Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 382 : cuộc chiến chính tà.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Ha ha, một phó chánh án, thêm một chánh án dự khuyết. Nếu như là một đối một thì Kiro này đúng thực là không phải đối thủ, nhưng mà thật đáng tiếc là hiện tại, ta có trưởng lão của tộc người sói hiệp trợ. Cho nên hai người các ngươi cứ theo hai gã chánh án rác rưởi của giáo các ngươi mà cút xuống địa ngục đi thôi.”

Tiếng cười hung hăng càn quấy vừa vang lên thì ngay lập tức liền có mười tên trưởng lão của tộc người sói hùa theo, ma lực tựa như gió bão bùng lên từ trên cơ thể của cả mười người.

“Thần thú hóa!”

Đó là bản cấp cao của [ Thú Hóa ], có thể gia tăng tốc độ cùng sức mạnh lên thêm nhiều lần cho người sói. Đây là kỹ năng mà chỉ có một số rất ít người sói có huyết thống thuần chính cao cấp mới có thể học được, và không thể nghi ngờ, những tên người sói trưởng lão đang có mặt ở đây, chính là những kẻ có tư chất như vậy.

“Hừ! Chỉ là tà vật mà thôi. [ Ánh sáng của chúa chiếu rọi thân tôi, giúp tôi thảo phạt kẻ thù trong bóng tối. ].”

Phó chánh án trung niên Kers khẽ niệm thánh ngôn, ánh hào quang màu vàng lập tức hiện lên và bao phủ toàn thân ông; đó là lời cầu phúc thần thánh của Thiên Giáo, cũng có tác dụng gia tăng toàn diện cho người niệm chú. Hơn nữa, không chỉ như vậy, phải biết rằng sức mạnh thần thánh xưa nay vẫn luôn là khắc tinh của ma lực, tộc người sói tuy là thú nhân, nhưng chung quy vẫn không thoát ra được phạm trù của ma tộc, cho nên vẫn phải bị sức mạnh thần thánh áp chế.

“Mặc kệ chúng mày là người sói hay người chó, toàn bộ đều đi chết! [Thánh quang trảm] ————!!”

Bên này, Barres vừa ra trận liền trực tiếp thi triển bí kỹ của Thành Giáo, đòn công kích sinh ra từ sự dung hợp giữa kiếm khí và thánh quang, tuyệt đối có thể xé tan mọi thứ thuộc về [ Bóng Tối ].

“Coi bọn ta đứng đây là để làm kiểng sao? Đồng loạt ra tay, thay các trưởng lão tộc người sói ngăn cản thánh quang.”

Những kỵ sĩ của Chính Giáo nhận đươc mệnh lệnh thì lập tức ra tay, hơn nữa còn là dốc toàn lực. Mặc dù với năng lực của bọn họ thì đúng là không thể nào hoàn toàn ngăn cản được đòn tấn công của Kers cùng với Barres, nhưng bọn họ cũng không cần phải cản hết, chỉ cần cản được một nửa là tốt rồi.

Có bọn họ hiệp trợ, những trưởng lão của tộc người sói lập tức hưng phấn mà gầm thét, sau đó nhao nhao mà xông lên. Ai cũng biết rằng cận chiến là sở trường của tộc thú nhân, nếu bị những trưởng lão người sói này cận thân, cho dù là người trung niên phó chánh án Kers cũng phải lâm vào tình huống vô cùng vất vả. Dù sao, cách biệt về số lượng giữa hai bên thực sự quá rõ ràng.

“Kiro, tên dị đoan bẩn thỉu ghê tởm nhà ngươi. Các ngươi đều đáng chết! ! ! ! !”

Bị ép phải liên tục bại lui, sắc mặt của Kers vô cùng khó coi. Nổi giận mà gầm lên một tiếng, Kers dùng sức đem vài tên người sói hất văng ra, sau đó nhanh chóng đưa tay ra sau lưng và rút lấy một thanh võ cụ nhỏ được bọc trong vải xám.

“Bọn ta mặc dù không tiện thi triển 『 Thiên Sứ hàng lâm 』 trên hòn đảo nhân tạo này, nhưng vì tinh lọc lũ dị đoan các ngươi, giáo hoàng bệ hạ đã cố ý ban cho chúng ta thánh vật dùng để thẩm phán các ngươi. Toàn bộ các ngươi, đều ở trong ánh hào quang của chúa ta, mà hóa thành tro tàn đi!”

Ngay khi thấy thứ được Kers lột ra từ trong lớp vải xám, Kiro lập tức biến sắc mà hét lớn.

“Đáng chết! ! ! Là [ Thần Thánh Quyền Trượng ]! ! ! Lão già đó vậy mà lại đem [ Thần Thánh Quyền Trượng ] giao cho ngươi! Nhanh! Mau cản hắn lại! Bằng không chúng ta đều phải chết! Đó là một trong năm đại thánh vật của giáo hội, là [ Thần Thánh Quyền Trượng ]!”

Tiếng gào thét gần như là cuồng loạn của Kiro khiến cho các trưởng lão người sói ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc. Đồng loạt gầm lớn, tất cả đều dốc sức liều mạng mà đánh về phía Kers. Làm trưởng lão lâu năm của tộc người sói, xử lý bao nhiêu sự vụ, bọn họ sao có thể không biết tới [ Thần Thánh Quyền Trượng ]? Nó chính là một trong các cơ sở căn bản khiến cho giáo hội Tây Âu có thể sừng sững suốt bao nhiêu năm, là đại biểu cho ‘Cầu Phúc cùng Tài Quyết’. Một khi nó giải phóng sức mạnh, thì tất cả những ma tộc ở đây đều đừng hòng sống sót.

“Các ngươi hình như quên mất ta thì phải.”

Một luồng thánh quang hùng mạnh hiện lên chắn trước mặt của tất cả các trưởng lão người sói, đó là thánh quang do thánh tử của Thành Giáo phóng ra.

“Bọ hung!? Đám Thành Giáo nhà quê đó cũng đem bọ hung đưa tới đây? Đáng chết! Hai lão già chó chết già còn chưa chết đó!”

Cũng là một trong ngũ đại thánh vật của giáo hội, đại biểu cho ‘Tinh Lọc cùng Linh Hồn’, Bọ Hung là thánh thú có thể tinh lọc linh hồn của tất cả những kẻ dị đoan cùng tà ác, đồng thời, nó còn có thể giữ cho người sở hữu không bị tà ác ăn mòn.

Thế cục nghịch chuyển trong nháy mắt, ưu thế về số lượng lập tức bị hai món thánh khí san bằng, không, phải nói là đánh tan.

“Liều mạng! Bất luận như thế nào, chúng ta cũng đều phải đem tin tức này báo lại cho giáo hoàng.”

Sự xuất hiện của hai món thánh khí hầu như đã đem tất cả các kỵ sĩ của chính giáo cùng với các người sói ép tới cùng đường. Lúc này, nếu như không liều chết nữa, vậy bọn họ tuyệt đối không còn cơ hội để rời khỏi đây, thậm chí ngay cả cơ hội sống cũng không có, cho nên bọn họ cũng chỉ còn biết liều chết.

“Kiro khanh, bọn ta sẽ liều cái mạng này để mở một con đường sống cho ông. Tuyệt đối phải đem tin tức này báo lại cho tộc trưởng cùng giáo hoàng.”

Một vị trưởng lão vô cùng có quyền uy trong tộc người sói lập tức hạ quyết định, mà Kiro cũng không do dự, bởi không có thời gian để do dự nữa. Lúc này, do dự đồng nghĩa với diệt sạch.

“Xin yên tâm, giáo hoàng bệ hạ và lang vương đại nhân nhất định sẽ báo thù cho các vị.”

Gật gật đầu, các trưởng lão của tộc người sói lập tức đứng thành một hàng, đối mặt với sức mạnh kinh khủng của thánh khí, bọn họ không thể không dùng ra con át chủ bài của mình.

“Thú Thần Hàng Lâm ————!!”

Sau khi bốn chữ này vang lên, một luồng hơi thở hung tàn, cuồng bạo, khát máu và hiếu sát đột nhiên tỉnh lại từ trong chốn u minh.

Ma lực màu xanh sẫm tựa như là hồng thủy tuôn ra, đem toàn bộ tòa nhà hoang xé tan thành từng mảnh, và trên đỉnh cầu của các trưởng lão tộc người sói, một con tà thú màu xanh sẫm bắt đầu thành hình. Đó là loài hung vật mang hình sói đã từng sống ở thời viễn cổ, cũng là thủy tổ của tộc lang nhân.

Huyết mạch của các trưởng lão người sói mặc dù không đủ nồng, cũng không đủ tinh thuần như lang vương, nhưng bởi vì số lượng đông đảo, bọn họ vẫn có thể dùng số lượng để bù vào chất lượng. Bởi vì tất cả trưởng lão của tộc người sói đồng loạt dùng tất cả sinh mạng và ma lực của mình để hiến tế, cho nên hình chiếu của loài ma vật được triệu hoán lần này, mạnh hơn xa hình chiếu trước kia được vị thân vương người sói triệu hoán.

Đột nhiên phải đối mặt với tồn tại khủng bố như vậy, ngay cả những người sở hữu thánh khí như Kers cùng Billgray cũng phải cảm thấy có chút kiêng dè, không thể không dốc toàn lực mà gia tăng sức mạnh cho thánh khí.

NNNGGGGGAAAAAAOOOOOOOOOO ———————————— ! ! ! ! ! !

Tiếng gầm thét đục xuyên qua không gian, phá tan cơn bão bên ngoài và xuyên thẳng vào trong tầng mây. Ma sói với sương mù dày đặc màu xanh sẫm bao quanh người, chỉ vừa hiện ra thì đã lập tức bổ nhào về phía Billgray và Kers.

“Bọ Hung! Tinh lọc nó!”

Linh cảm đến nguy cơ mãnh liệt, thánh tử Billgray bất chấp việc tiêu hao thánh lực, lập tức triển khai năng lực cuối cùng của Bọ Hung.

Con bọ cánh cứng vốn chỉ có kích cỡ bằng một chiếc nhẫn, vào thời khắc này cấp tốc bành trướng, chỉ trong nháy mắt liền đã to bằng với ma sói.

Bao phủ trong ánh bạch quang thần thánh, con bọ cánh cứng tựa như sống lại. Đôi quang dực trong suốt mở rộng, tiếng vỗ cánh ‘ông ông’ vang lên tựa như một bản thánh ca.

“Ta giúp cậu, thánh tử Billgray. Thần thánh cầu phúc!”

Kers giơ cao cây quyền trượng trên tay, quả cầu thủy tinh nằm ở đầu thanh quyền trượng phát ra ánh quang huy màu vàng, bao trùm lấy toàn thân của bọ hung.

Lập tức, uy thế thần thánh cùng kích cỡ của bọ hung lại một lần nữa tăng lớn.

Nhận được tăng phúc, đôi mắt nhỏ tựa như đá quý của bọ hung bắn ra những ánh tinh quang rồi khóa chặt lấy ma sói. Tích tắc sau đó, ánh sao băng màu vàng trắng cùng ma vật màu xanh sẫm lập tức va vào nhau.

Thánh lực màu vàng cùng tà lực màu xanh sẫm điên cuồng xung kích nhau, tựa như sóng thần thao thao bất tuyệt, lại như bão tố cuồng phong không nghỉ không ngừng. Gió bão trở nên càng thêm kịch liệt, dòng chảy ma lực hung mãnh mà hỗn loạn cuốn về bốn phía, đem tất cả các kiến trúc gần đó đều nghiền thành bột. Cũng may mà hiện tại vì trời đang bão nên không có mấy ai ra ngoài, hơn nữa nơi này còn là một đảo phụ đã bỏ hoang, nếu không thì chỉ với mức độ tàn phá như hiện tại, chẳng biết sẽ có bao nhiêu người gặp nạn.

Hai luồng sức mạnh không ngừng va chạm nhau. Lúc bắt đầu, cả hai còn cân sức ngang tài, nhưng càng dần về sau, cán cân thiên bình càng lúc lại càng nghiêng về phía thánh quang. Ma vật dù hung bạo, nhưng chung quy vẫn chỉ là hình chiếu; sức mạnh tổng hợp của hai món thánh vật, chung quy vẫn mạnh hơn so với sự hợp lực của mười vị trưởng lão tộc lang nhân.

Chỉ là, đúng lúc này, hai chùm sáng một đen một trắng bỗng lướt qua chân trời.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio