫm lệ.
Thứ rõ ràng vốn dĩ là thuộc về một mình mình, vậy mà giờ Ye Jian lại tự tiện chia cho người khác. Việc này sao có thể tha thứ, sao có thể không oan ức?
“Tốt rồi, vậy giờ ta giao nhiệm vụ đầu tiên cho bốn người các cô. Thấy mấy thứ đáng ghét ở trên trời không? Mỗi người một cái, đem mấy thứ đó đều bắn rụng xuống. Nhớ là phải đánh cho thật ác vào, tuyệt đối đừng nhẹ tay, làm được không?”
“Giao cho ta đi!”
Người có hành động đầu tiên là số 8, vừa nói xong thì liền ‘vèo’ một cái mà tung người nhảy lên.
Kế đó số 2 cũng đi ra ngoài, chỉ là trước đó vẫn nghiêm túc mà thi lễ với Ye Jian một cái rồi đi ra ngoài cùng số 11.
Về phần số 7 thì vẫn có chút không thôi mà nhìn về phía ngón tay của Ye Jian, bất quá cuối cùng vẫn phải mặt lạnh mà lao ra ngoài, đem toàn bộ sự oán giận do không giành được máu của Ye Jian, toàn bộ trút lên người bốn con kenjuu đang bay trên không.
Sở hữu kenjuu của shinso đệ tứ, mà đối thủ lại chỉ là một kenjuu của một ma cà rồng trực hệ, việc bốn người có thể thắng hay không đã là việc không cần phải nghi vấn.
“Tốt rồi, Avrora. Đừng hờn dỗi nữa, ngươi là đặc biệt nhất, chỉ cần ngươi muốn hút thì lúc nào cũng được, ta đều cho phép. Ngoan ~ !”
Chờ khi cả bốn người kia đều ly khai, Ye Jian mới len lén nói với Avrora như vậy, không để cho số 3, số 4 với số 5 nghe thấy.
Quả nhiên, vừa nghe được Ye Jian nói như vậy thì Avrora vốn dĩ còn giận dỗi lập tức hai mắt tỏa sáng; sau đó, không đợi Ye Jian kịp mở miệng nói tiếp, Avrora liền lập tức nhào lên, khẽ mở miệng cắn về phía cổ của cậu.
Chỉ là đúng vào lúc này, một thiếu nữ tóc vàng với đôi mắt diễm quang, có vẻ ngoài vô cùng tương tự với Avrora, đột nhiên xuất hiện sau lưng của Ye Jian, ấp úng hỏi.
“Cái kia… Máu của ngươi, có thể cho ta cũng hút… hút một chút, được không?”