“Phần thắng của ngươi là chúng?”
Đối mặt với tứ đại ma vật được kẻ địch phục sinh, Ye Jian không chút sợ hãi mà hỏi, ánh mắt trở nên sắc bén vô cùng.
“Ha ha ha ha, thế nào hả? Con rệp, mày rốt cục cũng biết sợ? Ha ha ha ha ha!!! Muốn xin tao tha mang cho sao? Muốn tao bỏ qua cho mày sao? Nhưng tiếc nuối! Cho dù mày có muốn thế nào đi nữa thì mày cũng phải chết! Chỉ có chết mới là kết cục duy nhất của mày!! Khặc khặ-x-xxxxx khặc khặ-x-xxxxx khặc!”
Đôi tà nhãn không có tròng mắt trừng to, mí mắt như muốn rách ra, khuôn mặt khô gầy thì lại càng không ngừng run run.
Thần thái điên cuồng khiến bất cứ ai thấy cũng phải rùng mình, tên 『 Thanh Trừng Giả 』xấu xí này là một kẻ điên triệt triệt để để. Đối mặt với những tên điên loạn như vầy, tuyệt đối không thể dùng cách bình thường để đối phó, bằng không cho dù có thắng thì cũng chỉ có thể là một chiến thắng thảm, cái giá phải trả tuyệt đối sẽ thê thảm đau đớn vô cùng.
“Bách Thủ Tà Long, Diệt Thế Ma Nhãn, Diệt Thần Lang, Huyết Thiên Sứ? Đều là những loài quái vật chỉ có thể xuất hiện trong Sách Khải Huyền, tồn tại như để đánh dấu ngày tàn của thế giới, đều có chiến tích từng tiêu diệt thần linh cấp chủ thần. Nếu như một trong các tồn tại đó có mặt ở đây, vậy thì phỏng chừng ta có muốn chạy cũng chạy không được đi?”
Liếc mắt nhìn về phía bốn con ma vật, Ye Jian nở một nụ cười mà nếu những người quen biết cậu nhìn thấy thì họ cũng đều sẽ nghĩ: ‘Lại có đứa phải xui xẻo’.
“Nhưng mà đáng tiếc a ~~ ! Bốn cái tên này mặc dù xấu xí vô cùng, khiến người ta nhìn liền thấy mắc tởm, nhưng chung quy cũng chỉ là hàng dỏm.”
Câu nói này khiến cho gương mặt đắc ý Thanh Trừng Giả lập tức tối sầm, hắn phát điên mà rống lớn một cách dữ tợn: “CÂM MIỆNG CHO TA! CON RỆP CHẾT TIỆT! Cho dù không phải là thật thì đủ để xé xác mày thành trăm ngàn mảnh! Lên hết cho tao! Xé xác con rệp chết tiệt đó! Tao muốn tận mắt nhìn thấy nó bị xé thành cặn bã!!”
GGGGRRRRRUUUUURRRRRRROOOOOHHHHHHHHHHHH ————————————————