Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 62 : hơi thở của kẻ thù trời sinh.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong ranh giới của Tịnh Niết, hai vầng mặt trời tỏa ra ánh sáng màu ngọc lưu ly xanh biếc đang phóng ra những ngọn lửa thiêu cháy mặt đất.

“Ách ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah ah!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!” Trong quả cầu lửa như một đóa sen hồng đang bị đè ép một cách kịch liệt, tiếng kêu rên thảm thiết vang lên thấu triệt không gian.

Nếu như nói ra chân tướng thì có lẽ sẽ chẳng có ai tin tưởng, vì đây là tiếng rên rỉ của những vị thần cấp cao. Một trong hai là quân thần bất bại của xứ Ba Tư —— Verethragna, và một cái khác là thần vương được dân tộc đã từng chinh phục Địa Trung Hải sùng bái và tôn thờ —— Melqart.

Một có nguồn gốc là kẻ bảo vệ và phụng sự cho chủ thần ánh sáng trong truyền thuyết của giáo phái Zoroaster ( Bái Hỏa Giáo ), một lại là thần vương được thoát thai từ vua của các loài ma quỷ Bael trong kinh thánh. Một thiện một ác, thế nhưng cả hai đều là những vị thần cổ xưa và hùng mạnh nhất trong hệ thống thần thoại cổ đại của riêng từng người. Chỉ là bây giờ, hai vị thần hùng mạnh này lại đang phải kêu rên thảm thiết trong sự thiêu đốt của ngọn lửa. Ý thức, tinh thần, linh hồn… đang bị đốt cháy, còn thân thể vật chất thì đã sớm bị thiêu thành tro.

Vốn dĩ với thân thể đã hóa tro tàn như thế, cả hai vị thần đều đã phải trở về với thần thoại, thế nhưng dưới ngọn lửa màu ngọc lưu ly, phần không thuộc về vật chất của cả hai đều bị nhốt lại không thể thoát ly mặc dù thân thể đã bị tiêu hủy.

Chỉ là, rốt cục là ai mà lại có thể nhốt lại cả những vị thần hùng mạnh như thế? Câu trả lời thật dễ đoán! Đưa ánh mắt về một nơi khác ở trên không của ranh giới Tịnh Niết, một thiếu niên đang đứng giữa không trung và nhìn về phía hai quả cầu lửa kia. Mái tóc tán toái màu tím bạc, đôi tròng mắt màu hổ phách, dung mạo bất phàm, thiếu niên chính là chủ nhân của nơi này, người đã lập chí trở thành ma đế, cũng là người đã khiến song thần trở nên như thế. Đọa Thiên Chúa Tể chính là thân phận hiện tại của thiếu niên.

“Vẫn còn chưa xong? Hừ! Ta còn không tin, chẳng lẽ các ngươi có thể giở trò với tất cả các Heretic God ở đây sao? Cho dù có, ta cũng không tin là mình không làm gì nổi nó.” Nhìn về hai quả cầu lửa và lẩm bẩm một câu, vị vua trẻ có tên là Itsuka Ken bắt đầu hạ quyết tâm và dùng ánh mắt nguy hiểm để nhìn hai mặt trời xanh đỏ xen kẽ trước mặt.

Trước đó, ở thế giới bên ngoài của Ranh Giới Tịnh Niết, nhờ có sự trợ giúp âm thầm của Itsuka Ken, cả Kusanagi Godou và Erica cũng đều đã thành công hoàn thành thí thần vĩ nghiệp và cướp lấy một phần quyền năng đã được vật chất hóa mà trở thành hai campione mới của thế giới. Trong tình huống bình thường, nếu như Heretic God bị nhân loại tiêu diệt và cướp lấy quyền năng xong thì tất cả những phần không thuộc về thế giới vật chất của Heretic đo cũng đều sẽ phải chịu sự bài xích mà trở về thế giới thần thoại để chờ đợi lần tỉnh giấc tiếp theo. Thế nhưng lúc này, bởi vì Itsuka Ken ra tay giam cầm, cả hai vị thần đều đã bị nhốt lại trong Ranh Giới của Tịnh Niết, hơn nữa còn đang phải hứng chịu cảm giác thống khổ tột độ khi linh hồn bị nhen lửa.

Mục đích Itsuka Ken làm vậy không phải là vì cậu có sở thích biến thái gì, cậu làm vậy cũng chỉ đơn thuần là vì muốn ép cho phong ấn được đặt trong linh hồn của hai người phải tự động thò đầu ra. Đã hai lần bị thiệt thòi, Itsuka Ken sẽ không ngu ngốc mà tùy tiện tiếp xúc với phong ấn thêm một lần nữa, cậu không thích cảm giác bị gài bẫy vì những thứ không thể lường trước, hai lần đã là quá đủ rồi.

Lần đầu tiên ở đảo Crete, nguyền rủa kích hoạt khiến cho bò thần Minos mất đi lý trí mà tự bạo. Lần thứ hai ở yêu tinh cảnh, nguyền rủa biến mất khiến cho cơ quan bị phát động, phong ấn lại một lần nữa nổ tung khiến cho linh hồn của King Arthur cũng tiêu vong, còn cậu bị thương nặng. Giờ, với hai vị thần hùng mạnh như vậy, Itsuka Ken thật sự không biết được rằng phong ấn và nguyền rủa được đặt ở trong linh hồn của cả hai người có trò gian trá gì. Đã bị gài bẫy đến hai lần vì sự chủ quan, Itsuka Ken cảm thấy rằng trước khi mình có năng lực hay phương pháp nào đó hiệu quả hơn để đối phó với tình huống này thì cẩn thận vẫn là trên hết.

Việc thiêu đốt vẫn đang tiếp tục. Linh hồn của cả hai Heretic God liên tục rung lên trong ngọn lửa, tiếng kêu rên thảm thiết kéo dài qua hàng giờ khiến cho toàn bộ đất trời bên trong Ranh Giới Tịnh Niết đều chao đảo.

Từng phút từng giây trôi qua, rốt cục, không biết đến lúc nào, bỗng nhiên mặt trời màu đỏ được đặt ở bên trái bỗng nhiên sáng lên và phát ra những tia chớp chói lòa.

“Khốn kiếp!” Cảm nhận được sự nguy hiểm, Itsuka Ken thở dài và lầu bầu một tiếng rồi lập tức rút khỏi ranh giới của Tịnh Niết, cậu biết là xem ra lần này lại phải thất bại nữa rồi.

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm ——————!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

Trong tiếng nổ kinh thiên động địa, ranh giới màu ngọc lưu ly xanh biếc của Itsuka Ken rung mạnh liên hồi và trở nên nát bấy, nó đã không thể chịu nổi sự xung kích sinh ra từ vụ nổ.

“—— chết tiệt! Cả ranh giới cũng nát bấy, vậy tức là sức mạnh được ẩn chứa trong đó còn lớn hơn cả sức mạnh hiện giờ của ta sao?” Nhíu chặt lông mày, Itsuka Ken nhịn không được mà chửi nhỏ một tiếng, sau đó, đôi mắt của cậu lại nhìn chằm chặp vào mặt trời màu đỏ còn dư lại vẫn đang trôi nổi ở trên mặt biển đằng xa.

Cũng may là sau khi ranh giới bị vụ nổ xé tan, uy lực của vụ nổ đã bị giảm bớt một cách đáng kể, nếu không thì thật không biết được hậu quả sinh ra có thể nghiêm trọng đến mức nào. Thế nhưng dù uy lực đã bị triệt tiêu rất nhiều, thế nhưng dư uy của vụ nổ vẫn để lại hậu quả rất lớn, hầu như toàn bộ bờ biển của Địa Trung Hải đều phải hứng chịu lấy một đợt biển gầm khá dữ dội, nếu như không được xử lý thì nó sẽ tạo ra hậu quả rất thảm khốc đối với nhân loại bình thường.

Đương nhiên, đó chỉ là nếu như Itsuka Ken không có mặt ở đây! Những thiên tai như thế này mặc dù trông khủng bố, thế nhưng đối với Itsuka Ken thì chẳng có ý nghĩa gì cả. Mặc dù Itsuka Ken cũng tự nhận rằng mình không phải người tốt, thế nhưng nếu như tiện tay mà có thể cứu được người khác thì cậu cũng chẳng ngại ngần gì, nhất là khi nguyên nhân tạo ra còn có phần của mình, nên cậu giơ tay và vuốt phẳng lại sự rung động của không gian và sóng biển xung quanh mình.

Sau khi dọn dẹp xong hậu quả của vụ nổ, Itsuka Ken mới bắt đầu đưa mắt nhìn về phía quả cầu lửa ở xa xa. Vụ nổ vừa rồi đến từ quả cầu lửa đang vây nhốt thần vương Melqart của biển Địa Trung Hải, theo những gì Itsuka Ken suy đoán thì những chuyện xảy ra hẳn cũng tương tự với chuyện đã xảy ra với bò thần Minos của đảo Crete. Vị thần vương cổ xưa của biển Địa Trung Hải này có lẽ đã bị ngọn lửa của Itsuka Ken tác động đến phong ấn trong đầu dẫn đến mất lý trí nên mới tự bạo.

Đương nhiên, thứ còn lưu lại cũng đã được Itsuka Ken nhanh tay mà thu vào trong Gift Card, chỉ là đó là thứ gì thì cậu không để ý vì hiện giờ thì cậu không có thời gian để tâm vào những chuyện li ti. Đôi mắt cậu nhìn chằm chặp về phía quả cầu lửa của Bất Bại Quân Thần vẫn còn đang thiêu đốt trên không trung, nó cũng đã bắt đầu chớp lóe. Có lẽ vì bị tác động bởi vụ nổ khi nãy nên nó cũng bắt đầu bạo động rồi.

Ranh giới màu ngọc lưu ly xanh biếc lại một lần nữa bao trùm lấy toàn bộ không gian. Lúc này, Itsuka Ken đột nhiên cảm thấy là việc lúc trước mình đã không để cho ranh giới và thần cách kết nối với nhau thật đúng là một hành động quá thông minh, quá sáng suốt và quá có tính dự kiến, bằng không thì chỉ dựa theo việc ranh giới bị nổ tung vì sự tự bạo của thần vương khi nãy cũng đã có thể khiến cho cậu đem gần nửa cái mạng bán cho tử thần.

“Phiền toái! Nếu đặt giả thuyết là nếu như dị thần nào cũng đã bị giở trò bằng cách phong ấn đi kèm với nguyền rủa, vậy thì mai mốt mình phải làm sao nếu gặp phải xà loli bây giờ? Chẳng lẽ lại phải giống như hồi gặp Alter mà nằm thêm vài năm sao? Hơn nữa Athena với King Arthur khác nhau quá lớn nha, một người chỉ là vua của England, trong khi người còn lại nếu khôi phục toàn thịnh hoàn toàn có để đánh tay đôi với chủ thần tối cao hiện tại của thần hệ Hy Lạp là Zeus, ngoài ra còn có thể đối chém với Al-chan, coi như là đã bị phong ấn thì đó cũng là bản lĩnh không tầm thường. Phải làm sao bây giờ?”

Nghĩ tới đây, Itsuka Ken cảm thấy thật đau đầu. Al-chan vì muốn nhờ mình giải quyết việc này thay cô ta nên mới đưa mình tới đây, nếu mà mình buông tha hoặc làm không xong thì phỏng chừng cái con loli stundere đã nhập vào trong người của mình đó có thể quất cho mình một trận bán sống bán chết, thậm chí là trực tiếp cắt đứt cổ cũng nên. Dù sao bản thể của Al-chan cũng là một tồn tại đã từng một mình mà dám chơi tay bo với toàn bộ chư thiên thần phật của ba ngàn đại thiên thế giới, cho dù đã bị phong ấn tới gần 2 lần thì cũng không phải là một tồn tại mà mình có thể đối kháng được. Nếu như mà chọc giận cô ta thì phỏng chừng là kết quả của mình sẽ còn thảm hơn cả cái chữ ‘thảm’.

Cho nên, Athena là nhất định phải tìm, hơn nữa bất luận thế nào đi nữa, dù liều mạng thì cũng phải khống chế được cô ta. Hơn nữa Itsuka Ken thực không nỡ bỏ qua cho xà loli vừa moe lại vừa có thể biến hình này.

Hiện giờ chưa tìm được cách, Itsuka Ken chỉ có thể tạm thời trì hoãn trước một chút đã. Nói chung thì cứ đến đâu hay đến đó thôi, còn không biết được là trong quá trình làm việc đó còn có thể xảy ra điều gì hay không nữa. Mặc dù làm việc mà không có chuẩn bị cùng với phó mặc hết tất cả cho vận may không phải là tính cách của Ituka Ken, chỉ là hiện giờ cậu còn chưa tìm được cách nên cũng đành chịu. Nhưng mà nói thật lòng thì cậu không phải là hoàn toàn bó tay, vì dù sao thì cậu vẫn luôn có con át chủ bài cuối cùng là đại thần ‘virus’. Tuy cậu không thích khiến cho bản thần ỷ lại quá nhiều vào điều này khiến cho mình không còn chí tiến thủ, thế nhưng không thể phủ nhận là vào những lúc nguy cấp nhất thì ông già đó luôn là chỗ dựa đáng tin cho Itsuka Ken khiến cậu bớt đi quá nhiều nỗi lo về sau khi làm việc.

Thế nhưng mà nếu nói tới ‘Virus’ đại thần thì cũng phải nhắc đến túc địch trời sinh của ông ta —— Thanh Trừng Giả. Cũng đã lâu rồi không đề cập tới cái tên này, nếu như không phải là ‘Virus’ đại thần nhắc nhở thì Itsuka Ken cũng đã sắp quên luôn. Nguyên nhân mà ‘Virus’ đại thần nhắc cậu về điều này là vì khi đánh vỡ bức tường thứ nguyên để kéo Alter từ thế giới Type-moon qua Campione qua đây cho cậu, tung tích của ông và cậu đã bại lộ trước mắt chủ thần, quả trứng thúi đó tuyệt đối sẽ nhanh chóng mà sai người tới để trừ khử cậu và virus.

“Cái thế giới này thật đúng là không yên ổn! Cứ ngỡ là một chuyến đi nghỉ phép dài hạn và kiếm thêm điểm năng lượng thu nhập thì lại vướng vào trong đống rắc rối của mấy tên tối cổ ma vương như thế này, hiện giờ còn thêm cả Thanh Trừng Giả nữa. Thế quái nào mà ở nơi này mình còn gặp nhiều nguy hiểm hơn cả khi còn ở thế giới Khu Vườn Nhỏ nữa? Không phải là ở đó mới là nơi thần ma hoành hành sao? Hay chẵng lẽ hiện giờ mình đang đi ngược chiều với vận mệnh cho nên mới thảm tới như vậy? Đại thế không thể đổi ah!”

“Hazz…” Thở dài một hơi, Itsuka Ken vuốt vuốt trán. Đúng lúc này, quả cầu lửa ở phía xa đột nhiên phát sáng một hơi thật chói mắt và sau đó co lại vào bên trong. Chỉ trong chớp mắt, ánh hào quang đã biến mất và lộ ra một bóng người với ánh sáng thần thánh màu vàng.

“Ta, cảm nhận được mùi vị của túc địch trời sinh ————”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio