Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 18 : đánh nhỏ, tới lớn.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Cậu thật đúng là có tiền đồ a, học sinh chuyển trường? Mới đến trường học ngày thứ ba liền ra tay với nữ sinh.”

Mặc bộ váy công sở, Chifuyu hai tay ôm ngực, dùng ánh mắt khinh bỉ mà trừng Ye Jian.

“Đó là em bị ép bất đắc dĩ…”

BA~!

Thủ đao sắc bén hung hăng mà chặt xuống, bất quá lại bị Ye Jian ‘tay không nhập dao sắc’, vững vàng mà đón lấy.

“Há? Cậu còn dám phản kháng?”

Trong mắt của Chifuyu, trên thế giới này, số người có thể tiếp được thủ đao của nàng tuyệt đối không nhiều, tối đa chỉ lác đác vài người, mà thằng nhóc Ye Jian này lại chính là một trong số đó.

Liên quan tới vấn đề này vậy thì phải bắt đầu từ một năm trước, đó là lần đầu tiên Ye Jian được Ika mang về nhà.

Nguyên nhân của mọi chuyện là do cái tính hấp tấp của Ika. Lúc ấy khi Ika đưa Ye Jian về nhà thì trùng hợp Chifuyu vừa tắm xong, lại đang rất không có hình tượng mà toàn thân trần truồng, trên cổ chỉ đeo một chiếc khăn tắm mà đứng trước tủ lạnh nốc bia ừng ực, kết quả là Ika lại chẳng thèm gõ cửa mà trực tiếp mở cửa mang Ye Jian bước thẳng vào.

Sau đó thì không cần nghĩ cũng biết; hoàn toàn nổ tung, Chifuyu không thèm nói hai lời liền xông lên, chuẩn bị đem Ye Jian gạt bỏ.

Ai ngờ thực lực của cậu lại hoàn toàn vượt xa Chifuyu đoán trước, giao chiến suốt hơn 10 phút, vậy mà vẫn không thể đột phá được phòng ngự của cậu.

Kết quả là từ đó về sau, phàm là mỗi khi Ye Jian bước chân vào cửa nhà Orimura, cậu liền sẽ bị Chifuyu tập kích.

‘Đây là phương thức hỏi han ân cần của nhà Orimura.’, lúc ấy, vị ngự tỷ đại nhân này là nói như vậy.

Kỳ thực, Ye Jian trong lòng biết rõ, vị ngự tỷ đại nhân này chỉ là ngứa tay thôi, thuận tiện cũng là vì muốn báo thù việc bị mình thấy hết. Ầy, thật đúng là thấy hết, hơn nữa còn thấy suốt hơn 10 phút, hơn nữa còn từ mọi góc độ mà thấy hết, không chừa lại một chỗ nào. Thậm chí nói theo nghĩa nào đó, ngay cả Ika cũng không ‘biết’ được rõ về cơ thể của Chifuyu hơn Ye Jian.

Bất quá, có lẽ cũng là vì nguyên nhân này, nên Ye Jian mới có được sự thừa nhận nhất định từ Chifuyu. Phải biết là tầm mắt của vị ngự tỷ đại nhân này cao lắm, người bình thường căn bản là vào không được pháp nhãn của nàng. Có thể nhìn hết toàn bộ cơ thể của nàng suốt mười phút mà còn chưa chết, toàn bộ địa cầu chỉ sợ không tìm ra được người thứ hai trừ Ye Jian.

Về phần Ika, cái tính hấp tấp của con bé này thì vẫn y như vậy, chả biết hấp thu chút giáo huấn nào. Sau sự kiện với Chifuyu lần đó thì lần này, lại tới phiên bạn thanh mai trúc mã của con bé đó là Houki gặp nạn.

Tuy là chuyện này nói cho chính xác thì không thể hoàn toàn trách Ika. Dù sao cả Chifuyu lẫn Houki không có sự cảnh giác nên có của nữ tính cũng là nguyên nhân mấu chốt.

Bất quá đương nhiên, việc nhà Orimura với học viện I.S. vốn chưa từng có sự tồn tại của nam tính cũng là một nhân tố khách quan.

Nhưng mà hai chuyện này, ngoại trừ việc Chifuyu với Houki là hai người bị hại khác nhau ra, thì còn lại, cơ hồ không có sai biệt; cái này liền khiến cho người ta không thể không nhức đầu.

“Chifuyu-nee, chị cũng biết từ đầu tới đuôi, cũng không thể đem toàn bộ sai lầm đều đổ lên người em đi?”

“Cậu đang muốn nói cái gì?”

Nghe được Ye Jian lên tiếng, Chifuyu có chút nheo đôi mắt xếch sắc bén của mình lại.

“Shinonono cầm kiếm thật chém em, em phòng vệ chính đáng. Hết!”

“Thứ cậu muốn nói chỉ có chừng này thôi sao?”

“Ách ——”

Ánh mắt của Chifuyu vẫn y nguyên, hoàn toàn không thay đổi gì. Nói cả buổi, hóa ra ngự tỷ đại nhân vẫn không có ý định buông tha cho Ye Jian.

“Chuẩn bị hậu sự cho tốt đi, học sinh chuyển trường. Lần này thì ngay cả tôi cũng không bao che nổi cho cậu đâu, cậu cho rằng chị của con bé đó là ai?”

“Chị của Shinonono đồng học?”

“Bớt giả bộ cho tôi. Cái tính bao che khuyết điểm của Shinonono Tabane với con bé đó căn bản là không nói lý, vì con bé đó, cô ta chuyện gì cũng làm được. Cậu có biết đã từng có một xí nghiệp nằm trong top 10 của thế giới, chỉ vì châm chọc con bé đó mà từ nay về sau liền xóa tên khỏi địa cầu không?”

Khi nói ra những lời này, Chifuyu liền lộ ra vẻ đau đầu. Trên thế giới này, người duy nhất có thể khiến cho nàng lộ ra vẻ mặt như vậy đại khái cũng chỉ có vị thiên tài đã sáng tạo ra I.S. bị nói là ‘bao che tới không nói lý’ kia.

“Cậu chọc tới em gái của cô ta, Shinonono Tabane tuyệt đối sẽ không để yên. Cho nên, mau chóng mà chuẩn bị cho xong hậu sự đi.”

“Cái kia…”

“Cái gì?”

Ye Jian đột nhiên trở nên chít chít ô ô, khiến cho Chifuyu nhíu đôi lông mày lại. Lấy kinh nghiệm của nàng, lời mà thằng này sắp sửa nói, tuyệt đối không phải là thứ gì tốt đẹp.

“Chẳng lẽ Chifuyu-nee là đang lo lắng cho em ————”

BÙM!!!!

Một quyền không chút lưu tình giáng xuống; một đòn này, Chifuyu tuyệt đối là dùng đủ sức mạnh, nếu đổi lại là người khác, coi như có là quân nhân cấp bậc vương bài đi nữa thì làm không cẩn thận cũng phải trọng thương phế bỏ.

Bất quá, Ye Jian lại ở ngay chính diện mà đỡ được đòn này của Chifuyu.

“Vừa vặn, tôi đang muốn tìm cậu để luyện một chút. Mười phút sau tới CLB kiếm đạo, nếu không tới, cậu tự xem mà xử lý.”

Lưu lại những lời này xong, Chifuyu một hơi đi thẳng ra khỏi phòng giáo viên.

“Cái này chẳng lẽ chính là đánh ‘nhỏ’ xong, liền tới ‘lớn’?”

Nhìn bóng lưng đang vung cửa mà bước ra, Ye Jian không khỏi buồn bực cmn.

Không phải chỉ là khiến cho con nha đầu kia bạo y một lần thôi sao, có cái gì mà phải làm lớn chuyện chứ? Ai bảo con bé đó không chịu nghe người ta nói làm chi?

“Sợ là sợ lúc đó ‘lớn’ tới rồi cũng không được xong thì lại tiếp tục nhảy ra thêm một cái ‘lớn hơn’ nữa, lúc đó mới gọi là phiền toái.”

Bất quá, thân thủ của Chifuyu cũng không phải là để trưng cho đẹp, đây tuyệt đối là thành quả thiên chuy bách luyện được vị ngự tỷ đại nhân kia đúc kết ra từ vô số lần chiến đấu. Không cả chỉ về kinh nghiệm chiến đấu, ngay cả thiên phú với cố gắng, vị ngự tỷ kia cũng bỏ xa Houki. Giờ phải đối mặt với nàng, Ye Jian cũng phải thận trọng.

“Thôi, nên tới luôn phải tới. Vả lại, đừng có nói là ‘chạy trời không khỏi nắng’, ta còn đang muốn tìm ‘nắng’ mà tìm không được đây. Cái con thỏ xấu bụng đó nếu dám tìm tới, còn không biết là ai muốn kiếm chuyện với ai à.”

Lắc đầu, Ye Jian cũng đi ra khỏi phòng giáo viên.

Lúc Ye Jian lại một lần nữa đi tới CLB kiếm đạo, thì trong lẫn ngoài đạo trường cũng chỉ còn lại có ba người.

Mặc đồng phục kiếm đạo, đem tóc đen bó lại sau lưng, ngồi ngay ngắn giữa đạo trường —— Chifuyu; đứng ở một bên, cúi đầu không thấy rõ biểu lộ —— Houki; cùng với Ika đang nhìn Ye Jian với vẻ mặt vô cùng lo lắng.

Biết ngay là sẽ như thế này mà.

Thở dài bất đắc dĩ, Ye Jian bước chân vào trong đạo trường

Ai nấy cũng đều thấy được, Chifuyu đây là đang có ý định tự mình ra mặt cho Houki, muốn giáo huấn Ye Jian để trút giận thay cho thiếu nữ.

Bất quá kỳ thực, hành động này của Chifuyu cũng là đang gián tiếp trợ giúp Ye Jian, một là vì muốn giúp cậu cởi bỏ hiểu lầm với Houki, hai là vì muốn tiêu trừ ý định trả thù của chị Houki, kẻ mà Chifuyu gọi là ‘bao che tới không thèm nói lý lẽ’, Shinonono Tabane.

Chỉ là, sự thực có phải là vậy hay không, đoán chừng cũng chỉ có một mình Chifuyu mới rõ ràng.

Thấy Ye Jian bước vào trong đạo trường, phản ứng rõ ràng nhất chính là Houki. Ánh mắt oán hận, giận dữ và xấu hổ tới gần chết kia, quả thực là muốn đem cậu phanh thây xé xác, thiên đao vạn quả.

Về phần người có phản ứng rõ ràng thứ hai, đó chính là Ika. Thiếu nữ nhìn cậu với ánh mắt cực độ phức tạp, bao hàm cả u oán, lo lắng, bất đắc dĩ v… v…

Về phần Chifuyu thì chỉ là lặng yên từ từ nhắm hai mắt lại, giống như lão tăng nhập định mà ngồi ngay ngắn trên sàn.

“Cho cậu một phút đồng hồ để chuẩn bị.”

Từ từ nhắm hai mắt lại, Chifuyu không chút cảm xúc mà nhổ ra một câu.

“Chờ một chút, Chifuyu-nee! Chị sẽ không có ý định dùng hai thanh đao thật kia để so kiếm với em chứ?”

Bỏ qua.

“Này, này, vậy em thì sao? Đừng có nói với em là em chỉ có thể từ trong cái đống kiếm gỗ với kiếm trúc ở bên kia để chọn một thanh đấu với chị đấy nhé? Cái đống kiếm gỗ vừa nhìn qua liền có cảm giác muốn gãy đó là chuyện gì xảy ra? Đây rõ ràng là hàng phế phẩm đã lâu không xài rồi đi?”

Vẫn là bỏ qua.

“Em ————”

Cheng!

Trong nháy mắt, hàn quang khiếp người xẹt qua ngay trước chân mày của Ye Jian, một sợi tóc ngắn màu tím bạc nhẹ nhàng rơi xuống.

Mở mắt, Chifuyu phảng phất như đã cùng song đao trong tay hòa làm một thể.

Ánh mắt lạnh buốt đó, tuyệt đối không phải là đang nói đùa.

“Đã đến giờ.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio