“Đây… đây chính là… vũ khí của thần vương cổ xưa Melqart?” Erica hơi lắp bắp. Nhìn thanh kiếm kỵ sĩ vàng óng đang hiện ra trong tay, trên mặt của Erica toát ra sự kinh hỉ và xúc động khó nói nên lời.
Thân kiếm dài và mảnh, trông tương tự như thanh Cuore di Leone đã bị phá hủy trước đó của Erica, hoặc nên nói là giống như đúc, chỉ khác là chất liệu của hai bên có bản chất hoàn toàn khác xa nhau về cấp độ. Lúc này, thanh kiếm mà Erica đang cầm chỉ là một thực thể mang tính khái niệm, nó được tạo ra từ Gift Aymur mà cô đã dung hợp trước đó, Gift được tạo thành từ thần khí của thần vương trong truyền thuyết của người Phoenician.
Sau khi được Itsuka Ken giải thích một lần, Erica, giống như công chúa Alice khi đó, bằng vào sự thông tuệ của mình, ngay lập tức đã hiểu rõ được sự khác nhau giữa Gift và quyền năng. Chỉ là, khác với công chúa Alice, Erica không cảm thấy có chút lo sợ nào trong việc được nhận một thứ như Gift từ tay nhà vua. Dù sao thì toàn bộ mọi thứ của cô cũng đều đã thuộc về vua rồi, từ tâm linh đến thân thể, vua có cho cô nhiều thêm nữa thì cũng vẫn là của ngài ấy mà thôi, không có gì khác biệt.
Nhìn thanh kiếm trong tay, Erica cảm thấy khá vui vẻ, bởi vì theo như những gì cô lý giải về Gift Aymur mà mình vừa nhận được thì đây là một thanh binh khí mang theo đặc tính ‘tất trúng’. Nếu như cô sử dụng quyền năng hay chú thuật của mình thông qua thanh kiếm này, cho dù cô có vung vẩy một cách lung tung về phía kẻ thù thì nó vẫn sẽ truy theo đối thủ mãi cho tới khi đánh trúng mới thôi. Lúc đó thì mỗi một chiêu thức mà cô đánh ra sẽ tựa như là bị động được ‘phụ ma’ thêm ngôn linh Calvary, cũng tức là một trong các chung cực áo nghĩa của Copper-Black Cross —— True Longinus, tự động đánh về đối thủ mà không cần cô phải dốc tâm tính toán.
Hơn nữa đặc điểm trên cũng chỉ mới là đặc điểm rõ rệt nhất và cũng là cơ bản nhất của võ cụ Aymur này mà thôi, nó vẫn còn rất nhiều đặc tính tiện lợi khác mà cô chưa tìm hiểu hết, ví dụ như là biến hóa hình thái theo ý muốn (khái niệm võ trang), hoặc là tăng phúc cho năng lực tấn công của cô… Tất cả những năng lực đó đều là những năng lực rất hữu dụng, nhất là năng lực biến hóa hình thái. Thân là một kỵ sĩ, binh khí thích hợp nhất với Erica khẳng định phải là một thanh kiếm kỵ sĩ, giờ có thể nhận được một thanh binh khí mạnh nhưng lại có thể biến hóa hình thái thế này, cô căn bản không cần phải mất thời gian để sửa đổi lại thói quen khi chiến đấu của bản thân cho phù hợp với vũ khí mới, đây quả thật là một sự ban ân đối với cô.
“Không tệ lắm, đúng không?”
“Vâng! Thứ vũ khí như thế này quả thật là không còn gì có thể thích hợp với Erica này hơn được nữa. Em thề sẽ sử dụng nó để thủ hộ bên cạnh của ngài, vua của em!”
Ngoài ý muốn mà được nhận lại vũ khí quen thuộc của mình, không, hẳn phải nói là nhận được một vũ khí phù hợp với mình hơn nữa, Erica cảm thấy sự tự tin đến cao ngạo của bản thân bắt đầu trở về rồi, thế nên ánh quang huy vốn chói lòa tỏa ra từ trên người cô lại một lần nữa trở nên càng thêm mê người nhưng cũng càng thêm chói mắt.
“Ta thật không hiểu được mi dựa vào cái gì để mà đắc ý như thế, khi mà khảo nghiệm của mi vẫn còn chưa xong? Cho dù master đã chấp nhận ngươi, thế nhưng lúc này mi vẫn còn chưa đủ tư cách để khiến ta thừa nhận.” Đúng lúc này, nữ vương tóc bạc với đôi mắt không minh lại bước vào phòng và cất tiếng nói lạnh lùng ngắt ngang sự vui sướng mà Erica đang có.
“Không thừa nhận? Thế nhưng chúa tể mà ta thờ phụng là vua của ta, ngài có quyền gì để ngăn cản? Hay ngài cho rằng mình có năng lực để thay thế cho ý muốn của bệ hạ, Alter đại nhân ~ ?”
Thành công trở thành Campione, sự tự tin của Erica không thể nghi ngờ là đã trở nên bành trướng hơn bao giờ hết. Mặc dù lúc này, cô vẫn luôn giữ sự kiêng dè cao độ của mình đối với thực lực của nữ vương tóc bạc, thế nhưng tối thiểu thì cô cho rằng mình đã không cần phải sợ nữa. Tối thiểu thì lúc này đây, cô cho rằng dù quyền lợi ưu tiên giữa hai bên vẫn còn có sự khác biệt khá lớn, thế nhưng cả cô và nữ vương tóc bạc thực tế cũng đều chỉ đứng trên cùng một hàng ngang mà thôi, có lẽ cô vẫn còn phải nhận khá nhiều kềm chế khi đứng trước Alter, thế nhưng cô tuyệt đối không có gì phải sợ.
Trên thực tế thì Erica đoán không sai, mặc dù Erica xưa nay vẫn luôn rất tự tin, tự tin đến ngạo mạn, thế nhưng cô chưa bao giờ là người ngu ngốc. Khác với Alter, dù rằng vẫn rất có tiềm chất của nữ vương, thế nhưng đối với người mình tín phụng là Itsuka Ken, cô chưa bao giờ thiếu khuyết sự kính cẩn, quan tâm, thương yêu cùng với thần phục. Vì thế dù biểu hiện bên ngoài của cô có tinh nghịch và thích điều hí vua của cô thế nào đi nữa, trong lòng cô vẫn luôn giữ tâm thái của ‘kẻ nằm dưới chân của chủ nhân’, cô chưa bao giờ quên mất thứ gì mới là cốt lõi nhất: Thánh Tâm Chí Thượng.
Cũng vì biết rằng ‘Thánh Tâm Chí Thượng’, thế nên cô vẫn luôn biết rằng vua của cô dù rất cưng chiều cô, thậm chí là tất cả những cô gái xung quanh mà ngài ấy xem trọng, thế nhưng, có một sự thật chưa bao giờ thay đổi, đó là vua của cô mới là người chủ đạo trong tất cả mọi hành động. Ngài ấy luôn hành động những điều mà ngài ấy muốn hành động, vì những lý do chính ngài ấy đặt ra. Nếu vua của cô mà làm một việc gì không giống với ý mình, thì đó cũng chỉ là vì ngài ấy muốn che giấu cho một hành động lớn hơn nữa mà thôi. Không ai có thể thay thế được ý muốn mà vua của cô đặt ra, xưa nay luôn vậy.
Vì thế lúc này, Erica cảm thấy rằng chẳng có lý do gì để mình phải rụt rè nữa, cùng lắm thì để cho vua của cô xử lý là được. Làm nũng là đặc quyền của thiếu nữ, không phải sao?
“Đã có thực lực thì bắt đầu trở nên ngạo mạn rồi sao? Tốt! Không thừa nhận mi quả nhiên là chính xác!” Đôi mắt không linh màu hổ phách bắn ra những tia lạnh lẽo sau khi nghe được những lời của Erica, ngữ khí cũng trở nên lạnh lùng.
Rất hiển nhiên, đối với những lời vừa rồi của Erica, nữ vương đại nhân đã bắt đầu cảm thấy bất mãn, và trong mắt của Itsuka Ken, xem ra Erica thật sự muốn bi kịch rồi, nhưng còn tốt là Alter là một người biết chừng mực, bằng không chút nữa cậu lại phải xin xỏ thay cho cô gái nhỏ này. Thật đúng là… Chọc ai không chọc mà lại đi chọc Alter chứ? Itsuka Ken cảm thấy buồn cười.
Dĩ nhiên, mặc dù cậu sẽ không để cho Alter làm gì quá đáng, mà cậu cũng không cho rằng Alter sẽ làm gì quá đáng, thế nhưng cậu sẽ không can thiệp vào hành động lần này của Alter. Giống như Alter hiểu ý cậu, cậu cũng hiểu ý của Alter, nữ vương đại nhân mặc dù trông rất lạnh lùng, thế nhưng sự quan tâm của cô chưa bao giờ thiếu khuyết đối với những người thân cận, chỉ là cách thể hiện không giống những người bình thường khác mà thôi.
Lần này cũng vậy, tựa như lần trước khi kích thích Erica ngay từ lần gặp mặt đầu tiên, lần này Alter làm vậy hẳn cũng chỉ vì muốn cho Erica biết được vị trí và năng lực thật sự của cô là như thế nào. Đây không chỉ đơn thuần là vì muốn cho Erica nhận rõ vị trí cụ thể của mình là ở đâu khi ở bên cạnh Itsuka Ken, Alter còn muốn cảnh báo cho Erica biết rằng cô không thể chìm đắm trong sức mạnh mà cô mới có, và cô cũng không có tư cách để chìm đắm trong sức mạnh. Đây là chuyện rất quan trọng, vì thế cho dù Alter không hành động, Itsuka Ken cũng sẽ phải nhắc nhở cho Erica, thế nhưng hiện tại nếu Alter có thể làm thay thì quá tốt rồi, nữ vương đại nhân có thể làm việc này tốt hơn Itsuka Ken nhiều lắm.
“Nếu vậy, đánh đi! Cho ngươi một cơ hội, nếu như mi có thể cản được ba chiêu của ta, ta thừa nhận vị trí của mi bên cạnh master. Còn nếu không thể, vậy thì chết!!!” Không chút lưu tình nào, ma kiếm Excalibur Morgan lập tức hiện ra và kề sát bên cổ của Erica. Cảm nhận được sự lạnh lẽo của lưỡi kiếm đang kề sát trên cái cổ non mềm của bản thân, máu trong người của Erica dường như cũng muốn đông lại
Chỉ là ngay sau đó, Erica ngẩn người vì câu nói vừa rồi của Alter.
“Cái… cái gì? Ba chiêu? Cô đang nói rằng tôi cần ngăn cản ba chiêu của cô?”
Cà lăm và xác nhận lại, Erica thật sự cảm thấy không thể nào tin nổi. Yêu cầu hợp cách mà chỉ cần có 3 chiêu? Là cô quá yếu hay thế giới này biến đổi quá nhanh rồi? Bây giờ cô đã là một campione, còn được nhận lấy Ân Tứ từ bệ hạ, vậy mà Alter lại tự đại đến mức bảo cô chỉ cần cản lại ba chiêu là đủ? Dùng ba chiêu để giết chết một Diệt Thần Vương Giả? Coi như là cô chỉ là một tân vương, năng lực chưa khai thác được nhiều thì hẳn cũng không nên yếu tới như vậy chứ? Hiện giờ thực lực của cô mạnh hơn trước ít nhất là tới 10 lần đó.
Cô tuyệt đối sẽ không cho rằng Alter đang nói ngoa. Đối với nữ vương tóc bạc lạnh lùng này, chỉ với một cái nhìn đầu tiên thì bất cứ ai cũng có thể khẳng định được là hai chữ ‘nói ngoa’ chẳng bao giờ có thể có bất cứ liên quan gì đến nữ vương tóc bạc này hết. Vậy tại sao…
“Không dám thì cút ngay! Vĩnh viễn đừng bao giờ xuất hiện trước mắt master một lần nữa!”
Giọng nói giống như là với thứ phế phẩm bỏ đi nào đó của Alter khiến Erica cảm thấy là mình đang bị xúc phạm rất nghiêm trọng. Lòng tự trọng của cô khiến cho cô không thể nào kìm được ngọn lửa của sự tức giận đang bốc lên trong người. Mặc dù cô ta có trở thành thiếp thân kỵ sĩ của bệ hạ sớm hơn cô đến mức nào thì cái cách ăn nói này cũng quá cuồng vọng với tự đại đi chứ? Mặc dù tự nhận mình là một người rất thong dong và ưu nhã, sự thật thì cô đúng là một người có biểu hiện thong dong và ưu nhã, thế nhưng bị những lời khiêu khích cứ lặp đi lặp lại mà dọng vô tai của cô như thế này thì, nếu còn nhịn nữa, cô có còn là Erica • Blandelli nữa hay không?
Đánh trả! Nhất định phải đánh trả! Trong mắt của Erica bốc lên một ngọn lửa, ngọn lửa của sự tức giận đang thiêu đốt hừng hực ở trong cô. Cô quyết định rồi, cho dù có phải bị đánh đến thê thảm như thế nào thì cô cũng nhất định phải khiến cho cái miệng độc ác của ả nữ vương đen nhẻm trước mặt này phải đóng lại. Bằng mọi giá!!
“Tốt! Nếu Alter đại nhân đã muốn khiêu chiến tới như vậy rồi thì Erica sẽ không từ chối. Erica nhất định sẽ Dốc—Toàn—Lực—Để—Ứng—Phó—Đó—Nha!” Nói đến khúc cuối, Erica nghiến răng nghiến lợi.
“Tốt nhất là như thế! Bằng không, mi chẳng xứng nhận lấy một chiêu của ta!”
“Ara— Thật sao?”
Ánh mắt của hai người va chạm nhau ở giữa không trung và bắn ra những tia lửa điện kịch liệt. Xem ra hai nữ kỵ sĩ đều đã quyết định là phải đánh một trận cho thật ‘sung sướng’ rồi.
“Vậy được rồi… Nói tóm lại là, Erica, em nên nghỉ ngơi cho tốt trước đi. Lấy tình trạng thân thể của em lúc này, có lẽ chỉ cần một ngày là đã có thể hoàn toàn khôi phục. Hơn nữa em cần có thời gian để hiểu hơn một chút về sức mạnh mới mà mình đang có, em hẳn chỉ mới có một chút khái niệm về chúng thôi chứ? Nên ta đề nghị em nghỉ ngơi một ngày trước…”
“Không cần!” X2
Lời của Itsuka Ken còn chưa kịp nói xong thì đã bị hai nữ kỵ sĩ ở hai bên đồng thanh bác bỏ.
“Không cần phải lãng phí thời gian! Là kỵ sĩ thì phải luôn tùy thời chuẩn bị và thích ứng cho những tình huống như thế này! Hơn nữa cô ta cũng chỉ bị thương nhẹ, nằm ườn ra đó cũng chỉ khiến cho cô ta trông giống con mèo hơn mà thôi!” Uy! Alter, đây thật sự là cô sao? Từ khi nào mà cô có thuộc tính ‘phun nọc độc’ như thế? Đây là phong cách của Xà Vương chứ? Cô bị ông ta nhập rồi? (Có ai không biết xà vương là ai không? Đọc Harry Potter đi rồi biết!)
“Không sai! Hơn nữa chẳng phải chiến đấu mới là cách tốt nhất để đào móc tiềm lực đó sao? Hơn nữa em sẽ không thua! Bệ hạ, xin ngài hãy chịu khó chờ đợi và nhẫn nại thêm chút nữa! Nữ kỵ sĩ xinh đẹp và nhiệt tình của ngài nhất định sẽ cứu ngài ra khỏi cái hầm băng đen thui kia!”
Xong! Itsuka Ken vỗ trán, Erica ‘xong’ rồi! Có lẽ cô không phát hiện được, thế nhưng Itsuka Ken tuyệt đối không thể nào không phát hiện được một tia hàn mang vừa lóe lên trong mắt của nữ vương đại nhân. Cái lúc này mà đi khiêu khích và đánh trả lại nữ vương đại nhân bằng miệng lưỡi như thế thì chẳng phải là đang tự tìm tai vạ sao? Erica ơ ~ năm sau ta sẽ tới ăn đám giỗ của em đàng hoàng! Nén bi thương đi!
Ở trong lòng mặc niệm thay cho Erica chừng 5 giây, sau đó Itsuka Ken trực tiếp nói: “Khục! Nếu như cả hai em đều đã có ý định như thế thì ta cũng chiều ý hai em đi! Được rồi! Không nói nhiều nữa! Vào trong ranh giới của ta đi rồi tính tiếp!”
Phất tay một cái, ranh giới màu ngọc lưu ly lập tức lan tỏa và bao trùm lấy toàn bộ căn phòng. Cả Itsuka Ken, Alter và Erica đều đã bị kéo vào trong ranh giới, còn lại chỉ có một căn phòng bệnh trống vắng với bức mành bị gió thổi hiu hiu (Strauss: nghe giống phim ma quá!).
… …
“Cho ngươi thời gian để chuẩn bị trước! Chuẩn bị xong thì ra tay trước! Ta chờ ở đây.”
Thanh trường kiếm màu đen ghim vào mặt đất. Thậm chí ngay cả chiến y cũng không thèm thay đổi, Alter vẫn mặc lấy áo sơ mi và bộ dương váy màu đen mà im lặng nhắm mắt lại rồi chờ đợi.
Lại một lần nữa bị khinh rẻ đến như thế, Erica cảm thấy là dường như nộ hỏa của mình đã muốn biến thành thực chất luôn. Trong lòng cô lại một lần nữa thầm hạ quyết định là nhất định phải dạy cho ả nữ vương đen thui này một bài học, lúc này cô đã muốn quên béng đi mất sự mạnh mẽ khủng khiếp của Alter.
Sức mạnh toàn thân bắt đầu trở nên sinh động. Linh lực toàn thân bắt đầu lưu chuyển dưới con đường vận chuyển và phóng thích của quyền năng, cô cất lời ca: “———— xin hãy nghe lấy, hỡi vị vua và cũng là chúa tể của tôi! Sấm sét chính là gươm đao và gió bão chính là lá chắn! Vì lời tuyên thệ trung thành đó của kỵ sĩ ngài, xin hãy ban cho tôi dũng khí và sức mạnh như được ngài ở bên —— Cuore di Caduta!”
Đã không còn là Cuore di Leone như lúc trước, lúc này, binh khí mà Erica kêu gọi chính là thanh kiếm kỵ sĩ màu vàng được tạo ra từ chính Gift Aymur mà Itsuka Ken đã ban tặng cho cô, cũng là thanh gươm đã được cô đặt tên như cô đã gọi —— Cuore di Caduta.
Theo lời Erica ngâm xướng, một thanh kiếm kỵ sĩ màu vàng chói lọi chợt xuất hiện ở trên tay cô, chỉ là dường như cô khá có cảm giác lưu luyến với bộ đồ kỵ sĩ màu đỏ đen của mình trước đó, thé nên lúc này, trang phục chiến đấu của cô vẫn được giữ nguyên với chiếc áo thon gọn màu đen đỏ giao nhau cùng với chiếc quần bó dài màu đen mượt.