Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 80 : sự kinh hỉ của paolo.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

—— Milan, trụ sở chính của tổ chức Copper-Black Cross, phòng tiếp tân hạng nhất.

Năm người, chia làm hai nhóm, đang ngồi đối diện với nhau.

Ngồi ở tôn vị là Itsuka Ken, hai bên trái phải lần lượt là Alice và Alter, hai người ngồi ở đối diện là Erice và Paolo • Blandelli

“… sáu năm trước không có duyên được gặp mặt tôn thượng, chỉ là không ngờ sáu năm sau, Paolo lại có thể có vinh hạnh được gặp ngài. Đọa Thiên Vương miện hạ, xin thứ lỗi cho sự thất lễ vừa rồi, ngoài ra cũng xin cảm tạ vì đã chiếu cố Erica khi còn ở đảo Sardegna.” Nhìn Itsuka Ken, Paolo nghiêm túc và kính cẩn nói.

Chỉ là mặc dù thì ngoài miệng, Paolo không hề tỏ ra bối rối, thế nhưng thực ra thì lúc này, ở trong lòng, thánh kỵ sĩ chính trực và cương nghị của Copper-Black Cross lại giống như là đang ngồi bàn chông.

Bạch Phi Alice đột nhiên bất chợt để thăm viếng thì cũng thôi, giờ ngay cả vị này cũng xuất hiện. Sau sáu năm mất tích, cuối cùng thì vị vương giả truyền kỳ này cũng đã lại một lần nữa trở về. Lời Bạch Phi điện hạ thật sự đã ứng nghiệm. Hơn nữa, nếu như vị vương giả này thật sự đã ở trên đảo Sardegna cùng với Erica khi Dị Thần hàng lâm, vậy cũng đồng nghĩa với việc có thể vị chúa tể này đã tự tay xử lý hai vị Dị Thần cùng một lúc cách đây không lâu, hơn nữa đều là những Dị Thần hùng mạnh.

Mạnh mẽ đến không thể tưởng tượng nổi, hơn nữa lại thần bí đến lạ thường, vị chúa tể này thật sự khiến Paolo cảm thấy vô cùng e ngại.

Trên đời này, chưa từng có vị vua nào có thể khiến cho một vị vua khác cúi đầu, thế nhưng Đọa Thiên Chúa Tể lại làm được; chưa từng có một vị vua nào có thể khiến cho một vị vua khác ái mộ mình, thế nhưng Đọa Thiên Chúa Tể lại làm được; không một vị vua nào có thể cam đoan rằng mình có thể diệt thần một cách dễ dàng, thế nhưng Đọa Thiên Chúa Tể cũng lại làm được. Đây thật sự là một vị chúa tể khiến cho tất cả mọi người đều phải e dè, kể cả những chúa tể khác.

Đã từng, khi vị vua này chiến đấu với Heretic King Arthur và mất tích, đã có vô số người tiếc hận và thở dài. Heretic King Arthur, đây không phải là một Dị Thần bình thường như những dị thần khác, đó là vị vua của quá khứ và tương lai, không tồn tại ở quá khứ, không tìm ra được ở tương lai, càng không thể nắm giữ được ở hiện tại, một vị vua mờ mịt và mâu thuẫn, một vị bất bại bất diệt quân thần.

Giao chiến với một người như vậy và mất tích, Paolo đã từng cho rằng Heretic King Arthur và Lord Samele đã đồng quy vu tận với nhau. Không chỉ là Paolo, vô số tổ chức pháp thuật trên thế giới cũng đều đã từng nghĩ như vậy. Thậm chí là cả các Campione khác khi nghe được tin này thì cũng đều chỉ biết lắc đầu và thở dài.

Sáu năm kế tiếp, vị chúa tể này vẫn bặt vô âm tín, điều này khiến cho giả thuyết ở trong lòng mọi người về cái chết của Đọa Thiên Vương Giả trở nên xác thực hơn. Mặc dù khi đó, Bạch Phi Alice đã tiên đoán rằng nhất định vua của cô sẽ trở về, thế nhưng, dưới sự ăn mòn của ma thuật mạnh mẽ nhất là thời gian, dư uy của Đọa Thiên Chúa Tể cũng dần bị mài mòn và yếu bớt.

Có thể nói là hiện giờ, đã không còn có mấy ai tin rằng Đọa Thiên Chúa Tể sẽ lại tái xuất hiện trên thế gian, trừ một số người, một số người vô cùng cố chấp, trong đó có Erica • Blandelli của Copper-Black Cross và Liliana • Kranjcar của Bronze-Black Cross. Hai đại thần đồng của đất Milan đã từng vì giữ vững lấy niềm tin này mà suýt cãi nhau đến trở mặt với tổ chức của mình, và cho tới giờ thì cả hai vẫn còn đang phấn đấu hết mình chỉ để chuẩn bị cho cái ngày được gặp lại Lord Samele.

Mặc dù có rất nhiều người nể phục sự cố gắng và kiên trì của hai cô gái thiên tài này, thế nhưng ở trong lòng của tất cả mọi người thì hành động của hai cô gái cũng chỉ đơn thuần là hành động cố gắng trong tuyệt vọng. Thậm chí là khi Erica xin được nhận nhiệm vụ để đi đến đảo Sardegna, Paolo cũng đã từng dịu dàng mà khuyên bảo cháu gái của mình, ông không muốn cháu gái của mình phải cố gắng trong tuyệt vọng. Chỉ là hiện giờ, sự thật đang xuất hiện trước mắt quả thật là đang quất vào mặt của ông.

Đã trở về! Thật sự đã trở về! Đọa Thiên Chúa Tể, người được nhận sự ái mộ của Bạch Phi Alice, người đã khiến cho Hoàng Tử Đen Alec phải cúi đầu, người được hai thiên tài của Milan tôn thờ dù phải đối địch với toàn thế gian cũng không thay đổi, giờ phút này đã trở về rồi. Ngay khi nhìn thấy đôi mắt yêu dị màu hổ phách và mái tóc tán toái màu tím bạc độc nhất vô nhị hiện ra ở trước mắt mình, Paolo biết rằng vị vua cái thế vô song trong truyết thuyết đó đã trở về, điều này cũng đồng nghĩa với việc là bão tố sắp sửa giáng xuống.

Bởi vì nếu dựa theo thông tin được biết về tính cách của vị chúa tể này thì vị chúa tể này là một người vô cùng quan tâm đến ‘thủ hạ’ của mình, cộng thêm theo biểu hiện sáu năm trước của vị vua này để suy đoán thì cũng có thể biết được là hắn vô cùng quan tâm đến Erica và Liliana. Thế nhưng trong sáu năm vừa rồi, Erica và Liliana đã phải ăn quá nhiều thiệt thòi, cho nên tình huống hỏng bét nhất có thể xảy ra là, vị vua này sẽ dốc toàn bộ năng lực của mình để đem sự phẫn nộ nhằm về phía tất cả những người đã từng gây khó khăn thiệt thòi cho Erica và Liliana, khi đó thì hỏng bét hết.

Bởi vì theo như tính toán, tất cả những người đã từng khiến Erica và Liliana phải chịu thiệt thòi bao gồm có liên minh pháp thuật Bảy Chị Em của Italy, Kiếm Vương Salvatore và hầu tước Voban của Đông Âu. Một tổ chức liên minh pháp thuật bao trùm toàn bộ Italy và hai vị campione, đây thật sự không phải là một thế lực nhỏ, nếu Đọa Thiên Chúa Tể thật sự muốn trả thù thì phải có một nguồn sức mạnh cũng tương tự như thế và thậm chí là phải lớn hơn nữa, thế nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc là nếu mâu thuẫn bùng nổ thì đây chính là chiến tranh, chiến tranh thực sự.

Bất quá nếu chỉ như thế thôi thì còn chưa đến nỗi, bởi vì nếu Đọa Thiên Chúa Tể không có thực lực để cùng một lúc hốt gọn toàn bộ những đối tượng muốn trả thù của mình, vậy thì điều mà vị chúa tể này lựa chọn hẳn là xé lẻ và tính sổ từng kẻ một, nếu thế thì dù có xảy ra chiến đấu, phạm vi của chiến sự hẳn cũng không lớn.

Thế nhưng điều đáng sợ ở đây là Đọa Thiên Chúa Tể lại hoàn toàn có năng lực để khơi mào cuộc chiến này một cách toàn diện khi mà cả Bạch Phi Alice và Hoàng Tử Đen Alec đều là những người thuộc về phe của Đọa Thiên Vương. Hơn nữa, hai người này đều là những kẻ coi trời bằng vung, hoặc nên nói tất cả các Campione đều là những kẻ coi trời bằng vung, vì thế nên bọn họ tuyệt đối sẽ không ngại việc khai chiến toàn diện để cùng với Đọa Thiên Vương đem cả hai campione và liên minh pháp thuật bảy chị em tính sổ cùng một lúc.

Đến khi đó thì cho dù không muốn, phạm vi chiến hỏa cũng sẽ được mở rộng ra trên phạm vi toàn thế giới, khi mà có 5 trong số 7 vị vua của toàn thế giới đều đồng loạt khai chiến với nhau (Paolo còn chưa biết việc Erica và Kusanagi Godou đều đã đồng loạt trở thành hai vị vua mới), và hẳn là nếu thực sự xảy ra chuyện này, Võ Hiệp Vương hẳn cũng không thể tiếp tục ngồi yên ở trong tổng đàn của Ngũ Ngục Thánh Giáo được nữa mà cũng sẽ tham gia vào cuộc chiến. Vậy là campione của toàn thế giới, trừ Sasha luôn không biết đi đâu, đều đã toàn bộ tuyên chiến với nhau, đây thật sự là thảm họa.

Cho nên, cũng không thể trách được việc Paolo nhìn thấy Itsuka Ken xuất hiện thì có cảm giác như đứng đống lửa như ngồi đống than, vì cái hậu quả tồi tệ nhất có thể xảy ra ở trên thật sự quá khủng khiếp, trước chưa nói tới việc thế giới này có thể bị hủy diệt vì điều đó hay không, chỉ nói riêng việc tổ chức của ông có thể sẽ phải ăn một lần quả đắng nghiêm trọng vì sự trả thù của Đọa Thiên Vương cũng đã khiến ông cảm thấy vô cùng thấp thỏm.

“Không có gì! Ta cũng chỉ là muốn chăm sóc cho kỵ sĩ của ta mà thôi. Chà ~ ! Sáu năm trước không thể gặp được ông quả thật là một tiếc nuối với ta, thánh kỵ sĩ Paolo • Blandelli. Nếu như không phải là vì khi đó ta thật sự có chút việc, ta cũng rất muốn được ở lại đây để nói chuyện với ông một lần, danh tiếng của ông ta cũng đã có nghe thấy. Trên thế giới này vẫn còn chưa có kỵ sĩ nào được Alice thật lòng khen ngợi ngoại trừ ông.”

Giống hệt như lời đồn, cách nói chuyện của Đọa Thiên Vương luôn hòa đồng và ấm áp một cách lạ kỳ, khiến cho người ta cảm nhận được sự tôn trọng một cách ngang hàng, đây là một vinh quang thật sự khi nói chuyện với một vị vua. Thế nhưng điều này cũng không thể khiến cho sự lo lắng trong lòng của Paolo trở nên buông lỏng.

“Miện hạ thật quá khen, tôi chỉ đơn giản là cố gắng làm hết phận sự của mình để hoàn thành sự ủy nhiệm Alice điện hạ giao phó mà thôi. Thật sự không có gì đáng giá khen ngợi!”

“Ha ha, quả nhiên là một kỵ sĩ mẫu mực! Ông khiến ta cảm nhận được sự khiêm tốn một cách thật lòng từ trong lời nói, không giống Erica. Erica chẳng bao giờ có thể có được cái đức tính quý giá như là ‘khiêm tốn’ này…”

“À? Tại sao ngài lại nói em như vậy? Em sẽ rất khó xử vì nhận xét này của ngài đó, em đã từng phải…”

“Im ngay! Erica, chẳng lẽ cháu không biết được ở đây là đâu sao mà lại ăn nói hỗn hào như thế?” Là một kỵ sĩ mẫu mực, thật sự khó để có thể thấy được sự giận dữ xuất hiện ở trên mặt của Paolo như hiện nay, có thể nói là vì quá quan tâm Erica nên Paolo đã hơi có chút mất tỉnh táo, bằng không thì ông cũng sẽ không mất kềm chế đến như vậy.

“Cháu lập tức đi ra ngoài cho ta! Xem ra cháu thật sự còn chưa xứng với danh hiệu ‘Diavolo Rosso’, bây giờ, lập tức đi ra ngoài!”

Mặc dù biết rằng những lời như thế này có chút nặng, thế nhưng vì sự an toàn của Erica, Paolo cũng chỉ có thể nói như vậy.

“Ha ha! Đúng nha, Erica hiện giờ đã không thích hợp với danh hiệu đó nữa rồi~~”

Trong lòng khẽ thở dài, vốn còn định cho Erica thêm cơ hội, thế nhưng hiện giờ Bạch Phi Alice đã trực tiếp lên tiếng như thế, Paolo cũng chỉ có thể nhẫn tâm mà đem danh hiệu này trao tặng cho người khác mà thôi, bằng không đối với Erica sẽ chỉ là tai họa.

“Bởi vì bây giờ, Erica đã là campione thứ chín của thế giới. Danh hiệu ‘Diavolo Rosso’ đã không còn xứng với em ấy nữa.”

“Cái ——!?” Paolo giật nảy cả mình, ông thật sự cho rằng là mình đang nghe nhầm, trên gương mặt cương nghị của ông lúc này đầy vẻ kinh nghi.

“Đúng vậy! Nếu như bây giờ muốn lấy danh hiệu, vậy thì danh hiệu của Erica hẳn phải là 『 Signore Rosso 』. Trong trận chiến ở trên đảo Sardegna, cháu gái của anh, Erica • Blandelli, đã thành công giết chết một vị thần để trở thành campione thứ chín của thế giới.”

“————!!” Cả người đều cứng ngắc, Paolo tựa như bị sét đánh mà trợn tròn mắt để nhìn về phía Alice, ông hoàn toàn bị thông tin này làm cho choáng váng.

Nếu như là người khác nói chuyện này, Paolo tuyệt đối sẽ không tin tưởng, bởi vì điều này thật sự quá ư là bất khả tư nghị. Thế nhưng bây giờ, người nói ra thông tin này lại chính là Bạch Phi nương nương, cũng chính là campione thứ bảy của thế giới, điều này khiến Paolo không thể không tin tưởng, thế nhưng cũng chính vì thế mà ông có chút choáng váng vì niềm vui quá đỗi là khủng khiếp này.

Sẽ không phải là nói giỡn để trêu chọc ông chứ? Thế nhưng ai lại đem cái chuyện như thế ra để mà nói giỡn, nhất là còn trong trường hợp như thế này?

“Ha ha! Bất ngờ lắm sao, Paolo? Trong trận chiến với Dị Thần trên đảo Sardegna, Erica đã giết chết Thần Vương Melqart của người Phoenician và cướp lấy quyền năng của hắn. Cho nên hiện giờ em ấy chính là Tân Vương đứng thứ chín của thế giới. Từ giờ trở đi thì tổ chức Copper-Black Cross cũng không cần phải thần phục dưới trướng của người khác nữa, bởi vì Copper-Black Cross cũng đã có vua của mình rồi. Nói vậy thì từ giờ trở đi, nơi này hẳn phải xem như là vương cung mà Erica thì là vương nữ chứ nhỉ? Ha ha!”

“Chuyện này… là thật sao, Erica?”

Là một người đàn ông cương nghị và cứng cỏi, thế nhưng lúc này, giọng nói của Paolo lại trở nên run rẩy, ông cất tiếng hỏi và muốn nhận được đáp án từ Erica.

“———— xin hãy nghe lấy, hỡi vị vua và cũng là chúa tể của tôi. Xin hãy nghe lấy lời thề trung thành này và ban cho kỵ sĩ của ngài sức mạnh của sấm chớp!”

Có lẽ là vì muốn khoe khoang một chút với chú của mình, Erica mở miệng ngâm xướng lấy ngôn linh vốn đã chẳng cần phải ngâm xướng.

“Keng Keng!” Một tia chớp màu xanh lóe lên và bắn ra từ tay của Erica, chớp mắt sau đó, chiếc bàn ở trước mặt của Paolo đã bị sấm sét đánh nát.

“Đây là quyền năng của sấm chớp, ngài hẳn nhận ra thưa thúc phụ đại nhân!”

“…!? Erica, cháu…”

“Ha ha! Thúc phụ đại nhân, ngài mất đi tỉnh táo rồi ~ Đó không phải là thói quen tốt của kỵ sĩ!”

“Ây…”

Gương mặt của Paolo lập tức đỏ lên, mặc dù hẳn có phần cũng là vì xấu hổ, thế nhưng đa số hẳn là vì quá hưng phấn và vui mừng thay cho đứa cháu gái của mình. Cháu gái của mình đã trở thành Tân Vương? Chuyện này Paolo chưa bao giờ nghĩ tới. Ông hiểu thực lực của Erica, mặc dù thực lực của cô vẫn luôn tiến bộ và thay đổi từng ngày, thế nhưng ông dám khẳng định rằng nếu phải chiến đấu với chính mình, phần thắng của Erica thậm chí còn chưa đạt tới một phần tám, vậy thì làm sao có khả năng để diệt thần chứ? Khi mà chính bản thân ông cũng không dám khẳng định được rằng liệu mình có thể cầm cự được bao lâu khi thật sự phải đối mặt với Dị Thần, nhất là khi đó còn là một vị Thần Vương.

“Thế nhưng mà thúc phụ ngạc nhiên như vậy cũng không sai, bởi vì nếu như lần này không được bệ hạ chúc phúc, Erica cũng không thể trở thành Campione. Cho nên thúc phụ đại nhân nhất định phải cảm tạ bệ hạ một tiếng đó ~~ ! Ha ha!”

Quả nhiên! Mặc dù đã có suy đoán và cũng đã chuẩn bị tâm lý, thế nhưng khi nghe Erica nói như vậy, ngoại trừ sự ngạc nhiên và lòng cảm kích không thể nào nói hết ra, Paolo cũng chỉ có thể thở dài và cầu nguyện. Ông tưởng chừng như đã có thể nhìn thấy cảnh tượng tất cả các campione trên thế giới hiện nay đều ló đầu ra rồi cùng nhau hỗn chiến.

Một vị chúa tể có thể giúp đỡ và cũng bằng lòng giúp đỡ cho kỵ sĩ của mình diệt thần để lên ngôi vua sẽ để yên cho việc kỵ sĩ của mình bị người khác khi dễ sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio