Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 15 : kích tâm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Thua… Ta… Vậy mà thua?”

Ngơ ngác nhìn đôi tay còn run rẩy của mình, Houki ngơ ngác nỉ non.

Từ nhỏ đến lớn, đeo đuổi kiếm đạo cơ hồ là tất cả của Houki, quán triệt lấy cuộc đời từ ấu thơ đến niên thiếu của thiếu nữ. Không giống như những nữ sinh khác, tiểu học cũng được, trung học cũng được, Houki cự tuyệt sự mời chào của mọi CLB thú vị khác, buông tha cho việc kết bạn, dạo phố, ca hát, v… v… với bạn đồng lứa; ngày qua ngày, lặp lại cuộc sống đơn điệu mà thỏa mãn của bản thân, học tập cùng kiếm đạo.

Dù là bé gái, nhưng từ nhỏ Houki lại được trao cho kỳ vọng rất cao, bởi vì ở mặt kiếm đạo, thiên phú của Houki thật sự tốt quá, bỏ xa tất cả các bạn đồng trang lứa khác.

Kế thừa lưu phái kiếm thuật gia truyền, lại cộng thêm việc Houki vừa thiên phú cực cao lại vô cùng chăm chỉ luyện tập, tới mức đủ để gọi là khắc khổ.

Trên con đường theo đuổi kiếm đạo, Houki cứ liên tục tiến bộ như thể không gì có thể cản nổi bước chân.

Lúc còn tiểu học, thiếu nữ chỉ dựa vào thực lực của bản thân, trực tiếp một đường hát vang tiến mạnh đánh thẳng vào trận chung kết của giải kiếm đạo toàn quốc. Tuy là sau đó, bởi vì vấn đề do chị của thiếu nữ mang tới, thiếu nữ không thể không bỏ quyền, nhưng dù vậy, sau đó thiếu nữ vẫn không hề từ bỏ kiếm đạo, mà trái lại càng toàn tâm toàn lực theo đuổi kiếm đạo hơn.

Kết quả là khi vào cấp hai, thiếu nữ lại một lần nữa leo lên sân khấu của trận chung kết giải toàn quốc. Hơn nữa còn vô cùng thuận lợi mà giành được quán quân.

Thậm chí, đã có tờ báo đăng lời bình luận về Houki, cho rằng thiếu nữ chính là người lĩnh quân đời kế tiếp của giới kiếm đạo.

Có thể nói là trong giới kiếm đạo đồng lứa, Houki hoàn toàn đem những người khác ép tới không thở nổi. Phần thành quả và vinh quang này, Houki là thành quả và vinh quang mà Houki nên có được, cho tất cả những khắc khổ mà thiếu nữ đã bỏ ra.

Có rất ít người biết, tại sao Houki lại phải dụng tâm đối với việc theo đuổi kiếm đạo như vậy, cho dù ở trường bị tất cả nữ sinh trong lớp bài xích, bị tất cả nam sinh gọi là nam nhân bà, bạo long nữ; thậm chí từ nhỏ đến lớn, trừ Ika ra, thiếu nữ gần như không có bằng hữu.

Đối mặt với áp lực kinh khủng như vậy, vậy mà thiếu nữ vẫn kiên trì tới hiện tại, một mực không từ bỏ, thậm chí bước chân chưa từng chựng lại lấy một giây.

Đến cùng là vì sao?

Không tiếc buông tha cho tuổi thơ, thậm chí là tuổi thanh xuân, cũng phải mỗi ngày khắc khổ kiên trì việc vung đao luyện tập, kiên trì đối mặt với sự buồn tẻ và nhàm chán đến mức có thể khiến nhiều người phát điên.

Vì sao?

Shinonono Tabane.

Chủ nhân của cái tên này, chính là nguyên nhân căn bản khiến Houki làm như vậy.

Được gọi là nữ thần của khoa học hiện đại, thiếu nữ thiên tài đã một mình sáng tạo ra thứ gọi là I.S. vào mười năm trước, Shinonono Tabane.

Đồng thời cũng là người nhà của Houki, chị ruột của thiếu nữ.

Kế thừa dòng họ giống như Tabane, Houki từ nhỏ đã phải mang trên mình áp lực mà trừ chính bản thân thiếu nữ ra, những người khác vĩnh viễn cũng không thể nào hình dung nổi. So với áp lực đó, áp lực tới từ việc khắc khổ luyện tập kiếm đạo quả thật chỉ là trò đùa trẻ con.

“Nguyên lai là em ruột của tiến sĩ Shinonono, trách không được thông minh như vậy, bất quá so với chị mình, em vẫn còn kém xa lắm nha.”

“Nhớ kỹ, Houki. Cháu phải lấy chị của mình làm mục tiêu, chỉ cần cháu có thể bằng được một nửa của chị mình, chúng ta cũng mãn nguyện.”

“Rõ ràng là em gái ruột của tiến sĩ Shinonono, tại sao lại chỉ có trình độ này? Thật khiến cho người ta thất vọng.”

“Gì chứ? Chẳng qua là gien di truyền tốt thôi, có gì đặc biệt hơn người.”

“Cháu là em gái của tiến sĩ Shinonono đúng không? Có thể nói cho bọn chú biết những chuyện có liên quan tới nghiên cứu của chị cháu hiện giờ không?”

Người nhà cũng thân thích đối lập.

Bằng hữu cùng bạn học ghen ghét.

Nhân sĩ xã hội nhiều lần quấy rối.

Tất cả những thứ này, nguyên nhân đều tới từ chị của Houki, Shinonono Tabane.

Dưới ánh hào quang được gọi là ‘Thiên Tài’ của Tabane, bất luận Houki làm việc gì cũng đều sẽ bị lấy ra so sánh, bất luận lấy được thành tựu gì cũng đều sẽ bị xem là đương nhiên, bất luận thất bại về điều gì cũng đều sẽ bị trào phúng là kém với chị mình.

Đừng nói là với một cô bé còn chưa tới mười tuổi, coi như là một người trưởng thành đi nữa, khi ở trong tình huống như vậy cũng phải trở nên vặn vẹo. Houki tuy không vặn vẹo, nhưng những oan ức đó cũng dần ăn mòn tâm linh tinh khiết của thiếu nữ.

Hơn nữa, trừ việc đó ra, bởi vì việc Shinonono Tabane sáng tạo ra I.S. đã uy hiếp được hệ thống quân sự của tất cả quốc gia trên thế giới, cho nên, với tư cách là em gái ruột duy nhất của Tabane, Houki còn phải bị những người được gọi là ‘tinh anh của xã hội’ tới từ tất cả các quốc gia không ngừng theo dõi cùng quấy rối.

Vì thế, từ tiểu học năm thứ tư, Houki bắt đầu phải liên tục theo chị mình dọn nhà đi khắp nơi.

Cũng chính vì nguyên nhân này, thiếu nữ mới phải từ bỏ, không thể tham dự trận chung kết của giải kiếm đạo tiểu học toàn quốc.

Thậm chí ngay cả với người bạn thân thuở nhỏ duy nhất có thể hiểu được mình là Orimura Ika, thiếu nữ cũng phải đi không từ mà biệt.

Rất nhiều lần, rất nhiều lần Houki đã phải len lén một mình trốn ở trong phòng mà thút thít nỉ non.

Dù rằng thiếu nữ cũng biết, đó không phải là lỗi của chị hai, nhưng những áp lực tinh thần dần tích lũy qua thời gian, nếu không được giải phóng thì tới một lúc nào đó, nó sẽ đánh sập lý trí của thiếu nữ. Vì vậy, không biết bắt đầu từ lúc nào, Houki bắt đầu oán hận Tabane.

Thiếu nữ đã không còn tùy tiện chảy nước mắt nữa, vì nước mắt đã cạn rồi; cũng đã không còn lo lắng cho nee-chan của mình nữa.

Tất cả oan ức, tủi nhục, đau đớn, oán hận, đều bị thiếu nữ chuyển thành động lực khiến bản thân điên cuồng theo đuổi kiếm đạo.

Nếu xung quanh đã không còn ánh sáng, cũng đã không còn đường để đi, vậy chỉ có thể cầm lấy kiếm trong tay, chém ra một con đường.

Thiếu nữ chỉ có thể mài cho sắc nanh vuốt có trong tay, để tới một ngày, khi đối mặt với những châm chích và khinh thường kia, thiếu nữ sẽ giơ nanh vuốt của mình ra và cho những người đó biết: ta, Shinonono Houki, không phải bản sao của nee-chan, cũng không phải là kẻ mà các người có thể khinh thường. Ta không thua ai hết!

Thiếu nữ, đã thực sự thành công, cho dù chỉ là bước đầu tiên, nhưng đã thành công. Ở thời điểm thiếu nữ dùng thực lực tuyệt đối trở thành quán quân của giải kiếm đạo toàn quốc cấp hai, những kẻ ghen ghét đã phải dần tắt tiếng.

Nhưng vẫn còn chưa đủ, hoàn toàn không đủ, tất cả chỉ mới bắt đầu.

Sau khi tốt nghiệp cấp hai, thiếu nữ lập tức thi vào học viện I.S.. Thiếu nữ muốn có được sức mạnh lớn hơn nữa, muốn mài cho nanh vuốt của mình càng sắc bén hơn nữa, để bản thân có thể vượt qua nee-chan, để khi đối mặt với tất cả những kẻ xem thường bản thân, bản thân có thể giơ nanh vuốt lên và khiến cho tất cả những kẻ đó đều phải câm miệng.

Thiếu nữ muốn cho dòng họ ‘Shinonono’ phải nổi tiếng vì có một ‘Houki’, mà không phải để bản thân vĩnh viễn bị bao phủ trong hào quang gọi là ‘Tabane’.

Nhưng mà, thua.

Thực lực giúp bản thân giành được chiến thắng áp đảo trong trận chung kết kiếm đạo toàn quốc, lại bị đánh tan một cách dễ dàng.

Không chút lưu tình nào, triệt triệt để để.

Kiếm đạo mà bản thân vẫn luôn tự hào, kiếm đạo – thứ duy nhất mình có thể dùng để vượt qua nee-chan, hoàn toàn thua trong tay một nam sinh đồng lứa.

Sự kiên trì kéo dài hơn mười năm, quán chú toàn bộ tâm huyết, theo kiếm gỗ bị tróc khỏi tay, toàn bộ hóa thành tro tàn.

“Chỉ là… Bạo lực? Kiếm đạo của ta chỉ là… Bạo lực?”

Đôi tay run rẩy càng thêm kịch liệt. Sắc mặt tái nhợt, Houki lúc này thoạt nhìn tựa như một con rối vô hồn.

“Bởi vì lòng của ngươi, oán hận nhiều lắm, tựa như một con dã thú bị dồn đến đường cùng, thì làm sao có thể không hung bạo, có thể không hỗn loạn.” Vừa nói, Ye Jian vừa nhặt cây kiếm gỗ vừa bị mình đánh gãy lên, “Nếu như ngươi từng trải qua vô số lần đứng bên bờ sinh tử, vô số lần dùng sự hung bạo của mình để giành lấy sự sống từ tay của địch nhân, vậy thì hung bạo cùng hỗn loạn cũng chẳng có gì, thậm chí còn có thể khiến cho tài nghệ chém giết của ngươi trở nên càng thêm hung bạo, khiến cho nanh vuốt của ngươi càng thêm sắc bén. Nhưng đáng tiếc, ngươi chưa từng trải qua bất cứ việc nào như thế. Kiếm của ngươi vẫn còn quá dịu dàng, cũng quá thiện lương. Cho nên ta mới nói, thứ ngươi dùng chỉ mới là kiếm thuật, cách kiếm đạo còn xa lắm.”

”Cho nên, mai mốt đấu lại lần nữa đi, Shinonono đồng học.”

Âm thanh truyền tới bên tai, khiến Houki nhịn không được mà run lên, hơi khẽ ngẩng đầu lên nhìn về phía người nam nhân vừa đánh nát tất cả của mình.

“Muốn trở nên mạnh hơn nữa, vậy về sau tiếp tục so tài đi. Kiếm của cô, sẽ không gãy ở đây cùng với thứ này rồi chứ?”

Đưa cán của hai thanh kiếm gãy lại cho Houki, thiếu niên nói như vậy.

“Về sau… Tiếp tục?”

“Đúng, về sau tiếp tục.”

Cảm giác đau xót chưa từng có quán triệt toàn thân. Siết chặt nắm tay như muốn đem móng tay bấm vào trong thịt, gương mặt đẹp khuất dưới mái tóc nhìn không ra đang có biểu lộ gì.

“Còn muốn nhục nhã ta thêm lần nữa sao…”

“Hửm?”

“Nhục nhã ta một lần không đủ, ngươi còn muốn nhục nhã ta thêm lần nữa sao? Đồ khốn kiếp!”

BA~!

Dùng sức mà đánh văng hai thanh kiếm gỗ được đưa tới, Houki gào tới khản cả giọng mà xoay người đẩy cửa chạy ra ngoài.

“Houki-chan ~!?”

Đứng ở một bên chứng kiến mọi chuyện từ đầu tới cuối, Ika tràn đầy lo lắng mà nhìn người bạn thuở nhỏ chạy ra ngoài. Thiếu nữ cất bước muốn đuổi theo, chỉ là bị Ye Jian cản lại.

“Để cho cô ấy yên lặng một chút đi, sẽ không có chuyện gì đâu. Trái lại lúc này nếu đuổi theo mới là hại Shinonono đồng học.”

“Nhưng mà…”

“Yên tâm đi, Shinonono đồng học chỉ là cần thời gian để liếm láp vết thương bị tróc ra của mình thôi. Với sự kiên cường của Shinonono đồng học, cú sốc này không đủ để đánh gục Shinonono đồng học đâu. Sẽ chỉ khiến cô ấy kiên cường hơn thôi, không phải sao?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio