“… Ài!? Đó thật sự là nam sinh sao?”
“Nghe nói đó là nam tính duy nhất trên thế giới có thể điều khiển I.S, hơn nữa siêu siêu đẹp trai.”
“Nam tính vậy mà cũng có thể khởi động I.S? Mình trước nay chưa nghe thấy chuyện nào như vậy bao giờ, thật tò mò.”
“Ở đâu? Ở đâu? Cho mình xem cùng với.”
“A, chính là người kia, mau nhìn!”
“A… ~~ ! Siêu mỹ hình! Người ta sắp không chịu nổi!”
“Thật sự là nam sinh sao? Tin tức lớn! Tin tức lớn! Mình nhất định phải nói chuyện này với nee-chan.”
“Ấp úng, chúng ta, ai đi chào hỏi đi?”
“Mình đi, mình đi! Giao cho tớ!”
“Chờ một chút! Cậu… Sẽ không phải là cậu đang có ý định ăn vụng chứ?”
Khác với sự yên lặng khi tan học của tiết một, khi tiếng chuông hết giờ của tiết thứ hai vừa vang lên, toàn bộ lớp 1 năm I lập tức liền bị vô số các thiếu nữ xinh đẹp với đủ loại hương thơm bao vây kín mít, trong trong ngoài ngoài.
Tình huống này, tạm thời xem như vẫn còn nằm trong dự đoán của Ye Jian; nhưng mà, điều khiến Ye Jian cảm thấy quái lạ là, rõ ràng các nữ sinh tập họp lại đây đông như vậy là vì tò mò về cậu, nhưng tại sao bên phía này của cậu hiện giờ lại chẳng có ai tới gần, trong khi đó ở Ika bên kia thì lại bị các nữ sinh bao vây kín mít, tiếng thảo luận có thể gọi là khí thế ngất trời. Chuyện gì xảy ra?
Mà hơn nữa, bên kia thỉnh thoảng còn hay quay về phía cậu mà nhìn cậu với vẻ khác thường cùng ái muội.
Nhìn các nữ sinh đang vây chật kín cả hành lang bên ngoài, rồi lại liếc về phía các nữ sinh đang thảo luận khí thế ngất trời ở bên phía Ika đồng thời thỉnh thoảng lại mập mờ liếc về phía mình, coi bộ mấy cô bé này nếu không phải là đã có hiệp ước không được ăn vụng với nhau, thì cũng là đang có ý định muốn tìm hiểu thêm thông tin về mình từ chỗ của Ika.
Cái trước? Hay là cái sau?
Sờ sờ cằm, Ye Jian cảm thấy phỏng chừng là cả hai đều có đi? Cái trước không cần nói, về phần cái sau… hẳn là do cuối tiết trước các nữ sinh thấy mình đi cùng với Ika nên bây giờ các nàng mới mò tới chỗ của Ika như vậy.
“Quả nhiên, khả năng ‘nhiều chuyện’ của nữ sinh thật đúng là khó lường a.”
Chỉ trong chút thời gian tan học ngắn ngủi giữa hai tiết học với nhau mà chuyện ‘học sinh chuyển trường Ye Jian vừa chuyển tới của lớp I-1 là nam tính duy nhất có thể điều khiển I.S’ đã được truyền tới tận những lớp cuối hành lang; Ye Jian thật sự rất hoài nghi, hết ngày hôm nay, có phải hay không là chuyện này sẽ trở thành chuyện cả trường đều biết?
“May mà trước đó mình còn yêu cầu chính phủ không được sớm công khai tư liệu về bản thân trước khi mình vào đây, bằng không bị cánh nhà báo với lũ paparazzi tìm tới, đó mới gọi là ghét nhất.”
Đúng vậy, Ye Jian rất rõ ràng, nếu như việc cậu là nam tính nhưng lại có thể điều khiển được I.S bị chính phủ công khai, vậy thì chẳng cần bao lâu, chính phủ của các nước, cùng những cơ cấu nghiên cứu, những cơ cấu truyền thông, những cơ cấu sản xuất I.S trên khắp thế giới, tất cả đều sẽ chen chúc tới, mặt dày mày dạn mà muốn tiếp xúc với cậu.
So với đám thương nhân giảo hoạt, lũ chính trị gia âm hiểm, cùng với những nhà nghiên cứu điên cuồng kia, thì các nữ sinh ngây thơ trong học viện I.S quả thật là đáng yêu hơn không biết bao nhiêu ngàn lần. Giữa một lũ ruồi nhặng buồn nôn thối hoắc với những con hồ điệp xinh đẹp đáng yêu, phải lựa chọn cái nào, chả cần nghĩ cũng biết.
Về phần tư liệu của cậu sẽ bị công bố sau khi cậu nhập học, đối với Ye Jian thì lại chẳng phải vấn đề gì, bởi vì khi đó cậu đã vào trong học viện I.S rồi.
Trước không nói tới tính biệt lập của học viện này, chỉ riêng vấn đề thân phận ghi trong lý lịch của cậu cũng đã đủ cho đám người có ý đồ kia phải đau đầu một thời gian.
“Để cho chính phủ qua loa thay cho mình đi, cũng không biết đám người đó sẽ giải quyết như thế nào.”
Hiện ở thời đại này, có sức mạnh cũng tương đương với có quyền thế, nên lúc trước khi Ye Jian chủ động yêu cầu chính phủ Trung Quốc cho cậu thân phận để cậu có thể nhập học vào học viện I.S, phía chính phủ còn ước gì đưa cậu lên bàn thờ để cung.
Không cung cũng không được! Làm nam tính duy nhất có thể điều khiển được I.S, lợi ích mà cậu đem tới cho chính phủ Trung Quốc tuyệt đối đủ để đám người đó ngủ mơ cũng có thể cười tỉnh, thậm chí cười tới ngủ cũng không yên. Nếu lỡ như mà làm ra chuyện gì khiến cậu mất hứng khiến cậu chạy sang quốc gia để đầu quân, lúc đó phía chính phủ có muốn khóc cũng không kịp. Cho nên từ đãi ngộ để so sánh, có thể nói tuy cậu chỉ mang danh là đại biểu dự khuyết sinh, nhưng quyền lợi của cậu tuyệt đối là vượt xa mức mà một dự khuyết sinh nên có.
“Một mình ngồi tại chỗ không ngừng lầm bầm lầu bầu, thật là một người kỳ quái. Có thời gian rảnh chăng? Học sinh chuyển trường.”
Trong lúc Ye Jian đang ngồi tại chỗ mà lung tung nghĩ về một số thứ, thì sau lưng cậu đột nhiên vang lên một âm thanh dễ nghe hơi có vẻ bén nhọn.
Quay đầu lại, thứ đầu tiên mà ngũ giác của cậu nhận được là một mùi thơm thoang thoảng của hoa Lavender.
“Rất dễ chịu a, mùi thơm nhẹ nhàng này, là hoa Lavender ( Oải hương ) chứ?”
“Ôi chao!”
Thiếu nữ tóc vàng cao ngạo phi thường giật mình, hơi có chút ngẩn người ra.
“Ừm ~ ? Nước hoa là hương Lavender, nhưng nước gội đầu lại là một loại mùi thơm khác nữa sao? Để tôi nghe thử…”
Nói xong, Ye Jian rất tự nhiên mà nâng nhẹ một luồng tóc vàng của thiếu nữ lên bên mũi và hít sâu.
“————!”
Bị đánh lén quá đỗi bất ngờ, thiếu nữ hoàn toàn kinh ngạc tới ngây người mà trừng lớn đôi mắt đẹp màu bích ngọc.
Chỉ là rất nhanh, Ye Jian liền để cho luồng tóc vàng trên tay trôi đi, sau đó khẳng định nói: “Là hương hoa tường vi, dầu gội đầu của cô.”
“Cậu… Cậu… Cậu ———— Đây là thiếu giáo dưỡng đến bực nào? Không nói lời nào liền đột nhiên thốt lên những lời vô lễ như thế trước đó với tôi, sau đó lại còn thô lỗ tới mức tùy tiện nắm lấy mái tóc yêu của tôi nữa! A! Chẳng lẽ đàn ông Trung Quốc đều bất lịch sự và thô lỗ đến vậy sao?”
Rốt cục cũng lấy lại tinh thần, thiếu nữ tóc vàng vội vàng giật lùi về sau vài bước; sau đó với thái độ vô cùng kích động, thiếu nữ dựng thẳng đôi mắt xếch, giọng đầy xấu hổ mà lớn tiếng khiển trách Ye Jian.
“Thôi nào, tôi nghĩ trước khi nói ra những lời này, cô hẳn phải nên lưu ý hành vi của mình trước đã chứ?”
“Haaa? Tôi hoàn toàn không hiểu cậu đang nói gì! Tại sao tôi lại phải lưu ý hành vi của mình? Rõ ràng cậu mới là người có hành vi bất lịch sự trước.”
“Như vậy, làm một người tự xưng là thục nữ lại có giáo dưỡng, chẳng lẽ cô không biết rằng ở nơi công cộng không nên lớn tiếng ồn ào sao?”
“Cậu ————”
Bị câu hỏi ngược lại của Ye Jian làm cho tức đỏ cả mặt, thiếu nữ duỗi ngón tay về phía Ye Jian, chuẩn bị lớn tiếng chỉ trích lần nữa.
Bất quá lại bị Ye Jian giành trước một bước mà đẩy ngón tay đang duỗi ra và chỉ trích ngược lại.
“Quý cô hiền thục, chẳng lẽ quý cô đây không biết việc tùy tiện chỉ ngón tay vào người khác là rất thô lỗ sao?”
“Cậu! Chỉ… Chỉ là một gã đàn ông bất lịch sự, vậy mà lại dám, nói như vậy với một đại biểu dự khuyết sinh nước Anh như tôi ————”
“Chờ một chút, thưa quý cô, nhưng nếu nói về thân phận đại biểu dự khuyết sinh, xin chớ quên rằng tôi cũng là.”
Lại một lần nữa bị ngắt ngang, đồng thời còn bị câu ngắt ngang của đối phương làm cho nghẹn lời, cơn giận của thiếu nữ rốt cục cũng chạm tới biên giới bộc phát.
BA~!
Hai bàn tay mảnh khảnh dùng sức mà vỗ vào trên bàn học của Ye Jian.
Lần này, sự chú ý của toàn thể nữ sinh trong và ngoài lớp đều bị tiếng vỗ này thu hút tới.
“Quyết đấu! Tôi, Cecilia • Alcott, đại biểu dự khuyết sinh của Anh Quốc, muốn quyết đấu với cậu!!”
“Quyết đấu?”
“Thế nào? Bây giờ nếu như sợ, vậy chỉ cần cúi đầu xin tôi bỏ qua, tôi cũng không ngại khoan dung mà bỏ qua cho cậu. Đúng, tiện thể nói cho cậu biết, Cecilia • Alcott này nhập học học viện I.S với thành tích toàn bộ đều là ‘Ưu tú’, hơn nữa còn là đại biểu dự khuyết sinh duy nhất đánh bại giám khảo. khác với loại nam sinh nhờ vào may mắn mới trở thành đại biểu dự khuyết sinh như cậu, tôi có được thân phận hiện tại hoàn toàn là nhờ vào năng lực của mình.”
Nói đến đây, thiếu nữ tên là Cecilia tựa như một con thiên nga trắng cao ngạo, ngẩng đầu lên cao cao, dùng ánh mắt hoàn toàn là miệt thị để nhìn xuống Ye Jian, yên lặng chờ xem biểu hiện xấu mặt của cậu.
Nhưng đúng lúc này, Ika đang ngồi ở hàng trên cùng và đang bị các nữ sinh vây quanh đột nhiên đứng lên.
“Nếu muốn quyết đấu, vậy chi bằng để cho người cũng có máy chuyên dụng giống tôi tới thay thế cậu ấy đi, Cecilia • Alcott đồng học.”