“Tại sao tớ lại phải dùng bữa chung một chỗ tới tên biến thái này?”
Vừa nhìn thấy bộ mặt tươi cười của Ye Jian, là Houki liền cảm thấy đôi má nóng lên, phát nhiệt, toàn thân đều không thoải mái. Chuyện này cũng khó trách, dù sao thân thể thuần khiết của thiếu nữ gần như đều bị đối phương nhìn thấy hết, với một người có tư tưởng khá là bảo thủ về mặt này như Houki, việc cảm thấy mất tự nhiên cũng là dễ hiểu.
“Thôi mà, Houki-chan. Tóm lại, ngồi xuống trước đi, có rất nhiều người đều đang xem kìa.”
Ika chỉ chỉ về phía những đôi mắt đang lấp lánh ở xung quanh, nhỏ giọng mà nói với bạn thuở nhỏ của mình.
Có vẻ như cũng ý thức được là tình huống hiện tại rất không ổn, Houki hất chiếc đuôi ngựa lên, sau đó rất không vui vẻ mà hừ một tiếng rồi mới ngồi xuống.
Tiện thể nói luôn, nơi này là căn tin dành cho năm nhất. Nói là căn tin, chứ thực ra nơi này dù phải so với khách sạn năm sao hay thậm chí là sáu sao thì cũng chẳng thua kém gì. Bất luận là các món ăn từ đông sang tây, hay là hoàn cảnh ăn uống, tới cách mà căn tin phục vụ, tất cả đều không thua kém gì những nhà hàng, khách sạn cao cấp nhất.
Ngồi ở chỗ này ăn cơm, không hề có chút cảm giác nào như là đang dùng bữa trong căn tin của trường, về điểm này, thì ngay cả Ye Jian cũng không thể không thừa nhận.
“Ơ, Shinonono đồng học, chuyện ngày hôm qua thật sự là có lỗi, mong cô bỏ qua cho.”
Nhìn thấy thiếu nữ tóc đơn đuôi ngựa xụ mặt mà ngồi xuống dùng bữa, trong ánh mắt ra dấu của Ika, Ye Jian chủ động lên tiếng chào hỏi.
“Hừ! Biến thái đừng nói chuyện tới tôi.”
“Houki-chan, không phải mình đã giải thích rồi sao? Đó đều là do lỗi của mình, nếu như thật sự muốn trách thì…”
“Chuyện này không liên quan gì tới Ika, thân là nam tính vậy mà lại không có nửa điểm tự giác, tùy tiện mà vào trong phòng của nữ sinh, loại người này không phải biến thái thì còn là gì?”
Lời hòa giải của Ika bị Houki trực tiếp bác bỏ, hiển nhiên là thiếu nữ hoàn toàn không có ý định tha thứ cho Ye Jian.
“Nhưng mà…”
“Được rồi, Ika, chuyện này vẫn là để tớ tự giải quyết đi.”
Thấy Ika vẫn không có ý định buông tha, Ye Jian quay về phía thiếu nữ mà lắc đầu, cho thấy là mình sẽ tự giải quyết việc này.
“Nói đi, Shinonono đồng học, phải như thế nào mới bằng lòng tha thứ tôi.”
Thả dĩa ăn trong tay xuống, Ye Jian nhìn về phía Houki và nói với thái độ chân thành.
Lúc này, Houki cũng đang dùng phần cơm hộp tự chuẩn bị của mình. Là một thiếu nữ tương đối là truyền thống, ngay cả bữa sáng Houki cũng lựa chọn chính quy cá ngừ, dưa muối cùng với cơm.
“Đương nhiên, nếu Shinonono đồng học không quan tâm việc Ika sẽ khó xử thì vẫn có thể duy trì thái độ của mình. Chỉ là với tính cách ôn hòa của Shinonono đồng học, hẳn sẽ không vì một hiểu lầm nhỏ như thế mà triệt để không cho người khác cơ hội xin lỗi chứ? Dù sao tôi đang lấy thái độ chân thành một phái nam khi vô tình xúc phạm tới danh dự của một phái nữ để xin một sự tha lỗi từ Shinonono đồng học. Chẳng biết Shinonono đồng học có ý định cho tôi cơ hội xin lỗi hay không?”
“Việc nhỏ!? Cậu dám nói chuyện đó là ‘chuyện nhỏ’!?”
Cheng!
Giống như một thanh katana vừa được rút ra khỏi vỏ, ánh mắt của Houki trở nên sắc bén vô cùng.
Bất quá, đại khái có lẽ là vì câu nói đằng sau khiến cho tâm trạng của thiếu nữ hòa hoãn một chút, nên sau khi dùng tốc độ nhanh nhất để hoàn thành bữa sáng, thiếu nữ liền đứng dậy và bưng chén đĩa lên, sau đó quay lưng bước đi và để lại một câu.
“Sau khi tan học, tới phòng hoạt động của CLB Kendo, nếu thật sự thành tâm thì tới đó cho tôi. Đây là cơ hội duy nhất của cậu. Tôi đã ăn xong, xin đi trước.”
Sau khi nói xong, thiếu nữ hất chiếc đuôi ngựa thật dài của mình lên và rời khỏi căn tin, chỉ để lại Ye Jian và Ika hai mặt nhìn nhau.
“Thật có lỗi, Ye-san. Đều là do tớ…”
“Không có việc gì, yên tâm đi. Chút chuyện nhỏ này tớ sẽ giải quyết nhanh thôi, hơn nữa cậu cũng hiểu Shinonono đồng học nhất, cô ấy không phải là người như vậy. A, đúng, nói trở lại, nghe nói trước kia Ika cũng là thành viên của CLB Kendo, giờ không còn tham gia rồi sao?”
Vì để tránh cho Ika vì chui sừng trâu mà tự trách quá mức, Ye Jian rất khéo léo mà cười chuyển hướng chủ đề.
“A? Ừm, đó là chuyện hồi còn học tiểu học. Lúc trước không phải tớ đã có đề cập rồi ấy sao? Bởi vì nhà của Houki lúc đó vừa vặn mở đạo trường, mà tớ thường xuyên qua đó nên kết quả là gia nhập vào CLB Kendo của nhà Houki luôn. Về sau cậu ấy chuyển đi, tớ cũng rút lui khỏi CLB kendo. Chỉ là Houki không giống tớ, suốt sáu năm qua cậu ấy vẫn một mực theo đuổi kendo không từ bỏ, năm trước cậu ấy còn chiếm được giải quán quân cuộc thi kendo toàn quốc. Lợi hại không?”
“Quán quân giải đấu kiếm toàn quốc sao? Nói như vậy là việc hẹn tớ tới CLB kendo sau giờ học hẳn là vì muốn luận bàn tới tớ đi?”
“Ôi chao~!? Không thể nào?”
Nghe được suy đoán của Ye Jian, Ika kinh ngạc mà thốt nhẹ.
Đang chuẩn bị truy cứu sâu hơn, nhưng đúng lúc này một thanh âm nghiêm khắc quen thuộc chợt vang khắp căn tin.
“Cho các trò năm phút đồng hồ, nếu còn ở lại nơi này mà ăn cơm từ từ, vậy chạy quanh thao trường mười vòng đi.”
Âm thanh vừa dứt tiếng, thì các thiếu nữ còn đang có mặt trong căn tin lập tức quăng sạch vẻ thục nữ của mình mà ăn ngấu nghiến. Cảnh tượng này cơ hồ là sáng nào cũng phải diễn ra một lần, bất quá, đây lại là lần đầu tiên Ye Jian được nhìn thấy, dù sao thì đây cũng chỉ mới là ngày thứ hai mà cậu chuyển trường tới nơi này.
“Đừng sững sờ, Ye-san. Nếu như bị Chifuyu-nee bắt được thì không phải là đùa giỡn đâu.”
Trong lúc Ye Jian còn đang ngây người thì Ika đã đem phần ăn sáng của mình tiêu diệt sạch sẽ, quả nhiên là dưới đáy côn bổng ra tinh anh đó a.
“Uh, bên tớ cũng không xê xích gì nhiều, đi thôi.” Hai ba miệng đem phần trứng gà cuối cùng còn trong đĩa tiêu diệt sạch, Ye Jian buông dĩa thức ăn xuống sau đó miệng mồm không rõ mà nói.
“Ăn từ từ, vẫn còn có năm phút mà.”
Ika có chút bất đắc dĩ mà lải nhải một câu với Ye Jian, sau đó thấy Ye Jian đứng lên thì Ika cũng bưng chén dĩa mà đứng lên theo.
“Đúng rồi, hôm qua… Cái kia, cậu không sao chứ?”
“Hôm qua?”
“Đúng đấy, ý mình là, ký túc xá a, ký túc xá số 1001…”
Không biết tại sao, giọng của Ika lại đột nhiên có phần chột dạ, không biết rốt cuộc là thiếu nữ lại đang lo lắng về điều gì.
“Khục, không có gì. Tuy là ngay từ đầu thì tớ cũng có chút ngoài ý muốn, nhưng mà như vậy kỳ thực cũng không tệ. Ít nhất ở chung một phòng với Chifuyu-nee thì sau này không cần phải sợ bị ai nói cái gì.”
“Chuyện này, là vậy sao? Ha ha, nói cũng đúng.”
“Bất quá, Chifuyu-nee cũng quá không tự trọng, hay phải nói là quá tùy tiện đi, ngay cả quần lót áo lót chưa giặt cũng tùy ý vứt lung tung trong phòng, rác rến khắp nơi, còn vớ, tất, với quần áo chưa tẩy rửa. Báo hại hôm qua tớ phải toàn diện tẩy rửa hết lại một lần.”
Câu phàn nàn này của Ye Jian khiến cho nụ cười ngây ngô của Ika cứng lại trên mặt.
“Nội… Nội y… Nee-chan với Ye-san đều là baka sao? Mồ! Từ ngày mai bắt đầu, cậu không được phép đụng vào quần áo của nee-chan. Tớ mỗi ngày đều sẽ tới thanh lý, có nghe hay không? Ye-san!”
Rất ít khi lộ ra vẻ hung hãn, nhưng lần này Ika cố gắng làm ra vẻ nghiêm túc mà trừng mắt với Ye Jian.
“Tớ thì thật ra cảm thấy không thành vấn đề, sao cũng được, bất quá Chifuyu-nee…”
“Không được! Tuyệt đối không được! Cậu cũng hơi có chút dè dặt trong chuyện này giùm tớ đi, thiệt là, xem ra sau này tớ phải tìm một lúc nào đó nói chuyện với nee-chan mới được.”
“Tớ thì cảm thấy, cho dù cậu có nói thì Chifuyu-nee cũng chẳng để tâm đâu.”
Ye Jian vừa nói như vậy thì biểu lộ của Ika lập tức xụ xuống.
‘Biết rõ là như vậy mà.’, vẻ mặt như bị đánh bại hiện lên trên mặt Ika, ai cũng đều có thể thấy được.
Hai người vừa đi vừa trò chuyện, cuối cùng cũng đi tới trước cửa ra vào của lớp 1-1.
Nhưng mà còn không đợi hai người kịp bước vào trong phòng học, thì một cái bóng màu lam nhạt đột nhiên xuất hiện và lướt nhanh về phía Ye Jian.
“Onii-sama ~~!”
Vốn định né tránh, nhưng khi vừa nghe được thanh âm này thì Ye Jian lập tức sững sờ đương trường.
Sau đó, trong ánh mắt giật mình nhìn soi mói của các nữ sinh ở xung quanh, một thiếu nữ cực kỳ đáng yêu tung người và nhào vào trong ngực của Ye Jian.
“Ma… Mana…?”