Quỷ Môn Độc Thánh

chương 808 khả năng có thể sống sót chưa đến ba phần.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Cậu…” Hiên Viên Thanh Phong liền tức đến không thốt ra lời. Động bàn tay, một luồng nội khí dày đặc đầu ngưng tụ. Ông ta muốn ra tay dạy bảo tên cao ngạo Thượng Quan Phi Vũ này. Đối diện với Hiên Viên Thanh Phong không biết cường mạnh hơn hắn ta bao nhiêu lần, Thượng Quan Phi Vũ lại không hề sợ hãi. Vẫn tỏ vẻ mặt cao ngạo nói. “Làm sao, đội trưởng Hiên Viên Thanh Phong, ông muốn ra tay giúp hung thủ dám giết người trên phố và dám đánh thương nặng đội chấp pháp sao?” “Hay là ông muốn ra tay với người phụng lệnh đến bắt hung thủ là tôi?” Nghe thấy với lời này của Thượng Quan Phi Vũ, vẻ mặt của Hiên Viên Thanh Phong lại biến sắc. Trong tay đã ngưng tụ nội khí, buông xuống cũng không phải, mà ra tay cũng không phải. “Phập!” Đúng lúc Hiên Viên Thanh Phong cảm thấy khó xử, lại thấy dưới chân Thượng Quan Phi Vũ không biết đã xuất hiện một luồng sức mạnh cuồng bạo từ lúc nào, trực tiếp đánh bay Thượng Quan Phi Vũ. Thượng Quan Phi Vũ không hề phòng bị trực tiếp bị sức mạnh cuồng bạo đánh trúng, cả người bay thẳng đi, vút lên không trung. Mấy giây sau, cơ thể của Thượng Quan Phi Vũ rơi xuống đất. “Ầm!” Va đập mạnh khiến cả mặt đất cũng phải chấn rung một hồi. “Cậu Vũ!” Mấy thuộc hạ của Thượng Quan Phi Vũ đưa đến thấy vậy, lập tức xông đến. Một đám người mỗi người một tay lật Thượng Quan Phi Vũ lại. Liền thấy khuôn mặt vô cùng anh tuấn của Thượng Quan Phi Vũ, lúc này đã bị hủy hoàn toàn. Cả người cũng thoi thóp thở, nếu lúc này ai có con mắt xuyên thấu, thì sẽ phát hiện, kinh mạch trong cơ thể của Thượng Quan Phi Vũ gần như đã bị đứt toàn bộ. Lục phủ ngũ tạng còn chịu tổn thương rất nặng nề. Khả năng có thể sống sót chưa đến ba phần. Cho dù là gia tộc Thượng Quan có thể giữ được mạng của Thượng Quan Phi Vũ, thì từ nay hắn ta cũng là một người tàn phế. “Mau, mau đưa cậu Vũ đến bệnh viện!” Một người trong đó quát lớn một tiếng, cuối cùng một đám người còn lại phảng ứng lại. Vội vàng bê Thượng Quan Phi Vũ lên đi đến bệnh viện với tốc độ nhanh nhất. Còn có mấy người ở lại. Mấy người này lập tức xông về phía Hiên Viên Thanh Phong, họ đều cho rằng là Hiên Viên Thanh Phong ra tay đánh thương Thượng Quan Phi Vũ. Mấy thuộc hạ của mình lại ra tay với mình, việc này khiến Hiên Viên Thanh Phong cũng nổi giận. Tuy ông ta kiêng sợ Thượng Quan Phi Vũ, nhưng mấy tên thuộc hạ này, ông ta cũng không coi ra gì. Nhưng đúng lúc Hiên Viên Thanh Phong định ra tay, bóng hình của Diệp Viễn đột ngột xuất hiện trước mặt Hiên Viên Thanh Phong. “Phập phập phập!” Đánh ra mấy chưởng đơn giản, mấy người đó liền bay ra. Trước đó Diệp Viễn nghe nói Vũ Đông Thanh và Hiên Viên Thừa Phi, năm đó gia tộc Hiên Viên bọn họ vì chuyện của anh mà đã đắc tội với nhà họ Tiêu. Những năm nay vẫn luôn bị nhà họ Tiêu chèn ép. Bây giờ một tên vãn bối của gia tộc Thượng Quan cũng dám bất kính với Hiên Viên Thanh Phong. Việc này khiến Diệp Viễn hiểu, những năm nay uy vọng của gia tộc Hiên Viên ở thủ đô sự rằng đã trượt dốc đến cùng cực. Vì vậy, đương nhiên anh sẽ không để Hiên Viên Thanh Phong ra tay để tránh nhà họ Tiêu và nhà họ Thượng Quan nói ra nói vào. Đến lúc đó nhà họ Thượng Quan sẽ đổ hết tội lỗi lên đầu gia tộc Hiên Viên, kết quả này là điều anh không mong muốn. Năm đó gia tộc Hiên Viên đã cứu em gái anh, thì người của gia tộc Hiên Viên càng là đại ân nhân của anh. Bây giờ anh đã có năng lực, đương nhiên sẽ không để bất kỳ ai ức hiếp gia tộc Hiên Viên. Hơn nữa, hôm nay Thượng Quan Phi Vũ này đã tự dẫn xác tới, đương nhiên anh cũng phải thu chút lãi. Sau khi xử lý xong mấy người này, Diệp Viễn mới lạnh lùng nói. “Về nói với nhà họ Thượng Quan, Thượng Quan Phi Vũ là do tôi đánh tàn phế, nếu họ muốn báo thù thì cứ việc đến tìm tôi!” “Nhóc con, mày đợi đấy!” Sau khi mấy người hằm hằm nói một câu, liền vội vàng bỏ đi. Sau khi mấy người đi khỏi, Diệp Viễn mới chậm rãi quay đầu lại, nhìn sang Hiên Viên Thanh Phong còn đang ngẩn người. Lúc Hiên Viên Thanh Phong nhìn thấy Diệp Viễn, lại càng sửng sốt. Vì ông ta cũng cảm thấy hình như đã gặp Diệp Viễn ở đâu đó, vô cùng quen mắt, đặc biệt là đôi mắt của Diệp Viễn. “Bố à, anh ấy là anh Phong!”, Hiên Viên Hiểu Nhã liền giới thiệu với Hiên Viên Thanh Phong. “Phong? Cháu là Phong?” Hiên Viên Thanh Phong liền kinh ngạc, có chút không thể tin nổi nhìn Diệp Viễn nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio