Ngay từ đầu, không ít người ở cục Công an thành phố Tấn Dương cũng không biết tại sao lại phải bắt giam những thuộc hạ của Tang Thiên Lương, sau khi Tang Thiên Lương bị bắt giam, tin tức y đã nhận tội không được truyền ra ngoài, y đã phạm phải tội gì, chuyện nghiêm trọng đến mức nào, cuối cũng sẽ có kết cục như thế nào? Trong cục Công an thành phố có không ít người đang bàn tán xôn xao, nhưng lại không có một kết luận nào là gần đúng với sự thật.
Đa số mọi người cứ nghĩ Tang Thiên Lương bị bắt giam chỉ bởi vì vấn đề kinh tế, dù sao thân là Chi đội trưởng trong Chi đội, toàn phụ trách những vụ án về kinh tế, không thể tránh khỏi có hành vi tham ô nhận hối lộ.
Nhưng ai cũng không ngờ rằng, Tang Thiên Lương lại dính đến vụ án giết người!
Là người có địa vị cao, không sợ vấn đề kinh tế, chỉ sợ mạng người là trên hết. Đương nhiên, trừ phi là có quyền thế ngập trời, có thể tạm thời dìm xuống, nhưng chỉ cần liên quan đến mạng người, chỉ cần bị người khác đào ra là sẽ bị một đòn trí mạng, còn nghiêm trọng hơn gấp trăm ngàn lần so với tội tham ô nhận hối lộ.
Chỉ cần ở phía sau có người thúc đẩy thì chỉ có con đường chết.
Vốn dĩ cục Công an thành phố đã ầm ĩ vì việc Tiêu Lôi bị đình chỉ công tác, cộng thêm việc Phó cục trưởng thường trực Thù Đường vừa tiếp nhận công việc ở cục Công an thành phố đã bày ra một bộ mặt muốn thanh toán thật khó coi, không ít Phó cục trưởng, đại đội trưởng đều lần lượt tỏ ra bất mãn trước cách làm của Thù Đường, một là tỏ ra biếng nhác, hoặc là ngấm ngầm hay trực diện đối nghịch với Thù Đường.
Có thể nói, nền móng của Thù Đường ở cục Công an thành phố đã lung lay, đừng nói là nắm đại cục trong tay, nếu không có thủ đoạn siết chặt hơn thì có thể trong cục Công an thành phố sẽ xảy ra việc chống đối tập thể đối với công việc chủ trì của Thù Đường.
Dù sao thì Thù Đường chỉ là Phó cục trưởng thường trực, vừa không phải là nhân vật số một, cũng không phải là Ủy viên thường vụ Thành ủy.
Nhưng sự việc đã xuất hiện biến cố không ai ngờ tới!
Sau khi Tang Thiên Lương bị bắt giam, bởi vì bên phía Ủy ban Kỷ luật luôn giữ kín như bưng, không ít người trong cục Công an thành phố thăm dò khắp nơi nhưng vẫn không có tin tức gì, hoàn toàn không biết Tang Thiên Lương đã phạm phải tội gì. Nhưng sau khi Thù Đường tiến hành loại trừ, cục Công an thành phố bỗng nhiên có một vài tin đồn được lan truyền ra ngoài, nói là Tang Thiên Lương dính đến vụ án giết người.
Không ít người cực kỳ hoảng sợ, đừng nói Tang Thiên Lương chỉ là một Chi đội trưởng nhỏ bé, cho dù y là đại đội trưởng, Phó cục trưởng, hay là nhân vật số một của cục Công an thành phố, nếu bản thân đã dính vào vụ án giết người thì chỉ có đường chết.
Tin đồn lan truyền cực nhanh, chỉ trong vòng một tiếng đã lan truyền khắp cục Công an thành phố, khiến cho một đám người vốn dĩ rất hùng hổ hợp sức với nhau để ức chế Thù Đường liền lập tức rút lui.
Thật buồn cười, thân là một nhân viên cảnh sát lại ra mặt cho một tên giết người, đúng là một việc làm cực kỳ ngu xuẩn.
Tin tức Tang Thiên Lương dính líu đến vụ án giết người lan truyền chưa tới 2 tiếng thì lại có một nguồn tin khác, càng khiến cho các thế lực đang liên kết phản đối Thù Đường lại một lần nữa vô cùng kinh ngạc.
Tang Thiên Lương dính đến vụ án giết người, kẻ chủ mưu đằng sau là Địch Quốc Công.
Tin đồn vừa lan truyền ra các thế lực liên kết phản đối càng kinh ngạc, tại sao mũi dùi lại càng chỉ càng cao, chẳng lẽ nói vụ việc của Tang Thiên Lương cuối cùng sẽ dính líu đến những nhân vật ở cấp cao hơn?
Quả nhiên thế lực liên kết phản đối đã đoán đúng, về sau tin đồn truyền đến càng lúc càng hung tợn, lời ám chỉ càng lúc càng lợi hại, cuối cũng chỉ về phía Cục trưởng đang bị đình chỉ công tác là Tiêu Lôi!
Lời đồn cứ như thế dần dần tăng lên, Tang Thiên Lương chịu sự sai khiến của Địch Quốc Công, hối lộ không được, vu cáo việc kinh doanh hợp pháp của Lý Hướng Văn thành buôn bán hàng giả mạo, hãm hại Lý Hướng Văn vào tù lại còn nuốt hết tài sản và đất đai của Lý Hướng Văn. Sau khi Lý Hướng Văn được Tòa án phán quyết vô tội, chứng tỏ vụ án của Lý Hướng Văn chỉ là án oan án sai, như vậy tội danh vu cáo và hãm hại của Địch Quốc Công thành lập, trước tình hình như vậy Tiêu Lôi vẫn còn ra sức bác bỏ ý kiến của mọi người đề bạt Địch Quốc Công.
Sau khi Địch Quốc Công được đề bạt không lâu, bởi vì chuyện Lý Hướng Văn đã đến khắp nơi phản ánh là bị Địch Quốc Công chiếm hết tài sản nên đã chọc giận Địch Quốc Công, kết quả Địch Quốc Công trong cơn tức giận đã sai khiến Tang Thiên Lương đem người đi đánh chết Lý Hướng Văn, sau vụ việc vì muốn che dấu hành vi phạm tội đã lấy vụ tai nạn giao thông gây chuyện dẫn đến đánh nhau để định tội, kết án qua loa.
Sau khi Địch Quốc Công biết được Tang Thiên Lương khai y ra nên bí quá hóa liều, dưới sự hỗ trợ của Tiêu Lôi đã ung dung trốn thoát. Tiêu Lôi biết rõ Địch Quốc Công có liên quan đến tội giết người, thân là công an viên chức của nhà nước và là Cục trưởng cục Công an lại dung túng cho Địch Quốc Công, cố ý không phục tùng theo quyết định của Thành ủy, cuối cùng để cho Địch Quốc Công bỏ trốn…
Sau khi toàn bộ sự việc được biết rõ, thế lực liên kết phản đối Thù Đường trong chốc lát đã có hơn nửa số người từ bỏ ý định giúp Tiêu Lôi ra mặt, trong lòng nghĩ không ổn rồi, nếu cuối cùng điều tra ra được sự thật Tiêu Lôi và Tang Thiên Lương có một sợi dây gắn kết với nhau thì sau khi Tiêu Lôi bị tạm thời bị đình chỉ chức vụ Cục trưởng chưa tới nửa ngày, tin đồn đã nổi lên tứ phía, liền chứng tỏ một điều, có người muốn thừa cơ hãm hại, muốn lật đổ Cục trưởng Tiêu.
Cục trưởng Tiêu… nguy rồi!
Nhưng cũng có vài người thân tín của Tiêu Lôi không tin, không lay động, tìm đến Thù Đường gây sự, yêu cầu Thù Đường chỉnh đốn trật tự ở cục Công an thành phố… nghiêm túc điều tra ra người đặt điều, trả lại sự trong sạch cho Tiêu Lôi.
Khi Thù Đường vừa mới đối mặt với thế lực liên kết phản đối lại mình còn có chút bối rối, sức mạnh dường như không đủ, nhưng sau khi tin đồn liên quan đến Tang Thiên Lương và Địch Quốc Công được truyền ra ngoài thì cuối cùng sự việc lại liên lụy đến Tiêu Lôi, chỉ trong chốc lát y đã thay đổi thành một người khác, không những tràn đầy khí thế mà còn rất tự tin đáp lại sự chất vấn của những thân tín của Tiêu Lôi:
- Vàng thật không sợ lửa, loạn cái gì? Nếu Bí thư Tiêu trong sạch thì không ai có thể vẩy bẩn lên người y. Nếu y có chuyện thì Tỉnh ủy và Thành ủy sẽ điều tra rõ ràng, các anh nói cũng vô ích thôi, chỉ tổ thêm phiền. Ai có việc thì đi mà làm đi, không cần làm việc nữa sao?
Thù Đường khí thế dâng cao, trong chốc lát làm cho những thuộc hạ thân tín của Tiêu Lôi ngơ ngác nhìn nhau, không nói nên lời.
Nhưng ỷ vào việc Tiêu Lôi vẫn là Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an, mấy người họ vẫn không chịu nhượng bộ:
- Phó Cục trưởng Thù, nếu không cho chúng tôi một lời giải thích thì hôm nay chúng tôi sẽ không đi. Cục trưởng Tiêu chỉ tạm thời bị đình chỉ công tác đã bị mọi người đặt điều lung tung, cả đời làm công tác cách mạng, cuối cùng lại bị kẻ tiểu nhân hãm hại, thật chạnh lòng.
- Như vậy được rồi…
Thù Đường đứng dậy: Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL -
- Mỗi người các anh viết một bản báo cáo, chờ sau khi tôi ký tên rồi trình lên Thành ủy, hi vọng Thành ủy có thể nhanh chóng khôi phục lại chức vụ của Tiêu Lôi, tôi cũng trút được gánh nặng, đỡ phải mang tiếng.
Mấy người họ cảm thấy khó tin liền nhìn nhau, thái độ của Thù Đường thay đổi rất lớn, bỗng chốc khiến người khác khó mà chấp nhận được, nhưng mấy người nghĩ kỹ lại, vẫn chấp nhận lời đề nghị của Thù Đường:
- Được, cứ làm theo ý kiến của phó Cục trưởng Thù.
Chờ sau khi mấy người họ rời đi, trên khóe miệng của Thù Đường lộ vẻ tươi cười.
Không bao lâu, mấy người họ liền cùng nhau ký vào một tờ đơn, giao tận tay cho Thù Đường. Thù Đường nhìn qua rất hài lòng, gật gù nói:
- Tôi sẽ trực tiếp trình bản đề nghị này cho Bí thư Trương, xin cứ đợi tin tức.
Sau khi họ đi ra ngoài, Thù Đường cẩn thận xem lại bản báo cáo một lần nữa, sau đó lấy viết đỏ ra đánh một dấu chéo to tướng lên các chữ ký của mấy người họ, sau đó cười khinh:
- Liên kết lại phản ánh với Thành ủy sao? Còn tưởng Tiêu Lôi có thể quay trở về cục Công an thành phố sao? Đúng là nằm mơ!
Mấy người họ không ngờ tới là họ đã trúng kế của Thù Đường. Không lâu sau, những người liên kết ký tên vào bản đề nghị đều bị tách ra, hoặc là bị điều khỏi cục Công an thành phố, hoặc cho nghỉ hưu trước thời hạn, hoặc bị cho ra rìa, tóm lại, không một ai có kết cục tốt.
Gần tới giờ tan ca, tin đồn càng lúc càng dữ dội, giống như một ngọn lửa đang cháy hừng hực, dần dần không thể khống chế được.
Khi màng đêm buông xuống, quyết định của Thành ủy một lần nữa được truyền đến cục Công an Thành phố, Ủy ban Kỷ luật đã bước đầu điều tra rõ sự thật phạm tội của Địch Quốc Công, chuyển giao đến cơ quan tư pháp để xử lý. Đồng thời, Ủy ban Kỷ luật chính thức lập hồ sơ vụ án của Địch Quốc Công và thông qua luật pháp niêm phong toàn bộ tài sản của bốn vị phu nhân của Địch Quốc Công!
Tình thế cuối cùng cũng có chiều hướng sáng tỏ, sau khi Tiêu Lôi bị đình chỉ công tác Cục trưởng ở cục Công an thành phố chưa được bao lâu thì toàn bộ sự việc đã có sự tiến triển mang tính đột phá, ai là chướng ngại vật trong sự việc lần này thì chỉ cần nhìn qua là có thể thấy ngay.
Tuy Tiêu Lôi tạm thời bị đình chỉ chức vụ Cục trưởng cục công an nhưng vẫn còn là Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an, cũng có một văn phòng làm việc trong Thành ủy. Sau khi y nghe được một loạt các biến cố thì không khỏi thở dài một tiếng, sắc mặt u ám, ngửa mặt lên trời và nói:
- Địch Quốc Công, anh đúng là một tai họa!
Ai cũng có thể thấy được, đợt địa chấn trong quan trường ở Tấn Dương sắp diễn ra, nhưng không ai có thể ngờ rằng khi đợt chấn động sắp bùng phát thì lại có tin đồn về sự bất hòa giữa các chủ mỏ than.
Tin đồn bất hòa là giữa Giang Cương và Vương Thắng Soái.
Quan hệ giữa Giang Cương và Vương Thắng Soái vốn dĩ rất tốt, tuy cùng là chủ mỏ than, cùng một ngành nhưng trong sự cạnh tranh lại có hợp tác, trong rất nhiều sự việc luôn có cách nhìn nhất trí, có thể nói, trong mười đại gia ở Tỉnh Tây thì Giang Cương và Vương Thắng Soái có quan hệ rất thân thiết, là một hình mẫu.
Nhưng không ai ngờ rằng Giang Cương và Vương Thắng Soái đã cắt đứt quan hệ.
Đúng ra với địa vị của Giang Cương và Vương Thắng Soái thì cho dù có việc gì bất hoà cũng không đến nỗi phải trở mặt với nhau, dù sao cũng là người có thân phận, lại cùng ở Tấn Dương, ngước đầu lên không thấy thì cúi xuống cũng thấy. Nhưng cứ nghĩ là sự việc không thể xảy ra thì đã xảy ra.
Giang Cương và Vương Thắng Soái chẳng những trở mặt, hai người cũng đều nói ra lời độc, từ nay về sau sẽ cắt đứt quan hệ.
Cắt đứt quan hệ là bởi vì Vương Thắng Soái là người đầu tiên xin đăng ký trở thành xí nghiệp thí điểm, rất thuận lợi, xí nghiệp của y được chính quyền Tỉnh công nhận là xí nghiệp thí điểm đầu tiên của Quốc vụ viện ở tỉnh Tây.
Hành động của Vương Thắng Soái đã phá vỡ bước tiến đoàn kết của các xí nghiệp than đá ở tỉnh Tây, khiến cho Hạ Tưởng thành công mở ra một chỗ hỏng giữa các xí nghiệp than đá ở tỉnh Tây, thậm chí có thể để cho Hạ Tưởng dùng Vương Thắng Soái làm bàn đạp, đập tan từng xí nghiệp than đá lớn ở tỉnh Tây, do đó đạt tới sự phân hóa, mượn cơ hội đạt được mục đích cuối cùng.
Giang Cương tìm Vương Thắng Soái để nói chuyện, ý muốn thuyết phục Vương Thắng Soái thay đổi ý định, thu hồi mệnh lệnh. Kết quả Vương Thắng Soái lập lờ, không chịu nghe lời khuyên, Giang Cương dưới tình thế cấp bách nói một câu oán hận, cuối cùng Vương Thắng Soái cũng không khách sáo đáp trả lại một câu mỉa mai, hai người liền cắt đứt quan hệ.
Cũng là vì Giang Cương trong lòng không nguôi, y rõ ràng thấy được Vương Thắng Soái có dã tâm muốn giữ ba tiến một, là muốn thay thế y nhảy vọt lên làm người giàu nhất ở tỉnh Tây. Hơn nữa Giang Cương bây giờ bị bao vây tứ phía, có người ở phía sau định tranh giành khai thác mỏ An Đạt của y, cho nên lời nói có hơi quá một chút.
Sau khi Giang Cương chào tạm biệt Vương Thắng Soái, khi đang chuẩn bị giao ước với các xí nghiệp than đá khác, liên kết với nhau, nhất trí loại trừ Vương Thắng Soái thì đột nhiên có một sự việc từ trên trời rơi xuống liền khiến y đầu óc choáng váng.
… Sau khi Tang Thiên Lương bị bắt giam, có năm vệ sĩ đi cứu viện, kết quả toàn bộ bị sa lưới, những vệ sĩ khai là được nhà máy khai thác mỏ An Đạt mời, hơn nữa còn khai là được y sai khiến… Giang Cương vô cùng kinh hãi!