-Có người đang nhìn anh…
Chung Ly Dư hơi nhíu mày nhìn Diệp Khai nói.
-Người có gương mặt điển trai, sẽ có người thích nhìn là chuyện khó tránh khỏi, tôi đã sớm thành thói quen!
Diệp Khai không để ý, cười nói.
-Thật sự có người đang nhìn anh, hình như còn không có ý tốt!
Chung Ly Dư lại nói thêm.
Diệp Khai nghe xong lúc này mới quay đầu nhìn lại, liền thấy được Tạ Quân Hào đang trừng mắt lạnh lùng nhìn hắn, khẽ giật mình, sau đó chợt nở nụ cười:
-Thật sự là không nghĩ tới, không nghĩ tới phẩm vị của mọi người cũng tương đối giống nhau, đều chọn trúng nơi này.
Đây rõ ràng là không chuyện nói hắn lại tìm lời để nói, trong mấy con đường gần đây chỉ có nhà hàng này có quy mô lớn nhất, danh khí vượng nhất, khách hàng quen lại nhiều, trên thực tế người ngoại quốc thường xuyên ghé qua nơi này đủ thấy món ăn nơi này tốt ra sao.
Tất cả mọi người đều lựa chọn đến đây ăn cơm là chuyện thật bình thường.
Chung Ly Dư đối với Tạ Quân Hào cũng không có ấn tượng gì sâu sắc.
Lần thứ nhất ở câu lạc bộ Đế Hào, một mặt là bởi vì Chung Ly Dư ngộ nhận Diệp Khai trước, sau đó bởi vì việc kia mà tâm thần hỗn loạn, về chuyện xảy ra sau đó trên cơ bản không có khái niệm gì, về sau Tạ Quân Hạo bị Diệp Khai một cước đạp ra ngoài nên càng không có cơ hội gặp mặt.
Chính bởi vì như thế nên khi Chung Ly Dư nhìn thấy Tạ Quân Hào mới không nhận ra hắn.
Nhưng Tạ Quân Hào thì khác, lúc trước khi người khác đem Chung Ly Dư cho hắn thì hắn từng thấy qua ảnh chụp, hơn nữa đêm hôm đó hắn cũng gặp Chung Ly Dư, mà ấn tượng còn rất khắc sâu.
Tạ Quân Ngọc có chút bất đồng, nàng không nhận ra Chung Ly Dư, chỉ cảm thấy cô gái này xinh đẹp động lòng người, trong vẻ xinh đẹp còn có phong độ của một tiểu thư khuê các, nhưng khi nhìn thấy Diệp Khai thì không khỏi cau mày, hiển nhiên là không muốn có chuyện gì liên quan tới hắn.
Hai lần va chạm cùng Diệp Khai đều do Tạ Quân Ngọc bị thất bại mà chấm dứt, Tạ Quân Ngọc làm sao còn không biết Diệp Khai làđiềm xấu, chạm vào không được đó sao? Nếu như nàng lại đi tìm Diệp Khai kiếm chuyện chẳng khác gì tự mình tìm xui xẻo.
Chuyện như vậy Tạ Quân Ngọc nhất định sẽ không đi làm.
-Quân Hào nhận thức tiểu tử kia?
Khi Uông công tử nhìn sang liền phát giác vẻ khắc nghiệt trong mắt Tạ Quân Hào, chỉ là hắn không rõ Diệp Khai nhìn qua là một tiểu tử nhỏ tuổi làm sao lại có thể trêu chọc ra vẻ oán khí lớn đến như vậy của Tạ Quân Hào, quả thật giống bộ dạng như là kẻ thù sinh tử đi.
-Có chút mâu thuẫn!
Tạ Quân Hào có chút rầu rĩ hồi đáp.
Trên thực tế lực chú ý của Uông công tử chủ yếu tập trung trên người Chung Ly Dư.
Phàm là mỹ nữ, đi tới nơi nào đều sẽ trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người.
Nhưng ánh mắt bạn gái của Uông công tử vẫn chuyển quanh Diệp Khai không ngừng, mượn cơ hội quan sát kẻ thù của Tạ Quân Hào mà nhìn Diệp Khai, nói chung vẻ điển trai thật tiêu chuẩn của Diệp Khai sẽ luôn hấp dẫn hứng thú của phụ nữ.
-Chị em yêu nhau?
Uông công tử nghiên cứu một thoáng quan hệ giữa Diệp Khai cùng Chung Ly Dư, lập tức bài trừ những khả năng khác, có chút kinh ngạc hướng Tạ Quân Hào dò hỏi:
-Không nghĩ tới đại lục cũng lưu hành những chuyện này sao? Tôi vẫn cho rằng ở phương diện này nơi đây tương đối bảo thủ một chút đấy.
-Cái gì mà chị em yêu nhau, rõ ràng là một đôi cẩu nam nữ!
Tạ Quân Hào có chút âm tàn hừ lạnh nói.
Mặc dù ở lần thứ nhất không lấy lại được danh dự tại câu lạc bộ Đế Hào, nhưng trong nội tâm Tạ Quân Hào chưa từng buông xuống chuyện này, chỉ là hắn cũng không dám làm xằng bậy, dù sao vào đêm đó em gái Tạ Quân Ngọc mang theo cảnh sát tới cũng không giải quyết được sự tình, ngược lại đối phương còn trực tiếp gọi tới một thiếu tướng, ép tới mức cảnh sát cũng không dám thở mạnh tiếng nào.
Trong quốc nội tuy bình thường thế lực quân đội sẽ không công khai làm ầm ĩ như thế, nhưng chỉ cần đối phương quang minh chính đại dẫn ra đội ngũ vậy thì không còn là sự tình đơn giản.
Mặc dù Tạ Quân Hào có chút tính nết của công tử ăn chơi đàng điếm, nhưng pha trộn trong thủ đô lâu ngày chút nhận thức như vậy vẫn phải có.
Bên trong thủ đô rồng rắn lẫn lộn, thế gia hào môn nhiều vô số kể, gia tộc phụ thuộc như hắn càng nhiều không kể xiết, cộng thêm quan chức muôn hình muôn vẻ, những thế lực này xen lẫn chung một chỗ cho dù là các vị đại lão trung ương địa vị chí cao đối với loại việc này cũng cảm thấy phi thường đau đầu, đừng nói hắn chỉ là nhị tế tổ con cháu nhà thương nhân nho nhỏ. Bạn đang xem tại Truyện FULL - ện FULL
Cho dù Tạ Quân Hào hận Diệp Khai thấu xương nhưng trước khi còn chưa thăm dò được rõ ràng chi tiết về Diệp Khai hắn cũng không dám tùy ý làm bậy, nếu không lỡ như chọc phải người không nên chọc đó là rước họa vào thân cho chính Tạ gia.
-Em gái, tên kia rốt cục lại có lai lịch gì vậy?
Tạ Quân Hào có chút không cam lòng dò hỏi Tạ Quân Ngọc.
Tạ Quân Ngọc là đội phó trong đội hình sự Cục cảnh sát thủ đô, là cán bộ cấp sở, hai mươi ba tuổi, đương nhiên cũng có chút năng lượng, mượn tiện lợi trong chức vụ muốn kiểm tra thân phận của đối phương cũng không phải là chuyện gì phức tạp.
Thần sắc Tạ Quân Ngọc nhìn về phía Diệp Khai cũng lộ ra vẻ phi thường phức tạp, nàng quay đầu sang một bên, nhìn dàn nhạc đang chơi nhàn nhạt trả lời Tạ Quân Hào:
-Lai lịch của hắn em cũng không thể tra xét ra, người như vậy nếu như không cần thiết thì đừng nên nghĩ tới việc xung đột với hắn, nếu không lỡ như xảy ra chuyện không ai bảo vệ được cho anh.
-Lợi hại như vậy?
Tạ Quân Hào nghe xong lập tức sững sờ.
Hắn hoàn toàn không ngờ với năng lực của Tạ Quân Ngọc ngay cả nội tình của đối phương cũng không thể điều tra ra, thật sự là có chút vượt ngoài ý muốn.
Kỳ thật Tạ Quân Ngọc có thể ở lúc hai mươi ba tuổi đảm nhiệm chức đội phó đội hình sự Cục cảnh sát thủ đô cũng không phải dựa vào năng lực của Tạ gia mà là bởi vì nàng có được một người thầy rất có trọng lượng.
Chính bởi vì năng lực của thầy Tạ Quân Ngọc thật lớn, nhất là có ảnh hưởng thật lớn trong hệ thống cảnh sát, cho nên mặt mũi của Tạ Quân Ngọc trong ngành muốn làm sự tình gì trên cơ bản sẽ không gặp phải chướng ngại, nhưng thật không nghĩ đến khi kiểm chứng thân phận của Diệp Khai liền gặp phải lực cản, hoàn toàn không thể tìm hiểu rõ rốt cục lai lịch của hắn là như thế nào?
-Hắn gọi là Diệp Khai, mấy ngày trước hắn ở ngay giữa công chúng lái xe đụng chết người!
Tạ Quân Ngọc bỗng nhiên nói ra.
-A? Đây là tội danh rất nặng!
Uông công tử nghe xong có chút kinh ngạc hỏi ngược lại:
-Nếu như ở tại Singapore nhất định là bị ngồi tù rồi, làm sao có thời gian nhàn nhã đến ăn cơm tây? Kiến thiết pháp chế của đại lục thật sự là rất có vấn đề!
-Chẳng lẽ hắn không bị chút ảnh hưởng gì sao?
Tạ Quân Hào cũng cảm thấy không thể lý giải, cho dù Diệp Khai có thân phận bối cảnh cũng không khả năng ra ngoài cao điệu rêu rao, luôn phải có kiêng kỵ mới đúng.
-Chuyện này đã xong, kết luận là do hắn thấy việc nghĩa mà làm, chẳng những không có sai lầm còn nhận được khen ngợi!
Tạ Quân Ngọc có chút buồn bực nói.
Lần này rốt cục Tạ Quân Hào không còn lên tiếng, tuy hắn không rõ ràng rốt cục Diệp Khai lại có thân phận gì, nhưng chỉ từ lời nói của em gái hắn mà xem, thực lực của đối phương ở trong thủ đô tuyệt đối nhân vật bình thường không khả năng có được!
Nói như thế nào đây? Địa vị của Diệp Khai, rất lớn rất lớn!