Đề cập tới nơi được vinh dự là ‘góc thiên đường’ như đảo Sardegna, ngoại trừ những thắng cảnh tuyệt mỹ xinh đẹp nên thơ cùng những danh lam kiến trúc mang nét lịch sử cổ kính nổi tiếng, chúng ta cũng không thể lãng quên một ‘bảo vật’ khác ắt không thể thiếu của nơi này, thứ được gọi là ‘giọt nước của chúa’ —— rượu nho. Bởi vì điều kiện địa lý và thành tựu lịch sử nên trên đảo Sardegna, ngành nông nghiệp trồng nho và những khu sản xuất rượu nho hầu như có mặt ở khắp mọi nơi trên hòn đảo lớn thứ hai Italy này, và tất nhiên là thành phố Cagliari cũng không ngoại lệ.
Thân là thành phố cảng lớn nhất và cũng là thủ đô của đảo Sardegna, Cagliari là nơi hội tụ của vô số loại rượu nho ngon nhất và tuyệt nhất của cả hòn đảo. Hằng ngày, có vô số các loại rượu nho được vận chuyển hội tụ về đây rồi lại được phân tán chuyển đi khắp thế giới trên những con thuyền hàng lớn. Bởi vì là nơi hội tụ của vô số loại rượu nho, nên ở Cagliari, buổi đêm luôn là thời gian mở màn cho những bữa tiệc lớn diễn ra ở khắp mọi nơi trong thành phố, từ đường lớn đến ngõ nhỏ. Mọi người hầu như luôn tụ tập với nhau lại sau một ngày đi làm mệt nhọc và cùng nhau nhậu nhẹt tưng bừng với những bình rượu nho và đồ ăn cuối ngày tới khi mệt rồi mới bắt đầu giấc ngủ.
Trong một quán rượu cỡ lớn của thủ đô Cagliari, những cô gái xinh đẹp của Italy đang không ngừng thể hiện nét phong tình, quyến rũ và hiếu khách của mình cho những vị du khách đến từ khắp nơi trên thế giới xem, những vị khách, nhất là nam tính, cũng rất vui vẻ được chiêm ngưỡng nét phong tình quyến rũ nhưng lại hào sảng mà không thô tục của những cô gái đảo Sardegna. Tại một góc hẻo lánh của quán, sự im ắng đang ngự trị, không hề có một chút rộn ràng và ồn ào nào có thể lùa tới; tất cả chỉ có một băng ghế dài và ba người đang ngồi cùng nhau, khác hẳn với không khí chen chúc và náo nhiệt của quán.
“Nè! Hai cô… đã uống nhiều như vậy rồi mà còn chưa đủ sao? Sắp say tới không biết cả đường rồi…”
“[Cô] ~ ? Sao… sao có thể say… [nấc] ~~ chứ? Em chưa say! Còn uống được ~ híc ~ nhiều ~ híc ~ ! Chừng này nhằm nhò gì ~ ?”
“Ha ha ~ tiểu điện hạ ~ ngài không cần lo như vậy! Nhiêu đây nhằm nhò gì chứ? Tôi mỗi ngày đều uống gấp mấy lần thế này, chỉ mới mười mấy chai làm sao say được chứ ~ [nấc] ~ ?”
Lừa quỷ đi ah… Không đúng! Lừa thiên sứ đi ah! Nhìn gương mặt đỏ rực như trái đào, đôi mắt đã bắt đầu long lanh như đẫm nước của hai cô gái cùng với hơn năm chục bình rượu đang nằm lăn lóc trên bàn và dưới chân, Itsuka Ken dám khẳng định là cả công chúa điện hạ có mái tóc bạch kim và nữ phù thủy quyến rũ có mái tóc dài màu nâu sẫm đều đã sắp sửa say tới mức cả mình là ai cũng không biết. Itsuka Ken thật sự có chút nhức đầu, nhìn hai cô gái như vậy, cậu cảm thấy có chút hối hận khi để hai cô gái tới đây.
Nguyên nhân của chuyện này kể ra thì cũng đơn giản, nói chung bắt nguồn vẫn là từ tính cách hiếu động (mặc dù chẳng có năng lực để động) và tinh nghịch của công chúa Alice. Vốn được sống trong hoàn cảnh sung sướng an nhàn bọc trong vô số những lễ nghi giáo điều của tầng lớp thượng lưu, quý công chúa Alice chưa bao giờ được đến những nơi ‘thấp kém’, ‘bẩn thỉu’, ‘ồn ào’, ‘thiếu giáo dục’, ‘lăn lóc mùi rượu’ và ‘đủ mọi loại người có thể khiến cô bị ô nhiễm’ (trích lời của miss Patricia • Ericson) như quán bar, vì thế nên khi được tới thành phố được mệnh danh là ‘Bất Dạ Thành’ này, công chúa Alice không thể nào kìm được trí tò mò của mình đối với đời sống về đêm vô cùng náo nhiệt của thành phố Cagliari.
Vốn dĩ đã tài cao gan lớn, hiện nay bên cạnh lại có thêm một ma vương hết mực cưng chiều như Itsuka Ken, công chúa Alice dường như đã hoàn toàn không còn chút ý thức tự bảo vệ nào, nên sau khi vào quán bar, cô đã uống rượu thả cửa cùng với nữ phù thủy xứ Sardinia dẫn đến tình huống say quắc cần câu như hiện tại.
Vốn dĩ Itsuka Ken có chút không đồng ý một thiếu nữ như cô bước vào cái nơi không được tốt lắm với những cô gái vị thành niên như quán bar, thế nhưng cậu thật sự không chịu được sự nài nỉ bán moe của công chúa Alice nên cũng đành phải dẫn theo Zola đi cùng cô vào quán bar lớn nhất của thành phố để cô xem thử.
Nguyên nhân Itsuka Ken chọn nơi này, một là vì quán bar cỡ lớn sẽ náo nhiệt hơn, khiến Alice có thể hiểu rõ hơn về cuộc sống về đêm ở những quán bar, Itsuka Ken cho rằng nếu đã làm thì phải làm tốt nhất; hai là trị an đảm bảo hơn, ít nhất sẽ không xảy ra những chuyện như đánh nhau khiến người ta cụt hứng uống rượu. Và không có chút gì đáng ngạc nhiên, ngay khi ba người vừa bước chân vào trong quán thì có tối thiểu là hơn 60 cặp mắt lập tức bắn về phía ba người, hay nói đúng hơn là bắn về phía công chúa điện hạ và nữ phù thủy yêu mị của chúng ta, khiến cho công chúa điện hạ của chúng ta vô cùng khó chịu. Ngay lập tức, một phép ‘xua đuổi người lạ’ được công chúa điện hạ của chúng ta vung ra và nện thẳng vào trong đám người đang nhậu nhẹt mà không có một chút do dự nào, vì vậy, thế giới yên tĩnh.
Bất quá, nghĩ tới việc mình tới đây là vì muốn nếm thử một chút không khí về đêm trong quán bar, nếu khách khứa trong quán đều đi hết thì mình tới đây cũng chẳng còn ý nghĩa gì, công chúa Alice quyết định thu hẹp phạm vi ảnh hưởng của phép thuật lại, chỉ chừa lại một góc nhỏ trong quán vừa đủ cho ba người ngồi lại cùng với nhau. Sau đó ba người cùng ngồi xuống và bắt đầu trò chuyện tán gẫu. Nếu chỉ như thế thì mọi chuyện cũng chẳng có gì, mọi thứ vẫn diễn ra chiều hướng bình thường, mãi cho tới khi nữ phù thủy Zola giới thiệu về ‘giọt nước thánh’ của đảo Sardegna là rượu nho thì mọi thứ mới bắt đầu trở nên mất khống chế.
‘Mỗi ngày uống một chút rượu nho có thể dưỡng nhan mà không cần mỹ phẩm, hơn nữa ở đây có rất nhiều loại rượu nho có vị rất phù hợp với khẩu vị của phái nữ nên nó là đồ uống không thể thiếu ở nơi này với phái nữ.’, đây là một trong những câu giới thiệu của Zola về rượu nho của đảo Sardegna. Vừa nghe nữ phù thủy xứ Sardinia nói như vậy, công chúa điện hạ lập tức nổi hứng muốn thử xem uống rượu nho sẽ có cảm giác như thế nào, vì bình thường, công chúa Alice rất ít khi uống rượu, hoặc nên nói là gần như hoàn toàn không có cơ hội để uống vì lý do thể chất, thế nên cô rất tò mò về mùi vị của rượu nho. Tất nhiên nếu chỉ như thế thì cũng chưa có gì đáng nói, đáng nói là sau đó, Itsuka Ken lỡ miệng một câu dẫn đến mọi chuyện hoàn toàn tuột khỏi tầm điều khiển.
——『 nói vậy tức là tửu lượng của chị Zola rất cao đúng không? 』
Vốn dĩ đây chỉ là một câu nói bình thường khi trò chuyện, Itsuka Ken cũng không có ý đồ gì khi nói câu nói này, thế nhưng cậu lại không để ý một chuyện là vào lúc này, công chúa Alice đang rất hưng phấn, thế nên khi Zola còn chưa kịp đáp lại thì cô đã nhảy vô gây rối bằng cách đề nghị chơi một trò chơi để thử xem tửu lượng của ai cao hơn. Không được dùng chú lực, không được dùng bất cứ phương thức đặc biệt nào, chỉ được dùng tửu lượng để quyết định xem ai là người có tửu lượng cao nhất.
Không ai phản đối, cả ba bắt đầu cuộc thi với thái độ ‘chơi một chút cũng chẳng sao’. Vốn dĩ lúc đầu, công chúa Alice và nữ phù thủy Zola còn rất tự tin vào bản thân, một người thì tự tin vì biết rõ là ngoại trừ khả năng vận động ra thì mình chưa bao giờ thua trong bất cứ lĩnh vực nào, còn một người thì mỗi ngày đều uống rượu nho như uống nước. Trước đây khi hai người vừa quen nhau, lúc đó Alice vẫn còn khá nhỏ, trong một bữa tiệc, hai người đã từng uống thi xem ai cao hơn, đó cũng là lần duy nhất công chúa Alice uống rượu, và kết quả là sau đó, toàn bộ những người tham gia bữa tiệc đó đều nằm đo sàn mà hai người chẳng hề hấn gì. Cũng vì thế nên lúc này, hai người đều vô cùng tự tin. Chủ yếu vì ma vương điện hạ của chúng ta thật sự nhìn quá trẻ, trông chẳng có chút gì là đã từng uống rượu, hoặc có uống cũng không được mấy lần, nên hai cô gái đều cảm thấy rằng nếu có thể chuốc rượu khiến cho tân vương say đến chổng vó thì sau này sẽ có cớ để trêu chọc Itsuka Ken.
Thế nhưng, tàn niệm, sau một hồi uống không biết bao nhiêu chai rượu, hai cô gái đều choáng váng vì mình đều đã đỏ cả mặt mà ma vương điện hạ thì vẫn tỉnh queo. Biết mình đá phải tấm sắt, hai cô gái bắt đầu liên hợp lại để đối phó tân ma vương. Một chai rồi lại một chai, cuối cùng hơn 60 chai rượu nho đều lần lượt thấy đáy, lúc này thì đừng nói là Zola và Alice, Itsuka Ken cũng cảm thấy hơi choáng váng. Dù sao trong cuộc thi chỉ cho phép so tửu lượng mà không được dùng bất cứ phương thức nào khác để phụ trợ thì 60 chai rượu nho tinh khiết được ủ tới mấy chục năm không phải là một con số tầm thường, coi như chia đều cho cả ba người thì cũng là một con số không nhỏ. Chưa nói tới việc độ rượu cao bao nhiêu, chỉ nói tới việc men rượu nho là loại ảnh hưởng chậm, uống một chút thì không sao, uống quá nhiều thì chờ tới lúc men say dâng lên rồi thì chỉ còn có nước nằm trên đất mà rên ư ử, hoặc nên nói là cả rên cũng không được.
“Được rồi! Coi như tôi chịu thua, hai người đừng uống nữa! Hai cô thắng rồi, nhất là cô, Alice! Thân thể đã yếu thì cũng đừng có uống nhiều như vậy, nếu có chuyện gì… ôi chao? WTF…?!” Itsuka Ken còn chưa nói xong thì nữ phù thủy đang ngồi kế bên chợt ngã nhào vào trong ngực cậu với tư thế vô cùng mập mờ khiến cậu hết hồn, đôi tay trắng nõn và mềm mại của cô chợt xoa nhẹ đôi má của cậu tựa như thiếu nữ đang vuốt ve lấy tình nhân. Thân thể đẫy đà lại thon thả của nữ phù thủy đang uốn éo ở trước ngực khiến cơ thể bị ảnh hưởng bởi hơi men của Itsuka Ken chợt nóng lên, thế nhưng đôi tay của nữ phù thủy lại mát rượi, cảm giác nóng và lạnh đan xen khiến cho hơi men trong đầu của Itsuka Ken tan đi không ít.
“… ~ tiểu điện hạ, có phải ngài đã âm mưu từ đầu rồi không ~ ? Cố tình nhấc lên để dụ cho ~ híc ~ công chúa Alice mở miệng đề nghị rồi ~ híc ~ chuốc say chúng tôi để cậu có thể làm ~ híc ~ những gì cậu muốn chứ gì ~ ? Ngài là đồ xấu xa ~ !” Giọng nói trêu ghẹo mang theo sự quyến rũ xen lẫn với mùi thơm cơ thể và một chút hơi men thuần khiết của Zola chợt vang lên bên tai của Itsuka Ken, và điều này khiến cậu lo lắng là không biết lúc nào mình sẽ mất tự chủ vì sự quyến rũ lúc này của Zola, cô là quả thật là một nữ phù thủy chính gốc.
“Cái đó… Chị Zola, chị uống quá nhiều rồi, nên dừng ở đây thôi…”
“Mô ~~ bà nội thật gian xảo ~ ! Không được! Đức vua là của Alice… Không được… cô ô ~~” ngay cả khi đã say bí tỉ, cách nấc rượu của công chúa Alice vẫn vô cùng đáng yêu. Vừa thấy Zola ngã vào trong lòng của Itsuka Ken mà uốn éo trêu ghẹo, công chúa Alice cũng nhịn không được mà nhảy vào theo. Cô úp chặt gương mặt đỏ bừng của mình vào trong ngực của Itsuka Ken rồi không ngừng cọ sát thân thể mềm mại của mình lên người của ma vương thiếu niên khiến cho bộ ngực nở nang bị vô số những cô gái khác ghen tị của cô cũng bị ép tới bẹp lại và nhồi lên nhồi xuống.
“… hì hì ~ Alice ghen sao? Ha ha… tôi chỉ muốn ~ híc ~ chơi một chút mập mờ với tiểu điện hạ ~ híc ~ thôi mà. Nếu bệ hạ ~ híc ~ ân sủng tôi một lần ~ híc ~ thì tôi cũng không… bắt ~ híc ~ tiểu điện hạ phải… chịu trách nhiệm ~ híc ~… Ngài cứ yên tâm… hưởng thụ thân thể của Zola đi…” Mùi thơm trên người dường như càng thêm thuần túy và cuốn hút, vào lúc này, nữ phù thủy xứ Sardinia trở nên quyến rũ đến chết người. Sự quyến rũ được lên men sau hơn trăm năm tuế nguyệt kết hợp với thân thể chín mọng đẫy đà và vẻ ngoài yêu nhiêu mị hoặc lúc này của Zola thật sự có thể khiến cho đàn ông phải say chết ở trong đó mà không nhớ được mình là ai. Còn may là ma vương của chúng ta đủ bản lĩnh, bằng không thật không thể tưởng tượng được hậu quả sẽ như thế nào.
“Cho dù vậy thì… tôi cũng… không đồng ý! Ma vương bệ hạ là của tôi… nếu ngài ấy không cẩn thận bị bà dụ đi mất thì tôi ~ híc hi ~ sẽ không còn gì hết… Hơn nữa ngài… ấy không có tự giác… cô ô ~ !”
“Như vậy… ưm ~ là không được nha. Thân là vương thượng… sau này ngài ấy sẽ có rất nhiều thị thiếp… nếu không biết khoan dung về điều này… thì ~ híc ~ sẽ có ngày bị ~ ngài ấy thất sủng ~ hô ~” Còn chưa nói xong thì cơ thể của nữ phù thủy đã hoàn toàn nhũn ra trong ngực của Itsuka Ken. Ngủ rồi?
“Đừng ~ Vua là của tôi… tôi đấy ~ [nấc] ~ ô… Hô ~~~~ !”
“…” Ôm trong ngực hai thân thể mềm mại, yêu kiều, quyến rũ, hoàn toàn tùy ý mình định đoạt, Itsuka Ken len lén nuốt nước bọt một cái. Cho dù là người tự tin như cậu cũng thật sự không dám chắc được là ngồi như thế này một chút nữa thì liệu mình có nhịn được mà không ‘xử bắn’ hai mỹ nữ đang ôm trong ngực hay không. Hai người này thật đúng là tự tin ah! Chơi đùa, trò chuyện, uống say, dụ dỗ, rồi… ngủ? Cái này có xem như là đang tự tìm đường chết hay không? Nếu không phải là cậu mà là một thằng đàn ông bình thường thì hậu quả không cần nói cũng biết. Itsuka Ken âm thầm lắc đầu.
Ánh hào quang màu lưu ly chợt lóe lên rồi biến mất, cả ba người chợt biến mất khỏi quán rượu, chỉ còn lại một tấm chi phiếu chợt bay bay và rớt xuống cái bàn mà ba người vừa ngồi, còn chuyện sau đó chủ quán có nhận được tấm chi phiếu đó hay không thì Itsuka Ken chẳng thèm để ý. Với một quỷ vương thì cậu làm vậy đã là rất nhân từ rồi.
Đi vào trong căn phòng nằm trong một hội sở chuyên tiếp đãi khách quý của giới chú thuật mà Zola đã chuẩn bị, Itsuka Ken thông qua ánh đèn minh diệu mà tìm đến phòng ngủ rồi đặt nhẹ hai cô gái xuống. Sau khi cởi sạch đồ của hai cô gái chỉ chừa lại một bộ đồ lót, cậu điều chỉnh lại tư thế cho hai cô gái để họ có thể ngủ thoải mái hơn rồi cũng bắt đầu thay đồ ngủ và bước lên giường.
“Chúc ngủ ngon ~ hai vị nữ sĩ say rượu!” Cười nhẹ và hôn lên trán của hai cô gái một cách dịu dàng, Itsuka Ken tắt đèn rồi nằm xuống ngay giữa mà ôm lấy hai người rồi dần chìm vào giấc ngủ. Đêm đã khuya, sự phồn hoa của đảo Sardegna cũng dần kết thúc, ánh trăng bạc nhô lên cao và rải ánh ngân quang của mình lên khắp hòn đảo xinh đẹp và nên thơ này tạo nên cảm giác tĩnh lặng linh lung và đẹp nhẹ nhàng đến khó tả, tô điểm thêm cho sự yên lặng và đạm bạc của đêm sau một ngày dài náo nhiệt.
『 đã yên tâm chưa, cô bé? 』
『 … ưm, cảm ơn, bà nội… Ah, không đúng! Cảm ơn, Zola nee-chan ~ 』
『 thật là một vị vua dịu dàng! Ngay cả tôi cũng có chút… 』
『 gì cơ? 』
『 không có gì! Ngủ đi! Về sau áp lực của cô sẽ lớn lắm đấy, một vị vua mạnh mẽ và dịu dàng với phái nữ như vậy là mục tiêu thơm ngon của tất cả các cô gái trên thế giới này. Không cẩn thận là sẽ bị cướp mất à! 』
『 không vấn đề gì! Cho dù ngài ấy có thêm bao nhiêu phi tần đi chăng nữa thì địa vị của tôi cũng sẽ không dao động, vì ngài ấy là vua của tôi ~ 』
『 thật sao? Tự tin như thế là tốt! Nếu vậy thì giờ ngủ đi. Chúc ngủ ngon, công chúa Alice! 』
『 chúc ngủ ngon, Zola nee-chan! 』
Kết thúc truyền niệm, hai cô gái an tường và chìm dần vào giấc ngủ, thế nhưng cả nữ phù thủy và hime-miko đều không phát hiện, khóe miệng của vị vua đang nằm giữa hơi kéo lên một đường cong mị lực vô cùng.