Vẫn là không gian màu ngọc lưu ly xanh biếc, ngẩng đầu lên trời có thể nhìn thấy được ánh sáng hơi mờ vẫn luôn bao trùm lấy toàn bộ không gian, huyễn lệ là sắc thái duy nhất để có thể hình dung ánh sáng hơi mờ đó.
“Ự…c úc úc…” Kêu lên quái dị, ‘Dã Thú Thần’ đang không ngừng ngó nghiêng để quan sát cảnh vật xung quanh. Mặc dù chỉ là một con dã thú không hề có trí khôn, thế nhưng lúc này thì Dị Thần không rõ nguồn gốc cũng đang lâm vào trạng thái ‘tự hỏi’. Đột nhiên kẻ thù ngay trước mắt mình thì mất tích còn cảnh vật xung quanh lại hoàn toàn thay đổi khiến nó vô cùng ngạc nhiên và không hiểu được là có chuyện gì đang xảy ra với mình.
Thông qua những hình cụ màu bạc bị gắn trên mặt tựa như một chiếc mặt nạ, cặp mắt đỏ lòm của Heretic God vẫn đang không ngừng liếc về bốn phía, cố gắng tìm kiếm địch nhân. “Nè!”
“Rống ————!!!”
Phát hiện ra âm thanh, ‘Dã thú’ bị ghim đầy các hình cụ màu bạc cảnh giác mà trừng to đôi mắt của mình về phía nơi phát ra âm thanh, toàn thân đều căng lên và bắt đầu vào thế chuẩn bị.
Người vừa lên tiếng là một thiếu niên có mái tóc tán toái màu bạc, cậu chính là chủ nhân của ranh giới này, đồng thời cũng là một vị vua của đương thế. Lord Samele, đây là danh hiệu và cũng là thân phận hiện giờ của cậu, cậu là diệt thần ma vương và cũng là trảm ác nhân vương.
Hiện giờ, đôi mắt màu hổ phách của cậu đang không ngừng nhìn chằm chằm về phía Dã Thú Thần đang gào rú ở đằng xa, cậu lên tiếng: “Ngươi thật sự không có lý trí?”
“Hống ————!!”
“Đừng có gào với ta! Hiện giờ chỉ còn có hai người chúng ta ở đây, ngươi còn tính giả bộ nữa sao? Vẫn muốn tiếp tục ẩn giấu?” Cau mày, Itsuka Ken nói với ‘Dã Thú Thần’.
Thế nhưng dã thú vẫn không trả lời mà chỉ tiếp tục gào rống, nó chỉ dùng tư thái đề phòng để nhìn về phía Itsuka Ken, lúc này trông nó càng thêm bất an và cảnh giác. Bởi vì đã không còn lý trí, thế nên trực giác của Dã Thú Thần trở nên mạnh vô cùng, nó cảm giác được rõ ràng về độ nguy hiểm của Itsuka Ken, nếu không thì nó đã trực tiếp xông lên ngay khi vừa nhìn thấy Itsuka Ken rồi.
“Thôi được rồi! Nếu như ngươi đã muốn che giấu như vậy, ta không khách khí!” Chờ một lúc lâu nhưng vẫn không thấy được phản ứng mình mong muốn, Itsuka Ken bất mãn hừ một tiếng, sau đó, một ngọn lửa màu xích kim nhàn nhạt chợt hiện lên trên tay của Itsuka Ken.
Cảm nhận được ‘Thiên Hỏa’ xuất hiện, con ‘Dã Thú Thần’ kia lập tức trở nên táo bạo và co người lại.
“Sợ? Ha ha! Mới vừa rồi không phải vẫn còn ngông cuồng lắm sao? Điên cuồng lắm sao? Giờ bắt đầu thấy sợ rồi? Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, bò ra và nói thật cho ta, bằng không ta không ngại hành hạ ngươi để ngươi nếm thử cái cảm giác sống không bằng chết, đến khi đó thì ta xem ngươi còn trốn như thế nào?”
“Ự…c ngao ngao ngao ngao gào thét GR…À..OOOO!!!!!!!!!!!”
Đáp lại Itsuka Ken chỉ có tiếng kêu bạo ngược và hung ác của con dã thú. Dưới lớp hình cụ màu bạc, đôi mắt màu đỏ của con dã thú trở nên càng thêm điên cuồng. Mặc dù không hiểu được lời của Itsuka Ken nói có nghĩa là gì, thế nhưng ‘Dã Thú Thần’ lại có thể cảm nhận được sự uy hiếp và đe dọa ẩn chứa trong lời nói của Itsuka Ken.
“Thôi được rồi, nếu như ngươi đã quyết tâm muốn trốn vậy thì hết cách! Đi!”
Ngọn lửa có màu đỏ vàng nhàn nhạt lập tức bay ra khỏi tay của Itsuka Ken, và dưới sự điều khiển của cậu, nó dùng tốc độ nhanh hơn cả ánh chớp để đánh về phía ‘Dã Thú Thần’.
“NGAO ————!!!” Rống lên một tiếng đầy hung bạo, hai chân của ‘Dã Thú Thần’ chợt co lại và nhảy mạnh qua một bên để né tránh đòn tấn công của Itsuka Ken.
“Muốn trốn!” Cười nhẹ và búng tay một cái, không gian chợt nổi lên những gợn sóng vô hình nhỏ. Ngay sau đó, trong nháy mắt mà ‘Dã Thú Thần’ vừa rời khỏi mặt đất thì ngọn lửa màu xích kim nhạt chợt xuất hiện ngay trước mặt và đánh thẳng về phía con dã thú đã bị hố đà.
“Hống hống hống ————!!!” Oán lực cuồng bạo và thảm thiết màu đỏ thẫm lập tức bùng nổ và biến thành vô số xúc tu mà đánh về phía ngọn lửa màu xích kim nhạt, ‘Dã Thú Thần’ đã dùng phản ứng nhanh nhất có thể để phòng ngự và đồng thời mau chóng lùi về sau để tiếp tục bỏ trốn.
“Xèo ~ xèo ~ xèo ~ xèo ~ xèo ~ xèo ~ xèo ~ xèo ~ xèo ~ xèo ~ ~~~~~~~ !!!!!!!!!”
Oán lực, ngay khi tiếp xúc với ngọn lửa màu xích kim nhạt thì đã lập tức bốc cháy như một tờ giấy và nhanh chóng thiêu trụi. Sau khi đốt sạch oán lực màu đỏ, ngọn lửa màu xích kim nhạt mất đi mục tiêu nên lại một lần nữa ẩn vào không gian và tiếp tục nhằm về phía ‘Dã Thú Thần’. Mục tiêu của nó chỉ là bám được vào bản thể của ‘Dã Thú Thần’, nếu không đạt được mục tiêu này thì nó nhất định sẽ không bỏ qua.
“Muốn chơi cút bắt với ta! Vậy để ta nhìn xem ngươi có thể trốn được bao nhiêu? Một, mười, trăm, hay là một ngàn? Ha ha ha! Đi! Đi! Đi! Đi! Đi! Đi ra hết cho ta! Để ta xem ngươi có thể né được đến lúc nào? Ha ha ha ha!!!”
Một luồng, hai luồng, năm luồng, mười luồng… vô số ngọn lửa màu xích kim nhạt được Itsuka Ken tung ra và bao kín toàn bộ không gian rồi bắn về phía ‘Dã Thú Thần’. Dưới sự điều khiển của cậu, vô số ngọn lửa tựa như vô số những mũi tên được gắn lên thuộc tính ‘tất trúng’ mà liên tục bay vòng vèo và đánh về phía ‘Dã Thú Thần’ cho dù ‘Dã Thú Thần’ có liên tục nhảy nhót để né tránh sự truy tung của những ngọn lửa màu xích kim.
Một ngọn lửa thì có thể dựa vào nhanh nhẹn để tránh né, hai ngọn lửa vẫn có thể dựa vào nhanh nhẹn để tránh né, vậy còn bốn, năm, sáu, thậm chí là mười, hàng trăm, hàng ngàn thì sao? Hàng ngàn ngọn lửa màu xích kim nhạt cứ liên tục biến mất và hiện ra trong không gian để đánh về phía ‘Dã Thú Thần’, khi nào chưa chạm vào ‘Dã Thú Thần’ được thì chúng sẽ không thôi, vì chúng là những tồn tại bất diệt không bao giờ biến mất cho tới khi hoàn thành nhiệm vụ của chúng.
Vô số ngọn lửa, tất cả đều là những ngọn thần hỏa chân chính được tạo ra từ sự dung hợp của thái dương thánh hỏa và địa ngục nghiệp hỏa, sức nóng của nó mặc dù không thể cảm nhận được rõ ràng từ bên ngoài, thế nhưng chỉ cần bị nó thiêu đốt thì bất cứ vật gì cũng phải biến thành tro than, thậm chí là thăng hoa thành khí thể.
“Rống rống úc úc úc úc úc úc úc úc úc úc úc úc úc úc úc úc!!!!!!!!!!!!!!” ‘Dã Thú Thần’ bắt đầu phát ra những tiếng kêu rống đầy thảm thiết, bởi vì cuối cùng thì cũng đã có một ngọn lửa bắt đầu đạt tới mục tiêu của bản thân.
Ngọn lửa, khi vừa chạm vào cơ thể bị ghim đầy các hình cụ màu bạc, đã lập tức bốc cháy một cách mãnh liệt và lan tràn ra khắp cơ thể của ‘Dã Thú Thần’. Cánh tay, bả vai, cổ, lưng, ngực, đầy, bụng, đùi, rồi tới chân, toàn thân của ‘Dã Thú Thần’ đều bốc cháy khiến nó đau không chịu nổi, và vì thế phản ứng của nó chậm xuống khiến cho những ngọn lửa đang bay có thêm càng nhiều cơ hội để đánh trúng cơ thể của nó. Cuối cùng, tất cả những ngọn lửa được Itsuka Ken phát ra đều đã trúng đích và hừng hực thiêu đốt.
Bị ngọn lửa màu xích kim nhạt chạm vào và thiêu đốt, thứ gặp nạn đầu tiên trên người của ‘Dã Thú Thần’ chính là oán lực khổng lồ màu đỏ nó phun ra để tự bảo vệ mình.
“Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt………!!!!!”
Nguồn oán lực của ‘Dã Thú Thần’ vốn dĩ phi thường khổng lồ và cuồng bạo, có thể khiến cho bất cứ kẻ nào cũng phải điên cuồng mà hóa thành dã thú nếu như bị dính vào dù chỉ là một tia nhỏ nhất. Thế nhưng hiện giờ, ngay khi vừa bị ngọn lửa màu xích kim nhạt dây vào, nguồn oán lực khổng lồ của ‘Dã Thú Thần’ lại điên cuồng mà bốc cháy tựa như thùng xăng bị tia lửa xẹt qua. Chúng ùn ùn mà cháy lên và nhanh chóng cạn đi, điều đó khiến cho lớp phòng ngự từ chú lực của ‘Dã Thú Thần’ nhanh chóng trở nên mỏng manh và mất đi tác dụng.
“Hống hống hống ngao ngao ngao ngao ngao ngao ngao NGAO!!!!!!!!!!!!!!!!”
Tiếng kêu thê lương và bi thảm khiến cho người ta sợ đến lạnh lẽo cả tâm can, sởn hết cả gai ốc. Đây là tiếng thét thường lấy của loài dã thú trước khi lâm chung trong một cuộc đấu sinh tử với kẻ thù.
“Nói hay không? Hay là còn định tiếp tục giả ngu với ta nữa?”
“Rống úc úc úc úc úc úc úc úc úc úc úc úc!!!!!!!!!!!!!!!!!”
“Coi bộ chưa thấy quan tài chưa đổ lệ! Không cho ngươi nếm qua một chút thì có vẻ như ngươi không hiểu được uy danh của Đọa Thiên là như thế nào! Phần Thần! Đốt sạch hình cụ ở trên người của nó cho ta!”
Ngọn thần hỏa màu vàng nhạt có tên ‘Phần Thần’ lập tức nhận lấy mệnh lệnh của chủ nhân, ngọn lửa màu xích kim nhàn nhạt vẫn còn đang thiêu đốt trên người con dã thú lập tức trở nên điên cuồng. Từng cây cột lửa cứ liên tục bùng lên và đem dư âm phun về bốn phía, toàn bộ không gian tựa như đã biến thành thế giới của lửa. Ngọn lửa vô hình bắt đầu trở nên đậm đặc tựa như dung nham và bao bọc lấy thân thể của con dã thú, rất nhanh, toàn bộ cơ thể của ‘Dã Thú Thần’ đã bị một lớp ‘nham thạch nóng chảy’ bao phủ.
“Xì xèo xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy xuy………”
Hóa thành trạng thái lỏng, độ ấm của ngọn thần hỏa có tên ‘Phần Thần’ lập tức tăng lên gấp trăm ngàn lần. Những hình cụ cứng cỏi mà cả ma kiếm của Alter cũng không chặt đứt nổi cũng dần bị ngọn lửa nung mềm và dần hóa lỏng.
Vặn vẹo, biến hình rồi tan chảy. Dưới sự bá đạo của ‘Phần Thần’, không có bất cứ thứ gì có thể chịu được sức nóng của nó một cách trực tiếp, đây là ngọn lửa có thể đốt chết cả Tu La Thần Phật trên trời, huống hồ gì chỉ là những món thần khí dưới mặt đất.
“Cạc cạc úc úc úc úc úc úc ách ách ách ách ách ách ách ách ách ách ách ách!!!!!!!!!!!!!”
Vẫn rú lên những tiếng kêu đầy quái dị, quái thú màu đỏ thẫm điên cuồng lăn lộn trên mặt đất, cố gắng dập tắt lấy ngọn lửa vẫn đang bám ở trên người mình, thế nhưng đó chỉ là hành động vô ích. Chú lực màu đỏ vẫn cứ điên cuồng bốc cháy, hình cụ thì vẫn tiếp tục bị nung chảy ra và đi liền với đó là cảm giác thống khổ không gì sánh bằng. Ngọn thần hỏa cứ quấn chặt lấy dã thú màu đỏ tựa như là giòi trong xương, nếu cứ tiếp tục thế này thì kết quả của ‘Dã Thú Thần’ cũng đã xác định.
“Xem ra thật sự là đã không còn lý trí! Không nên như thế ah ~ ? Thôi kệ! Chẳng muốn lãng phí thời gian với nó nữa! Vốn dĩ còn muốn vờn thêm một tí để thử nghiệm nhưng với cái thứ cả lý trí cũng không còn thì thử nghiệm cũng chẳng có ý nghĩa gì, trực tiếp lột da nó rồi mò ký ức thôi!”
Thở dài một hơi chán ngán và búng tay một cái, ngọn lửa màu vàng đỏ nhạt lập tức xoay tròn và bạo động theo lệnh của Itsuka Ken.
Nếu trò chơi chống cự ngoan cố đã kết thúc rồi, vậy thì cũng nên làm chánh sự thôi.