“Buổi sáng tốt lành, Orimura-san. Đúng đúng, có nghe tin đồn về học sinh chuyển trường chưa?”
Chỉ vừa mới ngồi xuống thì đã có bạn học chạy tới đáp lời.
Chuyện này kỳ thực cũng rất bình thường, mặc dù khai giảng tới nay chỉ mới được vài tuần, nhưng bản thân Ika vốn là một thiếu nữ có tính cách khá bình dị và gần gũi, nên việc thành lập quan hệ tốt với bạn học cùng lớp cũng chẳng phải việc khó. Tối thiểu là hiện tại, đại đa số bạn học trong lớp đều có quan hệ khá tốt với Ika. Mà tiện thể nói luôn, lớp 1 năm thứ nhất của Ika hiện tại, toàn lớp đều là nữ sinh, ngay cả giáo viên phụ đạo lẫn giáo viên chủ nhiệm cũng đều là nữ.
Bất quá, đây cũng là tính chất chung của toàn học viện, nên việc này cũng không có gì kỳ lạ.
“A? Uh, tạm thời… cũng xem như là… có nghe nói đi!”
Nụ cười của Ika hơi chút cứng ngắc, nguyên nhân là vì so với bất kỳ ai, Ika càng thêm tinh tường về sự kiện ‘học sinh chuyển trường’ lần này.
“Thật sao? Thật sao? Không hổ là em ruột của Orimura-sensei, biết tình báo nhiều hơn học sinh bình thường tụi mình rất nhiều, ấp úng, nghe nói là học sinh chuyển trường đó là đại biểu dự khuyết sinh của Trung Quốc, Orimura-san có thể kể cho tụi mình nghe một chút được không? Rốt cuộc người đó là người như thế nào?”
“Ôi chao? Chờ… Chờ một chút! Đại biểu dự khuyết sinh của Trung Quốc? Chuyện này mình không có nghe nói nha?”
Tuy rằng cô phụ sự hiếu kỳ của các bạn cùng lớp là một việc có chút thất lễ, nhưng mà Ika xác thực là chưa bao giờ nghe về chuyện người kia trở thành đại biểu dự khuyết sinh cho Trung Quốc.
“Ai nha, hóa ra làm em gái của Orimura-sensei vậy mà cô cũng có chuyện không biết sao?”
Âm điệu vênh váo tự đắc, thể hiện ra tư thái cao ngạo trước sau như một của một đại tiểu thư, người vừa lên tiếng chính là Cecilia • Alcott, đại biểu dự khuyết sinh tới từ England. Chẳng biết từ lúc nào, Cecilia đã bước tới bên cạnh bàn của Ika.
Cách ăn mặc đoan trang lại cẩn thận tỉ mỉ, mái tóc dài màu vàng kim bởi vì thường xuyên được bảo dưỡng mà thoạt trông trơn bóng phi thường, đôi mắt xếch ánh lên màu ngọc bích vẫn luôn nhếch lên một cách cao ngạo. Chẳng phải ai cũng nói là nước Anh thường xuyên sản xuất ra các thân sĩ và thục nữ đấy sao? Tại sao tới trong lớp mình thì lại là một ojou-sama vênh váo hung hăng như thế này?
“Này, ánh mắt đó của cô là có ý gì? Đang suy nghĩ chuyện bất lịch sự gì sao?”
“Không có, hơn nữa, chẳng lẽ nữ sinh nước Anh đều ưa thích trực tiếp dùng ‘Này’ để xưng hô người khác đấy sao? Tôi cũng có tên của tôi, không phải là imouto-chan của Orimura-sensei, càng không phải là ‘Này’. Tôi gọi Orimura Ika, hi vọng Alcott bạn học có thể phân biệt rõ ràng.”
Người trước mắt này, từ lúc khai giảng tới giờ vẫn luôn không hiểu được mà thường xuyên nhằm vào mình, mỗi ngày đều như vậy, mỗi lần là như vậy, coi như tính tình của Ika có tốt hơn nữa thì cũng chịu không được đi? Cho dù không phát giận thì cũng cảm thấy phiền, vì vậy cuối cùng Ika cũng nhịn không được mà lên tiếng. Với tính cách hiền lành của Ika thì đây đã là phản ứng bất mãn lớn nhất rồi.
Nhưng đại tiểu thư nước Anh có vẻ như rất tức giận, sắc mặt đỏ lên, thậm chí còn duỗi cả ngón tay mà chỉ vào Ika và lớn tiếng nói: “Cô… Cô… Đây là thái độ gì?! Vậy mà lại dám dùng ngữ khí chỉ trích này để nói với một người thân là đại biểu dự khuyết sinh cho nước Anh như tôi!”
“Nếu là đại biểu dự khuyết sinh thì mình tốt xấu gì cũng xem như là một cái, cho nên mình không cảm thấy đó là nguyên nhân đáng kể gì để bản thân tự cảm thấy là mình ưu việt. Hơn nữa, mình chỉ đang nhắc nhở Alcott bạn học, cũng không có ý chỉ trích.”
“Cái gì? Chỉ là dự khuyết sinh của đảo quốc Đông Dương, sao có thể so được với tôi.”
Điêu ngoa ngang ngược, đại tiểu thư nước Anh lập tức lên giọng, muốn dùng khí thế để đè người, nhưng Ika lại hoàn toàn không thèm để ý. Thiếu nữ chỉ vừa cẩn thận sửa sang lại sách vở, vừa nhẹ nhàng đáp lại: “Hóa ra là vậy sao? Nhưng tại sao theo kiến thức của mình, Anh Quốc dường như cũng là đảo quốc chứ?”
“Đảo quốc lạc hậu ở Đông Dương có thể so sánh được với nước Anh vĩ đại của chúng tôi sao?”
“Nước Anh có gì tốt chứ? Mình còn nghe nói là ẩm thực ở Anh bị xem là nền ẩm thực khó ăn nhất thế giới.”
“Cô nói cái gì!? Cô ————”
‘Xoạch —— cạch!’
Tiếng mở cửa vang lên, một bóng người vô cùng ‘đẹp trai’ ánh vào trong tầm mắt của các thiếu nữ.
“Lập tức về chỗ cho tôi! Hiện tại, bắt đầu điểm danh đầu giờ.”
Tựa như trưởng quan đang ra lệnh cho binh sĩ của mình, nữ giáo viên tóc đen sau khi bước lên bục giảng, chỉ bằng khí thế của bản thân, đã ngay lập tức khiến cho lớp học còn đang bát nháo loạn cào cào trở nên im thin thít.
Váy ngắn màu đen bó sát người, dáng người đối với phái nữ mà nói đã xem như là cao gầy lại thon thả, cơ thể thành thục dù đã trải qua vô số rèn luyện nhưng vẫn không chút vai u thịt bắp. Săn chắc, thon thả, trẻ trung, mạnh mẽ, mỹ lệ, thành thục, nữ giáo viên vừa xuất hiện quả thực không phải là kẻ mà những thiếu nữ ngây ngô trong lớp có thể so sánh.
Nhất là đôi mắt đen sắc bén tựa như quân đao kia, chỉ cần bị đôi mắt này liếc qua, không ai mà không cảm thấy cả người phát lạnh.
Nhưng dù vậy, không có bất kỳ nữ sinh nào trong lớp cảm thấy sợ hãi nữ giáo viên có vẻ hung dữ này, trái lại, tất cả đều dùng ánh mắt sùng bái cùng ước mơ đi kèm với vẻ mặt ‘mê trai’ mà nhìn không chớp mắt về phía nữ giáo viên. Đối với hiện tượng này, Ika cũng đã tập mãi thành quen rồi, đồng thời trong lòng thiếu nữ cũng không kìm được mà âm thầm nghĩ tới một việc phi thường thất lễ.
Mà cũng không hẳn là thất lễ, Ika chỉ đơn thuần là đang nhớ tới lối sinh hoạt cá nhân có thể nói là luộm thuộm bầy hầy có lẽ còn tệ hơn cả con trai của người chị ruột đang bị cả lớp nhìn với ánh mắt mê trai hiện giờ thôi.
BỘP ~ !
“Em lại đang nghĩ chuyện lộn xộn lung tung gì đó?”
Quyển sổ điểm danh dày cộm nện vào trên đầu của Ika.
“A… ~ đau ~ đau quá… Chifuyu-nee, rất đau đó…”
BỘP ~ !
“Đã nói bao nhiêu lần rồi? Ở trong lớp phải gọi tôi là Orimura-sensei.”
Lại một lần nữa bị chị của mình dùng sổ điểm danh nện vào đầu, Ika ấm ức mà quay đầu về hướng khác, trong lòng có chút giận dỗi mà âm thầm cân nhắc, không biết liệu chút nữa về nhà thì có nên len lén ————
BỘP ~ !
Sau đó, Ika lại một lần nữa ăn một quyển sổ vào đầu.
“Thật là đồ ngốc.”
Tiếng thở dài khe khẽ vang lên từ một vị trí cách đó không xa và truyền vào trong tai của Ika.
Người vừa lên tiếng là một thiếu nữ với mái tóc đen dài được buộc kiểu đuôi ngựa bằng một sợi băng gấm màu trắng, trên gương mặt tinh xảo của thiếu nữ này lộ ra một tia hào hùng của bậc võ sĩ.
Đó là người bạn thanh mai trúc mã của Ika, Shinonono Houki, cũng là khuê mật kiêm bạn tốt kiêm bạn cùng phòng của Ika trong học viện IS ở thời điểm hiện tại.
Người ta là đứa ngốc thật đúng là xin lỗi ~ .
Ika cam chịu mà âm thầm khóc lóc kể lể. Có một người chị hai ác quỷ như vậy, đổi lại là ai thì cũng phải bị gõ thành baka nha.
“Tốt rồi! Yamada-sensei, giao cho cô.”
Nữ giáo viên được gọi là Orimura-sensei sau khi đã chỉnh đốn lại trật tự lớp xong, liền đem bục giảng nhường lại cho một nữ giáo viên khác trông chả khác gì học sinh, gọi là Yamada-sensei.
Tên đầy đủ của nữ giáo viên này là Yamada Maya.
Đây là cô gái tóc xanh mắt xanh, đeo mắt kiếng, tiện thể còn kèm theo cả thuộc tính ngốc bẩm sinh cùng cự nhũ.
Bất quá, đừng có thấy cô nàng ngốc bẩm sinh này trông có vẻ dễ ăn hiếp mà tưởng lầm, đã học với cô nàng ngốc bẩm sinh này được vài tuần, không ai trong lớp mà không biết thực lực thật của phó chủ nhiệm lớp có tính cách cứ như là chưa trưởng thành trước mắt.
“Như vậy, mặc dù có chút vội vàng, nhưng kế đó, cô muốn giới thiệu cho mọi người một học sinh chuyển trường vừa chuyển tới lớp chúng ta.”
Ôi chao? Học sinh chuyển trường chuyển tới lớp vào lúc này? Không phải chỉ mới khai giảng chưa được bao lâu sao?
Chập chập, nghe nói là, hình như là đại biểu dự khuyết sinh của Trung Quốc.
Đại biểu dự khuyết sinh? Thật vậy sao? Nói vậy chẳng phải là lớp chúng ta thoáng cái liền có ba cái sao?
A, không biết sẽ là người như thế nào đây? Là một đại tiểu thư chứ? Nghe nói nữ tính truyền thống của Trung Quốc đều là tiểu thư khuê các.
Bên dưới lớp âm thầm vang lên tiếng xì xào bàn tán.
“Kỳ thật, học sinh chuyển trường lần này hơi có chút đặc biệt, cái kia… Nếu như có thể, xin mời bước vào đi.”
‘Rầm Ào Ào’.
Cửa phòng học lại một lần nữa bị kéo ra.
Trong bộ đồng phục học sinh tiêu chuẩn của học viện IS, từ cửa bước vào là một bóng người có mái tóc màu tím bạc… bạc…
Trong tích tắc, lớp học bỗng trở nên im phăng phắc, tất cả nữ sinh trong lớp đều ngậm miệng im re.
“Quả nhiên là vậy…”
Chỉ có Ika lộ ra một nụ cười khổ.