“Ye đồng học! Ye đồng học!? Có nghe được không? Alo? Alo? Ye đồng học, có đang nghe không?”
Yamada-sensei lo lắng mà liên tục gọi vào hệ thống liên lạc, nhưng cho dù nàng có gọi như thế nào thì cũng vẫn không nhận được tiếng hồi âm.
“Không cần gọi, tên kia đã ngắt hệ thống truyền tin rồi.”
Cửa vào đột nhiên truyền tới một âm thanh thanh thúy, tất cả mọi người trong phòng quan sát gần như cùng một lúc đều xoay lại nhìn về phía người vừa lên tiếng.
“Yin?”
Thấy được người vừa lên tiếng là ai, Ika là người đầu tiên kinh hô, sau đó gương mặt tràn đầy lo lắng liền hiện lên vẻ mừng rỡ.
“Cậu không sao chứ? Lingyin? Có bị thương không? Không phải là cậu phải tới phòng y vụ để kiểm tra sao? Tại sao lại tới đây?”
“A ~, nhờ phúc của tên kia, miễn miễn cưỡng cưỡng không có việc gì, không cần lo lắng. Chỉ có điều vẫn có chút không cam lòng nên mới tới xem một chút! Hắn sao rồi?”
Mặc dù trên mặt tràn đầy mỏi mệt, nhưng Lingyin vẫn cự tuyệt tới phòng y vụ để kiểm tra trước mà lựa chọn trực tiếp chạy tới phòng quan sát này.
Bất quá, ngữ khí của Lingyin lại khiến cho Cecilia cảm thấy nghe không lọt tai.
“Bỏ rơi Ye-han một mình ở lại đó chiến đấu với kẻ địch mà giờ còn dám nói chuyện kiểu như vậy! Cô ————”
“Tốt rồi! Phán đoán của Huang trong trường hợp này là chính xác, bởi nếu con nhóc này còn ở lại đó thì chỉ tạo thành vướng víu cho thằng đần kia thôi. Loại đối thủ cấp bậc đó, không phải là thứ mà bất kỳ ai trong các em có tư cách để nhúng tay.”
Chifuyu mở miệng ngăn cản lời chất vấn của Cecilia.
Mà nghe được Chifuyu nói như vậy, bốn người, kể cả Lingyin, đều đồng thời lộ ra vẻ không cam lòng.
“Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ lại để cho Ye-han một mình chiến đấu với loại địch nhân như thế sao? Phải biết đó là cấp S a! Một mình Ye-han…”
“Cecilia-chan, xin tỉnh táo một chút! Ai trong chúng ta cũng đều đang rất lo lắng cho tình huống của Ye-san, nhưng mà, tuy rất không cam tâm, nhưng với thực lực của chúng ta, chúng ta cũng chỉ có thể tin tưởng cậu ấy. Chuyện duy nhất chúng ta làm được, cũng chỉ có thể ở đây mà đợi Ye-san bình an trở về.”
Biết đại thể, Ika là người đầu tiên gạt mâu thuẫn qua một bên mà kéo lấy Cecilia mà dịu dàng an ủi. Kỳ thực, trong lòng của thiếu nữ cũng rất lo lắng, rất khó chịu, tuyệt đối là không thua gì Cecilia, thậm chí còn nhiều hơn. Dù sao thì thời gian chung đụng giữa nàng với Ye Jian không phải là Cecilia có thể so sánh.
“Hắn, sẽ không thua!” Lúc này, Houki, người một mực luôn giữ yên lặng, đột nhiên dùng ngữ khí bằng phẳng mà kiên định, lên tiếng: “Hắn, sẽ không thua, sẽ trở về, bình an cùng với chiến thắng. Giống như hắn vẫn luôn chưa từng thua.”
“Cô nói không sai, mặc dù không ưa tên thối tha đó, nhưng phải thừa nhận là hắn sẽ không thua. Tên thối tha đó vẫn còn nợ tôi một món nợ lớn như vậy, hắn sao có thể chết dễ dàng như vậy chứ?” Yin nghe Houki nói như vậy thì cũng gật đầu, lên tiếng phụ họa.
“Đúng! Nếu như là Ye-han mà nói… nhất định…”
“Mặc dù tôi không muốn đả kích mấy đứa, nhưng phải nói là mấy đứa nhóc con các em quá coi thường cấp S rồi.”
Chifuyu mặt không thay đổi, vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình ảo vẫn đang bị che khuất bởi màn sương, bình tĩnh mà nói.
“Đám newbie các em, thậm chí ngay cả cấp độ A cũng đánh không lại. Đừng nói cái gì mà từng đạt bậc A trong kỳ kiểm tra nhập học, cuộc thi đó chỉ có thể dùng để khoe thành tích thôi. Nếu như thật sự phải xếp hạng thì cả bốn đứa tối đã cũng chỉ trong khoảng C ~ B. Còn biểu hiện của Huang ngày hôm nay, miễn cưỡng xem như một chân bước vào cấp A. Nói như vậy, mấy đứa hiểu được cấp S có nghĩa gì rồi chứ?”
Nghe được lời giải thích như vậy, ngoại trừ Ika còn hơi đỡ một chút ra thì còn lại, cả Cecilia, Lingyin lẫn Houki đều không khỏi lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Cái này… Chuyện này làm sao có thể!? Bọn em rõ ràng…”
“Đây chính là thứ mà mấy đứa luôn gọi là ‘sự khác biệt đẳng cấp’. Nếu như ngay cả giai đoạn hai là Resonant ( cộng minh ) cũng không đạt tới, I.S. cũng chưa từng xuất hiện lần biến hình thứ hai, vậy thì mấy đứa vĩnh viễn chỉ có thể là newbie, hoặc là nói, đã có ai trong bốn đứa hoàn thành được cả hai điều kiện tôi vừa nói ra?”
Đối mặt với lời chất vấn của Chifuyu, cả bốn thiếu nữ đều đồng thời cúi đầu hổ thẹn.
“Mấy đứa thật sự hiểu rõ ràng ‘cấp S’ là khái niệm gì không? Kẻ đạt tới cấp bậc này, đồng nghĩa là đã hoàn toàn khống chế giai đoạn thứ hai Resonant, đồng thời cũng đã bắt đầu tiếp xúc với giai đoạn ba. Trong học viện này, số ‘học viên’ có thể làm được điều đó cũng chỉ có le que vài người. Mà ở khối năm nhất thì trước khi Ye chuyển trường tới đây, cũng chỉ có một mình Takamiya Mana là đạt tới yêu cầu này.”
“Ài!? Ma… Mana-san là cấp S!?”
“Đã vậy mà còn… Cấp S, dĩ nhiên lại là [ Valkyrie ], đây cũng quá…”
Đối với bốn người Ika mà nói, không, phải nên nói là với tất cả các thao tác viên I.S., 『 Valkyrie 』 chính là mục tiêu, là khát vọng lớn nhất của các nàng, đồng thời đó cũng là tồn tại mà các nàng kính nể nhất.
Cấp bậc đó, đã không phải là cấp bậc có thể đem ra dùng để so sánh, đó là cấp bậc mà cho dù các thao tác viên I.S. có ưu tú cũng tự phụ đến mức nào, cũng không ai dám mạnh miệng nói rằng mình chắc chắn có thể đạt tới. Đó chính là cảnh giới tối cao, là cảnh giới cuối cùng của một thao tác viên I.S..
“Đừng hiểu lầm, ‘bắt đầu tiếp xúc’ cùng ‘bước một chân vào’ đó là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, càng không cần nói là ‘hoàn toàn bước vào’. Một Valkyrie chân chính có thể dễ dàng tiêu diệt 100 cấp S chỉ như diệt một bầy kiến cỏ, mà cấp S lại có thể tùy tiện tiêu diệt 100 cấp A chỉ với một đòn. Trước đó Yamada-sensei từng hỏi tôi rằng có phải Huang đã tiếp xúc được với giai đoạn 3 hay không, giờ thì ba đứa hẳn phải tinh tường, tại sao tôi trả lời rằng ngay cả da lông cũng không tính.”
“Haaa? Tôi? Tại sao lại dính tới tôi?”
Đột nhiên bị nhắc tới, Lingyin quả thực là cảm thấy không hiểu thấu, nhưng ba người Ika lại hiểu, nên sắc mặt của cả ba trở nên trầm trọng vô cùng.
“Cho dù như vậy, nhưng mà Orimura-sensei, hiện tại nói cho bọn em biết những chuyện này… có phải hay không…”
“Nếu như ba người các ngươi chỉ vì mấy lời này mà bị đả kích tới không gượng dậy nổi, vậy thì sớm rút lui đi, như vậy cũng tốt. Xem như ta có mắt không tròng.”
Chifuyu không chút khách khí mà cho ra đánh giá, dù là với em ruột của mình thì nàng vẫn không chút nương tay. Không, chính bởi vì là em gái ruột của bản thân, nên mới càng không thể nương tay, bởi vì nương tay, cũng đồng nghĩa với việc đang tiếp tay cho em gái mình chủ động đi chịu chết.
“Cho nên, đám nha đầu, dốc sức liều mạng mà đuổi theo đi. Trước tiên có thể lấy Takamiya Mana làm mục tiêu, nếu như ngay cả con bé đó mà cũng đuổi không kịp, vậy sớm bỏ cuộc cũng tốt, bởi mấy đứa căn bản không có tương lai. Những lời này, tôi chỉ nói một lần, có tác dụng với mấy đứa hay không, mấy đứa tự xem mà lo liệu lấy.”
Lẳng lặng ngồi một bên mà lắng nghe, Yamada-sensei có chút kinh ngạc mà nhìn Chifuyu. Trong ấn tượng của nàng, những lời này không giống như là những lời mà một giáo viên ma quỷ chỉ biết dùng hành động thực tế để đánh giá như Chifuyu có thể nói ra.
Bất quá, hiệu quả của những câu nói này lại đặc biệt khả quan, vì bốn thiếu nữ đứng đây đều là những người quật cường không chịu thua kém ai bao giờ. Nên khi biết trong đám bạn đồng lứa đã có người sớm ngự trị trên đầu mình, các thiếu nữ tuyệt đối sẽ dốc toàn bộ sức lực để liều mạng leo lên siêu việt đối phương.
Không cần các thiếu nữ nói ra, chỉ nhìn những ngọn lửa vô danh đang hừng hực bốc cháy trong mắt của từng người là đã có thể nhìn ra rồi.
Bầu không khí thoáng cái liền trở nên trầm mặc, hồi lâu sau, không biết là ai đột nhiên phát ra tiếng kinh nghi.
“Ài!? Chờ… Chờ một chút, nói như vậy không phải là, thực lực của Ye-han/Ye-san/tên kia…”
“Hừ! Rốt cục ý thức được rồi sao?” Khẽ lẩm bẩm, trên mặt của Chifuyu hiếm thấy mà lộ ra một nụ cười vui vẻ.
Oanh ————!!!
Một tiếng oanh minh vang dội đột nhiên phát ra từ trong màn hình ảo.
Ánh mắt của các thiếu nữ lập tức bị ánh sáng chói mắt tước đoạt, đó là sức mạnh kinh khủng vượt quá xa sức tưởng tượng của các nàng.