“… Ah… thật rãnh rỗi! Thật rảnh rỗi quá ~ ! Thật muốn tới Milan! Thật muốn đi dạo Los Angeles! Thật muốn lại tới đảo Sardegna thêm một lần ~ Chán quá…” Đây là lời rên rỉ thường thấy của ma vương điện hạ suốt hai tuần qua, từ khi bắt đầu bị nhốt trong dinh thự của công chúa điện hạ hơn nửa tháng. Cách thời điểm du lịch đảo Sardegna đã qua hơn một năm, từ khi trở lại nước Anh sau chuyến đi tới đảo Sardinia, Itsuka Ken nhanh chóng ý thức được sai lầm của mình trước đó. Số là không biết nguyên nhân do đâu mà từ khi dùng chân thân của mình đi dạo khắp đảo Sardegna xong thì sau khi trở về, công chúa Alice bắt đầu có sở thích dùng chân thân của mình để đi chơi khắp những nơi mình muốn tới trên toàn thế giới, và kết quả là sau đó Itsuka Ken phải hi sinh thời gian nghỉ mỗi tối của mình để bảo dưỡng cho cơ thể yếu đuối của công chúa Alice.
Lúc ban đầu thì chỉ có vài tiếng, cho tới hiện tại thì hầu như mỗi đêm Itsuka Ken đều phải bỏ qua thời gian ngủ của bản thân để chạy chữa cho cơ thể chỉ cần vận động một chút là sẽ mềm nhũn ra như cọng bún thiu của công chúa Alice. Sau đó, vì để trả thù cho giấc ngủ của mình, ma vương điện hạ quyết định không ngừng giở trò xấu xa mỗi khi chạy chữa cho công chúa để cảnh cáo công chúa không nên đi chơi nhiều như thế nữa. Còn về phương thức trừng phạt thì thật sự ‘nhiều’ lắm, giống như là lỡ tay nè, lỡ tay nè, hoặc là lỡ tay nè… Khục! Khục! Nói đơn giản là vì để tìm chút ‘giải trí’ trong thời gian dài dằng dặc mỗi khi chạy chữa cho công chúa Alice, tay của ma vương đại nhân thường xuyên chạy nới những nơi ‘không nên tới’ khiến cho công chúa điện hạ ngượng tới đỏ chín cả mặt mà chẳng thể làm được gì vì… mệt. Thế nhưng mà đâu lại hoàn đấy, công chúa điện hạ của chúng ta vẫn vui vẻ mà chạy đi chơi khắp nơi để rồi tới cuối ngày lại bị ma vương đại nhân ăn một đống ‘đậu hủ’.
Trở lại chuyện chính, trong suốt một năm qua, Itsuka Ken có thể nói là chưa bao giờ rời xa khỏi công chúa Alice, bởi vì cậu không chỉ phải chạy chữa cho công chúa Alice mỗi đêm mà còn phải nghĩ ra cách để chữa cho cơ thể của công chúa Alice thoát khỏi sự yếu đuối vốn có, thế nhưng vẫn chẳng được gì. Sau khi nghĩ hết tất cả mọi biện pháp, đến cuối cùng thì cậu cũng chỉ còn cách là dùng tiên thuật để chải chuốt các luồng khí trong cơ thể của công chúa Alice và kích thích các huyệt đạo.
Thế nhưng cho dù tới cuối cùng, Alice đã có thể hoạt động như người thường thì Itsuka Ken vẫn không thể giải quyết một cách triệt để hiện tượng cậu đã phát hiện trước đó, đó là cơ thể của công chúa Alice không thể nào giữ được tiên thuật cậu sử dụng quá lâu, dù rằng thời gian kéo dài lúc này đã đạt tới 1 ngày. Cho dù nhờ có tiên thuật mà công chúa Alice có đầy đủ thể lực để hoạt động suốt một ngày, thế nhưng nếu sang ngày hôm sau mà không được Itsuka Ken sử dụng tiên thuật thêm một lần nữa thì tình trạng cơ thể của cô sẽ lại trở về như cũ, cả đi bộ hơn trăm mét cũng sẽ mềm nhũn ra như thường, vận động mạnh thì càng không cần phải nói.
Cho nên công chúa điện hạ được ma vương ban cho tiên thuật và không được ban cho tiên thuật hầu như là 2 khái niệm hoàn toàn khác nhau. Khi được Itsuka Ken sử dụng tiên thuật để hộ thể, sự tinh nghịch và năng động của công chúa Alice có thể nói là hoàn toàn mất khống chế, vì cô chưa bao giờ được tự do tham gia những hoạt động mà mình muốn suốt 16 năm, nên dường như mỗi khi nhận lấy tiên thuật của Itsuka Ken xong, cô muốn đem tất cả những quãng thời gian mà mình đã không thể dùng để chơi đùa chạy nhảy trong quá khứ đều lấy về. Cưỡi ngựa, leo núi, dạo chơi ngoại thành… tất cả mọi thứ đều được Alice thử qua, hơn nữa không chỉ một lần. Cũng nhờ đó mà ánh hào quang của White Princess càng ngày càng lấp lánh, danh tiếng của White Miko-hime cũng dần trở nên tôn quý hiển hách hơn và bắt đầu có xu hướng phóng xạ ra phạm vi toàn thế giới.
Đáng nhắc tới là hiện giờ, ngoại trừ danh hiệu White Hime-miko ra thì Alice lại có một danh xưng mới càng thêm nổi tiếng, đó là—— Đọa Thiên Vương Phi • Bạch Phi (White Concubine), ý chỉ rằng cô là sủng phi của Đọa Thiên Chúa Tể, vị vua được giới chú lực trên toàn thế giới đánh giá là thần bí nhất thế giới, Ken • Istuka. Alice có vẻ rất thích thú khi danh hiệu 『 White Princess 』của mình được ‘lên cấp’ thành 『 White Concubine 』. Trong rất nhiều buổi dạ hội cô tham dự, cô luôn dùng danh hiệu này để gọi mình, thậm chí cô còn tuyên bố rằng đó không phải là mục tiêu cuối của mình khi mà lúc này, cô đang không ngừng nỗ lực để có thể trở thành 『 White Queen 』 của Lord Samele, và điều này khiến Itsuka Ken không biết nói sao cho phải.
Nha! Lạc đề rồi! Nói chung là từ sau khi được tận hưởng niềm vui thú khi được vận động bằng chính cơ thể mình, Alice trở nên thích thú với điều này, dù rằng sau mỗi một ngày, cô đều mệt tới nỗi cả thở cũng sắp không nổi, cả việc tắm rửa và thay đồ đều phải nhờ hết vào các cô hầu gái. Tiện thể nói luôn là Itsuka Ken cũng tự tiến cử mình không ít lần nhưng chẳng có lần nào thành công hết, dù sao công chúa điện hạ của chúng ta vẫn là một cô bé chỉ mới có 17 phương hoa, vẫn còn thẹn thùng và rụt rè lắm.
Cho nên tổng kết lại, suốt một năm qua, Itsuka Ken điện hạ của chúng ta sống rất chi là ‘uất ức’, có thể nói là bị ‘nghẹn’ tới muốn điên luôn rồi. Mặc dù thỉnh thoảng thì cậu vẫn lén lút trốn đi để làm chuyện như là trộm… khụ khụ, nói chung là làm chút chuyện thần bí, thế nhưng mà một tháng cũng chỉ có một lần, thậm chí hai ba tháng cũng chỉ có một lần, làm sao mà thỏa mãn được sinh vật quen ‘ăn thịt’ như Itsuka Ken chứ? Đó là chưa kể tới những quãng thời gian lãng phí chả có gì để làm, ví như khi Alice đi chơi với các quý phu nhân ở ngoại thành hiện giờ, không bao giờ Itsuka Ken đi chung vì cậu đã quá nản với mấy lời nịnh hót quá mức trần trụi chả đâu vào đâu của mấy tay quý tộc. Thế cho nên mỗi khi Alice đi chơi ngoại thành như hiện giờ thì Itsuka Ken chỉ có thể ở nhà mà chẳng biết làm gì, vì nếu Alice trở về mà không thấy cậu thì sẽ lại khóc nháo than vãn đủ kiểu cho xem, mặc dù đôi khi cậu vẫn mặc kệ điều đó mà chạy đi khi không chịu nổi sự nhàm chán.
Nằm trong vườn hoa thơm ngát, Itsuka Ken không ngừng lăn lộn và rên rỉ để bày tỏ sự nhàm chán của mình, cậu thật sự không biết mình có nên bỏ đi để tìm nữ phù thủy đảo Sardegna để ‘uống trà’ hay không, hoặc không thì cũng phải tới Milan để ‘huấn luyện’ tiểu ác ma tóc vàng và tiểu yêu tinh bóc bạc một chút chứ? Bằng không nên làm gì để giải buồn bây giờ? Trong lúc Itsuka Ken còn đang than vãn thì cậu chợt thấy Patricia • Ericson, thuộc hạ và cũng là hầu gái trưởng của Alice, hớt hơ hớt hải mà chạy vào, vẻ mặt tràn đầy hốt hoảng.
“Điện… điện hạ! Không-không tốt!” Gương mặt Ericson tràn đầy bối rối, cô nói không ra hơi mà gọi lớn khi vừa vào tới cửa.
“Chuyện gì xảy ra?”
“Công chúa Alice có chuyện rồi!”
“Cái gì?!” Ngay lập tức, sự cuồng nộ phun ra từ trong đôi mắt của Itsuka Ken, áp lực kinh khủng tỏa ra từ trên người cậu khiến không gian hầu như đông lại. Ericson bị áp lực này đè bẹp trên mặt đất, mặt cô tràn đầy sự hoảng sợ, sự phẫn nộ của ma vương không phải là thứ mà một người thường có thể chịu nổi cho dù chỉ là một cái nhìn.
“Nói cho ta biết, chuyện gì xảy ra!” Giọng nói mang theo quyền uy không thể cưỡng lại, bóng người của Itsuka Ken hiện lên ngay trước mắt của nữ bộc trưởng, kèm theo đó là áp lực khiến toàn thân cô trở nên buốt giá. Mặt cô trắng bệch và nói một cách lắp bắp: “Vâng… công… công chúa đột nhiên… ngất xỉu…”
“Hử? Đột nhiên ngất xỉu? Ở đâu?” Itsuka Ken đem thần niệm của mình rà qua toàn thành phố một lần, và cậu lập tức phát hiện được vị trí của Alice.
“Tại… tại…”
“Được rồi! Ở đâu không quan trọng nữa! Giờ ta đến chỗ của Alice. Nói cho tất cả những phu nhân và tiểu thư đi cùng Alice trong chuyến đi lần này, nếu Alice xảy ra chuyện, họ và toàn bộ gia tộc của bọn họ đều chờ chết đi!” Để lại một câu nói đầy bình thản, Itsuka Ken biến mất trong ánh lưu ly chợt lóe. Mặc dù Itsuka Ken nói rất nhẹ nhàng, thế nhưng Ericson có thể cảm nhận được mùi máu tanh nồng nặc trong đó, điều này khiến gương mặt vốn trắng bệch của cô càng thêm trắng xám, cô thật sự có chút lo lắng rằng máu tươi sẽ nhuộm đỏ toàn bộ London nếu chủ nhân của cô xảy ra chuyện.
… …
Sau khi tìm ra vị trí của Alice, Itsuka Ken lập tức xuất hiện ngay trong phòng bệnh của Alice, trong phòng chỉ có một bà lão, dựa theo chú lực được tinh luyện của bà lão này thì đây đại khái là một nữ phù thủy hoặc miko khá xuất sắc trong lĩnh vực trị liệu. Vừa nhìn thấy Itsuka Ken xuất hiện, Miko già lập tức sợ tới mức nằm rạp xuống trên mặt đất, vì bà biết nếu không cẩn thận thì mình và cả gia tộc của mình có thể sẽ phải xóa sổ vì sự phẫn nộ hiện giờ của đức vua.
“Thưa… thưa đức vua…”
“Được rồi! Lui ra đi! Ngươi đã làm rất tốt rồi. Giờ nói cho ta nghe, chuyện gì đang xảy ra với Alice!” Nhanh chóng bước tới bên cạnh của Alice, nhìn gương mặt hồng phơn phớt đầy khỏe mạnh của cô, Itsuka Ken nhíu mày hỏi.
“Bẩm đức vua, về… về việc tại sao công chúa ngất xỉu, thần hạ đã tiến hành kiểm tra, thế nhưng… không phát hiện gì bất thường… Nếu… nếu phải nói nguyên nhân thì chỉ có thể…”
“Hả?”
“Chỉ có thể là do… thân thể của công chúa…”
“Thân thể? Ngươi đang đùa với ta sao? Alice có thể sử dụng u thể để chia lìa, cho dù thân thể có chuyện gì đi nữa thì vẫn có thể xuất hiện để nói chuyện với ta, sao có thể ngất xỉu như vậy?” Giọng nói chất vấn của Itsuka Ken vang lên, cắt đứt lời giải thích của vị miko già, điều này khiến cho bà lão sợ đến mức run lên như cầy sấy. Bà lắp lắp: “Thỉnh… thỉnh vương thượng minh giám… Lão thân… lão thân không dám nói dối, quả thật là do cơ thể của công chúa điện hạ có chút dị thường… dù rằng thần hạ tìm… tìm không ra nguyên nhân cụ thể, thế nhưng thật sự là như thế.”
“Được! Ta đã biết!” Nhẹ nhàng ôm lấy Alice, Itsuka Ken bực mình mà phẩy tay rồi biến mất khỏi phòng chữa bệnh của lão Miko già. Khi xuất hiện lại thì cậu và cả Alice đều đã trở lại bên trong dinh thự của Alice. Sau khi đưa Alice trở về phòng, Itsuka Ken đặt cô nằm xuống giường và bắt đầu giăng kết giới. Vì lần chữa trị này vô cùng quan trọng nên kết giới cậu tạo ra vững chắc và toàn diện vô cùng, đảm bảo rằng cho dù dị thần hoặc ma vương khác có xuất hiện ở đây cũng không thể làm phiền được cậu trong quá trình chữa trị.
‘Xem ra thật sự phải chấm dứt triệt để chuyện này rồi. Mặc dù bề ngoài thì có vẻ như Alice hoàn toàn không có vấn đề gì, thế nhưng cơ thể của cô ấy nhất định có chuyện. Chẳng lẽ là do mình đã kích thích cơ thể của cô ấy quá nhiều sao? Cũng không đúng, lượng tiên lực mình đưa vào dù không thể lưu lại quá lâu, thế nhưng tuyệt đối đủ để thay thế cho lượng tiêu hao cần có khi chúng còn hiệu lực, vậy rốt cục thì chuyện gì xảy ra?’ Vừa nghĩ, Itsuka Ken vừa cẩn thận mà truyền tiên lực vào trong cơ thể của Alice để dò tìm. Lần này, tiên lực đưa vào tinh tế nhưng chằng chịt tựa như một chiếc lưới không kẽ hở, bao trùm lên tất cả mọi ngóc ngách trong cơ thể của Alice. Từ hệ thống thần kinh và huyệt đạo trong cơ thể, đến cơ bắp, mạch máu, nội tạng, cốt tủy, tiên lực của Itsuka Ken không bỏ qua bất cứ nơi nào, lần này, cậu muốn giải quyết triệt để.