Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 19 : tàng đao thuật cùng bạt đao thuật

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Xùy~~!

Kiếm gỗ trong tay lại bị chẻ thành hai khúc, đây đã là thanh thứ năm rồi. Ye Jian dùng ánh mắt liếc về phía hai thanh kiếm cuối cùng còn thừa trông càng thêm yếu ớt kia, một kiếm trúc, một kiếm gỗ. Thiếu niên không khỏi đau cả đầu.

Thế tấn công của Chifuyu, hầu như có thể dùng ba câu để khái quái: chém như lôi đình, đâm như tật phong, công như thác đổ.

Kiếm đạo của Chifuyu căn bản là không có lưu phái gì để nói, nó đơn giản, nhanh gọn, tự nhiên, mượt mà, trực tiếp, không chút dư thừa, đem phong cách quân nhân cùng với phong cách cá nhân của Chifuyu thể hiện tới lâm li tẫn trí. Mỗi một đòn, thoạt trông chỉ như sơ học giả đang vung kiếm, chiêu thức trụ cột mà chất phác, ấy vậy mà đòn thế trụ cột nhưng chất phác đó lại mang tới cho Ye Jian áp lực không gì sánh bằng, hơn xa những đòn tấn công của Houki những một trời một vực.

Mỗi một kiếm, tựa như đều là một ví dụ điển hình có thể đưa vào sách giáo khoa dùng để minh chứng cho câu nói: ‘thích hợp nhất, đó chính là mạnh nhất’.

Không tồn tại chiêu thức, hoặc nên nói từng chuyển động đều là một chiêu thức.

Đây là thứ kiếm thuật đã chân chính đạt tới cảnh giới của ‘cực’, được đúc ra từ kinh nghiệm chiến đấu dày dặn tích lũy qua vô số trận mạc, đồng thời lại được phát huy bằng một cơ thể có tố chất siêu phàm.

Đấu kiếm với Chifuyu, người ta căn bản không thể nào liên tưởng tới những cuộc thi võ thuật, bởi Chifuyu chưa từng biết thi đấu hay luận bàn là gì, nàng chỉ biết cắn xé cùng chém giết.

Nếu như nói Houki là một con thú con, chỉ mới biết đem bạo lực hòa vào trong kiếm đạo, vậy thì Chifuyu đã hoàn toàn là một con thú vương đã đem tài nghệ chém giết của mình đẩy lên tới cực hạn. Kiếm đạo, đã hoàn toàn trở thành nanh vuốt cho nàng dùng để cắn giết kẻ địch.

Kiếm, là vũ khí để giết người; và kiếm đạo, là con đường giết người bằng kiếm. Và ‘người’ ở đây là bao hàm tất cả mọi thứ, chỉ cần là thứ cản đường bản thân.

Đây chính là kiếm đạo của Chifuyu.

“Chị chơi thật a, Chifuyu-nee!? Chị thật sự muốn giết em đúng không?”

“Lấy thực lực chân chính của cậu ra đây, nếu chỉ có trình độ này, vậy thì chết ở đây cũng không thể trách người khác.”

Giọng điệu vẫn lạnh như gió ở Siberia, Chifuyu tung ra một chiêu đâm thẳng, bị Ye Jian tránh được xong thì lập tức trở tay chuyển thành chém, toàn bộ quá trình làm liền một mạch không có chút khựng lại nào.

Mũi đao sắc bén khiến đồng phục của Ye Jian xuất hiện vết rách, nhưng chừng này vẫn còn chưa phải là kết thúc, một cây đao khác sớm vào thế vồ mồi, Chifuyu khẽ cong tay rồi đâm ra.

Thanh katana màu trắng bạc tựa như biến thành một con rắn độc, cắn thẳng về phía yết hầu của Ye Jian.

“Là chị buộc em đấy, Chifuyu-nee!”

Bị dồn đến mức này, Ye Jian cũng không thể không nghiêm túc.

Thanh kiếm gỗ trong tay dùng tốc độ cực nhanh để quét ngang, nhưng vào tích tắc mà ngay trước kia kiếm gỗ chạm phải thái đao, Chifuyu lại một lần nữa chuyển động thân đao, khiến cho lưỡi đao sắc bén va chạm với thân kiếm của Ye Jian.

Kết quả là lại một lần nữa, thanh kiếm gỗ vốn đã bị cắt mất một khúc trong tay của Ye Jian lại ngắn đi một đoạn.

“Không hổ là Chifuyu-nee! Xem ra chừng đó vẫn chưa đủ. Đã vậy hôm nay em hơi lấy một chút bản lĩnh thật ra đi.”

Lui về sau mà cầm lấy cây kiếm gỗ cuối cùng còn sót lại trên kệ. Đem thân đao tàn phế thu về, Ye Jian triển khai tư thế.

Nhìn thấy tư thế quen thuộc này, vẻ mặt vốn đang tràn trề khoái ý vì trả được thù của Houki lập tức cứng lại, sau đó liền chuyển thành vẻ kinh hoảng.

“Cái này, đây là ————”

Houki vốn định mở miệng nhắc nhở, nhưng còn chưa kịp nói thì Chifuyu đã lại một lần nữa ra đao.

“Bạt Đao Thuật!”

Áo Nghĩa —— Thiên Hoa Lạc Anh!

“Coi chừng!”

Tiếng kinh hô của Houki chỉ vừa rơi xuống, thì Ye Jian và Chifuyu cũng đã giao thân mà qua.

Xùy~~!

Tiếng vải bị cắt đứt vang lên, bộ đồng phục kiếm đạo của Chifuyu dần vỡ vụn.

Chỉ có điều, khác với trong tưởng tượng của Houki, đồng phục của Chifuyu chỉ vỡ vụn hơn phân nửa, không hoàn toàn vỡ sạch giống như của mình.

Mặc dù từng mảng từng mảng tuyết trắng bị lộ ra thông qua những phần bị vỡ, thậm chí ngay cả nội y viền ren màu đen cũng đã hoàn toàn lộ ra trong không khí.

Nhưng bất đồng với Houki triệt để bị bạo y, lần này, áo nghĩa của Ye Jian đã bị cản lại một phần.

Hơn nữa quan trọng nhất là, thanh katana của Chifuyu cũng không bị đứt gãy.

Trái lại bên này, cây kiếm gỗ của Ye Jian đã sớm đứt thành mấy khúc mà rớt trên mặt đất, hơn nữa lọn tóc của cậu cũng cắt mất vài sợi, đây là thành quả mà Chifuyu tạo ra bằng đòn phản công chớp nhoáng dựa trên phản xạ.

“Đây chính là chiêu mà cậu đã dùng khiến Shinonono chịu nhục đó sao? Có thể khiến cho một chiêu có tính ứng dụng kém như bạt đao thuật trở nên sắc bén như vậy, quả thật không phải là chuyện mà hai chữ ‘thiên tài’ có thể hình dung, con bé Shinonono xác thực không phải là đối thủ của cậu.”

Xoay người lại, Chifuyu hoàn toàn không để ý việc quần lót cùng áo ngực của mình hầu như đã hoàn toàn lộ ra, ngự tỷ đại nhân chỉ dùng đôi mắt diều hâu thâm thúy mà lẳng lặng nhìn Ye Jian.

“Nhưng, vẫn còn non lắm. Đã mất đi vũ khí, cậu còn gì để chống lại tôi.”

Thái đao lại một lần nữa lóe sáng. Bàn chân khẽ nhấn, Chifuyu vung vẩy mái tóc đen, lại một lần nữa phi tốc bắn về phía Ye Jian. Giơ đao, chém xuống.

[ Thập Tự Trảm ].

Đôi mắt dường như còn sắc bén hơn mũi đao, thân thể tựa như thân đao kiên cố nhất. Một chiêu này, ngay cả Ika cùng Houki đang đứng ngoài cũng có thể cảm nhận được khí thế bén nhọn cùng sát khí nồng nặc tiềm tàng trong đó, sắc mặt của cả hai lập tức trắng bệch.

Đòn này, đã thật sự hoàn toàn khóa kín mọi đường lui của Ye Jian.

Chẳng lẽ Chifuyu-nee thật sự muốn giết mình sao?

“Bạt Đao Thuật —— Thuấn Thiểm!”

Thanh âm rõ ràng vang vọng toàn bộ đạo trường, lại một lần giao phong cực tốc nữa, Ye Jian cùng Chifuyu lại lần nữa giao thoa mà qua.

Mái tóc đen buộc sau ót xõa tung, tựa như thác nước mà rơi lả tả.

Không chỉ như vậy! Lần này, hai thanh katana trong tay Chifuyu, sau vài giây, vậy mà lại ‘PA ~’ một tiếng rồi gãy thành bốn khúc.

Vào thời khắc này, bất luận là Houki hay Ika cũng đều nhịn không được mà dại ra.

Tất cả mọi chuyện xảy ra quá nhanh, hai thiếu nữ thậm chí còn không thể thấy rõ được là trong thời khắc giao thoa kia, hai người trên sân rốt cuộc đã làm những gì.

Chờ đến khi phục hồi tinh thần lại chỉ cả băng gấm lẫn thái đao của Chifuyu đều đã liên tiếp đứt gãy, thậm chí đồng phục của Chifuyu trở nên càng thêm rách bươm, gần như sắp lõa thể. Về phần Ye Jian thì chẳng biết từ lúc nào, trong tay của cậu đã nhiều thêm một thanh kiếm trúc.

Đó là cây kiếm trúc tàn phá nhất, rách nát nhất, yếu đuối nhất mà Houki có thể tìm ra được trong số tất cả những thanh kiếm cũ nát nhất có trong đạo trường này, ấy vậy mà, nó lại là thanh kiếm duy nhất không bị chặt đứt.

Thế nhưng mà, nó rõ ràng là được đặt ở nơi hẻo lánh nhất, hơn nữa còn cách vị trí giao chiến của hai người kia một khoảng, tại sao giờ đột nhiên lại xuất hiện trong tay của tên kia?

Không đúng! Quan trọng nhất là, làm cách nào mà tên kia có thể dùng một thanh kiếm nát tới mức này để liên tục chém đứt hai thanh katana được rèn ra từ siêu hợp kim mà Chifuyu-sama đang dùng? Thậm chí sau khi chém xong, thanh kiếm nát kia còn không có chút dấu hiệu bị đứt gãy nào?

Thanh kiếm đó, nếu ai nói chỉ cần vung mạnh một cái là gãy thì Houki cũng tin. Rốt cuộc tên kia làm sao làm được?

“Thật đáng tiếc, không hổ là Chifuyu-nee. Muốn thắng được chỉ với thứ này quả thực là bất khả thi.”

Trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối, Ye Jian khẽ quơ nhẹ cây kiếm trúc trong tay mà cười khan.

“Cũng may mà Chifuyu-nee không có dùng hết sức, bằng không hôm nay thật đúng là phải viết di chúc ở đây rồi.”

Không để ý tới lời nói nhảm của Ye Jian, Chifuyu chỉ nhặt hai cây thái đao đã đứt gãy lên, sau đó quay về phía Houki cùng Ika vẫn còn đang ngẩn người mà ra lệnh: “Hai đứa về trước đi, còn nữa, chuyện ngày hôm nay xem như chưa từng xảy ra.”

“À?”

“Cần tôi nói thêm lần nữa sao?”

Ánh mắt sắc bén lập tức khiến cho hai thiếu nữ sợ tới mức lắc đầu liên tục, sau đó liền dùng sức mà gật đầu.

Phải biết là Chifuyu khi nổi giận, đó là siêu cấp khủng bố đấy.

“Cái kia, Ye-san, tụi mình đi trước…”

“Ừm.”

Ye Jian cười vẫy tay với Ika.

“Hừ! Có gì mà đắc ý, chỉ là Orimura-sensei nhường cho ngươi thôi, cười buồn nôn như vậy!”

Trên mặt đầy vẻ khó chịu cùng oán hận, Houki vừa đi vừa tận lực tăng lớn âm lượng mà ‘tự nhủ’.

“Há! Đúng rồi, Shinonono đồng học, đừng quên là trưa nay chính miệng cô đã nói, ngày mai sau khi tan học, nhớ tới đây để đối luyện nha.”

Còn đang đắc ý mà bước ra cửa, nhưng khi vừa nghe được câu này, Houki liền lảo đảo xém té một cái, thiếu chút nữa liền quay đầu lại mà liều mạng đồng quy vu tận với Ye Jian, bất quá cuối cùng vẫn bị Ika cản lại.

“Vừa rồi cậu không dùng toàn lực?”

Chờ hai thiếu nữ ly khai, Chifuyu mới quay lại dùng ánh mắt phức tạp để nhìn Ye Jian rồi mở miệng.

“Chifuyu-nee chẳng phải cũng vậy sao?”

“Thanh kiếm trúc kia là chuyện gì xảy ra?”

“Là [ Tàng Đao Thuật ]!”

“Hừ!”

Hừ lạnh một tiếng, Chifuyu quay người đi về phía phòng thay đồ.

“Về sau chờ tôi ngứa tay sẽ lại tìm cậu. Giờ đợi tôi năm phút, trở về nấu cơm.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio