Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 107 : nero đáng thương

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Chóng mặt! Cái quái gì thế? Cái kiểu…”

“Đông ————!”

“Chạy xe thế này…”

“Bành ————!”

“Nhữ… nhữ… nhất định là…”

“Xèo…xèo —— két —— BÌNH ————!!”

“Cố ý…! Hự!”

“Đông————!!”

“Chơi trẫm đúng không?!!!!!”

Trong sự trầm mặc, không đúng, là trong sự rung lắc đến tận cùng, nữ hoàng đế Nero Claudius cuối cùng cũng nhịn không nổi nữa mà hoàn toàn nổ tung. Mặc kệ sự rung lắc, cô nhào tới mà siết lấy cần cổ của chủ nhân mình rồi gầm lớn.

Trực tiếp dùng ‘sư tử xoắn giết’, chiêu thức mà Nero đã từng dùng để xiết cho một con sư tử đực hôn mê bất tỉnh giữa đấu trường La Mã lúc còn sống với thân phận loài người, để xiết lấy Itsuka Ken, nữ hoàng đế Nero Claudius của chúng ta đã quyết định là nếu lần này không thể trả thù được tấu giả đáng ghét của mình, cô sẽ trực tiếp thay tên đổi họ cho đỡ nhục.

“Ệ… hô… Nghẹt… nghẹt thở… Em định giết… chủ nhân của em sao? Buông… buông ta… khẹc…”

“Nhữ còn dám nói! Nhữ còn biết mình là tấu giả của trẫm sao? Hôm nay trẫm phải khiến cho nhữ hiểu rõ, dám ỷ vào thân phận của tấu giả mà giở trò với trẫm…”

“Cót kẹtzz ————!!”

Cả người của Nero đều nhào trong trong ngực của Itsuka Ken, thế nhưng cần cổ của Itsuka Ken vẫn bị cô siết chặt, dường như có chết thì cô cũng không chịu thả lỏng ra dù chỉ nửa phần.

“Tóm lại, nếu nhữ còn không sám hối, hôm nay trẫm tuyệt đối phải dùng sư tử xoắn sát để cho nhữ…”

“Oanh ——————!!”

Lúc này thì Itsuka Ken lại trực tiếp bị bật ra mà đem cơ thể Nero ép lên ghế xe đối diện.

“Ách ơ ~~ xoắn… xoắn siết cái gì… thần mã…”

“Hừ hừ, sư tử, xoắn, giết! Là siết cổ của nhữ giống như con sư tử bị trẫm siết lúc đó! Kẹp chặt dưới nách bên phải như bây giờ, rồi sau đó ————”

“Ah!! Ặc… khặc… đau, đau … gãy! Muốn gãy rồi!!”

“Biết sự lợi hại của trẫm chưa!?”

“Biết rồi! Buông tay! Tranh thủ thời gian buông ra nhanh!”

“Hối hận chưa? Tấu giả nhé! Cho dù nhữ là người rất đặc biệt đối với trẫm… Đừng-đừng có hiểu lầm! Trẫm chỉ nói là ‘đặc biệt’ thường thôi nhé! Tóm lại, cho dù là tấu giả, nếu còn dám năm lần bảy lượt lường gạt chơi xỏ trẫm, trẫm cũng tuyệt đối không để yên!”

“Ọt, ọt ọt ~~~ .”

“Cho nên, nếu như có thể… Ế? Chờ chút! Tại sao đột nhiên lại có tiếng nuốt nước miếng? Tấu giả, nhữ…”

Theo phản xạ tự nhiên, Nero giật mình mà quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, sau đó sắc mặt của nữ vương bệ hạ vĩ đại lập tức ‘BÀNH’ một cái, đỏ bừng lên như quả cà chua chín.

“Nhữ--nhữ--nhữ… Nhữ đang làm gì đó!? Nhữ , nhữ dám…”

“Dám cái gì chứ? Em kẹp ta chặt tới như vậy còn không cho phép ta ngửi mùi ở trên người em sao?”

“Mùi? Mùi?!!!!!!”

Ngẩn người, sau đó, giống như là bị kích thích, Nero lập tức quăng Itsuka Ken qua một bên mà hít lấy hít để cơ thể mình, cố tìm ra cái mùi mà Itsuka Ken đang nói.

“Không, không có nha? Mỗi ngày trẫm đều đàng hoàng tắm những 2 lần, vì sao vẫn có mùi…”

Ngửi ngửi, cái mũi đáng yêu nhúc nhích, Nero nhỏ giọng lẩm bẩm, dường như cô thật sự rất để ý tới cái gọi là ‘mùi’.

“Nè…”

“Không có nha? Bên này không có, bên này cũng không có.”

“Sao lại không có? Toàn thân của Nero đều đang tỏa ra cái mùi đó nha, hơn nữa đậm vô cùng!”

“Cái ——!?”

Nghe vậy, Nero cả người đều đớ ra như là bị sét đánh. Cô trợn to đôi mắt nhìn chằm chằm Itsuka Ken như muốn xác nhận lại một lần.

“Chuyện đó… là thực sao? Trên người của trẫm thật sự có…”

“Ừ, nhưng mà tỏa ra từ chỗ nào thì ta không dám chắc. Hay là để ta ngửi lại một lần nữa để xác nhận cho em đi?”

“Ừ! Nhanh, nhanh giúp trẫm!”

Gật đầu lia lịa, Nero lập tức giang hai tay ra hai bên, chuẩn bị để Itsuka Ken ngửi giúp mình.

“Chỗ này không được, vừa ngửi xong… thôi được rồi! Đã muốn kiểm tra vậy thì ngửi hết toàn thân của em đi, như vậy là biết được chỗ nào có mùi lạ rồi!”

“Toàn… toàn… toàn thân?”

Đột nhiên có linh cảm không tốt, hình như lại sắp rớt hố rồi? Nero chần chờ.

“Không muốn thì thôi ~ ! Dù sao cũng không liên quan gì tới ta, ừ, mà ta cũng chẳng quan tâm việc em có mùi hay không. Chỉ là nếu như bị người khác ngửi thấy… Đường đường là hoàng đế của La Mã mà lại có mùi…”

“Được rồi! Trẫm biết rồi! Nhữ mau làm đi!” Nghe Itsuka Ken nói như vậy, Nero hét lớn, chỉ là trong lòng cô lại nghĩ thầm: ‘dù sao cũng chỉ là ngửi một chút thôi, chắc không sao chứ? Đại khái…’ Cô hơi lo lắng.

Sau đó, cô giang hai tay ra, đem thân thể xinh đẹp nhu mì của mình hoàn toàn phô bày ra trước mắt, không đúng, hẳn phải trước mũi của chủ nhân hiện tại của cô.

“Ờ, vậy ta bắt đầu nha. Trước hết là đầu…” Nói xong, Itsuka Ken tiến sát lại gần bên tai của cô mà hít nhẹ một hơi thật sâu.

“Như… như thế nào?”

“Có vẻ không phải trên tóc rồi, vậy, kế tiếp là cổ…”

Ngửi ~ ngửi ~, mùi thơm nồng nàn lại nhẹ nhõm khiến cho Itsuka Ken có chút mê say, không biết là do cơ thể này hay là do thuộc tính riêng của Nero mà trên người của cô luôn có một mùi thơm nồng nàn dễ chịu vô cùng đặc biệt, mùi thơm mà chỉ riêng Nero mới có.

“Nơi này cũng không có, kế tiếp là…”

Dọc theo xương quai xanh, mũi của Itsuka Ken gần như dán lấy cơ thể của Nero mà ngửi lấy.

“Hít ~~~~ .”

“… Có, có chút nhột, vẫn chưa xong sao?”

“Tại đây hình như…”

Vừa nghe lời này, cả người Nero lập tức thẳng băng, chút xíu mắc cỡ lập tức bị sự căng thẳng thế chỗ.

“Ừm… không có.”

Hô! Thở phào, cả người lập tức chùng xuống.

“Tốt rồi, vẫn còn nhiều nơi nữa mà, đừng thả lỏng sớm vậy!”

Cứ như vậy dọc xuống phía dưới, mũi của Itsuka Ken dần dời xuống rốn của Nero.

“Chờ… chờ một chút! Ở đó cũng muốn sao!?”

Giật thót mình, Nero vội vàng chặn cái đầu của Itsuka Ken di chuyển tiếp, trong mắt hiện lên chút do dự.

“Đương nhiên! Mấy chỗ như thế mới cần nhất! Chẳng lẽ em có thể tự ngửi được mùi trên bụng mình sao?”

“Nhưng mà…”

“Sợ cái gì, không phải vẫn cách một lớp váy dài sao? Với lại chẳng lẽ em không tin ta?”

“Không, nếu là tấu giả thì… trẫm…”

Hai tay chợt cầm lấy đôi tay nhỏ của Nero và nhẹ nhàng dời đi, sau đó Itsuka Ken tiếp tục ngửi lấy.

“Hít ——————”

“A… ~! Nhột ~~ .”

“Chờ một chút, đừng nhúc nhích! Chỗ đó hình như muốn…”

Toàn thân lập tức căng cứng, sự mắc cỡ khiến tim Nero giật thót lên.

Hít sâu! Lại hít thật sâu! Itsuka Ken dường như cố tình chọc ghẹo Nero, vì sau khi hít thật sâu, cậu lại thở nhẹ ra luồng hơi nóng xen lẫn với linh lực của mình.

“Ô… ~~ còn… Còn chưa… chưa ngửi xong sao?”

“Phải ngửi cẩn thận tí, tại cách một lớp váy nên hơi khó xác định một chút.”

Tất nhiên, cái chuyện nói xạo để lừa cô nàng như là để cô nàng cởi sạch cho mình ngửi hay những thứ tương tự là hoàn toàn không thể, dù có ngốc mao nhưng Nero lại không đần tới mức đó, nên chỉ có thể kéo dài thời gian ‘tận hưởng’ thôi. Vậy kế tiếp phải làm gì chắc ai cũng hiểu.

Lại một lần nữa hít lấy, sau khi hít thêm 2 lần thì Itsuka Ken mới chịu buông tha Nero, vốn đã xấu hổ tới đỏ bừng cả mặt.

“Xem ra bụng thật sự không có mùi, nhưng mà mới vừa rồi thật sự ngửi thấy mùi khi nãy à? Chẳng lẽ ở chỗ khác?” Giả bộ gãi đầu, lẩm bẩm.

“Cái gì? Lại ngửi thấy!? Vậy nhữ còn ngồi đó làm gì, mau giúp trẫm tìm ra đi, nhanh!”

Được rồi! Nữ vương bệ hạ cũng đã nói như thế, còn chờ gì nữa?

Sau đó thì cả lưng, bàn chân, cẳng chân, thậm chí bắp đùi cũng không bỏ qua. Toàn thân đều ngửi qua một lần nhưng vẫn không tìm được.

“Hô ~~~ (thở phào), xem ra là tấu giả tưởng tượng thôi ah. Làm trẫm sợ mãi…”

“Không đúng nha, vẫn còn một chỗ chưa ngửi đó, nữ hoàng bệ hạ ơ ~ !”

“Cái gì? Không phải toàn thân đều… đều…”

Thấy Itsuka Ken chỉ vào miệng nhỏ của mình, Nero lập tức hiểu ý của cậu.

Lần này thì cô lại không do dự, chỉ là trong lòng lại trở nên vô cùng hồi hộp, nhưng không phải vì nụ hôn.

Nếu như thật có mùi thì uy nghiêm của cô ————

“Nếu vậy thì làm nhanh lên, tấu giả.” Nói xong nàng lập tức mở ra miệng nhỏ của mình.

“Hơi đưa lưỡi về trước đi, nữ vương bệ hạ, như vậy sẽ dễ ngửi hơn…” Itsuka Ken ‘ác ý’ đề nghị.

“Ah ~ !” Thật sự hơi đưa ra, nữ hoàng bệ hạ vậy mà lại nghe lời của mình mở miệng nhỏ và chìa lưỡi ra như vậy, thật quá mê người. Không nhịn nổi, thật không chịu nổi, Itsuka Ken lập tức nhào tới mà ngậm lấy cái lưỡi của Nero và gặm lấy gặm để đôi môi nhỏ của cô. Nero bị hành động của Itsuka Ken làm cho ngẩn cả người, ‘không phải ngửi sao, tại sao lại hôn rồi?’ đây là ý nghĩ hiện tại. Sau đó, ý nghĩ kế tiếp của cô là: ‘hôn rồi? Nụ hôn đầu của trẫm cứ vậy mà mất rồi hả?’ Cứ thế, cô cứ đờ người ra để mặc cho chủ nhân tà ác mặc sức hưởng thụ lấy cái miệng nhỏ xinh xắn của mình. Thậm chí bàn tay của chủ nhân của cô bắt đầu chạy khắp cơ thể khiến cô căng cứng rồi sau đó trở nên mềm nhũn.

Bàn tay như có ma lực khiến cơ thể cô phát run nhưng giờ cô lại hoàn toàn không còn chút sức lực nào, miệng bị hơi thở của thiếu niên xông vào khiến cho đầu óc của cô trở nên choáng váng. Với tiên thuật hiện giờ của Itsuka Ken, Nero đã hoàn toàn biến thành cá trên thớt. Lúc Itsuka Ken buông cô ra, bộ não của cô đã hoàn toàn trống rỗng.

“Ta không có lừa em nha. Trên người của em thật sự có mùi, nhưng là mùi thơm nồng nàn rất hấp dẫn đó, chẳng qua lúc đầu em không cho ta giải thích thôi.” Tiếng của Itsuka Ken đột nhiên vang lên trong biển ý thức của cô. Nghe vậy, ý nghĩ duy nhất trong đầu của Nero vào lúc này là cô lại bị tấu giả tà ác của mình đùa giỡn rồi!

Về phần ba thiếu nữ khác vốn nên đi cùng xe đều đã biến đi đâu? Toàn bộ đều trốn vào trong ranh giới màu ngọc lưu ly xanh biếc để ‘tị nạn’ rồi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio