Trần Pháp Toàn quả thực đích thân ra tay.
Chẳng qua Trần Pháp Toàn đang vội đến tỉnh Sở để gặp mặt những người trong quân khu tỉnh Sở, nên khi vượt xe, quả nhiên không phát hiện ra người bình yên ngồi ngay ngắn trong xe bên cạnh chính là Hạ Tưởng. Nếu cho y biết y và Hạ Tưởng qua sát bên người, chắc chắn sẽ hối hận không thôi.
Cũng không trách y, nhóm của Hạ Tưởng vừa lên đường cao tốc liền thay đổi từ biển số xe quân sự thực hiện nhiệm vụ đặc thù thành mang biển số địa phương. Xe đã có mấy biển số dự bị …Đồng thời làm xáo trộn đoàn xe, xen lẫn với dòng xe cộ bình thường.
Mặc dù có lẽ chỉ có thể giấu được nhất thời, nhưng là có thể gây phiền toái cho đối phương. Sách lược của Hạ Tưởng đúng là hiệu quả, Trần Pháp Toàn chỉ lo vội vàng chạy đi, chỉ nghĩ đến việc sẽ giữ Hạ Tưởng lại ở tỉnh Sở, mà không mảy may nghi ngờ ngay mới đây, ngay vài giây trước, giữa y và Hạ Tưởng cách nhau chỉ vài mét!
Chỉ tiếc, đường cao tốc và đường dân sinh đều giống nhau, đều là đường một chiều.
Quân khu tỉnh Sở đã động viên toàn bộ mọi hướng, Trần Pháp Toàn đi lần này, để chính miệng mình truyền đạt chỉ thị bí mật. Cần phải chặn giết chết Hạ Tưởng ở tỉnh Sở. Không cho hắn có cơ hội vào Bắc Kinh.
- Thực sự là một phe tiểu hồ ly gian xảo.
Trần Pháp Toàn biết được Hạ Tưởng không quay về trụ sở Tỉnh uỷ, cũng không ở bệnh viện, mà lúc không biết tung tích, trong lòng y thực sự hết sức lo lắng không cách nào hình dung, thậm chí còn có chút cảm giác dở khóc dở cười.
Trần Pháp Toàn cả đời lăn lộn đánh đấm trong quân đội, có nhân vật nào y chưa hề gặp qua, loại cáo già tiểu hồ ly nào chưa từng qua lại? Cả đời thật đúng là lần đầu tiên gặp phải người gian xảo đa đoan mà còn lợi hại kiểu chợt đông chợt tây giống như Hạ Tưởng. Lợi hại, quả thật lợi hại. Y cứ việc căm hận Hạ Tưởng, cứ việc nghĩ một phát bắn chết Hạ Tưởng, nhưng không thể không khâm phục Hạ Tưởng vài phần. Rõ là giống như một yêu quái, không ngờ liên tục bố trí ra một loạt phản ứng bình tĩnh và chu đáo, khiến cho kế hoạch tỉ mỉ của y thất bại. Trần Pháp Toàn có lý do tin tưởng, cho dù là Diệp Thiên Nam cũng không chắc được như Hạ Tưởng, có thể trong thời gian ngắn lại lập ra đuợc kế hoạch trốn chạy toàn vẹn như thế.
Nghĩ đến Diệp Thiên Nam, khoé miệng Trần Pháp Toàn không khỏi ngầm hiện lên một tia cười lạnh. Trong việc Hạ Tưởng bị quân đội chặn giết, Diệp Thiên Nam tuy là từ đầu đến cuối dường như không lộ diện, vẫn là thái độ không đếm xỉa đến. Nhưng Diệp Thiên Nam ở phía sau màn thúc đẩy tác động cũng rất lớn. Mặc dù che dấu rất khá nhưng y đã sớm nhìn ra rõ ràng.
Diệp Thiên Nam tự cho là thông minh. Nghĩ có thể làm được cho sự việc không liên quan đến mình. Có thể làm ra áo tiên không có vết chỉ khâu. Là y tự mình nâng cao cho là bản thân thông minh, nghĩ rằng y có thể giấu diếm được mọi người?
Trần Pháp Toàn rất rõ ràng, nếu như không có Diệp Thiên Nam ở Bắc Kinh vận động, chỉ bằng việc y gây ra sóng gió ở Tồn Hải, Hạ Tưởng cũng không thể có tai ương ngày hôm nay. Có người cũng sẽ không phẫn nộ với Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng tham gia vào công việc quân đội cũng không hoàn toàn là nguyên nhân cơ bản khiến hắn gặp hoạ ngày hôm nay. Nguyên nhân cơ bản là một số người ngay từ đầu cũng không cho rằng Tổng bí thư một mực ra sức đưa Hạ Tưởng bồi dưỡng làm người nối nghiệp. Nhưng trong chuyện tàu chở dầu lậu, Hạ Tưởng đã thể hiện ra quan hệ mật thiết với quân đội. Cùng với những trợ lực mạnh mẽ của hắn, hắn lại là người có gia thế đặc biệt, cùng với ưu thế tuổi trẻ không gì sánh được, Hạ Tưởng chính là một người được Tổng bí thư và thế lực gia tộc sủng ái. Trở thành tiêu chí của một người thuộc thế hệ thứ bảy mà hai thế lực lớn một lòng bồi dưỡng.
Có sự trọng dụng của Tổng bí thư, lại có thế lực gia tộc ra sức ủng hộ, tiền đồ của Hạ Tưởng nhất định rất sáng sủa. Nếu chỉ đơn thuần hắn là người kế thừa thuộc thế hệ thứ bảy đang được âm thầm bồi dưỡng thì cũng được, người kế thừa thì không sợ, miễn là kế thừa chỉ là cấp Đảng là được.
Tuy nói ai cũng biết Đảng là chỉ đạo, nhưng quy định là chết, người mới là sống, nếu thời điểm tiếp nhận chức vụ, không kiêm nhiệm chủ tịch quân uỷ, quyền lực sẽ bị suy giảm nhiều.
Lịch sử, cho tới bây giờ đều dùng những ví dụ chân thật sống động làm bài học cho người đời sau. Bài học kinh nghiệm đạt được mãi mãi khắc sâu. Thậm chí còn tàn khốc.
Hạ Tưởng khiến cho một vài người cảnh giác và lo sợ, suy cho cùng vẫn là bởi vì hắn và quân đội càng ngày càng quan hệ gần gũi, mạng lưới quan hệ vững chắc. Sự kiện Lĩnh Nam, ba lần buôn lậu, ba lần tạm giữ, một chút nể mặt cũng không cho, hoàn toàn không đếm xỉa có người có vai vế, cuối cùng chọc cho một người tức giận. Hơn nữa Diệp Thiên Nam qua kênh bí mật, làm cho có người tin rằng quân khu Dương Thành sở dĩ dám to gan lớn mật như thế, chính là bởi vì có Hạ Tưởng ở sau lưng xúi giục, bởi vì Hạ Tưởng hứa chi lợi nhuận cao.
Sắp tới lúc Quan Viễn Khúc tiếp nhận chức vụ, nhưng lực ảnh hưởng của gã cũng không bằng Hạ Tưởng. Cổ Thu Thật là người kế nghiệp. Nhưng Cổ Thu Thật còn chưa tiến vào cánh cửa quan hệ cùng quân đội. Cho nên hai người ở trên đây trong mắt một vài người, cũng không thể trong khoảng thời gian ngắn trở thành trung tâm. Trong tay không binh lính, nói chuyện sẽ phải nói khẽ, đó chính là lý lẽ!
Nhưng Hạ Tưởng thân là người kế nghiệp chung của thế lực gia tộc và Tổng bí thư. Cho dù chưa bước vào chính bộ cũng đã thường xuyên cùng quân đội tiếp xúc và xác lập mối quan hệ tốt đẹp. Giả dụ lấy thời gian, lại cho hắn vài chục năm, vậy thì quá tuyệt vời! Chờ lúc hắn lên chức, ngay trong quân đội có sức ảnh hưởng nhất hô bá ứng. Đời thứ bảy khi chưa nhậm chức đã là nhân vật trung tâm, chẳng lẽ không phải khiến hai thế lực ổn thoả nắm chính quyền?
Đợi đến khi Hạ Tưởng thực sự lên chức, chẳng phải muốn vẫy tay một cái, đã quét sạch toàn bộ thế lực còn lại, chỉ để lại hai thế lực?
Hạ Tưởng, với thân phận của một gã Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật tỉnh chỉ cấp phó bộ, trực tiếp vượt qua lực ảnh hưởng của Cổ Thu Thật và Quan Viễn Khúc. Hạ Tưởng trở thành một cái đinh trong mắt một vài người mà muốn đưa hắn vào chỗ chết!
Người ở phía sau màn đẩy Hạ Tưởng vào con đường chết, Trần Pháp Toàn cũng không phải không có công.
Con tàu buôn lậu lần thứ ba bị giữ, Trần Pháp Toàn rất mạo hiểm hạ lệnh nổ súng. Chính là muốn đánh cuộc một lần, muốn chính là mượn cơ hội lên chức. Bởi vì y hiểu rõ, với tuổi của y, muốn thăng tiến lên Thiếu tướng, sợ là chỉ có con đường bí quá hoá liều để đi.
Hiện tại là thời bình, muốn lập chiến công gần như không có khả năng. Mà y lại tự nhận không có nhiều mưu kế để khiến cấp cao có thể chú ý đến. Bởi vậy, đầu tầu gương mẫu đi đến trước đài phất cờ hò reo, khẳng định có thể đạt được không ít sự tán thưởng.
Nếu như chẳng may tình hình không khống chế được, bị chết mấy chục tên lính, y cùng lắm bất động tại chỗ. Cũng không phải chịu sự xử phạt quá lớn. Khẳng định sẽ có người bảo vệ y. Hơn nữa, y cũng là vì ích lợi của toàn phe phái.
Lần thứ ba tàu chở dầu bị giam giữ, đồng thời nảy sinh xung đột nổ súng, lại tổng hợp tin tức kinh động khắp nơi. Cho dù là kênh của Diệp Thiên Nam lên báo chỉ thẳng Hạ Tưởng, hay là gã đem tất cả bàn tay hậu đài đổ lên đầu Hạ Tưởng. Hơn nữa trên người Hạ Tưởng đã chói loá hào quang khiến cho có người thấy ngứa mắt, sự kiện nổ súng, cuối cùng liền trở thành mồi lửa cho phát súng đầu tiên.
Cũng vì Hạ Tưởng đã gõ chuông trước.
Đương nhiên Trần Pháp Toàn rất rõ, toàn bộ sự kiện nếu thành công, công trạng sẽ tính cho y. Y về sau sẽ được điều về Bắc Kinh, trở thành chính thống. Nếu thất bại, hậu quả khó có thể tưởng tượng được…Hậu quả có nghiêm trọng thì cũng còn có thể nghiêm trọng đến thế nào? Dù sao việc y buôn lậu dầu mỏ sớm muộn gì cũng sẽ bị Hạ Tưởng cùng quân đội đem ra để nói chuyện. Ba lần buôn lậu dầu mỏ đều chỉ hướng y, y còn có trái cây gì ngon mà ăn? Dù sao cũng không còn đường thoái lui, chi bằng đánh cuộc một phen!
Trần Pháp Toàn biết Trương Hiểu đích thân điều động cùng Hạ Tưởng đi qua tỉnh Sở. Lúc đi đường bộ vào Bắc Kinh, trong lòng y mừng như điên, thật là một cơ hội quá tốt. Y lúc đó đem tình hình làm báo cáo lên trên.
Cấp trên không nói câu nào.
Im lặng có nghĩa là ngầm đồng ý!
Trần Pháp Toàn hiểu được cơ hội lớn nhất đời y đã đến rồi, liền ngay lập tức quyết định, đích thân ra tay đi đến tỉnh Sở, cùng gặp mặt với những nhân vật mấu chốt trong quân khu tỉnh Sở.
Trước khi xuất phát, vẫn đặc biệt gọi điện cho Diệp Thiên Nam. Diệp Thiên Nam không nhận điện thoại. Trần Pháp Toàn chỉ biết con cáo già Diệp Thiên Nam chỉ mong sao tiểu hồ ly Hạ Tưởng sớm đi đời. Nhưng gã cả đời cẩn trọng, sẽ không để một chút sơ hở. Cho nên trong chuyện này, khẳng định là trốn càng xa càng tốt.
Nhưng sau đó lại nghĩ, Diệp Thiên Nam lúc này bị gọi về Bắc Kinh rốt cuộc là có người đối với gã ân cần dạy bảo, hay là gã cố ý để tránh nghi ngờ, để biểu hiện rõ gã trong sự việc của Hạ Tưởng không có mưu mô gì?
Thông minh, rốt cuộc vẫn là trí thức so với người đấu võ vẫn thông minh hơn. Trần Pháp Toàn nghĩ có chút coi thường, sau đó nghĩ lại cũng thấy không phải. Không khỏi rùng mình một cái, quyết định không suy nghĩ thêm nữa.
Tỉnh Sở sắp trở thành nơi quyết chiến.
Trong tay Trần Pháp Toàn có cán bộ tham mưu cao cấp, lập ra kế hoạch tỉ mỉ cẩn thận. Suy nghĩ con đường Hạ Tưởng và mấy người bỏ trốn, tin quân khu tỉnh Sở cũng dày công bố trí, tuyệt đối không làm ra sai sót nào.
Đối với quân khu tỉnh Sở, Trần Pháp Toàn hoàn toàn yên tâm. Không như quân khu tỉnh Tương còn có một phe phái khác kiềm hãm. Quân khu tỉnh Sở tất cả đều là phe phái của mình. Điều động binh lực, sắp xếp vây bắt thật dễ dàng sai khiến.
Ô tô trên đường cao tốc chạy liên tiếp, cách cửa khẩu đường cao tốc Giang Thành càng ngày càng gần. Trần Pháp Toàn lại cùng quân khu tỉnh Sở nói chuyện điện thoại. Nhận được trả lời là gần cửa khẩu đường cao tốc đã bố trí bủa vây kín khắp nơi, Hạ Tưởng và Trương Hiểu có chạy đằng trời.
Trên đoạn đường cao tốc có một đoạn đường khá vắng vẻ, vừa vặn quân khu tỉnh Sở đã phái người phá huỷ con đường đó, bố trí chướng ngại vật trên đường. Hơn nữa, làm hỏng đèn đường, chờ mấy người Hạ Tưởng là một đoạn đường tối đen như mực, gập ghềnh và không có đường lùi.
Một cái lưới lớn đã bày ra, chỉ chờ chim sa lưới. Đến lúc đó xe của đám người Hạ Tưởng vừa đến, trước tiên sẽ bị một đống đá xuất hiện giữa đường ngăn trở lối đi. Sau đó bọn họ còn chưa kịp phản ứng liền lại sẽ có xe thi công không cẩn thận trở mình làm lật xe chở bọn họ, xe lật rồi đụng vào một hố nước bên đường, nước trong hố văng lên tung tóe…
Trần Pháp Toàn sớm xuống khỏi đường cao tốc. Vừa mới xuống tới thì nhận được tin tức nói là đám người Hạ Tưởng đi theo sau. Gã mới ý thức được vừa rồi chỉ mải lo nghĩ sự việc, khẳng định trên đường cao tốc đã gặp thoáng qua Hạ Tưởng. Text được lấy tại
Được rồi, khỏi phải nếu như, bước trước mắt quan trọng hơn. Trần Pháp Toàn trước tiên cùng với người phía quân khu tỉnh Sở âm thầm toan tính, sau đó gã tìm một chỗ an toàn không bị người phát hiện, chuẩn bị trốn ở góc phòng nhìn xem vở kịch hay.
Không có sự việc nào càng vui hơn so với trơ mắt nhìn đối thủ giãy dụa trúng kế mà chết. Trần Pháp Toàn còn cố ý đốt một điếu thuốc, trong lòng vui vô cùng.
Chờ hơn mười phút, đầu tiên hình như là một chiếc xe mang biển địa phương bình thường ra khỏi cửa khẩu. Trần Pháp Toàn xem trong kính viễn vọng liền nhận ra, đúng là một trong những xe đi theo Trương Hiểu. Sau đó không lâu lại liên tiếp hai chiếc xe lần lượt ra khỏi trạm.
Lại qua khoảng chừng mười phút, lại một chiếc ô tô ra khỏi trạm. Trần Pháp Toán ánh mắt lập tức giật giật, Hạ Tưởng và Trương HIểu ngồi chung một xe, rốt cuộc đã xuất hiện!!!