“Houki-chan.”
Ngoài cửa truyền tới tiếng kêu tràn đầy lo lắng của người bạn thân thuở nhỏ, nhưng Shinonono Houki lại chẳng quan tâm. Thiếu nữ chỉ để mặc cho nước ấm từ vòi hoa sen xối trên đầu mình, cuốn khắp toàn thân, như muốn để cho những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu cũng trôi mất.
Từ lúc trở về ký túc xá tới hiện tại đã được hơn 20 phút, Houki vẫn luôn lặng lẽ nhốt mình trong phòng tắm như vậy.
Nước nóng mà người bình thường căn bản chịu không được liên tục phun ra từ vòi hoa sen, dọc theo mái tóc đen dài mà không ngừng chảy xuống, lướt qua những đường cong tuyệt mỹ trên cơ thể thanh sáp nhưng hoàn mỹ của thiếu nữ.
Đôi tay thon dài nhỏ nhắn nhưng lại ẩn chứa sức mạnh phi thường, nhẹ nhàng mơn trớn lấy cơ thể trắng như ngọc trông có vẻ nhu nhược nhưng thực tế lại phi thường cứng cỏi của thiếu nữ. Tấm thân thuần khiết này, tấm thân thiếu nữ thuần khiết vẫn luôn được mình bảo bọc từ nhỏ đến lớn này, đã bị khác phái thấy hết, hơn nữa còn là hai lần.
Học sinh chuyển trường đó, người nam tính duy nhất có thể điều khiển được I.S., đem tất cả bí mật thuộc về thiếu nữ của mình, đều lấy đi.
Đã dối trá lại biến thái.
Sở hữu tính cách ác liệt khiến người ta chán ghét hơn bất kỳ ai.
Rõ ràng chỉ vừa mới chuyển trường tới đây chưa được ba hôm, cũng đã làm ra hành vi không thể nào tha thứ đó với mình.
Thứ khốn kiếp như thế, chỉ có chết mới là kết cục tốt nhất của hắn.
Đúng vậy! Tốt nhất là mình có thể tự tay đâm chết hắn.
Chỉ là, mình thua.
Ngay trong lĩnh vực kiếm đạo mà mình vẫn luôn tự hào, thua triệt triệt để để, không còn gì để tranh cãi, hơn nữa còn là hai lần liên tiếp.
Đồng thời còn gặp phải khuất nhục càng lúc càng lớn!
Bất luận là việc bại trận triệt để về mặt kiếm đạo, hay là việc bị nhìn thấy hết bí mật của thiếu nữ.
Đối với Houki mà nói, đây đều là những sự sỉ nhục khó có thể tiếp nhận.
Tên trứng thúi kia, chỉ là mới quen, nhưng cũng đã vô tình cướp đi tất thảy của mình.
Không cần nghi ngờ, Houki hoàn toàn có lý do để căm hận.
Cướp đi chấp nhất cùng mộng tưởng mà bản thân đã theo đuổi hơn mười năm, khiến cho bản thân gặp phải sỉ nhục như vậy, cả với tư cách kiếm sĩ lẫn tư cách thiếu nữ. Người kia, hẳn phải là kẻ thù không đội trời chung!
Đúng a! Vốn dĩ phải là như vậy, lẽ ra phải là vậy, tuyệt đối là như vậy.
“Tên khốn kiếp đáng hận đó! Ta nhất định phải giết chết ngươi!”
Đó vốn phải là niềm tin kiên định không thể lay được của mình mới đúng, nhưng nó lại bị một âm thanh khác nơi đáy lòng lay động.
『 nam sinh có thể khiến ta thừa nhận, đó tuyệt đối phải là nam sinh có thể chính diện dùng kiếm đạo đánh bại ta, phải là nam sinh khiến ta ngưỡng vọng. Chỉ có nam nhân như vậy, mới có tư cách cùng ta kết giao. 』
Đây là câu trả lời của Houki, khi được các bạn nữ khác trong CLB kiếm đạo hỏi về tiêu chuẩn người yêu.
Dù rằng từ đó tới giờ đã rất lâu, nhưng tới tận hôm nay, Houki vẫn chưa bao giờ quên. Bởi vì đó thực sự là câu trả lời phát ra từ phế phủ.
Nhưng bây giờ, nó lại trở thành đầu sỏ khiến quyết tâm của thiếu nữ bị dao động.
“Làm… Làm sao có thể! Loại dối trá hèn hạ đó! Khiến ta phải chịu sỉ nhục lớn như vậy, lại còn xem thường kiếm đạo.”
Hai tay dùng sức đè lên tường, nắm tay không tự chủ được mà siết lại.
“Coi như… Cho dù hơi lợi hại một chút thì sao?! Chỉ… Chẳng qua chỉ là một biến thái mà thôi! Đúng! Chỉ là biến thái! Hừ! Ta làm sao có thể có tình cảm với loại người đó ——”
“Tóm… Tóm lại! Ta tuyệt đối sẽ không dao động! Ta nhất định phải giết hắn! Giết…”
“Nhưng… Nhưng mà… Tên đó, nói thế nào đi nữa cũng là bằng hữu của Ika, nếu giết hắn… Ika sẽ thương tâm chứ…”
“Không! Không! Không! Mình sao có thể nghĩ như vậy? Tên xấu xa đó đã làm ra chuyện quá đáng như thế!”
“Nhưng mà đúng… đúng là mình xằng bậy trước, dùng đao thật chém hắn, hắn cũng là bị mình…”
“AHHHH!!!!! Không đúng! Rõ ràng là tên biến thái đó châm chọc mình trước, nên mình mới muốn báo thù! Đều là do hắn sai! Đúng! Toàn bộ trách nhiệm đều là do hắn!”
Sắc mặt liên tục biến đổi giống như tắc kè bông, Houki không ngừng tự mình lầm bầm lầu bầu, một mình tự đóng hai vai diễn.
Chỉ là có vẻ như thiếu nữ đã quên, là từ mới bắt đầu tới giờ, bạn thanh mai trúc mã của mình là Ika, vẫn luôn đứng ở ngoài cửa phòng tắm, cho nên…
“Nếu vậy thì để Ye-san chịu trách nhiệm là được rồi?”
“Wtf… ——!? I.. I.. I.. I.. Ika ————!? Cậu… Cậu… Từ khi nào ———— A… ~~ .”
Tiếng hú còi hơi nước của xe lửa vang lên, trên đầu của Houki phụt lên một mảng khói trắng lớn.
Gương mặt vốn dĩ đã có phần ửng đỏ vì nước nóng, hiện tại hoàn toàn biến thành đỏ như máu.
Mãi một lúc lâu sau, thiếu nữ mới yếu ớt mà hỏi: “Đều… Đều nghe được?”
“Uh, toàn bộ đều nghe hết, tóm lại, để cho cậu ấy đi chịu trách nhiệm không phải là được rồi sao?”
“Chịu… Chịu trách nhiệm ——?”
Bất tri bất giác, âm điệu của Houki cũng bắt đầu trở nên có chút dị dạng.
“Đúng vậy nha, chịu trách nhiệm. Để cho Ye-san phải chăm chú mà dạy cậu kiếm thuật, để cậu ấy hướng dẫn cậu luyện tâm, để cậu ấy đàng hoàng chuộc lỗi v… v…”
“Há? Ồ? Là như vậy sao? Ừ! Thì ra là vậy, đúng, trực.. trực tiếp giết hắn thì có lợi cho hắn quá rồi!”
Giống như là thở phào nhẹ nhõm, hoàn toàn trở nên có chút bất thường, Houki liên tiếp gật đầu.
“Cũng có thể bắt cậu ta phải là sứ giả hộ hoa cho Houki-chan nha, về sau đi dạo phố vân vân đều có thể bắt cậu ta đi cùng.”
“Ừ, nói như —— Cái gì!? Khoan! Chờ… Chờ một chút! Ai cho phép thứ đó đi chung? Cái loại biến thái như hắn!”
Đứng ngoài cửa, Ika cho dù không thấy thì cũng có thể tưởng tượng ra được bộ dạng hoảng loạn bối rối hiện giờ của Houki; thiếu nữ che miệng mà len lén cười trộm.
Đồng thời, trong lòng thiếu nữ cũng lén lút mà thở phào, cuối cùng, cũng không để cho hiểu lầm trở nên sâu sắc hơn. Cái tên ngốc đó!
––––––––– phân cách tuyến –––––––––
“Cười âm hiểm như vậy, đang có ý đồ xấu muốn chơi xỏ tớ đúng không?”
Vừa gặp mặt thì Ye Jian liền phun ra một câu như vậy, ngay lập tức, nụ cười vốn vô cùng vui vẻ của Ika liền trở nên cứng đờ.
“Đúng! Đúng nha! Tớ chính là đang muốn tính kế để chơi xỏ cậu! Cậu nên bị Chifuyu-nee đánh chết đi! Baka!”
Sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, Ika hung tợn mà trừng mắt với Ye Jian. Thật hiếm khi mà thiếu nữ để lộ ra gương mặt này.
“Ừm, biểu lộ không tệ, trong đầu bảo tồn hoàn tất. Sưu tầm + 1.”
“Đi tìm chết đi!”
Có thể khiến cho một thiếu nữ bình dị gần gũi như Ika cũng phải nổi đóa tới như vậy chỉ bằng năm ba câu, cũng chỉ có tên gia hỏa Ye Jian ác liệt này.
“Tốt rồi, nói đi! Rốt cuộc là chuyện gì mà cao hứng như vậy?”
“Hừ! Không nói với cậu! Người nào đó tự mình mà tìm hiểu đi, tớ đi trước.”
Nói xong, Ika tăng tốc bước nhanh đuổi kịp các nữ sinh cùng lớp đi ở phía trước, bỏ Ye Jian lại một mình.
“Con bé này, cũng bắt đầu học được tsundere rồi à.”
“Em cảm thấy Ika-nee sở dĩ như vậy cũng là vì bị onii-sama ảnh hưởng. A, đúng rồi, nhắc mới nhớ, onii-sama là đại biểu của lớp 1 sao? Cũng sắp sửa bắt đầu thi đối kháng giữa các lớp, nếu như onii-sama là đại biểu, vậy Mana bỏ cuộc.”
Ôm lấy tay của Ye Jian, Mana dùng giọng đương nhiên mà nói như thế.
“Trước mắt còn không phải, nhưng phỏng chừng kết quả cũng không khác mấy. Về phần bỏ cuộc thì không cần, dù sao thì, sao cũng được.”
“Không được! Mana tuyệt đối, tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không làm kẻ địch với onii-sama.”
Con bé này, cũng chỉ có ở phương diện này thì liền trở nên đặc biệt bướng bỉnh, nhưng đó cũng là một trong các ưu điểm khiến Ye Jian yêu thương tới không được.
“Chỉ là thi đấu thể thao thôi, cái gì mà ‘kẻ địch’? Không có việc gì, ngược lại, nếu Mana tham gia phỏng chừng còn có thể thay onii-chan dọn sạch chướng ngại, như vậy cũng không tệ.”
“Ồ? Đúng nha, tại sao Mana lại không nghĩ tới, giúp onii-sama dọn sạch chướng ngại, sau đó Mana lại nhận thua. Ừ, liền quyết định như vậy!”
“Con bé này, thật là… Tùy em vậy, bất quá có một chuyện anh muốn hỏi một chút, về đoàn thể thi đấu, rốt cuộc là sẽ thi bằng cách nào?”