Ù ù ù ầm ầm ——————!!!
Tiếng hú vang rền, toàn thân của đảo nhân tạo được xây nên bằng ma thuật cùng sắt vụn đều như đang rên rỉ, mỗi một tấc đất đều rung lên dữ dội. Đảo nhân tạo Itogami, thứ mà dù đã từng nếm trải vô số lần thiên tai bão táp nhưng vẫn không dao động, nay lại đang rung lên như đang giãy chết.
Đó là thiên tai, là nhân họa, là tai nạn mà đảo Itogami sắp phải gánh lấy, bởi căn cơ của đảo Itogami, thứ ‘cốt lõi’ dùng để trấn áp long mạch nơi đáy biển đã bị lấy mất. Hiện tượng ngoài ý muốn này, tuyệt đối là nằm ngoài dự tính của tất cả mọi người.
“Đây là… Chuyện này sao có thể!? Yukari vậy mà lại ————”
Một mực vẫn duy trì vẻ bình thản, nhưng vào lúc này, gương mặt tinh xảo của Shizuka Koyomi cũng không khỏi hiện lên vẻ kinh hãi không thể ức chế. Người đứng đầu tam thánh của Shishiō Kikan, 『 Paper Noise 』 Shizuka Koyomi hoàn toàn không kịp trở tay trước bất ngờ không thể lường trước này, nhưng chỉ trong thoáng chốc, thiếu nữ lập tức hiểu được chuyện gì đã xảy ra, và kèm theo đó, là một phỏng đoán hiện lên trong đầu khiến trở nên kinh nghi bất định.
“Ye-sensei, thầy…”
Có chút không dám tin mà đưa mắt nhìn về phía Ye Jian, giọng của Shizuka Koyomi khẽ run rẩy.
“Ừ, là tôi cản Yukari. Tôi kêu cô ấy để mặc cho kẻ xâm nhập lấy đi ‘di hài của Thánh Giả’.”
Câu trả lời không chút che giấu khiến đồng tử của Shizuka Koyomi co lại, hai tay không tự chủ được mà siết lại với nhau.
“Tại sao!”
“Đừng hỏi, nhìn sẽ biết!”
“Ye-sensei!!!! Thầy muốn đem tánh mạng của tất cả mọi người trên thế giới này ra để đùa giỡn sao?”
Shizuka Koyomi nhìn chằm chằm vào Ye Jian, ánh mắt của thiếu nữ sắc như dao. Lúc này, thiếu nữ tựa như một con dã thú bị thương, lại như bị phản bội.
“Em cho rằng tất cả những gì tôi làm, đều là đang đùa?”
Đồng tử màu hổ phách của Ye Jian liếc về phía Shizuka Koyomi, ánh hào quang màu bạc yêu dị bắn ra từ trong đó, sáng chói tựa như ngân hà.
Bị ánh mắt đó của Ye Jian nhìn chằm chằm, Shizuka Koyomi cũng không kềm được mà hơi ngẩn người, nhưng dù vậy, cơn thịnh nộ của thiếu nữ vẫn không chút nào giảm xuống.
“Hi vọng Ye-sensei có thể cho Koyomi một câu trả lời thỏa đáng, bằng không, dù Koyomi rất không muốn, Koyomi cũng buộc phải ra tay ngăn cản.”
Shizuka Koyomi rất ít khi dùng thái độ sừng sộ để nói chuyện, hoặc nên nói là trừ chăm chú cùng văn tĩnh ra, Shizuka Koyomi chưa từng dùng thái độ nào khác để nói chuyện với người khác, nhưng hiện tại, thiếu nữ đã hoàn toàn mất đi sự tỉnh táo vốn có. Bởi vậy có thể thấy được là hiện tại, mọi chuyện đã trở nên nghiêm trọng đến mức nào.
“Thật sao? Nhưng với sự khôn ngoan của em, em hẳn đã phải sớm dự liệu được là mọi chuyện có thể sẽ xảy ra theo chiều hướng này. Tuy nhiên có vẻ như em cho rằng khả năng này quá nhỏ, nhỏ tới mức mà khi nó đã xảy ra, em mới bị shock tới mất bình tĩnh như vậy. Bất quá tôi vẫn tin tưởng em, rằng em đã có sự chuẩn bị đầy đủ cho cả tình huống ‘gần như không thể’ này.”
Nội tâm như bị Ye Jian nhìn thấu, câu nói cuối cùng với ngữ điệu như đang thuật lại một sự thực của Ye Jian khiến vẻ mặt của thiếu nữ đọng lại, thái độ cứng rắn cũng thoáng dịu đi đôi chút.
“Chỉ vì Koyomi không thể ngờ được là Ye-sensei lại làm ra việc vi phạm lời hứa như vậy.”
“Đừng bày tỏ nỗi thất vọng quá đỗi với tôi như vậy, bởi vì thời điểm để kết luận cùng oán trách vẫn còn sớm. Em muốn mọi thứ diễn ra suông sẻ và bình an, và tôi cũng đã hứa là mọi chuyện sẽ như vậy, nên mọi chuyện sẽ như vậy, chỉ là sự thực cũng cần được phơi bày, trước mắt tôi, em, và trước mắt của nhiều người khác. Trước kia tôi đã nói rằng: chân tướng rốt cục như thế nào, em có thể dùng chính mắt nhìn để nhìn, dùng chính tai mình để nghe, nên em hãy cứ làm như vậy. Hiện tại, những gì đang xảy ra chỉ là một phần không thể thiếu để phơi bày chân tướng.”
Nếu đổi lại là người khác làm chuyện như vậy, Shizuka Koyomi tuyệt đối sẽ không để đối phương có cơ hội phân bua mà sẽ trực tiếp ra tay chế tài. Bởi với Koyomi, thứ ‘chân tướng’ vốn chả biết từ đâu ra và vốn không biết liệu có thể kiểm chứng được hay không kia, căn bản chẳng thể so sánh được với sự bình an của toàn thế giới. Nhưng, nếu người nói chuyện này là Ye Jian thì lại khác.
Ye Jian, ở trong mắt thiếu nữ, vốn là một bí ẩn không thể giải thích. Bất luận là thực lực hay thủ đoạn của, thậm chí là những thông tin mà Ye Jian tiết lộ, tất cả đều khiến cho Koyomi không thể không thận trọng cân nhắc từng lời nói, từng cử chỉ, từng hành vi của cậu.
Cũng chính vì như vậy, mà dù hiện tại, tình huống không xong nhất đã bắt đầu diễn ra, nhưng Shizuka Koyomi vẫn không vội vã ly khai; thiếu nữ vẫn kiên nhẫn ở lại đây để chờ đợi và tìm kiếm lời giải thích. Bởi thiếu nữ biết rõ, Ye Jian đã làm như vậy, vậy thì tức là phải có lý do khiến cậu không thể không làm như vậy, cho dù rằng việc này nhìn từ bên ngoài thì có vẻ như sẽ đẩy toàn bộ thế giới vào nguy cơ tuyệt diệt.
“Nhớ kỹ, nếu như muốn thấy được rõ ràng, vậy từ giờ trở đi, nghe chỉ thị của tôi. Không có chỉ thị của tôi, vậy thì đừng nói, đừng làm gì hết, cứ giữ lấy sự bình tĩnh mà em thích nhất, sau đó lẳng lặng nhìn, lẳng lặng nghe là được rồi, biết không?”
Đột nhiên nhận được mệnh lệnh gần như là vô lý này, trong lòng của Shizuka Koyomi khẽ dao động, nhưng lời kế tiếp của thiếu niên, lại khiến cho thiếu nữ hoàn toàn yên tâm mà hạ quyết định.
“Tôi cam đoan, thế giới này sẽ không xảy ra chuyện; và sau khi biết được chân tướng, em nhất định cũng sẽ đứng ở tôi bên này.”
Shishiō Kikan, là một cơ cấu máu lạnh; bên ngoài, sự tồn tại của nó chỉ như là để xóa bỏ tất cả những tên tội phạm phép thuật cùng với những hành vi phạm tội có tính chất phép thuật, nhưng ở bên trong, về bản chất thì nó lại là thứ kế thừa di chí của Thiên Bộ, phòng ngừa 『 Thánh Diệt 』lại một lần nữa xảy ra dẫn tới việc thế giới bị hủy diệt.
Mà lời cam đoan của Ye Jian, không thể nghi ngờ là đã khiến cho mục tiêu cơ bản nhất mà Shizuka Koyomi cùng Shishiō Kikan đang nhắm đến, được đảm bảo. Với tiền đề như vậy, việc đề phòng thế giới bị hủy diệt đã không còn là tối quan trọng nữa, vì nó đã được đảm bảo; cho nên hiện tại, điều mà Shizuka Koyomi muốn nhắm tới nhất, cũng chỉ còn có việc ‘tìm kiếm chân tướng bị che lấp’ mà Ye Jian đã nhắc tới.
Với tư cách là người đứng đầu tam thánh đương nhiệm, thiếu nữ đương nhiên cũng không muốn mình, cùng với tổ chức của mình, cứ một mực bị mơ mơ màng màng. Qua nhiều năm như vậy, Shishiō Kikan kỳ thực cũng đã mơ hồ phát hiện ra chút gì đó, nhưng tới đời sư phụ của thiếu nữ, dường như bởi vì kiêng kị điều gì nên Shishiō Kikan vẫn luôn không dám trắng trợn triển khai việc điều tra. Trước khi lâm chung, ngoại trừ giao Shishiō Kikan cho mình ra, thì sư phụ của thiếu nữ cũng có đề cập đến việc này.
Cho nên, việc tìm hiểu chân tướng bị che lấp không phải chỉ đơn thuần là mong muốn bản thân, mà đó còn là di chí của sư phụ nữa, cũng vì thế mà thiếu nữ không thể không một lần nữa mạo hiểm đặt sự tin tưởng của mình lên người Ye Jian.
Gật gật đầu, Shizuka Koyomi rốt cục cũng thu liễm khí thế lại, mà đúng lúc này, một làn gió thơm ùa tới, một bóng người màu xanh nhạt chợt nhẹ nhàng lướt tới và đáp xuống trước mặt Ye Jian và Koyomi.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Nữ vương trống trị vùng Trung Mỹ, một trong ba ma cà rồng mạnh nhất được người đời tôn xưng là Chaos Bride, shinso đệ tam Giada • Kukulcan, hiện đã kết thúc chiến đấu và trở lại bên cạnh Ye Jian cùng Koyomi. Dường như bởi vì tình huống bất ngờ xảy đến với đảo Itogami, nên cả Giada lẫn ‘lãnh tụ tinh thần’ của giáo hội Châu Âu đều quyết định tạm thời đình chiến.
“Có vẻ như là ‘thánh vật’ được phong ấn ở tầng dưới chót của Cổng Nền Tảng bị ai có cướp đi rồi.”
“Thánh vật?”
Cau mày, giọng đầy vẻ không hiểu, Giada dường như hoàn toàn không biết gì về chuyện liên quan tới ‘Thánh Giả di hài’.
“Người thiết kế của đảo Itogami, Itogami Senra, vì muốn trấn áp long mạch dưới đáy biển nên đã lấy trộm 『 Thánh Giả di hài 』, một trong năm thứ thánh vật được thờ phụng của giáo hội Tây Âu, đem về làm nòng cốt cho pháp trận trấn áp long mạch được đặt ở tầng dưới chót của Cổng Nền Tảng. Hiện tại nó bị lấy mất, đảo Itogami tương đương bị mất đi gốc rễ, nên mới bị dao động như vậy.”
Nghe Ye Jian nói xong, Giada lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó theo phản xạ mà đưa mắt nhìn về phía Shizuka Koyomi.
Chỉ là Shizuka Koyomi lại không có phản ứng gì, chỉ một mực giữ yên lặng, không làm, cũng không nói gì hết.
Một lúc lâu sau, Giada mới có chút tức giận mà mắng: “Nói như vậy tức là mục đích của lão già kia khi tới đây chỉ là vì muốn kéo dài thời gian? Để cho đồng bọn của hắn có thời gian trộm lại món ‘Thánh Giả di hài’ gì đó mà Itogami Senra đã lấy trộm lúc trước?”
“Không, việc ngăn cản sự hồi sinh của shinso đệ tứ cũng là một trong các mục đích của hắn.”
Đem toàn bộ biểu hiện của Giada thu vào trong mắt, Ye Jian bình tĩnh mở miệng, đồng thời trong lòng, cậu cũng đã khẳng định được một phỏng đoán mà cậu đã suy diễn trước đó.
“Tốt rồi, người tham dự chân chính của thịnh yến lần này hẳn cũng đã tới. Vậy giờ, hãy để ta nhìn xem, rốt cuộc thế giới này, có thể mang đến cho ta nỗi kinh hỉ như thế nào!”