Quan Thuật

chương 3425: hai chọn một

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp Phàm hiểu cô ta đã phát tài ở bên ngoài rồi, còn phải tăng tốc độ và kích thích để cô ta đột phá mới được.

- Ha ha, thực ra, có những việc, cô hiểu là được.

Diệp Phàm cười cố ý giơ tay sờ về phía Lãnh Băng Băng.

- Anh là một tên khốn nạn, tôi đánh chết đồ lưu manh như anh, tên quan bại hoại...

Diệp Phàm vừ mới chạm vào tay cô ta, cô ta liền bộc phát ngay.

Cô ta nổi giận giống như một con sư tử chồm lên vậy, hơn nữa lực gió thổi từ cánh tay chắc chắn là hơn xa người thường.

- Bốp...

vết ngón tay hiện rõ trên mặt Lãnh Băng Băng, cô ta bị Diệp Phàm tát cho một cái cả người suýt nữa thì ngã trên giường.

- Nể mặt cô mà cô còn không biết xấu hổ, cô cho rằng cô là ai chứ? Chắc chắn tôi sẽ làm theo lời cô hay là để ý đến cô sao? Cô chính là đồ gái điếm thối tha, cái đồ?

Diệp Phàm giống như bị chọc giận giơ tay ra đẩy Lãnh Băng Băng ngã xuống giường.

- Đồ lưu manh, đồ khốn nạn...

Lãnh Băng Băng cắn răng, đá loạn xạ, ứa nước mắt, đến cả miệng dùng cắn về phía Diệp Phàm.

- Bốp bốp bốp...

Lại thêm mấy cái tát nữa, Diệp Phàm đánh thật. Hơn nữa ra lực còn không yếu chút nào. Ngay lập tức mặt của Lãnh Băng Băng sưng lên tím bầm. Lang Phá Thiên ở bên cạnh cũng lạnh sống lưng.

Lãnh Băng Băng đã vào trạng thái điên cuồng, lúc này Diệp Phàm tha cho cô ta. Lãnh Băng Băng dùng những chiêu thức tinh xảo nhất điên cuồng tiếp đón Diệp Phàm.

Hơn nữa, nhìn thấy cái gì là lấy cái đó. Vơ được cái ghế cô ta liền đập ngay, trong mật thấy xảy ra một trận đánh nhau kịch liệt.

Một lúc sau, bàn tan tành, ghế tựa tan tành, đén cả giường chiếu cũng tan tành, dưới đất là một đống lộn xộn.

- Mẹ ơi! Đàn bà mà phát điên thì thật là khủng khiếp. Nhưng, lạ thật sao còn chưa có đột phá?

Diệp Phàm nói thầm trong lòng, còn hơi hối hận không nên lo vào chuyện này.

Nhưng Lãnh Băng Băng chưa dừng tay, bỗng nhiên cô ta lao đến ôm lấy Diệp Phàm hai người liền ngã ngay xuống sàn nhà, đương nhiên là Diệp Phàm cố tình để cô ta ngã sấp xuống.

Người của Diệp Phàm dài đè Lãnh Băng Băng xuống đất, “két” một tiếng khóa quần của Lãnh Băng Băng bị kéo ra.

- A...

May mà trong mật thất có cách âm, nếu không cô ta tức giận hét lên chói tai như vậy phải vượt qua mấy trăm...

Hai người lăn trên sàn nhà một vòng, Diệp Phàm cũng khổ sở không lời nào tả hết. Muốn đánh bên này mà cũng không thế đánh thật được.

Vừa chống đỡ lại vừa phải đắn đo. Bên này vẫn còn phái lấy nội đẩy Lãnh Băng Băng để giúp cô ta đột phá, làm người tốt thế này thật là khó.

Còn chưa đột phá sao? Diệp Phàm suýt nữa thì phát điên lên mất, xem ra phải dùng tuyệt chiêu rồi.

Diệp Phàm tàn độc, chộp lên bộ ngực “bột mềm” của Lãnh Băng Băng.

- Đồ lưu manh, khốn nạn...

Giọng của Lãng Băng Băng kêu lên khàn khàn, cắn lại.

Diệp Phàm phát hiện cô ta đã đến gần ngưỡng đột phá. Lúc này tuyệt đối phải hành động cẩn thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ mất.

Cho nên, Lãnh Băng Băng đã cắn vào vai Diệp Phàm, da thịt dù có rắn chắc cũng hằn lại vết răng.

Xong rồi! Về nhà giải thích sao với Viên Viên đây? Diệp Phàm buồn bực trong lòng, vỗ một cái.

- Cô này lạ thật, người như sao Bắc Đẩu ấy.

Lúc này tiếng của Thiên Hạo Tư truyền đến. Bởi vì Diệp Phàm phải cần đến ông ta để giúp cho Lãnh Băng Băng đột phá.

- Cơ thể sao Bắc Đẩu? Chẳng lẽ đó chính là nguyên nhân khiến cô ta khó đột phá hay sao?

Diệp Phàm hỏi.

- Đúng vậy, cơ thể sao Bắc Đẩu cũng có thể gọi là cơ thể cực âm. Nói cách khác, âm tính trong cơ thể cô ta quá lớn.

Âm tính quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến đột phá cảnh giới của cô ta. Giống như loại cơ thể này dưới đẳng nhưng cũng có chỗ tốt. Vậy thì phải đột phá bất ngờ.

Nhưng bắt đầu trên đẳng đã khó rồi.

Thiên Hạo Tử nói.

- Vậy cơ thể sao Bắc Đẩu này chẳng phải là một loại bệnh sao?

Diệp Phàm hỏi.

- Đây là loại bệnh bẩm sinh, có cái tốt cũng có cái không tốt. Tốt chính là trước đẳng sẽ đột phá nhanh hơn.

Không tốt chính là sau đẳng sẽ rất khó đột phá. Già néo thì đứt dây, nếu có thể tổng hợp lực đến được sao Bắc Đẩu, vậy thì tốc độ đột phá của cô ta càng lớn.

Thực ra loại thể chất này hiếm thấy, thờ cổ đại giống giống như là người con gái chọn bạn trong mơ là người con trai có võ vậy.

Vì, nếu như có thể kết thành vợ chồng, âm dương điều hòa, cô ta sẽ đột phá nhanh. Hơn nữa, lực âm tính trong cơ thể cô ta cũng sẽ giúp cho cô ta có tốc độ đột phá nhanh hơn.

Nhưng cô gái có thể chất như vậy rất khó tìm, trong trăm, vạn người cũng khó mà tìm được một người.

Thiên Hạo Tử nói.

- Chuyện này, nhưng cô gái này hiện tại vẫn chưa kết hôn. Nếu kết hôn, âm dương điều hòa sẽ đột phá được?

Vẻ mặt của Diệp Phàm có chút xót xa.

- Nếu cô ta kết hôn với người bình thường thì cũng vô ích thôi, bởi vì người bình thường không có nội khí, không thể giúp cô ta tổng hợp lực âm cực được.

Thiên Hạo Tử nói.

- Cần phải tìm một người có võ công.

Diệp Phàm nói:

- Xem ra hôm nay mạo phạm rồi, phiền phức đây.

Nếu cô ta có thể đột phá tôi sẽ làm, có thể nói vừ rồi làm tất cả cũng đều vì tin cô ta có thể đột phá, tôi tin là cô ta nghĩ thông suốt sẽ có thể tiếp nhận.

Còn nếu không đột phá được thì vừa rồi tôi đã thành đùa giỡn thậm chí là cưỡng bức con gái, xong đời rồi, phiền phức lớn rồi!

Diệp Phàm buồn bã.

- Ha ha, bây giờ cậu như vậy rồi, chi bằng hãy âm dương tương hợp, thế nào? Tôi sẽ dạy cho cậu một cách, đảm bảo chính cậu cũng có lợi lớn.

Cách của tôi có tên là “Hợp hoan chi thuật”. Cũng chính là thông qua việc giao hòa nam nữ mà tương thông hỗ trợ, bù đắp cho nhau, cuối cùng sẽ thành một chỉnh thể.

Hơn nữa, bình thường thông qua việc luyện công của hai vợ chồng sẽ cùng tiến bộ, đúng không?

Bộ bí kíp này chính là Tông Tông chủ thời cổ đại vì phải đánh được vũ khí sắc bén mới đổi được đấy.

Chủ yếu là trong đoàn tụ tông cũng có loại bí thuật chưởng môn này.

Thiên Hạo Tử cười một tiếng.

- Không được, không được, như vậy không được, tôi có thể xong đời mất!

Diệp Phàm không nghĩ ngợi gì mà từ chối luôn.

- Vậy thì tôi hết cách rồi.

Thiên Hạo Tử nói.

- Một chút cách cũng không có, công lực của ông cao tôi cho ông mượn nội khí giúp cô ta đột phá chắc là không khó. Ông là cao thủ thoát cảnh, đột phá , đẳng mà cũng không làm được, vậy ông đúng là hững danh vô thực rồi.

Diệp Phàm hừ lạnh nói.

- Đừng có coi trọng tôi, đối với cơ thể sao Bắc Đẩu cực âm này chỉ có Hợp hoan chi thuật mới có thể đột phá được.

Công lực của bên có cao đến đâu cũng không có cách đâu. Nhưng, cò một cách là điều hòa, đó chính là phương thức thông qua hôn môi đến thực hiện trao đổi âm dương.

Đương nhiên cách này hiệu quả không cao. Nhưng đối với tình hình trước mắt của cậu thì chỉ có cách này thôi.

Nếu không thì lấy cách kia đi, hai chọn một.Tự cậu hãy quyết định đi, đây là thuận đoàn tụ của tôi cho cậu đấy.

Thiên Hạo Tử nói xong liền truyền thuật này cho Diệp Phàm sau đó cũng không lên tiếng nữa. Diệp Phàm gọi mấy câu, biết ông ta đã đi nghỉ, cũng liền chắn kim thương bá vương lại.

Hôn hay không hôn?

Diệp Phàm thầm nghĩ, bên này vẫn đang chống đỡ. Tiến thoái lưỡng nan rồi, chỉ e hôn sẽ gặp phải sóng gió lớn hơn, không hôn thì hôm nay mình thành cái gì đây? Vì không có cách... Cái này đúng là trèo lên lưng hổ rồi.

Hôn!

Diệp Phàm mím môi đưa ra một quyết định quan trọng, vận thuật đoàn tụ dùng miệng đè xuống, còn cơ thể thì cũng đè chặt xuống người Lãnh Băng Băng.

Dưới sức lực của Diệp Phàm, môi của Lãnh Băng Băng cũng bị mím chặt không thể mở ra được. Đầu lưỡi của Diệp Phàm biến thành côn sắt mạnh mẽ đi vào.

- Ơ ơ...

Khuôn mặt của Lãnh Băng Băng đỏ bừng, cuối cùng nước mắt đã tuôn ra. Dùng toàn thân để phản kháng, nhưng Diệp Phàm quá khỏe, Lãnh Băng Băng không thể chống cự lại được.

Dương khí của Diệp Phàm qua miệng hắn cuồn cuộn đi vào còn cơ thể âm cực của Lãnh Băng Băng bắt đầu có phản ứng.

Một lúc sau, khí dương liệt châm lửa vào đuôi củi cực âm. Theo thời gian, sức giãy dụa của Lãnh Băng Băng càng yếu đi.

Hơn nữa, Diệp Phàm phát hiện miệng của cô ta cũng bất động giống như là để cho mình hôn vậy. Hơn nữa, đúng vào lúc này, có một lực hấp dẫn lớn truyền đến.

Diệp Phàm bị kích thích suýt nữa thì kêu lên, một đường âm cực truyền dến đầu lưỡi, hai đường có “không gian” từ trong bay lên.

Lại nửa tiếng nữa trôi qua.

Lãnh Băng Băng trở thành như vậy chủ động yêu cầu Diệp Phàm có ham muốn. Còn Diệp Phàm cũng không phải là thánh, cô ta chính là một mỹ nhân, hơn nữa lực âm cực đúng là có lực hấp dẫn rất lớn. Diệp Phàm có hơi chóng mặt lâm vào hoàn cảnh không thể tự kềm chế được.

Két, cuối cùng quần cũng bay ra ngoài.

Lại két...

Không thể lạ két nữa. Diệp Phàm vẫn duy trì tỉnh táo, cảm thấy có một hỗn hợp lực âm dương từ Lãnh Băng Băng truyền đến, thông rồi.

Diệp Phàm có thể cảm giác được, vừa thông thì toàn thân Lãnh Băng Băng đã xoay ở dưới một vòng.

Diệp Phàm thử một lần, cảm thấy được Lãnh Băng Băng vừa rồi đã đột phá đến cảnh giới đẳng. Đây là ý nghĩa đơn giản chung của lẽ thường.

Diệp Phàm mở mắt ra, phát hiện suýt nữa thì hai người đã hở hết. May mà Lãnh Băng Băng còn chiếc quần lót, còn Diệp Phàm cũng còn lạ một chiếc quần đùi.

- Tên này sao còn chưa ra? Đã mấy tiếng đồng hồ rồi, trước kia đột phá cũng không khó như vậy, không biết là làm gì nữa?

Lang Phá Thiên bảo vệ ngoài cửa bỗng rùng mình một cái. Lãnh Băng Băng đang nằm trên sàn nhà ngơ ngác trừng mắt nhìn Diệp Phàm.

- Xin, xin lỗi, tôi không cố ý. Hơn nữa, tôi muốn vì đột phá cho cô, thật đấy!

Diệp Phàm vội vã đứng dậy.

Nhưng phát hiện phía dưới mình hở hang liền vội ngồi xổm xuống, rồi lại phát hiện quần mình bị rách còn Lãnh Băng Băng thì cũng gần như thế.

Xong đời rồi, cứ thế này mà đi ra ngoài, chắc chắn này mai sẽ bị truyền ra ngoài...

Diệp Phàm thầm kêu một tiếng trong lòng, lặng lẽ mở cửa ra thấy bên cửa chỉ có một mình Lang Phá Thiên.

- Lão Lang, nhanh đi lấy cho tôi bộ quần áo.

Diệp Phàm dùng truyền âm mật để nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio