Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 86 : quyết đấu đi!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nằm ngay giữa trung tâm của thủ đô Rome của Italy, đấu trường La mã là một một kiến trúc lịch sử vô cùng nổi tiếng trên thế giới. Tất cả mọi người dân của Rome, thậm chí là tất cả người dân của Ý đều cảm thấy vô cùng tự hào vì tòa di tích lịch sử đã tồn tại gần 2000 năm tuổi này. Nó đại diện cho nền văn hóa huy hoàng đã từng tồn tại và không thể nào xóa mờ được trong lịch sử Rome.

Nếu như là vào thời điểm bình thường, chỉ cần trời vẫn còn sáng thì bất kể là vào ngày nào trong tuần, số lượng du khách đến nơi đây để thăm quan đều luôn đông nghìn nghịt. Chỉ là hôm nay, cho dù đang là giờ vàng, hơn nữa còn là thời điểm thịnh nhất của mùa du lịch, thế nhưng toàn bộ đấu trường Rome lại không hề có một bóng người.

Có thể nói là tính từ vị trí của quảng trường Venezia, trong phạm vi bán kính 700 km, tất cả mọi du khách và mọi người dân của Rome đều đã bị hai tổ chức phép thuật lớn có trụ sở chính đặt tại Rome dùng kết giới phép thuật cưỡng chế di tản. Hiện giờ thì có thể nói là trong phạm vi bán kính 700 km tính từ quảng trường Venezia, trừ 5 người Itsuka Ken đang ở dưới lòng đất và những chú thuật sư của hai tổ chức trên, toàn bộ mọi sinh vật sống đều đã hoàn toàn di tản mất, thậm chí cả một con ruồi cũng không còn.

‘Không nhiệm vụ miễn vào’, đây là tên của kết giới đang được sử dụng. Mặc dù nghe thì có chút buồn cười, thế nhưng công dụng của kết giới này hoàn toàn giống hệt với cái tên của nó: chỉ cần không có bất cứ ‘nhiệm vụ’ nào liên quan đến phép thuật mà muốn tiếp cận nơi này thì khi chạm phải kết giới, mọi sinh vật đều sẽ không tự chủ được mà nảy ra ý tưởng muốn rời đi với mọi lý do chợt nảy ra trong đầu của mình mà không hề cảm thấy có chút bất thường nào cả.

Đây chính là chỗ tiện lợi cũng như là chỗ đáng sợ nhất của phép thuật, có thể làm được những điều mà người bình thường không thể nào làm nổi một cách dễ dàng.

Hiện giờ, toàn bộ đấu trường La Mã và tất cả những nơi cách nó chưa đầy 700 km đều đã bị kết giới ‘Không nhiệm vụ miễn vào’ bao trùm, ngoài ra còn có vô số những kết giới bảo vệ khác cũng được dựng lên một cách chằng chịt bao trùm lấy từng tấc không gian có mặt trong phạm vi đó.

Có thể tạo ra một công trình lớn như vậy trong quãng thời gian chưa đầy vài tiếng, có thể thấy là năng lực của hai tổ chức đã tạo ra kết giới vô cùng không tầm thường. Thế nhưng chuyện này không có gì đáng để ngạc nhiên, hai tổ chức lớn có trụ sở tại Rome là Female Wolf và Eagle of the Blue Sky là hai tổ chức mạnh mẽ và có uy tín vô cùng lớn trên phạm vi toàn thế giới, thủ lĩnh của hai tổ chức này cũng là một trong số những ma pháp sư mạnh nhất đã đạt tới cảnh giới cao nhất của phép thuật, làm được điều này cũng là chuyện dễ hiểu.

Chỉ là hiện giờ, dù hai tổ chức này rất mạnh và thủ lĩnh của bọn họ cũng rất mạnh, thế nhưng sắc mặt của tất cả những người lãnh đạo của hai tổ chức đang có mặt ở hiện trường lúc này cũng đều rất tồi tệ.

“Mặc dù chúng tôi thật sự rất cao hứng khi ông đã nhanh chóng chạy tới đây để giúp chúng tôi, thưa Paolo các hạ. Thế nhưng ông có thể giải thích cho chúng tôi biết là tại sao cả Bạch Phi điện hạ và vị chúa tể thần bí kia cũng tới nơi này không?” Gương mặt như ăn mướp đắng, thủ lĩnh của tổ chức Female Wolf nói với giọng sầu khổ.

Mặc dù là một thánh kỵ sĩ chuẩn mực với đầy đủ tất cả những phẩm đức cao nhất của một kỵ sĩ là cương nghị, quả cảm, anh dũng, thành tín, trung thành, thế nhưng hiện giờ Paolo • Blandelli cũng chẳng thể nói lên được lời an ủi nào, gương mặt của ông cũng tràn đầy vẻ đắng chát.

“Về việc đó thì tôi cũng bất lực. Chưa nói đến việc đột nhiên xuất hiện Dị Thần, chỉ nói tới việc Ngài Salvatore đang ở đây thì vì Erica và Liliana, vị chúa tể đó cũng sẽ không buông tha cho việc tới nơi này. Các ông chắc cũng hiểu.”

“————!!”

Nghe Paolo nói như vậy, hầu như là ngay lập tức, sắc mặt của tất cả những người đang có mặt ở đây đều trở nên trắng xanh.

Bọn họ sao có thể không biết chuyện xảy ra năm đó? Thế nhưng chính vì biết nên họ mới cảm thấy toàn thân lạnh buốt. Năm đó, nếu như không phải là có gia trưởng của cả hai cô gái trên khuyên bảo và đè ép, hơn nữa tổ chức của cả hai cô gái đều nhân nhượng mà hơi lùi lại một chút thì có lẽ cả hai vị thần đồng của Milan, không đúng, hẳn là thần đồng của Italy đều đã phản lại tổ chức của bản thân mà rời khỏi liên minh pháp thuật Bảy Chị Em mà trở thành hiệp sĩ lang thang rồi.

Hơn nữa, không biết là vì lý do gì, có lẽ là vì cảm thấy thú vị hoặc là vì lý do ngớ ngẩn nào đó, Kiếm Vương Salvatore • Doni vừa mới lên ngôi khi đó lại đột nhiên cũng chen một chân vào và nói là muốn nhận Erica và Liliana trở thành thiếp thân kỵ sĩ. Phải nói là trong tình hình đó, hành động này của Salvatore • Doni chẳng khác gì là đang quăng một mồi lửa vào ngay giữa thùng thuốc súng. Nếu không phải là Bạch Phi Alice ra mặt giải quyết thì thật không biết sẽ xảy ra thảm kịch nào đối với hai cô gái trẻ.

Mặc dù thì sau đó, mọi chuyện cũng dần lắng xuống và hai vị thần đồng của Milan vẫn bình yên, thế nhưng sự mâu thuẫn của Erica và Liliana đối với minh chủ hiện tại của Italy là Kiếm Vương Salvatore • Doni thật sự đã trở thành một vực sâu không thể lấp đầy, cả hai cô gái đều không ngại ngần khi thể hiện thái độ không chào đón của mình đối với kiếm vương hiện giờ của Italy.

Đối với hành vi của hai cô gái, mặc dù quan điểm khác biệt, thế nhưng rất nhiều những kỵ sĩ lão làng của liên minh pháp thuật Bảy Chị Em đều phải cảm thán rằng mình còn không bằng được cả hai cô gái nhỏ. Đứng trước sức ép đến từ một campione và toàn bộ tổ chức, người thân của mình, họ không cho rằng mình còn có thể kiên trì được lòng trung thành của mình đối với một vị vua không cho mình một danh phận nào và đã bị mất tích đến nỗi suýt trở mặt như vậy.

Vốn dĩ, bọn họ còn cảm thấy có chút lo lắng, không biết là khi nào thì vị chúa tể kia sẽ trở về và giết đến Italy. Thế nhưng theo thời gian trôi qua, bọn họ cũng dần yên tâm khi vị vua đó vẫn luôn bặt vô âm tín, cũng vì thế mà sau đó, bọn họ đã có một quyết định sai lầm. Bởi vì khi cảm thấy vị chúa tể thần bí kia đã không thể trở về, đã có không ít thành viên cấp cao của liên minh pháp thuật Bảy Chị Em thỉnh thoảng vẫn thường hay nhảy ra mà hát mặt đen lạnh giọng quát mắng cũng như khuyên bảo hai vị thần đồng về hành vi lúc trước của hai cô.

Trời thấy đáng thương. Bọn họ vốn cũng không làm gì quá đáng, sự thực là nếu như tất cả những gì họ nghĩ là đúng thì hành vi của họ thật sự đã là rất tốt rồi, tối đa cũng chỉ là nói vài câu để nịnh nọt kiếm vương mà thôi, đối với kiếm vương và cả hai cô gái kia cũng không có ảnh hưởng gì quá lớn. Bởi vì trước đó Bạch Phi điện hạ đã đứng ra để che chở cho hai cô gái nên sẽ chẳng có cái tên nào không có mắt mà dám thật sự động thủ với hai cô gái trẻ này, nói một tí hẳn không có gì quá đáng đi?

Chỉ là hiện giờ, lời của Paolo thật sự khiến cho bệnh tim của bọn họ muốn phát tác, không có bệnh tim cũng bị dọa cho thành có bệnh tim, bởi vì lúc này thì vị chúa tể kia không chỉ đã trở về, mà còn đang đánh tới cửa, hoặc nên nói là đã đánh tới cửa.

Đánh tới cửa thì cũng thôi, hai campione đánh nhau thì cũng là chuyện thường, có thể là sẽ có một bên bị thua, thế nhưng bên còn lại hẳn cũng không tốt đến mức nào. Thế nhưng vị chúa tể kia không những đánh tới cửa mà còn mang theo viện quân là Bạch Phi Alice, nếu như hiện giờ mà thêm cả Hoàng Tử Đen Alexander, bọn họ tuyệt đối sẽ không nghi ngờ việc vua của bọn họ có thể bị ‘răng rắc’ ngay tại chỗ. Mà khi vua của bọn họ cũng đã bị ‘răng rắc’ rồi thì những kẻ đồng lõa như bọn họ ——

Nghĩ tới đây, gương mặt của tất cả mọi người đều trở nên trắng xám.

“Tóm lại thì có một số việc cũng nên nói cho các vị biết. Hi vọng là lần này, ngài Salvatore có thể chống đỡ được, bằng không…” Thở dài, Paolo cũng không giấu giếm mà bắt đầu nói cho tất cả những người đang có mặt về chuyện của Erica và đảo Sardegna.

… …

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”

Trong kết giới tràn đầy những luồng chú lực hung bạo và thảm thiết, luồng oán khí màu đỏ sôi trào vẫn đang không ngừng bị đập tan. Những con hung thú được tạo ra từ oán khí mặc dù quả thật là rất mạnh, thế nhưng nếu so với những người đang có mặt ở đây thì chỉ là trò con nít, chúng cứ không ngừng tụ lại, xông tới, bị đập tan, rồi lại tiếp tục tụ lại, xông tới và lại bị đập tan. Quá trình này cứ kéo dài mãi không ngừng.

“Thật không ngờ chỉ là oán lực bị tràn ra cũng đã đáng sợ đến như vậy, xem ra Dị Thần lần này hẳn là một tồn tại có địa vị rất cao trong thần thoại hoặc lịch sử.” Dùng một tấm màng màu ngọc lưu ly bọc bên ngoài để ngăn cản oán khí, Itsuka Ken nhìn những gì đang diễn ra trong kết giới và nói với giọng thích thú.

Ngoại trừ Itsuka Ken, Alter hẳn là người thoải mái nhất trong số bốn người còn lại. Một luồng khí màu đen tỏa ra từ trên người cô và quấn quanh cơ thể. Hễ mỗi khi oán khí màu đỏ hóa thành hung thú mà xông tới và muốn tấn công Alter, luồng khí màu đen bao quanh trên người cô đều sẽ nhanh chóng biến thành vô số những thanh kiếm và đem oán khí xông tới chém nát.

Về phần Alice thì quả thật có chút khiến cho cậu cảm thấy ngoài ý muốn. Hẳn là từ khi nhận được Gift của Minos đến giờ, Alice cũng không bỏ phí thời gian sáu năm mà vẫn chăm chỉ luyện tập để đào móc tiềm lực của mình. Hiện giờ thì có vẻ như năng lực của cô đã được cô nghiên cứu và phát triển rất tốt.

Hiện giờ, lấy Alice làm trung tâm, trong phạm vi bán kính nửa mét, đại địa dường như trở nên hơi vặn vẹo và bóp méo, đây là biểu hiện của ‘lực’ sau khi đã bị nén lại tới mức tận cùng. Bây giờ thì thứ bao quanh Alice hẳn có chút tương tự với lĩnh vực của trọng lực, tất cả mọi hung thú được tạo ra từ oán khí chỉ cần xông vào trong lĩnh vực của Alice thì lập tức sẽ bị sức mạnh được dồn nén quanh cơ thể cô nghiền nát thành bụi và trở về thành oán khí nguyên bản.

“Coi bộ không biết bay là giả ah. Đã nắm giữ được áo nghĩa của ‘lực’ thì sao có thể không điều khiển được trọng lực chứ? Phỏng chừng là năng lực di chuyển trên không của Alice lúc này còn chắc hơn cả năng lực đằng không sau khi hóa thành sấm sét của Alec với gió của Erica. Con cáo nhỏ này thật đúng là…”

Đối với hành vi làm nũng của Alice, Itsuka Ken thật sự có chút dở khóc dở cười. Xem ra cho dù có sống thêm mấy trăm ngàn năm nữa thì phỏng chừng cái bản tính linh động và nghịch ngợm của cô gái nhỏ này cũng sẽ chẳng có gì thay đổi.

Ánh mắt chuyển về phía của Erica. Hiện giờ thì cô cũng không gọi ra thanh thần kiếm của mình mà chỉ điều khiển cho gió bão vận chuyển quanh người để xua tan oán khí và những hung thú đang xông tới, xem ra cô định dùng những hung thú này để luyện tập khả năng khống chế đối với năng lực mới của bản thân.

Sự thật cũng chính là như vậy. Mặc dù thỉnh thoảng thì Erica vẫn phạm chút sai lầm khiến hung thú nhào tới gần mình, thế nhưng cô cũng nhanh chóng bù lấp được sai lầm và trở nên tiến bộ trong việc khống chế năng lực của bản thân, xem ra quyết định luyện tập của Erica vào lúc này là chính xác. Thiên phú của Erica vốn không kém, gọi là rồng phượng trong loài người cũng không có gì sai, hiện giờ lại đã kết thúc giai đoạn chim non và bắt đầu giương cánh bay lên, có lẽ chỉ cần không bao lâu nữa, cô cũng sẽ có được dật tài không hề thua kém Alice.

Còn về phần cái tên ngu ngốc tóc vàng được gọi là Doni nào đó, vẫn đang đứng ngay trước những bậc thang được trải thảm đỏ mà nhìn chằm chằm về phía Itsuka Ken, cánh tay thì không ngừng vung vẩy để chém đứt những hung thú đang xông tới. Từ rất sớm, khi vừa mới trở thành Campione, Doni đã nghe được uy danh của Lord Samele và vô cùng muốn được đọ sức một lần.

Chỉ là lúc đó Itsuka Ken đã biến mất từ rất lâu, vì thế Doni dù có muốn đọ sức thì cũng chẳng biết phải đi đâu tìm. Về sau, khi Doni nghe được là có hai kỵ sĩ nhỏ muốn phản đối việc quy thuận mình vì Lord Samele, Doni cảm thấy hứng thú và muốn chen một chân vào, hi vọng là có thể ép Itsuka Ken phải lộ diện để đánh với anh một trận.

Mặc dù là một tên ngốc, thế nhưng Doni cũng hiểu là dám chống cự việc quy thuận một vị vua đến mức sẵn sàng trở mặt mà không tiếc sinh mệnh chỉ vì một vị vua khác có nghĩa là thế nào. Điều đó cũng đồng nghĩa là trong lòng của Đọa Thiên Vương, hai kỵ sĩ nhỏ này có ý nghĩa rất quan trọng, bởi vì chẳng có vị vua nào lại không xem trọng hai kỵ sĩ nhỏ có tài lại sẵn sàng chết vì mình khi đứng trước mặt một vị vua khác.

Chỉ là sau đó, người ra mặt lại là Alice, điều này khiến Doni cảm thấy có chút nhụt chí. Với cái đầu đơn giản của Doni, nếu không thể dùng cách này để ép Itsuka Ken xuất hiện được thì tương đương với việc thất bại, bởi vì anh chẳng còn tinh lực để nghĩ tiếp đó phải làm thế nào. Thế nhưng thật không ngờ là lúc này, anh lại có thể gặp được Đọa Thiên Vương, điều này khiến anh cảm thấy khá hài lòng với vận may ngày hôm nay của mình.

“Đọa Thiên Vương, có muốn đấu một trận không? Cậu không cảm thấy là chiến đấu ngay trước mặt Dị Thần là một chuyện rất thú vị sao?” Nếu dùng cách khiêu khích như vậy thì hẳn là bất cứ vị vua cao ngạo nào cũng sẽ đồng ý chiến đấu chứ?

Thế nhưng, mọi việc không xảy ra theo mong muốn của Doni, bởi vì nữ kỵ sĩ tóc vàng đã chắn ở trước mặt vua và lên tiếng: “Đừng lẫn lộn đầu đuôi nha, ngài Salvatore. Nếu muốn vung kiếm về phía vua của tôi, vậy thì ngài phải qua được cửa của tôi trước đã. Hơn nữa chúng ta vẫn còn có chuyện để tính sổ với nhau vào năm đó đúng không, ngài Salvatore • Doni? Có thể ngài là quý nhân nên hay quên, thế nhưng Erica vẫn nhớ rất rõ ràng!”

Thu hồi gió bão, Erica nhẹ nhàng nhảy đến đối diện với Doni và ngâm xướng: “—— xin hãy nghe lấy, hỡi vị vua và cũng là chúa tể của tôi! Sấm sét chính là gươm đao và gió bão chính là lá chắn! Vì lời tuyên thệ trung thành đó của kỵ sĩ ngài, xin hãy ban cho tôi dũng khí và sức mạnh như được ngài ở bên!”

Trang phục trên người biến thành bộ đồ chiến đấu thường thấy, thanh gươm kỵ sĩ màu vàng, hoa lệ đỏ thẫm nữ vương, Erica • Blandelli đã hoàn toàn vào tư thế chuẩn bị chiến đấu.

“Tới đây, ngài Salvatore • Doni! Để chúng ta bắt đầu cuộc chiến của vua và kết thúc ân oán của năm đó!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio