Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 35 : chưa quên là tốt rồi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Kèn ~ kẹt ~ kèn ~ kẹt ~ kít~t~t ~…!

Tiếng nghiến răng ‘kèn kẹt’ không ngừng phát ra từ trong miệng của Huang Lingyin; hai mắt như bốc lửa mà nhìn trừng trừng về phía bóng người đang vui sướng ngồi ăn mì ở phía đối diện, cứ như thể là chỉ một giây sau, thiếu nữ sẽ lập tức nhào lên và đem tên khốn kiếp đang ngồi ở đối diện xé thành từng mảnh rồi sau đó ăn luôn.

Và sự thật là vào lúc này, Lingyin thật sự hận không thể xông lên mà một quyền nện bay tám cái răng cửa của kẻ trước mặt.

Thấy vậy, người ngồi ở bên cạnh Lingyin là Ika cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà cười khổ.

“Yin-chan, tới lúc này rồi, cậu cũng nên nói cho tớ biết nguyên nhân chứ? Giữa cậu với Ye-san đến cùng là có ân oán gì?”

“Chuyện sỉ nhục như thế… Tớ làm sao có thể nói ra khỏi miệng a!!!!! Hơn nữa ‘Ye-san’ ‘Ye-san’ ‘Ye-san’ liên tục, rốt cuộc giữa cậu và cái tên trứng thúi này có cái gì? Tại sao nói chuyện lại thân mật như vậy? Khoan! Chẳng lẽ… Chẳng lẽ cậu với tên trứng thúi này… đang kết giao sao!?”

“Ài!? Mới… Mới không có! Ai kết giao với cậu ấy chứ? Tại sao Cậu cứ luôn thích suy đoán lung tung, Lingyin!!”

Bị suy đoán của Lingyin làm cho đỏ thẫm cả mặt, Ika luôn miệng phủ nhận.

“Tớ với cậu ấy chỉ là bạn thân! Lúc trước Lingyin chuyển đi, cậu đi chưa được bao lâu, đại khái vẫn còn là lớp 8, thì Ye-san xuất hiện; sau đó mãi tới bây giờ, quan hệ giữa tớ với Ye-san vẫn luôn rất tốt. Nếu như lúc trước Lingyin không chuyển đi, nói không chừng cả ba chúng ta cũng đều đã trở thành bạn thân.”

“Ai thèm trở thành bạn thân với tên trứng thúi này chứ!! Hừ!”

Hừ lạnh một tiếng, Lingyin hất cặp song mã vĩ của mình lên, cả người đều cảm thấy không tự nhiên, đại khái là vì rất không dễ chịu việc Ye Jian với Ika lại có quan hệ tốt như vậy.

“Cho nên nói, rốt cuộc là giữa cậu với cậu ấy có hiểu lầm gì? Rõ ràng hai người còn chưa tiếp xúc qua lần nào.”

“Cậu hỏi hắn là được rồi! Tên trứng thúi đó, lại khiến tớ phải chịu tủi nhục lớn như vậy! Nếu không dạy cho hắn một bài học nhớ đời, thì tớ không phải là Huang Lingyin!”

“Nhưng mà, Ye-san nói là cậu ấy căn bản không biết, thậm chí trước sáng hôm nay, cậu ấy còn không biết sự tồn tại của Lingyin…”

“CÁI GÌ ———— ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! Cái tên trứng thúi đó! Đã làm việc như vậy tới tớ! Vậy mà bây giờ, bây giờ hắn lại dám, lại dám nói là mình không biết tớ!!!?”

Chén đũa trên bàn bị vỗ tới nảy lên, lửa giận tưởng chừng như xông thẳng thiên linh cái mà bay vọt tới chân trời, Lingyin cảm thấy mình đã nổ, hận không thể lập tức giết qua. Và sự thật là thiếu nữ thật sự chuẩn bị làm như vậy.

“Chờ… Chờ một chút, Yin-chan! Tỉnh táo một chút! Nơi này là căn tin, hơn nữa nếu bị Chifuyu-nee biết được thì phiền toái lớn!”

Vừa nghe được cái tên ‘Chifuyu’ thì lập tức, lửa giận của Lingyin liền héo đi hơn một nửa.

“Hừ! Tóm lại, tớ tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp! Nhất định phải đánh cho hắn một trận! Đánh cho hắn nhớ đời! Đánh cho hắn quỳ xuống đất để xin tha thứ!”

Tuyên ngôn đầy bạo lực của Lingyin khiến Ika lại một lần nữa lộ ra vẻ khổ não.

Đối với người bạn thuở nhỏ táo bạo, bướng bỉnh, tính trẻ con lại chẳng chịu nghe người khác khuyên nhủ này, Ika thật sự đã hoàn toàn hết cách rồi.

“Nghe nói là tuần kế tiếp chính là thời gian học viện tổ chức giải thi đấu đối kháng giữa các lớp cùng khối với nhau đúng không? Hơn nữa có giải cá nhân, mà tên kia chính là thành viên đại diện đi thi cá nhân của lớp I? Đúng không? Cho nên, tớ đã quyết định sẽ dùng cơ hội đó để giáo huấn hắn. Tớ sẽ ở ngay trước mặt của toàn trường, toàn diện mà đánh tan tên trứng thúi đó! Tớ sẽ cho hắn biết hậu quả của việc làm nhục người khác là như thế nào!”

“Ôi chao! Lingyin cũng là đại biểu cho lớp sao?”

Ika dường như rất tự nhiên mà làm lơ điều Lingyin muốn nói, đồng thời đem trọng tâm dời về hướng khác.

“Uh, sáng hôm nay vào lớp, tớ đánh bại người trước đó được chọn làm đại biểu cho lớp II, nên bây giờ tớ kế nhiệm vị trí này.”

“Thật sao? Nói cũng đúng, dù sao Yin-chan cũng là đại biểu dự khuyết sinh của Trung Quốc, nói vậy tức là, Lingyin cũng có máy chuyên dụng chứ?”

Làm đại biểu dự khuyết sinh được quốc gia cùng các xí nghiệp lớn trong nước liên hợp nâng đỡ, việc có được máy chuyên dụng hẳn phải là chuyện đương nhiên.

Ika cho là như vậy, nhưng mà, gương mặt của Lingyin lại một lần nữa đen lên.

“Sao… Sao vậy? Yin-chan?” Nhận ra phản ứng có phần bất thường của Lingyin, Ika thận trọng hỏi.

“Thật có lỗi, Ika. Mình ăn đủ rồi, đi trước.”

Huang Lingyin cúi đầu, không lộ ra bất kỳ biểu lộ gì. Thiếu nữ song mã vĩ chỉ lẳng lặng mà bưng cơm trưa chỉ mới ăn được không đến một nửa của mình lên, lặng yên đứng dậy mà ly khai.

“Yin…”

Phản ứng này của Lingyin, khiến cho nét mặt của Ika trở nên càng thêm sầu lo.

––––––––– phân cách tuyến –––––––––

Rầm rầm rầm rầm ————!

Liên tiếp 16 phát đạn, không ngừng được bắn ra từ trong nòng của thanh súng trường màu trắng noãn mà Ye Jian đang cầm.

Mỗi một viên đều chuẩn xác không lầm mà đánh xuyên qua tâm của bia quang học được đặt cố định cách đó 30 m.

Sau khi bắn xong 16 phát đạn, thanh súng trường màu trắng noãn mà Ye Jian đang cầm trong tay liền tan đi, hóa thành vô số đốm sáng nhỏ và biến mất, ngay sau đó, một cây súng bắn tỉa màu đen đột nhiên xuất hiện trong tay cậu.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Những âm thanh trầm đục liên tục phụt ra từ trong họng súng, cách đó trăm mét, những tấm bia quang học di động chỉ mới vừa hiện ra thì đã bị những viên đạn lạnh băng đục xuyên tâm.

Ba ba ba ba~!

Tiếng vỗ tay thanh thúy vang lên.

“Thật lợi hại! Không hổ là Ye-tang, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi cũng đã bắt được mấu chốt của xạ kích, hơn nữa hoàn toàn thích ứng. Với thiên phú xuất chúng như vậy, lại thêm sự chỉ đạo của Cecilia này, người ta tin tưởng Ye-tang tuyệt đối có thể đạt tới rank A+ trước đợt thi đối kháng.”

Lời than thở cùng ca ngợi đầy vẻ sung sướng thốt ra từ miệng của ojou-sama tóc vàng Nước Anh, Cecilia Alcott, cứ như thể rằng sự thành công của Ye Jian còn khiến nàng vui vẻ hơn cả thành công của mình.

“Nói cứ như thể là công lao của mình ấy, thật không biết xấu hổ ~ ! Căn bản là từ đầu tới cuối chẳng giúp ích được gì.”

“Cô nói cái gì, Shinonono đồng học? Ở chỗ này, ngoại trừ tôi, Cecilia ra, thì còn ai có thể giáo dục Ye-tang xạ kích? Chẳng lẽ cô muốn nói người đó chính là hai người sao, hai vị đồng học mà từ ▪ đầu ▪ tới ▪ cuối vẫn chỉ biết ở bên đó mà luyện ▪ tập ▪ cận ▪ chiến?”

“Dĩ nhiên không phải là chúng tôi, nhưng cũng đồng dạng chẳng phải là công lao của ai đó, bởi tôi chỉ thấy người nào đó loay hoay chỉ huy mà chẳng được ích gì ngoại trừ việc cung cấp được kiến thức cơ bản cho Ye-san, sau đó để cho cậu ấy tự tiến bộ nhờ năng khiếu của mình.”

Lời này của Ika phải nói là không hề sai, năng lực xạ kích của Ye Jian sở dĩ tiến bộ nhanh như vậy, từ đầu tới cuối đều là nhờ vào năng khiếu của chính cậu. Bất quá, Ika vẫn nói được một câu công bằng, đó là Cecilia thật sự đã cung cấp cho Ye Jian những kiến thức cơ bản về xạ kích vô cùng đầy đủ, những tất nhiên là cũng chỉ như vậy thôi.

“Cô…”

“Nào, nào, tốt rồi! Tôi cũng không phủ định sự trợ giúp của Cecilia.”

Thu hồi súng bắn tỉa, Ye Jian thừa nhận công lao của Cecilia mà lên tiếng; lập tức, trên mặt của ojou-sama tóc vàng liền không kềm được mà lộ ra nụ cười kinh hỉ.

“A ha, kỳ thực người ta cũng không có làm gì, đều là do năng khiếu của Ye-tang quá tốt, nên mới tiến bộ nhanh như vậy.”

Có chút thẹn thùng mà hơi đong đưa cơ thể, đại tiểu thư nước anh ngàn năm khó thấy mà đỏ mặt rồi nói một câu khiêm tốn.

“Cũng thật hiếm có a, Cecilia! Cậu vậy mà lại ở trước mặt tôi khiêm tốn một lần; còn nhớ chỉ mấy ngày hôm trước, tôi còn bị cậu thách đấu đâu. Hơn nữa lúc đó cậu còn rất không chào đón tôi nha, cho rằng tôi đã thô lỗ, lại còn không có giáo…”

“Không… Không thể nào! Người ta… Người ta làm sao có thể nghĩ như vậy! Nhất định là Ye-tan đã hiểu lầm!”

Vẻ mặt thẹn thùng xen lẫn kinh hỉ lập tức bị nụ cười gượng thay thế, Cecilia liên tục xua tay phủ nhận, nhìn thái độ hốt hoảng lo được lo mất của Cecilia hiện tại, lại nghĩ tới thái độ đầy kiêu hãnh của nàng cách đây chỉ vài ngày, quả thực khiến người ta tưởng chừng như hai người.

“Ồ? Là vậy sao?”

“Đúng! Đúng! Đúng là như vậy!”

“Nếu vậy, về điều kiện quyết đấu mấy ngày trước, nếu Cecilia thua trận thì sẽ phải vô điều kiện mà thỏa mãn một yêu cầu của tôi, chuyện đó cũng là thật đi?”

“À?”

Đại khái là lần đầu tiên ý thức được chuyện này, biểu lộ của Cecilia có chút thất thố.

“Sẽ không phải là Cecilia đã hoàn toàn quên mất hoặc là không muốn thừa nhận chứ?”

“Người ta không… Người ta… Người ta làm sao có thể quên? Cũng… Cũng tuyệt đối sẽ không đổi ý. Thân là quý tộc, người ta đương… đương nhiên là sẽ không đổi ý rồi. Nếu như… Nếu như đó là yêu cầu của Ye-tang mà nói… cái… người ta… người ta nhất định sẽ xem xét.”

“Thật sao?”

Lúc này, nụ cười của Ye Jian trở nên vô cùng nghiền ngẫm.

Biến thái!

Đứng ở một bên, Houki nhìn nụ cười của Ye Jian mà hạ định nghĩa, vẻ mặt đầy khinh bỉ; còn Ika thì cúi gằm mặt xuống, gương mặt nhỏ đỏ lên đầy dị thường.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio