“…… Anh dũng và quả cảm, cương nghị và cứng cỏi! Ngài là kỵ sĩ bất tử, ngài là vị vua vĩnh hằng, ngài là anh hùng cứu thế! Hỡi vị vua của quá khứ và tương lai, xin hãy tỉnh giấc, từ nơi miền đất của yêu tinh, thể hiện lên sự oai hùng của ngài!” Guinevere tiếp tục ngâm nga những câu xướng cuối, trong đôi mắt cô, sự kỳ vọng và hưng phấn đang thiêu đốt hừng hực như một ngọn lửa, cô chờ đợi thời khắc này quá lâu rồi.
Ngay khi lời ngâm xướng của cô kết thúc, một tấm mộ bia được ngưng tụ từ chú lực bỗng vọt lên khỏi mặt nước nơi trung tâm của hồ yêu tinh.
———— Hic. Jacet. Arthurus. Rex. Quondam. Rexque. Futurus ( Nơi an nghỉ của Arthur, vị vua của Quá Khứ và Tương Lai ). Đây là mộ bia mô phỏng tấm bia tại Avalon (lý tưởng hương), nơi ngủ yên của vị vua vĩnh hằng từng bị vợ con và thuộc hạ phản bội. Hắn ngủ say ở đó, chỉ để chờ đến khi luân hồi tái hiện và có người gọi hắn tỉnh dậy từ giấc ngủ say. Đây là vị vua vĩ đại nhất trong truyền thuyết của Anh Quốc, người đã thống lĩnh Kỵ Sĩ Bàn Tròn, người đã cầm ma kiếm Ex-calibur, mang lấy sự kính yêu của nhân dân mà hoàn thành 12 chiến dịch vĩ đại, đem quân xâm lược đuổi ra khỏi lãnh thổ nước Anh thành lập nên một thần thoại không ai so sánh nổi, khiến nhân dân Anh Quốc từ đáy lòng tôn xưng hắn là cứu thế vương giả. Đây là người anh hùng tồn tại trong quá khứ và thức tỉnh tại tương lai! Một kỵ sĩ bất tử, một vị vua vĩnh hằng.
“Hỡi đức vua, hỡi chúa tể, thánh bôi phép thuật là công cụ để ngài trở lại, thanh kiếm của vua là mũi tên chỉ đường! Xin hãy tỉnh dậy, hỡi chủ nhân của tôi! Thần hạ, Guinevere, nô tỳ của ngài, đã vì ngài dọn bằng tất thảy mọi chướng ngại. Xin hãy để cho tôi và kỵ sĩ xuất sắc nhất của ngài, Lancelot khanh, dùng lễ tiết cao cấp nhất để nghênh đón ngài bước chân về trần thế!” Một thanh kiếm gãy han rỉ tự động bay ra từ bên người của Guinevere, là bội kiếm của King Arthur, thế nhưng không phải là ma kiếm Excalibur mà là thanh kiếm trong truyền thuyết đã khiến Arthur trở thành thiên tuyển chân mệnh vương của nước Anh —— Caliburn, Thạch Trung Kiếm (kiếm trong đá).
Mặc dù theo truyền thuyết, bởi vì thạch trung kiếm bị gãy nên King Arthur mới nhận được ma kiếm Excalibur từ trong hồ của yêu tinh, từ đó đặt vững cơ sở khiến cho hắn có thể hoàn thành 12 chiến dịch mà người đời nhận định là ‘không thể nào tin nổi’, thế nhưng, nếu xét về mặt ý nghĩa, thanh kiếm khiến cho Arthur bước chân lên con đường của một vị vua vĩ đại nhất lại chính là thanh kiếm này, thanh kiếm chỉ xuất hiện qua một lần rồi biến mất trong dòng lịch sử, 『 tuyển Vương kiếm 』.
“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!” Trời đất bắt đầu trở nên dập dờn, tất cả cây cối cùng dường như vì nghênh đón một vị vĩ đại quân vương mà ‘phủ phục’ trên mặt đất.
“Đinh ————!!!” Một âm thanh tựa như kim loại vỡ vụn vang lên từ mảnh không gian trên đỉnh của chén thánh. Một vòng xoáy cực lớn lấy chén thánh làm trung tâm, xuất hiện và khuếch tán về bốn phía.
“Ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù ù long!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!” Tiếng nổ đùng đoàng vang rền tựa như sấm nổ vang vọng khắp khu rừng yêu tinh, thần niệm bao la phun ra từ trong trung tâm của vòng xoáy.
“Vua của tôi, xin hãy nghe lời kêu gọi của thần hạ ngài! Xin hãy đến đây đi! Guinevere nguyện vì điều này mà dâng lên tất thảy, cầu xin ngài hiện ra!” Kỳ niệm mãnh liệt đến mức đã vượt qua cả ‘điên cuồng’, khát vọng tưởng chừng như đã thực chất hóa trào ra từ thân thể nhỏ bé của Guinevere và tràn vào trong vòng xoáy, cùng với đó là lượng chú lực đã vượt qua 『 Diệt thần Vương Giả 』 tới hàng trăm lần. Đây là chú lực của ‘thép’ mà Guinevere và Lancelot đã phải bôn ba khắp nơi trên thế giới để thu thập suốt gần một thế kỷ qua, tất cả chỉ vì muốn cho vị vua đó hiển hiện.
Tiếng oanh minh càng lúc càng lớn, toàn bộ không gian của yêu tinh bí cảnh cũng bắt đầu rung chuyển dữ dội như muốn thể hiện rằng vị vua vĩ đại kia đã sắp hoàn toàn thức tỉnh và trở về với thế giới này.
“Bằng máu huyết của Guinevere, lấy kiếm của ngài dẫn đường, xin tỉnh lại đi, chủ nhân!!!!!” Đoạn kiếm Caliburn, sau khi nhiễm phải máu tươi của thánh tổ Guinevere, máu tươi của đại địa mẫu thần, lập tức hóa thành một luồng hào quang và lao về phái vòng xoáy khổng lồ ở trên đỉnh của chén thánh rồi biến mất. Chú lực chảy vào càng lúc càng nhanh, vua đã sắp phủ xuống. Thế nhưng trong nháy mắt này, một tia chớp bỗng nhiên hiện lên ở phía xa và bất chợt lao tới về phía chén thánh với tốc độ nhanh tưởng chừng như không gì sánh kịp.
Tốc độ nhanh không tưởng nổi, thế nhưng vẫn còn một người nhanh hơn. Dường như đã chuẩn bị trước, ngay khi Alec xuất hiện và bay về phía chén thánh, thuần bạch kỵ sĩ cũng cưỡi con ngựa trắng của mình và lao ra từ trong hư không.
『 đừng hòng phá hoại nghi thức, Hoàng Tử Đen Alexander • Gascoyne! 』 Cây thương màu bạc của bạch kỵ sĩ tựa như hóa thành một luồng long quyển màu bạc trắng, bắn thắng về phía Alec. Chỉ với một thương, kỵ sĩ của hồ đã khiến cho người đang di chuyển với tốc độ của sấm chớp như Alec phải khựng lại.
“Chó chết! Vậy mà cũng bị bắt kịp sao?” Alec chửi nhỏ một tiếng, anh buộc phải khựng thế đi của mình lại và chuyển hướng xông về phía Guinevere thay vì thánh bôi.
『 vô ích! Trước mặt võ kỹ của ta, ngươi không thể nào chạy thoát trước khi hạ được ta đâu! 』 Tiếng nói vừa dứt, mũi thương của Lancelot tựa như xúc địa thành thốn mà xuất hiện ngay trước mắt Hoàng Tử Đen.
“Phiền toái!” Không kịp né tránh, Alec chỉ có thể hóa thành từng hạt ánh sáng và phát tán ra xung quanh để trốn tránh mũi thương, điều này cũng đồng nghĩa là đợt tập kích lần này của anh đã thất bại.
“Thật không ngờ rằng ngài thật sự có thể tìm đến đây, Alexander đại nhân!”
“Hừ! Đưa thánh bôi cho ta, sau đó, ta sẽ lập tức rời đi, không can thiệp vào chuyện của ngươi.” Nhìn chằm chằm vào bạch kỵ sĩ và Thánh Tổ Vương, Alec hiện lại hình người dưới bộ dạng của sấm sét rồi cất tiếng.
“Ngài nghĩ Guinevere sẽ tin những lời này của ngài sao? Hơn thế nữa, nghi thức kêu gọi đã sắp hoàn thành rồi. Tận Thế Vương, chủ nhân của Guinevere đã sắp thức tỉnh. Cho nên Guinevere khuyên ngài hãy mau chạy sớm đi, nếu không sau khi chủ nhân của tôi giáng lâm thế giới này, ngài muốn chạy cũng chạy không được! Ngài ấy sẽ không bỏ qua cho ngài đâu.” Không chút lo sợ hay bối rối, Thánh Tổ Vương Guinevere nở một nụ cười điềm mỹ và tự tin mà lên tiếng uy hiếp Hoàng Tử Đen.
“Strongest of Steel? Ha ha ha… Nếu như đó thật sự là Strongest of Steel thì không cần tới phiên cô nói, ta đã tự giác co giò bỏ chạy từ lâu. Thế nhưng ai nói với cô King Arthur là Strongest of Steel? Nữ nhân ngu xuẩn, ngươi chỉ là một con nha đầu ngây thơ ngớ ngẩn bị kẻ nào đó lừa mà chẳng biết, còn vênh vang đắc ý cho tới giờ! Thật đúng là một thằng hề ngu ngốc!” Nở một nụ cười trào phúng đầy ác ý, Alec không ngần ngại mà nói ra sự thật mình nhận được từ Itsuka Ken, anh thật sự muốn thấy vẻ mặt tan vỡ và điên loạn của Guinevere khi biết được sự thật này. Mặc dù Alec cũng biết là vĩnh viễn không thể đánh thức được một người muốn giả bộ ngủ, thế nhưng cho dù làm vậy cũng không lỗ, tội gì không làm?
Quả nhiên, Guinevere không hề dao động mà chỉ nở một nụ cười điềm mỹ mà nói với Alec: “Ngài thật đúng là một người xấu xa nha, Alexander đại nhân! Tới lúc này rồi mà vẫn muốn trêu chọc Guinevere sao? Thế nhưng dù ngài có nói như thế nào đi nữa, Guinevere cũng sẽ không tin tưởng ngài. Vị vua bất tử của quá khứ và tương lai, ngài ấy chính là chủ nhân của Guinevere, là King of The End. Chuyện đó tuyệt đối sẽ không sai lầm!”
“Quả nhiên, những thằng hề ngu muội chẳng bao giờ tin được lời người khác nếu mâu thuẫn với ảo tưởng của mình. Ta đã chẳng còn gì muốn nói với kẻ rác rưởi như cô. Mặc dù rất muốn nhìn thấy vẻ mặt bị chơi hỏng của cô khi nhìn thấy cái chân lý rẻ tiền của cô chỉ là ảo tưởng, thế nhưng ta không có thời gian rồi. Nếu không làm được gì đó thì ả người hầu của cái tên cho ta đi nhờ xe tới đây sẽ coi thường ta mất.”
『 quả nhiên, vị kia cũng tới rồi sao? 』 bạch kỵ sĩ nghe vậy thì lẩm bẩm. Dưới lớp mũ sắt, gương mặt của hắn trở nên nghiêm túc dị thường, chỉ là lúc này, Alec nở một nụ cười đắc ý: “Dám cho ta nhiều thời gian để chuẩn bị tới như thế, để ta xem lý do mà các ngươi tự tin tới như vậy là gì. Mặc dù đã chuẩn bị từ trước, thế nhưng giờ thì vừa vặn. 【Hãy nghe lấy tôi, con gái của màn đêm vô tận, con gái của trái đất và bóng tối. Lấy ác quỷ chiến đấu cùng ác quỷ, đem cái ác trả lại cho cái ác, dùng máu tươi hiến tế cho máu tươi, lấy một răng đổi lấy một răng, từ đó bắt đầu sự trả thù. Lấy dòng máu…”
『 không được! Cháu yêu của ta, mau hoàn tất việc kêu gọi! 』 Nói xong, Bạch Kỵ Sĩ lập tức lao về phía Alec.
“…của người mẹ bị giết chết, cái chết bi thảm phủ nhận tất cả những cố gắng của lòng hiếu thảo trong tương lai. Megaera ma quỷ, Tisiphone báo thù, Alecto gay gắt không ngừng, mau lấy lại lời nguyền và thi hành sự trả thù đi!!” Ba nữ yêu có hình thù dữ tợn bay ra từ sau lưng của Alec, mục tiêu của các nàng là Lancelot và Guinevere, về phần Alec thì lại một lần nữa hóa thành lôi quang và lao về phía chén thánh.
“———— hỡi thánh bôi, hãy mở ra cánh cửa dẫn đến thế giới này! Vĩnh Hằng Vương Arthur, xin hãy giáng lâm!!!!”
“Rầm rầm rầm ——————!!!!!!!!!!!!!!!!!!!” Chén thánh bị Alec đánh trúng, nguồn chú lực khổng lồ đang tuôn chảy bị cắt đứt đột ngột tạo thành một vụ nổ lớn. Nghi thức bị ngăn cản rồi sao? Không! Không hề! Bởi vì ngay khi chú lực bị cắt đứt, một bóng người màu đen đột nhiên xuất hiện từ trong vòng xoáy không gian, dùng tư thái tuyệt đối để hàng lâm đại địa.