“Sao tự nhiên giật mình như thế?”
“Không… Chẳng có gì! Được rồi! Alec, 『 Thánh Tổ 』 Guinevere đang có ý định hợp tác với anh, anh tính sao?”
“Hợp tác?” Mặc dù cảm thấy có chút tò mò về việc tại sao Itsuka Ken đột nhiên giật nảy mình như vậy, nhưng Alec biết rõ là nếu Itsuka Ken đã cố tình lảng tránh thì hỏi nữa cũng chẳng ích gì. Vì vậy Alec quyết định bỏ qua mà tập trung vào việc ‘hợp tác’ với Guinevere mà Itsuka Ken vừa nói.
“Vâng! Nguyện vọng lớn nhất của Guinevere là phục sinh『 Strongest of Steel 』, thế nên Guinevere muốn đạt được sự trợ giúp của Hoàng Tử. Và để báo đáp, Guinevere sẵn sàng trả giá tất cả mọi thứ của mình cho Hoàng Tử nếu Hoàng Tử muốn. Kể cả thánh bôi cũng không ngoại lệ!” Sau khi nói xong, một luồng ánh sáng dị chất đột nhiên lóe lên sau lưng của Guinevere.
“Đây là…” Một vật thể màu vàng dùng để chứa nước, vừa giống ‘bình’ lại vừa giống ‘chén’, có kích cỡ ngang với vóc người của Guinevere hiện lên từ trong luồng sáng đó. Từ nơi miệng ‘chén’, một luồng chú lực hùng vĩ có thể sánh ngang với lượng chú lực của hơn 10 Campione gộp lại với nhau đang cuồn cuộn liên tục tuôn ra bên ngoài. Chỉ là lượng chú lực dư thừa ‘sánh’ ra từ miệng chén cũng đã khủng khiếp đến như vậy, nếu thế thì lượng chú lực thật sự ẩn chứa trong ‘chén’ rốt cục lớn đến mức nào? Nhấn chìm toàn bộ đảo Sardegna này ắt hẳn cũng hoàn toàn không khó khăn gì chứ?
“Ô, đây là thánh bôi phép thuật? Đúng là một thứ không tồi!” Lên tiếng bày tỏ sự thán phục của mình, Itsuka Ken không hề che giấu mà dùng ánh mắt thưởng lãm để ngắm nhìn thánh bôi đang trôi lơ lửng ở sau lưng của Guinevere. Dựa vào sức mạnh tinh thần vượt trội, Itsuka Ken có thể xác định được là lượng ma lực được cất trong thánh bôi, dù tính ở mức tối thiểu, cũng đã đạt tới lượng ma lực tối đa mà một ma vương bốn chữ số trong Khu Vườn Nhỏ có thể đạt tới, mức tối đa thậm chí có thể đạt tới mức 3 ~ 4 lần, dù rằng độ tinh túy kém hơn. Với lượng chú lực như thế này, Guinevere hoàn toàn có thể lượng sản ra một đống ngụy 『 Heretic God 』 mà không hề có chút khó khăn nào hết.
“Chà… Thánh di vật Graal (chén thánh của chúa Jesus)! Thật không ngờ nó lại là thánh vật kinh khủng đến như vậy!” Alec hưng phấn mà trừng to đôi mắt của mình nhìn về phía chén thánh đang phát ra những tia sáng lóng lánh chói mắt giữa không trung, chậc lưỡi liên tục để diễn tả sự kích động của mình.
“Ha ha ha. Hoàng Tử, ngài cảm thấy như thế nào về giao kèo này? Nếu ngự thân đồng ý hiệp trợ Guinevere hoàn thành việc đó… bảo vật này sẽ là của ngự thân ngài.”
“Cái gì?” Alec kinh ngạc tới mức trợn tròn cả mắt.
“Lần gặp mặt trước, Guinevere đã nói rằng mình không phải là kẻ tham luyến sự giàu có. Thân này chỉ mong tìm được Strongest of Steel, nếu có thể làm được điều đó, dù phải hai tay dâng lên chén thánh, Guinevere cũng cao hứng mà cam tâm tình nguyện.” Không giống với sự cảnh giác ban đầu, lúc này, Guinevere không hề e ngại gì khi lấy ra vật mình dự định dùng để trao đổi ngay trước mặt của hai vị vua.
“Haaaa… Cô đúng là —— không biết cách làm người của ta ah!!” Đến khi Guinevere nói xong, Alec mới phục hồi lại tinh thần của mình và nhếch miệng nở một nụ cười trào phúng.
“Thân là vương giả, nếu ta đã biết là cô đang có thứ ta muốn có, thì tại sao ta còn phải nghe những yêu cầu vớ vẩn của cô nữa? Cướp lấy là được rồi!” Trên người của Alec phun ra những tia điện quang, anh nở một nụ cười xấu xa ác liệt và từ tốn bước về phía Guinevere: “Dù ta không để ý, nhưng ta vẫn là vua, là chúa tể, là 1 trong 6 ma vương ngự trị trên mặt đất này. Ta cần phải hạ mình xuống để cầu xin trao đổi với cô sao? Nếu ta biết được thứ ta muốn đang ở trong tay một người nào dó, ta sẽ lập tức cướp lấy nó, không chút do dự, và nếu kẻ đó muốn chống lại, hắn chính là địch nhân của ta!”
“Quả nhiên là thế sao? Ngài hoàn toàn không muốn thương lượng về điều này nữa?” Ấu nữ thánh tổ nở một nụ cười như tự giễu và hỏi lại một lần nữa, thế nhưng trên mặt không hề có chút sợ hãi nào.
“Đương nhiên! Thế nhưng trước đó, ta vẫn phải nói một tiếng cám ơn với cô, vì đã đem nó đến trước mặt ta. Ta thật không ngờ rằng có một ngày, thứ mình muốn lại tự động chạy đến trước mặt mình như thế… Nhờ cô mà nguyện vọng bấy lâu nay của ta cuối cùng cũng đạt được rồi!” Nói xong, Alec lập tức tiến vào trạng thái thần tốc, hình ảnh của anh đột nhiên mờ đi.
“Thật đáng tiếc! Mặc dù có trí tuệ xuất chúng và ý chí hơn người thì ngu giả vĩnh viễn cũng vẫn chỉ là ngu giả. Campione đều là những đứa con riêng dũng mãnh và thông minh của kẻ ngu xuẩn nhất, nếu không sẽ cũng sẽ không đưa mũi giáo của mình về những tồn tại vĩ đại như thần linh mà hoàn thành thí thần vĩ nghiệp. Đến cuối cùng thì ngài vẫn chỉ là campione! Campione đều là những kẻ ‘ngu’, vì kỳ tích thường sinh ra trong tay những người ‘ngu xuẩn’ nhất!” Thở dài trong sự thất vọng, Guinevere quay về phía Itsuka Ken và mở lời: “Nếu vậy, ngài sẽ quyết định ra sao, thưa đọa thiên chúa tể? Tôi nghĩ ngài cũng có chút hứng thú với thánh bôi nên ắt hẳn ngài cũng không muốn thánh bôi rơi vào tay của Hoàng Tử Đen điện hạ vào lúc này chứ? Hẳn là ngài cũng đã biết đến tính cách xấu xa chỉ mượn không trả của Hoàng Tử rồi?”
Guinevere vừa dứt lời thì Hoàng Tử Đen lại xuất hiện lần nữa với bộ mặt co giật, có lẽ chính anh cũng chẳng biết mình phải nên có vẻ mặt nào trong tình huống này. Alec cắn răng nghiến lợi nói: “Đồ hồ ly cái! Chẳng lẽ nữ phù thủy các cô đều có họ hàng gì với nhau cả hay sao? Cô và cô ta đều là một lũ hồ ly cái… Không đúng! Phải nói cô là hồ ly trong các hồ ly! Hừ!!”
“Nhưng chẳng lẽ cô ta nói không đúng sao, Kuroshira-chan?”
“Hừ!” Không lời phản bác, bởi vì đó là sự thực. Đối với tính cách và thói quen ác liệt này của Alec, hầu như toàn bộ giới chú thuật trên toàn thế giới đều biết rất rõ, nhất là giới chú thuật Châu Âu, bởi vì bọn họ đã liên tục bị Alec gieo vạ suốt 6 năm trời. Chỉ cần có món đồ nào mà Hoàng Tử Đen cảm thấy hứng thú và cho rằng có giá trị sưu tầm thì anh sẽ lập tức cướp về ngay, bất kể là dùng phương thức đánh cướp, trấn lột hay trộm cắp. Quá đáng hơn nữa là sau khi lấy được, Alec còn viện cớ là chỉ ‘mượn’ một chút và trắng trợn đem vật mình vừa lấy được triển lãm ngay trong đại sảnh của tổ chức『 Royal Arsenal 』 làm việc dưới tay anh, và cũng sẽ chẳng có ai dám cướp hoặc lấy về trừ khi muốn thật sự tuyên chiến với Alec. Thế nhưng trên cõi đời này, trừ thần linh và ma vương ra thì còn ai dám trực tiếp tuyên chiến với một Diệt Thần Ma Vương chứ? Cho nên, chỉ cần tổ chức nào có đồ vật bị Alec ngắm nghía và đã bị cướp lấy, thì cả đời cũng đừng mong lấy về, trừ khi Alec ngủm, chuyện này toàn thế giới đều biết.
“Nếu vậy chẳng lẽ cô định hiến tặng nó cho ta sao? Nói thật thì ta cảm thấy rất tò mò về một chuyện. Mặc dù ta đúng không có sự chấp nhất quá lớn với chén thánh giống như Trắng Đen, thế nhưng ta nghĩ hợp tác với ta cũng là một lựa chọn không tồi. Thế nhưng ngay từ đầu, cô cũng chỉ yêu cầu một việc là mong ta đừng xen vào việc hợp tác giữa cô và Alec thì cô sẽ nói tất cả những gì ta muốn cho ta. Chẳng lẽ cô chưa bao giờ nghĩ tới việc hợp tác với ta sao? Tại sao vậy?”
“Đúng! Bởi vì trực giác của thánh tổ vương, cũng như trực giác của phụ nữ bên trong Guinevere nói cho Guinevere biết, nếu hợp tác cùng Hoàng Tử Đen, dù rằng khó khăn nhưng Guinevere vẫn còn có đường lùi. Thế nhưng nếu hợp tác với ngài —— Đọa Thiên Chúa Tể, Guinevere sẽ mất sạch tất cả mọi thứ của mình vào tay ngài, kể cả bản thân của Guinevere cũng vậy!”
“…” Phiền muộn, Itsuka Ken cảm thấy vô cùng phiền muộn. Vậy là có ý gì? Chẳng lẽ mình khủng bố đến vậy sao? Rõ ràng là trông mình tốt hơn nhiều so với Hoàng Tử Đen mới đúng chứ? Mất sạch toàn bộ kể cả bản thân cô ta vào tay mình thì… làm gì… Bà mẹ nó!! Hình như là… có vẻ… là vậy thật!
Buồn bực mà vỗ trán một cái, Itsuka Ken lại nhìn về phía Guinevere và nói: “Lúc nãy khi nói chuyện với ta, cô không dám lấy chén thánh ra trước mặt ta, thế nhưng sau khi Alec đã giải quyết xong dị thần và trở về rồi thì cô lại dám lấy chén thánh ra trước mặt hai người bọn ta mà không chút do dự. Là vì cô cho rằng ta và Alec sẽ kềm chế lẫn nhau, hoặc nên nói là cô chỉ cần ta và Alec hơi ngáng chân nhau một chút khi có một bên muốn cướp chén thánh để cô có thời gian xoay xở là được, nên cô mới cả gan tới như thế sao?”
Guinevere không phủ nhận, bởi vì việc này không phải là việc cần phải giấu giếm gì, nó cũng chỉ là một phương thức tự bảo vệ thường thấy trong đàm phán của kẻ yếu mà thôi, không đáng trách. Khi đàm phán, nhất là với người yếu, muốn nghĩ đến chiến thắng thì trước phải đề phòng việc thất bại; trước khi kết thúc đàm phán, Guinevere không thể xác định được ai là bạn và ai là thù, hơn nữa cô còn là người yếu nhất trong vụ đàm phán này, cô buộc lòng phải tìm cách tự vệ trước, nhất là khi trong số hai người cô gặp có cả vị vua mạnh mẽ và thần bí bậc nhất như Itsuka Ken.
“Phì!!!” Chỉ là đúng lúc này, Alec đột nhiên nhếch miệng phì cười, sau đó thì anh ôm bụng mà cười lớn: “Ha ha ha ha… cười chết ta! Cô thật đúng là quá xui xẻo. Ha ha ha ha…”
“Sao cơ?”
“Đề phòng cái thằng này? Nếu như là trước đây thì chuyện đó còn có thể, chứ bây giờ thì…” Còn chưa đợi Alec nói cho hết câu thì bóng người của Itsuka Ken đã biến mất trong không khí.
“————! Hãy đến đây theo lời kêu gọi, chú của tôi! Guinevere cầu xin sự bảo vệ của người!” Nhận ra được chuyện không ổn, Guinevere cố gắng nhanh chóng thu lại thánh bôi, đồng thời tiến hành kêu gọi. Thế nhưng tốc độ của thuấn di nhanh cỡ nào? ‘Thuấn’ là một chớp mắt, 1 chớp mắt dài hay ngắn còn tùy vào người, thế nhưng dù là người thường thì cũng chỉ từ 0,2 ~ 0,4 giây, còn với Itsuka Ken thì thậm chí 1 phần ngàn giây cũng không đến. Cho nên khi Guinevere còn chưa kịp phản ứng thì chén thánh đã biến mất khỏi vị trí của mình. Liền sau đó, theo lời kêu gọi vừa vang lên của Guinevere, sau lưng cô bỗng nhiên xuất hiện một màn sương dày đặc, giống với những làn sương mai mờ ảo trên hồ vào những buổi sáng sớm.
Từ trong làn sương mai mờ ảo tựa như bên vệt hồ đó, một kị sĩ toàn thân trắng toát đang cưỡi ngựa lao ra với tốc độ kinh người. Tuấn mã màu trắng, mũi thương màu trắng, thậm chí bộ khải giáp kín không một kẽ hở đang bao trùm toàn thân của kỵ sĩ cũng màu trắng, một màu trắng tinh thuần khiết. Thuần bạch kỵ sĩ tựa như một tia chớp lao ra từ màn sương mù, kèm theo đó là một lượng Heretic thần tính mạnh mẽ đến khó tin đi kèm với vô biên chú lực phun ra từ cơ thể của kỵ sĩ trắng, chúng hội tụ nơi mũi thương và đâm về phía Itsuka Ken.