“Ai ~ thiệt là! Lần đầu tiên trong đời mình muốn rượu tới trễ như vầy. Cái ông già đó tửu lượng cũng bá đạo quá đi, uống tay đôi với Campione luôn!”
Nơi này là một dinh thự cá nhân gần tháp Tokyo, là nơi Erica chuẩn bị cho cả nhóm, giờ Itsuka Ken đang hơi lảo đảo mà bước vào trong. Lúc Itsuka Ken rời khỏi nhà của Kusanagi Godou thì mặt trăng đã lên cao, nguyên nhân là vì được ông nội của Godou, Kusanagi Ichirou mời ở lại uống rượu nên kết quả là mấy tiếng đồng hồ cứ thế theo từng chai rượu rỗng mà lăn đi mất.
Cho dù thể chất của Itsuka Ken lúc này đã rất tốt, không cần dùng linh lực cũng đã vượt rất xa người thường, thế nhưng ông nội của Kusanagi Godou cũng không vừa gì, cho nên kết quả là giờ Itsuka Ken vẫn cảm thấy chóng mặt. Trời đã khuya nên Itsuka Ken cũng lười dùng linh lực để tẩy rượu mà trực tiếp đi bộ về.
Sau khi về tới phòng mình, chuyện đầu tiên đương nhiên là phải tắm, còn nhóm của Alice chắc hẳn đều đã ngủ hết rồi.
Trong quãng thời gian không có Itsuka Ken đi chung, có vẻ như các cô gãi đã du lãm thành phố Tokyo cùng nhau, tới tối chắc cũng uống rượu không ít. Nhất là khi trong các cô còn có một người hào sảng như Rome nữ hoàng Nero Claudius, nhóm của Alice không bị cô nàng đó rót cho lăn xuống gầm bàn mới là lại.
“Chỉ là không nghĩ tới cả Alter cũng bị chuốc tới ‘chổng vó’, ta có nên nói ‘thật không hổ là Nero’ hay không?!”
Nếu theo bình thường thì Alter tuyệt đối sẽ không bao giờ rời khỏi Itsuka Ken quá 1m, nhưng chiều hôm nay, lúc cậu chuẩn bị ra cửa để tới nhà của Kusanagi Godou thì Nero không biết dùng cách gì mà lại có thể khiến Alter đồng ý đi dạo Tokyo chung với nhóm. Hơn có vẻ như tới tối, Alter còn đồng ý uống rượu chung với Nero nên giờ mới say như vầy.
Itsuka Ken thật sự không tưởng tượng ra được cảnh hai vị nữ vương cụng rượu chung với nhau mà không dùng linh lực giải rượu là như thế nào.
“Ôi… nghĩ làm gì. Ngủ sớm, mai còn phải đi gặp miko mà Godou nói…”
Tắm sơ qua xong, Itsuka Ken dùng linh lực để hong khô cơ thể sau đó chui vào phòng mình.
“…?”
Bước chân bỗng nhiên dừng lại, vì Itsuka Ken chợt nhận ra là trên giường của cậu, ngay trong tấm chăn, dường như có một người đang lén lút ‘mai phục’ ở trong đó.
Hơi cảm giác một chút, Itsuka Ken đã biết được người trong đó là ai. Nhẹ nhàng bước đến bên giường của mình, nhấc nhẹ tấm chăn lên và nhìn vào trong, đập vào đôi mặt của cậu là cơ thể xích lõa non mềm của thiếu nữ tóc vàng. Lúc này, cô đang cong người mình lại và ngủ say sưa.
“Erica?”
Dường như không thể gọi được, từ hơi thở đều đặn và gương mặt hồng hồng của cô cùng mùi rượu thoang thoảng thì có thể biết là cô đã say rồi.
Nếu kêu gọi đã không còn ý nghĩa, vậy thì dùng hành động đi.
Itsuka Ken liền nhẹ nhàng bước lên giường, ôm nhẹ lấy thân thể xích lõa non mềm của thiếu nữ mà nhẹ nhàng vuốt ve: “Erica? Nếu em không dậy thì kế tiếp ta sẽ dùng hành động để gọi em dậy đó!”
Nhưng Erica không trả lời, phần vì cô đã say, phần vì cô có chút biết được người đang ôm lấy cô mà vuốt ve là vua của mình.
Thấy vậy, Itsuka Ken cũng không lo lắng gì nữa, vì chính chủ cũng đồng ý rồi. Erica dù sao cũng từng là một đại kỵ sĩ, giờ là một Diệt Thần Sư, làm sao có thể thả lỏng cảnh giác tới mức có người ôm lấy thân thể trắng bóng của mình như hiện giờ mà không biết gì hết chứ? Biết cô đã ngầm đồng ý, nên cậu bắt đầu vuốt ve nhẹ nhàng và hôn lấy cơ thể của Erica.
“Ô ~~ Vương! Ô ~~~”
Cảm giác kích thích dần lan truyền khắp người Erica khi cô cảm thấy vua của cô đang tùy ý tận hưởng lấy thân thể thơm mềm của mình. Mùi hương trên người của Erica khiến Itsuka Ken có chút mê say. Hương thơm nhẹ nhàng của thiếu nữ cùng với mùi thơm nồng tỏa ra vì rượu khiến Itsuka Ken cảm thấy có chút không bỏ được. Gương mặt, vành tai, cổ, xương quai xanh, bộ ngực, vai, rốn, lưng, chân, không hề bỏ sót chỗ nào, Itsuka Ken nhấm nháp thật cẩn thận mùi hương trên người nữ kỵ sĩ của mình từ trên xuống dưới, sau đó lại từ dưới lên trên, nhất là nụ hoa trước ngực của thiếu nữ. Và điều này khiến cho nhiệt độ trên người của thiếu nữ dần nóng lên, cùng với đó là mùi hương càng thêm đậm đà dần lan tỏa.
Từ bộ ngực liếm dọc lên cần cổ, cằm rồi cuối cùng đến bờ môi. Itsuka Ken dù đã hưởng thụ lấy toàn thân của thiếu nữ, thế nhưng nơi tuyệt nhất, ít nhất vào thời điểm này, thì phải để sau cùng như bây giờ mới tận hưởng.
Hai môi dính vào nhau, cái lưỡi Itsuka Ken hăng say mà tàn phá lấy miệng của thiếu nữ, như một vì chủ nô bá đạo đạp cửa vào trong nhà nữ nô mà cướp lấy và hưởng thụ lấy sự phục vụ của chủ nhân ngôi nhà.
“Vương ~~ Ô! Em… em… ô ~~”
Erica chỉ còn biết thân ngâm mặc cho chúa tể của cô tùy ý dày vò, toàn thân run lên nhè nhẹ. Cô có thể cảm nhận được vương đang hút lấy dịch thủy trong miệng cô, và chiếc lưỡi thơm tho của cô đang bị vua bắt nạt, trêu đùa và huấn luyện, cùng với đó là hai bàn tay đang tác quái trên ngực cùng với trên bờ mông cong khiến cô cứ run lên từng phút.
Bàn tay như có ma lực, ‘tà ác’ tiên thuật lại một lần nữa chứng minh sự ‘đáng sợ’ của mình với nữ tính, khiến Erica liên tục run nhẹ lên từng cơn. Cô có cảm tưởng là dường như lúc này đây, cơ thể và cả linh hồn cô đều đang bị chủ nhân điều khiển trên đùa theo ý hắn, để hắn tùy ý vuốt ve, gảy nhịp, dày vò, để thân thể này phải phản ứng như hắn muốn. Dù bình thường cô có là một con sư tử cái hung mãnh thì lúc này cũng chỉ còn là một con mèo con trong lòng bàn tay chủ nhân cô. Erica chỉ còn biết để mặc vua của cô tùy ý hưởng thụ lấy tất cả mình, và còn phải dâng mình lên theo ý hắn.
Tuy rằng cô biết nếu không cẩn thận thì điều kế tiếp sẽ là một trong những chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời của cô, cuộc đời của một thiếu nữ, nhưng cô càng biết rõ là vua của cô dịu dàng với các cô đến mức nào. Itsuka Ken tuyệt đối sẽ không để cho lần đầu tiên của cô trở thành tiếc nuối, chắc chắn là vậy, khi mà ngài ấy biết rõ rằng, bất cứ lúc nào, cô cũng đều sẵn sàng để dâng mình lên.
Sau khi tận hưởng hương thơm trong miệng thiếu nữ và dày vò lấy thân thể của nàng gần một tiếng đồng hồ, Itsuka Ken mới tạm thời buông tha cho Erica. Lúc này thì Erica đã hoàn toàn mềm nhũn, chỉ còn biết phó mặc tất cả cho chủ nhân điện hạ. Itsuka Ken liếm môi lầm bầm: “Uh, mùi hương này dù uống vào bao nhiêu lần thì cũng không thể khiến người ta thỏa mãn! Xem ra chỉ còn cách được bao nhiêu hay bấy nhiêu đi, tiếp tục!”
“Ô ~~~?”
Mọi phản kháng hay từ chối đều bị cấm tuyệt!
Mệnh lệnh của Ma Vương là tuyệt đối! Nhất là với kỵ sĩ dù đã trở thành ma vương nhưng vẫn cam nguyện hiến dâng lên thân thể và linh hồn mình như Erica thì mệnh lệnh của thiếu niên là tuyệt đối, cô chỉ có thể ngoan ngoãn mà vâng lời chúa tể của mình
Chỉ là tới lúc này thì sự chú ý của Itsuka Ken đã không còn là thứ dành riêng cho Erica nữa, vì lúc này, thông qua những tia sáng yếu ớt của căn phòng, Itsuka Ken có thể nhìn thấy rằng cửa phòng đã bị đẩy ra một khe hở nhỏ.
Từ bên ngoài, hai đôi tròng mắt đang lóe lên những tia sáng mà lấp lánh long lanh nhìn vào bên trong.