(Quyển 1) Bảo Bối Mê Người: Đại Thúc Nhẹ Nhàng Sủng

chương 184: về sau, đây chính là chứng cứ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Shmily

--------------------

Cùng Bạch Nhung và Bạch Mạc Thần dùng bữa sáng xong, Bạch Hạ liền trở về phòng.

Vừa mới đóng cửa phòng lại, vẻ mặt ôn nhu bên ngoài của cô ta đã bị xé rách, cô ta trèo lên giường, cầm lấy điện thoại đọc tin tức, nhìn thấy hình ảnh trên đó cùng bình luận phía dưới, khóe môi liền nở một nụ cười lạnh.

Ha ha, Hạ Thập Thất, cô lấy cái gì để đấu với tôi đây?

Mà lúc này, thanh danh của Hạ Thập Thất đã nát tới như vậy rồi, Đình Ngự sao có thể còn yêu thích cô ta? Người nhà họ Tịch làm sao còn chấp nhận cô ta được?

Một tia âm độc xẹt qua gương mặt của Bạch Hạ, cô ta câu lấy khóe miệng, hoàn toàn là ý cười hả hê, cô ta chính là muốn đem mặt mũi của Hạ Thập Thất ném ra bãi rác, để cô không thể ngóc đầu dậy nổi ở cái Dạ Thành này.

Cô ta là đệ nhất danh viện ở Dạ Thành, mà Hạ Thập Thất thì sao? Cũng chỉ là một nữ lưu manh thô bỉ mà thôi!

Đem hai người bọn họ ra so sánh với nhau, phàm là người có mắt đều sẽ nhận ra ai cao quý hơn, ai mới xứng đáng là người được chọn hơn!

Bạch Hạ đắc ý suốt một ngày, cứ cho rằng lúc này Hạ Thập Thất đã không thể xoay mình nữa, thế nhưng để cho cô ta không ngờ tới chính là, hiện thực rất nhanh đã hung hăng vả cho cô ta một cái thật đau!

Chiều ngày hôm sau, Tịch Đình Ngự đột nhiên mở một cuộc họp phỏng vấn, mời toàn bộ ký giả ở Dạ Thành tới, tức khắc làm oanh động toàn thành phố.

Truyền thông nhận được lời mời đều đồng ý tới tham dự.

Không ít người đều cho rằng, lần mở cuộc họp phỏng vấn lần này, Tịch Đình Ngự sẽ tuyên bố chấm dứt với Hạ Thập Thất từ đây, về sau sẽ không còn liên quan gì tới nhau nữa.

Nhưng lại không ngờ được rằng, sự thật lại hoàn toàn ngược lại.

Trên cuộc họp phỏng vấn, hắn chỉ nói một câu: "Người phụ nữ của Tịch Đình Ngự tôi, dù có hư hỏng tới mức nào, tôi cũng nguyện ý sủng, nguyện ý chiều chuộng cô ấy!"

Đối mặt với màn ảnh chớp nháy không ngừng, trên gương mặt lạnh như băng mang theo một tia cuồng vọng, lại có vài phần không kiềm chế được.

Hắn giống như là vua của cả thiên hạ, chỉ một ánh mắt thôi cũng đủ để người khác phải cúi đầu xưng thần.

Nữ phóng viên phía dưới cũng bởi vì một câu này của hắn mà cảm động tới phát khóc.

Chỉ cần là con gái, không ai là không muốn có một người đàn ông như vậy cả.

Mặc kệ cô gái của mình có hư hỏng bao nhiêu, có tồi tệ, vô dụng bao nhiêu, hắn đều nguyện ý che chở cô ấy.

Mặc kệ là trước mặt người khác, hay là sau lưng mọi người đi chăng nữa.

"Trừ giấy đăng kí kết hôn ra, Ngự thiếu không hy vọng nhìn thấy bất kỳ ảnh chụp trên bất kỳ phương tiện nào của Hạ nhị tiểu thư, mong các vị tự giải quyết cho tốt."

Chờ tới khi Tịch Đình Ngự đứng dậy rời đi, trợ lý của hắn liền đứng ở bên trên bổ sung thêm một câu, sau đó cũng theo hắn rời đi.

Một câu nói này khiến cho toàn trường đều lâm vào một mảnh tĩnh mịch...

Tịch Đình Ngự nói, hắn không hy vọng sẽ nhìn thấy bất cứ ảnh chụp trên bất kì phương tiện nào của cô ấy!

Mọi người cho dù là còn muốn bôi đen Hạ Thập Thất thì cũng có thể làm thế nào chứ? Vạn người chửi bới không bằng một người sủng ái, hắn nguyện ý sủng cô, chiều hư cô! Vậy thì còn ai dám nói ra nói vào nữ nhân của hắn?

Rất nhanh, các nhà truyền thông, các trang web, báo chí, tạp chí liền đem ảnh của Hạ Thập Thất gỡ hết xuống.

Bất quá đối với Hạ Thập Thất mà nói, chuyện mình bị lộ ảnh chụp cũng chẳng quan trọng lắm, cho nên có đăng hay không cô cũng đều không để ý.

Bởi vì cô vốn dĩ chính là nữ lưu manh nha, truyền thông cũng không vu oan giá họa gì cho cô.

Cô chính là cô, cô cũng chỉ là chính mình, cho nên mặc kệ như thế nào đi chăng nữa, cô cũng đều sẽ không chịu một chút ảnh hưởng nào.

Đương nhiên, thời điểm biết Tịch Đình Ngự vì mình mà làm tới mức này, trong lòng cô vẫn có chút xíu cảm động.

Ít nhất thì một câu kia của hắn, hắn nguyện ý sủng cô, chiều hư cô, đã khiến cô động tâm.

Động tác của truyền thông rất nhanh, buổi phỏng vấn kết thúc chưa được một tiếng, ảnh chụp đã được gỡ hết xuống.

Hạ Thập Thất lấy điện thoại ra, đem câu nói "Người phụ nữ của Tịch Đình Ngự tôi, dù có hư hỏng tới mức nào, tôi cũng nguyện ý sủng, nguyện ý chiều chuộng cô ấy!" chụp lại màn hình.

Trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt, câu môi cười đắc ý.

Về sau, đây chính là chứng cứ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio