Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 412 : sức mạnh, mưu trí cùng vận khí.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bất luận việc khiến ma con quái vật diệt thế kia trọng thương, hay là việc shinso đệ tứ tái nhậm chức, tất cả đều là kiệt tác của Ye Jian.

Từ rất lâu trước kia, cậu cũng đã có linh cảm về một nỗi uy hiếp bí ẩn. Nỗi uy hiếp này không hình không chất, nó âm thầm, lén lút, không thể nào tìm ra, lại đồng thời khiến cậu cảm thấy chí mạng.

Mới đầu, cậu đem mục tiêu khóa ở trên người của 『 Shishiō Kikan 』, nhưng sau khi thăm dò xong, cậu lại phát hiện là không phải 『 Shishiō Kikan 』 khiến cậu có cảm giác này.

Kế đó, cậu lại đem đầu mâu chỉ về phía thủy tổ của ma tộc, nhưng sau đó, cậu lại phát hiện ra một điều kỳ lạ là: tồn tại bị gọi bằng cái tên ‘tội đồ nguyên khởi’ kia lại cho cậu một cảm giác rất quen thuộc, quen thuộc như thể hai bên đã từng gặp nhau ở đâu đó rồi. Mặc dù đến nay thì Ye Jian vẫn chưa thể hoàn toàn xác định được lai lịch của tên ‘tội đồ’ đó mà chỉ có một vài dự đoán, nhưng tối thiểu thì cậu cũng đã xác định được là tên ‘tội đồ’ này không phải là mối uy hiếp bí ẩn mà cậu đang tìm kiếm.

Hai đối tượng tình nghi lớn nhất đã bị loại bỏ, điều này khiến Ye Jian sau đó cũng chỉ có thể đem phạm vi tìm kiếm khuếch tán ra xa hơn.

Tộc trưởng tộc người sói — Richard, giáo hoàng của Chính Giáo Lotharingia — Mandalera, cùng với tam đại chân tổ, những người này đều trở thành đối tượng hoài nghi của Ye Jian. Và vì thế, để phòng ngừa vạn nhất, tuân theo nguyên tắc cẩn thận tối thượng, ‘thà giết lầm còn hơn bỏ sót’, Ye Jian bắt đầu âm thầm bố cục, chuẩn bị cho việc đối phó với những người này.

Để cho Natsuki và Aya âm thầm chạm trổ pháp trận được cải biên từ 『 Ám Thệ Thư 』, sau đó đem tất cả các mối uy hiếp tiềm ẩn đều dẫn dụ tới đảo Itogami, cuối cùng là khởi động ma pháp trận, hạn chế sức mạnh của những kẻ đó. Kế hoạch này nhìn như đơn giản, nhưng muốn thực hiện lại phải tốn không ít tâm huyết của Ye Jian.

Chỉ riêng việc khiến cho Natsuki với Aya hoàn toàn thuộc về bản thân cũng đã khiến cho Ye Jian phải vắt hết óc, mà cái gian nan nhất sau đó còn là phải làm sao mới có thể khiến cho tất cả những đối tượng tình nghi đó đều cùng chạy tới đảo Itogami và bước vào trong cái bẫy cậu tạo ra. Nếu như để sót một cái, vậy thì mọi chuyện sẽ trở nên vô cùng phiền phức.

Tiếp xúc với Valter, sau đó tự mình tới Hakai no ōchō và tiếp xúc với cửu vương tử Ibriss-Bel, tất cả đều là vì Ye Jian muốn thông qua miệng của hai người này để lan truyền cho shinso đệ nhất và shinso đệ nhị về tình báo của mình.

Giáo hội Tây Âu, Hắc Ám Bảo, cùng với chuyện của tộc người sói, Ye Jian càng là chạy trong chạy ngoài; nếu như không phải về sau, cậu vô tình gặp phải chuyện của Félicie, vậy thì việc khiến cho Richard với Mandalera tự mình tới đảo Itogami tuyệt đối sẽ trở nên khó khăn hơn bội phần, cậu sẽ phải tốn thêm rất nhiều công sức nữa mới có thể làm được.

Bất quá hiện tại thì tất cả cũng đều đã thành công, mượn thịnh yến của shinso đệ tứ cùng với những tình báo về ‘Ma Tộc Thủy Tổ’ mà Ye Jian đã cố tình tung ra, cậu đã thành công đem tất cả các mối uy hiếp tiềm ẩn của mình đều gom lại cùng một chỗ, tại ngay trên võ đài mà cậu đã chuẩn bị.

Tới tận lúc này thì ngoại trừ một nhân vật đặc biệt là Giada ra, thì tất cả những uy hiếp còn lại, đều theo như kế hoạch của cậu, bị cậu diệt trừ sạch sẽ.

Nhưng, quả nhiên không ngoài dự liệu của cậu, sau khi tất cả các mối họa ngầm bên ngoài mà cậu có thể thấy được đều bị cậu tiêu diệt xong, thì linh cảm bất an về mối uy hiếp chí mạng kia vẫn không hề biến mất mà tiếp tục quanh quẩn trong lòng.

May mắn, nhờ có những trải nghiệm quý báu khi ở thế giới 《 Campione 》, nên khi bắt đầu xếp đặt thiết kế những người kia, dù đã có kế hoạch một, Ye Jian vẫn theo thói quen mà để lại chút thủ đoạn phòng hờ.

Sau khi giải quyết tranh chấp của giáo hội xong, cậu trực tiếp giở trò lên hai món thánh vật của giáo hội; hay như với Ibriss-Bel, thanh Thí Ma Thương mà cậu tặng cũng là một con bài ẩn mà cậu đã chôn xuống. Trừ đó ra, khi biết mục tiêu của giáo hội là ‘thánh giả di hài’, cậu cũng đã sớm hạ cấm chế của mình lên 『 cẳng tay phải 』 đó, cấm chế đó chính là ‘Lửa Ánh Sáng’ có thể thiêu trụi tất cả yêu tà.

Lúc vừa tiêu diệt tất cả kẻ thù của mình xong, Ye Jian còn cho rằng những lá bài tẩy dự phòng này cũng đều đã mất đi tác dụng. Nhưng ai ngờ mối uy hiếp tiềm ẩn thực sự của cậu là Thanh Trừng Giả là lại một kẻ thuộc loại phụ trợ và điều khiển con rối như vầy.

Đây quả thực là không biết phải nói gì rồi, may mắn được tới bực này, Ye Jian có đôi lúc thầm nghĩ không biết mình có phải là con cưng của nữ thần vận mệnh hay không, bằng không sao cậu lại cứ luôn gặp lắm khó khăn để rồi lần nào cũng vượt qua ngon lành như vậy, mà sau mỗi một lần như thế, cậu cũng đều mạnh lên rõ rệt.

Có đôi khi, năng lực thực sự không phải chỉ là trí tuệ cùng sức mạnh, mà còn phải bao gồm cả vận may nữa.

“Fenrir, đừng nói cho ta là ngươi không biết, đối thủ hiện tại của mình là ai chứ?”

Đã sớm chờ đợi không kịp, Fenrir sau khi nghe được câu này của Ye Jian thì liền nhảy ra và gầm rống, sau đó lao nhanh như một tia chớp bạc mà phóng về phía con mồi bên dưới. Đối thủ của nó không thể là ai khác hơn ngoại trừ ma sói do Lang Vương Richard hóa thành. Nếu như lúc này ma sói còn đang trong trạng thái mạnh nhất của nó, vậy thì Fenrir tuyệt đối không phải là đối thủ. Nhưng hiện tại, con ma sói kia đã trọng thương, cho nên Fenrir đã có tư cách để đánh với nó một trận.

Về phần kết quả trận chiến này ra sao, Ye Jian đã có thể đoán trước.

Ngay sau đó, Ye Jian lại thông qua truyền âm mà liên lạc với Giada và Shizuka Koyomi: [ Con mắt do shinso đệ nhị biến thành nhờ hai người. Không cần lo lắng, nó đã bị tôi đánh trọng thương, với thực lực của hai người, nếu liên thủ thì hoàn toàn đủ sức tiêu diệt nó. ]

Đây là chuyện không cần phải nghi ngờ, bởi bất luận là Shizuka Koyomi hay Giada, ai cũng đều là một trong các cường giả đứng trên đỉnh của thế giới. Nếu như không có sự xuất hiện của Ye Jian, vậy thì trên cái thế giới này, thứ có thể uy hiếp được đại khái cũng chỉ có shinso đệ nhất với shinso đệ nhị đi?

“Như vậy, cuối cùng… Xem ra đã không cần mình thông báo.”

Đưa mắt về phía mặt biển xa xa, vị trí gần với đảo nhân tạo nơi huyết thiên sứ trụy lạc, hai bóng hình quen thuộc ánh vào trong mắt của Ye Jian. Đó là Félicie cùng với Julia mới vừa trở về từ chuyến viễn độ tới Châu Âu, có hai người này ở đây, huyết thiên sứ vốn đã trọng thương tuyệt đối không có cơ hội lật bàn.

Chỉ có điều, có một chuyện khiến Ye Jian rất để ý, đó là bên cạnh của Félicie và Julia tại sao lại có một thiếu nữ lạ mặt? Hơn nữa từ đầu tới giờ, đôi mắt trong suốt tới khó tin của thiếu nữ đó vẫn luôn nhìn về phía này, hoặc nói chính xác hơn thì vẫn luôn khóa chặt ở trên người cậu. Thiếu nữ này là ai?

Chỉ là hiện tại, Ye Jian không có thời gian để cân nhắc nhiều, tên Thanh Trừ Giả bị kích thích bên kia hiện tại cơ hồ đã hoàn toàn phát điên.

“Đáng chết! Đáng chết! Đáng chết! Đáng chết! Vậy mà lại hết lần này tới lần khác phá hư kế hoạch của ta! Con rệp chết tiệt!!!! AAAAAAAHHHH!!!!!! Tao muốn giết mày! Giết mày! Giết mày! Đi chết đi! Chết đi! Toàn bộ đều chết hết đi! Ha ha ha ha ha ha ha!”

Cực quang màu tím đen bùng lên từ trên người của Thanh Trừ Giả, đó là chung cực ma quang có thể ăn mòn được cả không gian.

Đòn đánh lén đầu tiên mà mình phục kích đã lâu bị hóa giải nhẹ nhàng, năng lực điều khiển và phụ trợ đắc ý nhất cũng bị tính kế, hai việc này đối với Thanh Trừ Giả vốn cao ngạo mà nói là tuyệt đối không thể tha thứ. Mình lại bị một con rệp trêu đùa hí lộng? Đây là sỉ nhục!!!!!!!!!!

Sứ mệnh được giao cho, sự chán ghét tới từ bản tính, cùng với nỗi nhục nhã hiện tại; ba tầng kích thích, khiến cho Thanh Trừng Giả triệt để trở nên điên cuồng. Áp lực khiến cho người ta hít thở không thông tỏa ra từ trên người của Thanh Trừng Giả và cực nhanh khuếch tán ra bốn phía.

Đó là áp lực còn mạnh hơn bão tố hằng triệu lần, tựa như thiên tai hủy diệt thế giới, đây là dấu hiệu của việc trời đã phẫn nộ.

Nhưng đối mặt với áp lực đó, Ye Jian vẫn mặt không đổi sắc, ánh mắt sáng rực mà nhìn về phía đối phương.

“Thứ nên chết chính là mày, đồ giả tạo rác rưởi. Chỉ là một thứ đồ giả được tạo ra, thậm chí không có nhân cách hoàn chỉnh, ngoại trừ sứ mệnh đó của mày, mày còn thừa cái gì nữa? Thứ con rối bị giật dây đáng thương như mi, sống cũng chỉ là đau khổ, làm ô uế cuộc sống này, còn chẳng bằng biến mất, tốt nhất là chưa bao giờ tồn tại.”

Thờ ơ lạnh nhạt, Ye Jian không ngừng nói ra cảm xúc thật của mình nhằm chọc giận Thanh Trừng Giả, đồng thời với đó, cậu cũng tập trung cao độ để tìm kiếm cơ hội để tung ra đòn chí mạng. Cậu biết rõ, nếu như chơi cương với đối phương, thì tuy là tên Thanh Trừng Giả này có thiên hướng về phụ trợ, nhưng sức mạnh bản thân của nó vẫn mạnh hơn cậu không ít, tối thiểu phải là một cấp bậc. Cho nên, nếu không thể đánh nó không kịp trở tay và giết nó chỉ với một đòn, vậy thì sau đó với cậu, mọi thứ tuyệt đối sẽ là một cuộc chiến sức bền vô cùng bất lợi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio