Dịch: Tuyệt Hàn
Trong khi Vương Hủ và Miêu Gia đang giằng co thì cánh cửa kia đã tự mình mở ra rồi.
Thân ảnh Derek xuất hiện ở phía sau cửa, lên tiếng: "Ta không hiểu, các ngươi đến cùng là vì mục đích gì mà lại tạo ra cái trường hợp này?"
Vương Hủ và Miêu Gia đồng thời lên tiếng hỏi lại: "Chuyện gì?"
Bọn hắn giống như đã đánh mất khái niệm “xấu hổ” trước mặt người khác rồi.
Tề Băng thở dài: "Kỳ thật... Vẫn giống như trong thói quen." Xem ra hắn nhìn thấy cảnh này đã thành quen mất rồi...
Nhưng mà Derek không có quen, hiển nhiên khi còn sống hắn chưa từng ở cùng một đám bệnh nhân thần kinh. Cho nên sau khi tiếp xúc với Vương Hủ và Miêu Gia, tâm trí cấp bậc thứ thần của hắn cũng phải chấn động.
"Vincent động tay chân trong nhà của ta chỉ cho các ngươi tìm đến đúng không?"
"Rõ ràng là thế rồi." Miêu Gia trả lời.
Derek lại nói: "Như vậy, các ngươi tìm đến đây có tính toán gì khác? Muốn diệt trừ ta sao?"
Vương Hủ nói: "Đến giai đoạn này, chúng ta muốn cùng ngươi đàm phán trước."
Ý của hắn là: nếu ngươi không đồng ý, chúng ta lập tức chuyển qua giai đoạn "Diệt trừ ngươi".
Derek hừ lạnh một tiếng, "Vậy các ngươi vào đi."
Hắn nói xong thì lùi lại vào trong phòng. Ba người Vương Hủ cũng không nghĩ ngợi nhiều, cùng tiến vào phòng.
Phòng thí nghiệm này lớn hơn rất nhiều so với ba người tưởng tượng, chỉnh thể là một hình lục giác đều. Trên mặt tấm thảm trải phòng còn có một hình ngôi sao David hết sức nổi bật. Trên sáu mặt tường đều có khảm giá sách, còn bàn thì bày dầu hỏa, ống nghiệm, chai thuốc, thi thể mấy động vật nhỏ, động vật lớn, thi thể người, vân vân và vân vân...
Ở một góc trần nhà có một lỗ hổng như ống khói, chắc hẳn đó là nơi thông với miệng giếng. Mà phía dưới miệng giếng,là một cái bồn nước hình vuộng, thiết kế như vậy ngoại trừ để thông gió, xem ra còn có mục đích thu thập nước mưa. Đương nhiên, Derek có khi còn cần thu thập một số những vật đặc biệt khác, tỉ như ánh trăng.
"Các ngươi chỉ có một điều kiện để đám phán." Derek khiến ba người ngừng quan sát xung quanh.
Miêu Gia không tiếp lời hắn, mà chuyển sang vấn đề khác: "Ngươi chết trong cái phòng thí nghiệm này hả? Ngươi lo lắng chúng ta sẽ hủy diệt nơi này, tạo thành ảnh hưởng cho nên ngươi đã ở đây chờ chúng ta từ trước?”
Derek lại đưa vấn đề về như ban đầu: "Phàm nhân thường tự cho mình là thông minh. Giả thiết ngươi suy luận là chính xác vậy ngươi có nghĩ tới việc khi các ngươi bước chân vào đây thì tính mạng cũng đã nằm trong tay ta."
Miêu Gia nói: "Ta nghĩ Manson có lẽ không có cách nào tiến vào đây... Ít nhất là trước mắt."
"Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?"
"Sáu người trước chúng ta đã trực tiếp xuất hiện ở trong phòng của tòa lâu đài này, có thể sau đó bọn họ đã ở lại đó vài tiếng đồng hồ, thậm chí vài ngày. Manson đã dùng những biện pháp giết người thông thường để giết bọn họ. Mà tất cả sự kiện này đều do một mình ngươi lên kế hoạch, đó có phải là giao dịch giữa ngươi và những kẻ kia?" Miêu Gia một tay đút trong túi quần, hắn bước đi chậm rãi quanh căn phòng, thỉnh thoảng cầm một số đồ vật lên xem xét. "Kết hợp giấc mơ của Vương Hủ cùng một số tin tức khác, sáu người chết ban đầu có phải chết như vậy. Đúng không??"
Derek lẳng lặng nhìn Miêu Gia, hắn không nói được lời nào, cũng không có tâm trí suy nghĩ cái gì khác.
Miêu Gia cười cười nói: "Chấp nhận vậy sao... Ta đây sẽ nói kỹ càng một chút, kỳ thật đã có một Nhiếp Chính Vương trước khi người thứ tử vong đã dạy ta phương pháp cảm nhận sự chấn động của "giới lực". Nhưng khi ta phát hiện khi bọn họ được truyền tống trở lại, thì trong quãng thời gian rất ngắn họ đã biết giết chết. Cho nên ta suy đoán bọn họ bị hại trong không gian này, mới có sự chênh lệch của thời gian. Điểm ấy sau khi ta gặp Yến Ly và Dụ Hinh cũng cơ bản có thể xác nhận."
Hắn dừng lại một chút, chỉ tay vào một cái bình nhỏ: "Lại nói tới việc chúng ta bị truyền tống tới không gian này, lúc ban đầu ta cho rằng lần huyết tế cần nhiều hơn sáu người. Về sau ta mới phát giác là ta đã được Vincent nhắc nhở rồi. Nhưng hắn nhắc nhở, thật ra chỉ là nói lại những sự việc đã xảy ra cho ta biết mà thôi.
Vincent nhắc nhở hết sức rắc rối, ta phải tiếp tục suy luận từ việc sáu người kia bị chuyển đi. Kế tiếp, kết hợp với những thông tin ta có được trong không gian này, cũng chính là những gì Arns đã nói với ta. Ta vướng phải một vấn đề — vì cái gì? Vì cái gì ngươi là một hồn ma ngoại đạo lại hợp tác với “Thần”?
Đáp án có ba, thứ nhất, dùng một thành ngữ chúng ta có, chính là ngươi đã bị “Chiêu An”. Hừ... Ta nghĩ đáp án này rất dễ dàng loại trừ. Thứ hai, ngươi bị lợi dụng, đáp án này không phải không có khả năng. Nhưng ta cảm thấy ngươi chỉ có khoảng % bị lợi dụng thôi. Như vậy chỉ còn lại một tình huống cuối cùng, chính là các ngươi lợi dụng lẫn nhau, cũng chính là trao đổi lợi ích. Ngươi giúp "Thần" hoàn thành huyết tế, hắn sẽ chuyển cho ngươi thứ ngươi muốn...
Ngươi muốn cái gì, tất cả mọi người đều biết. Thế nhưng sau khi ngươi hoàn thành phần việc của mình, “Thần” lại không đưa cho ngươi thứ ngươi muốn. Mà hắn lại đưa một tên hề rách rưới tới biểu diễn cho ngươi xem." Miêu Gia nói tới đây chỉ chỉ vào Vương Hủ ở bên cạnh.
Vương Hủ khẽ nhíu mày: "Làm sao? Thấy ta đẹp trai cho nên chửi xéo ta đúng không?"
Miêu Gia căn bản không để ý tới Vương Hủ, tiếp tục nói: "Việc trao đổi giữa ngươi và “Thần” ta không biết, nhưng đại thể ý tứ chính là: Vương Hủ chính là mấu chốt để Aisha Lina phục sinh.
Kỳ thật theo cá nhân ta cảm thấy, với tư cách của Thần mà nói, bọn hắn rất vô sỉ. Ngươi muốn tiền mặt, bọn hắn lại cho ngươi ngân phiếu, là cái loại vẫn có khả năng không đổi được.
Nhưng ngươi đã tiếp nhận, ta nghĩ...theo tấm ngân phiếu ngươi đang có thì ngươi còn có thể chiếm được một số đồ vật. Ví dụ như về sau ngươi có thể muốn làm gì thì làm ở Nhân giới, cái này cũng chỉ là do ta đoán mà thôi, nhưng khả năng cũng phải tới , %...
Nói ngắn gọn là sau khi Thần đưa ngân phiếu tới, ngươi sẽ đem Vương Hủ và hàng mang kèm – chính là chúng ta tới không gian này. Bởi vì năng lực “Chúa Tể” của Vương Hủ không bị mất đi, ngươi không cách nào có thể đọc được trí nhớ của Vương Hủ, cho nên theo ngươi sẽ đưa ta và Tề Băng, cùng một số kẻ liên quan tới Vương Hủ để bắt hắn đánh cuộc.
Thế nhưng ngay khi ngươi vội vàng làm những việc này, một tình huống khiến ngươi khó có thể tưởng tượng được xuất hiện. Đó chính là Manson, kẻ bề tôi trung thành nhất, tín đồ thành tín nhất. Năng lực của hắn dần dần đề thăng, thậm chí khiến ngươi cảm thấy nguy hiểm.
Khi chúng ta tiến vào không gian này, nơi xuất hiện đầu tiên không phải là nơi ở của ngươi, mà là trong thị trấn Bodie, đó là nơi thuộc về Manson...
Điều này nói lên dưới sự tác động của kết giới của Thần, cán cân lực lượng đã nghiêng dần về phía Manson."
Sắc mặt Derek vẫn không hề thay đổi: "Mặc dù tất cả suy luận của ngươi là đúng... Như vậy cùng là ngươi muốn gì?"
Vương Hủ cười lạnh một tiếng: "Nói đến đây mà ngươi vẫn không rõ? Cái tên Manson khát máu kia rất nhanh sẽ biến thành chúa tể của không gian này. Đến lúc đó đừng nói là chúng ta, kể cả ngươi cũng sẽ bị làm thành gỏi tất. Ngươi chưa kịp phục sinh người khác thì đã đi tong mất luôn rồi."
Derek trả lời: "Phàm nhân... Ta nói tất cả các ngươi luôn tự cho là thông minh, ta không cần các ngươi hiểu được nguồn gốc lực lượng mà ta có được. Manson chỉ là quỷ hồn, lực lượng của hắn đối với ta chính là sự sùng bái, mà ta là một sự tồn tại cao hơn hắn. Chỉ cần theo ý của ta, hắn đều có thể bị tiêu diệt bất cứ lúc nào."
Miêu Gia cười lạnh nói: "Hừ... Như vậy ngươi không ngại thử xem, chính là bây giờ."
Đây là điển hình phép khích tướng, Derek tự nhiên cũng nhìn ra được: "Ta vì cái gì muốn bởi vì các ngươi một phen lí do thoái thác cùng châm ngòi, đi giết chết một người dùng rất tốt thủ hạ đâu này?"
"Bởi vì nếu như ngươi không làm...thì tên thủ hạ này sẽ giết ngươi!"
Thanh âm của Manson đột nhiên vang lên sau lưng Derek.
Vẻ mặt bình tình của Derek lần đầu tiên thay đổi, con ngươi của hắn co rút lại, hắn đứng dậy, lồng ngực đã bị một tay của Manson xuyên thấu.
"Ngươi... Sao ngươi có thể... Như thế nào..."
"Ha ha ha..." Manson âm trầm cười: "Ngươi cho rằng ta không có cách nào tiến vào được căn phòng này sao? Ngươi cho rằng ta tiến vào trong phạm vi gần căn phòng thì các năng lực sẽ hạ thấp giống như người bình thường? Cuộc sống luôn thay đổi, Derek, ta đã không hề tin tưởng ngươi nữa rồi. Cũng sẽ không phục vụ cho ngươi nữa, ngươi đã trở nên nhu nhược rồi. Con của ta, trong lúc ta tạo ra những tác phẩm mới, ta đã ý thức được. Ta, có thể thay thế ngươi!"
Derek lúc này lại khôi phục vẻ trấn định, miệng vết thương của hắn hết sức quỷ dị, không hề có máu chảy ra. Hắn lên tiếng: "A, xem ra những kẻ phàm tục kia nói là sự thật. Ngươi xác thực đã có được lực lượng mới. Như vậy, ngươi bây giờ thờ phụng chính là bản thân ngươi?"
Lần này đổi thành Manson hoảng sợ, bởi vì hắn phát hiện thân thể của mình đã không thể nhúc nhích: "Vì sao... Chẳng phải đó là thân thể duy nhất của ngươi sao?"
Derek bước lên phía trước hai bước, rút bàn tay của Manson từ trong cơ thể mình, đồng thời cũng giải thích: "Không giống những kẻ phàm tục có linh hồn kia, ngươi chỉ là một ác linh. Ta cũng không cần ngươi hiểu rõ lực lượng của ta tới từ đâu."