Rể Quý Rể Hiền

chương 246

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Không đi, cô thực sự không muốn lãng phí thời gian với Nguyễn Văn Hạo.

Đi thì giống như là bản thân làm chuyện cắn rứt lương tâm, cố ý trốn tránh chuyện này.

"Kim Tuyết Mai, tôi cho cô biết! Ngài Nguyễn là khách hàng quan trọng của công ty chúng ta, anh ấy nói chuyện với cô vậy mà cô chưa nghe xong liền bỏ đi, loại hành vi không lễ phép này không xứng làm tổng giám đốc công ty!"

Kim Ngọc Dung cũng nắm bắt cơ hội, cười lạnh nói với Kim Tuyết Mai.

Đây chính là cơ hội xem kịch vui, cô ta làm sao để Kim Tuyết Mai có cơ hội rời đi?

Bản thân chẳng những muốn xem trò cười của Kim Tuyết Mai, đợi lát nữa còn muốn chụp mấy tấm hình để tất cả mọi người xem trò cười của Kim Tuyết Mai.

Tốt nhất gửi riêng cho Cao Phong mấy tấm, để Cao Phong thưởng thức một chút cũng tốt.

Kim Tuyết Mai do dự hết lần này đến lần khác vẫn là dừng lại, nhưng mà khuôn mặt lạnh như băng, không mang theo một tia tình cảm nào.

Ánh mắt càng là nhìn về phía khác, căn bản không thèm nhìn Nguyễn Văn Hạo.

"Tuyết Mai, anh thích em, hãy cho anh một cơ hội đi!"

Nguyễn Văn Hạo kìm nén cảm xúc một chút rồi trực tiếp mở miệng đi thẳng vào vấn đề, hét to với Kim Tuyết Mai.

Theo đó một bản nhạc đại diện cho tình yêu ngọt ngào cũng vang lên trong.

Trong lòng Kim Tuyết Mai vô cùng tức giận nhưng chỉ cắn răng, căn bản không tiếp nhận lời nói của NguyễnVăn Hạo.

NguyễnVăn Hạo cũng mặc kệ thái độ của Kim Tuyết Mai, anh ta cũng không tin tự mình làm hết tất cả mọi thứ, Kim Tuyết Mai còn có thể bảo trì vẻ thờ ơ sao?

Đến lúc đó dưới dư luận của đám người xung quanh, Kim Tuyết Mai chắc chắn sẽ không làm ra chuyện gì tuyệt tình phải không?

"Soạt!" Hai người thanh niên không nói gì, trực tiếp kéo một biểu ngữ thật dài, biểu ngữ màu đỏ chót.

Bên trên viết: Tuyết Mai, hãy cho anh một cơ hội bảo vệ em!

Lúc này khuôn mặt Kim Tuyết Vũ vẫn lạnh như băng, trong lòng im lặng tới cực điểm, Nguyễn Văn Hạo này rốt cuộc muốn như thế nào mới chịu từ bỏ?

"Tuyết Mai, đây là món quà đầu tiên anh tặng cho em!" Nguyễn Văn Hạo thâm tình nhìn Kim Tuyết Mai, theo sau đó đưa một tay ra, nhẹ nhàng giật tấm vải phủ trên mui xe Maserati ra.

"Soạt!" Thứ được tấm vải đỏ che chắn từ từ hiện ra toàn bộ, đập ánh vào tầm mắt tất cả mọi người!

"Trời ạ! Thật lãng mạn!"

"Oa, Anh Nguyễn thật là để tâm nữa nha!"

"Nếu anh Nguyễn đối với tôi như vậy, tôi lập tức đồng ý!"

Sau khi thấy rõ đồ vật ở phía trước mui xe, một số nhân viên nữ ở sau lưng Kim Tuyết Mai đều lên tiếng kinh hô.

Chỉ thấy ở phía trước mui xe hơi kia bày biện một bàn hoa hồng cực lớn.

Bàn hoa hồng được ghép từ vô số hoa hồng tạo thành một hình trái tim lớn, nhìn có vẻ rất lãng mạn.

Ở chính giữa bàn, dùng màu xanh lam tạo ra tên Kim Tuyết Mai, nhìn hai màu đỏ lam tôn nhau lên càng khiến người ta không thể dời mắt.

Mỹ lệ, lãng mạn, độc đáo.

Dù cho cô gái nào nhìn thấy cảnh này đều vô cùng cảm động đi?

Ngay cả Kim Ngọc Dung giờ phút này trong lòng đều nảy sinh cảm giác ghen ghét sâu sắc, dựa vào cái gì Kim Tuyết Mai có thể đạt được những thứ này?

"Hừ! Bất cứ việc gì cũng đều có thể nhìn ra chỗ sơ hở!” Kim Ngọc Dung hừ lạnh một tiếng lầm bầm.

Lời này của cô ta biểu đạt ý tứ rất rõ ràng, chính là đang nói tác phong sống của Kim Tuyết Mai không có chừng mực cho nên mới thu hút ong bướm!

"Kim Ngọc Dung, cô nói chuyện tốt nhất chú ý một chút cho tôi." Kim Tuyết Mai đột nhiên quay đầu, lạnh lùng nhìn Kim Ngọc Dung.

"Dừng!" Kim Ngọc Dung khinh thường bĩu môi.

"Tuyết Mai! Đồng ý với anh nhé, cho anh một cơ hội được không!"

NguyễnVăn Hạo hai tay dâng bó hoa

hồng nhỏ, thâm tình nhìn Kim Tuyết Mai.

"Anh Hoàng, Kim Tuyết Mai tôi đã kết hôn rồi." Kim Tuyết Vũ vẻ mặt thành thật trả lời.

Mà ánh mắt Kim Tuyết Mai căn bản không thèm liếc nhìn bàn hoa hồng kia.

"Anh biết! Nhưng anh không để ý, không phải chính là Cao Phong sao? Ai mà không biết anh ta ăn bám nhà họ Kim?"

"Người đàn ông như vậy khiến anh xem thường, thứ anh có thể cho em Cao Phong không cách nào cho em!"

Nguyễn Văn Hạo nhắc tới Cao Phong, trên mặt đều là khinh thường, trong lòng càng vô cùng tự tin.

Chỉ dựa vào thứ bỏ đi như Cao

Phong, cái thứ chuyên ăn bám kia cũng dám đoạt phụ nữ với anh ta? .

NguyễnVăn Hạo cảm thấy, Kim Tuyết Mai chẳng qua chỉ là không thể bỏ thể diện của mình thôi, cho nên hôm nay anh ta gióng trống khua chiêng làm một màn như thế, chính là chuẩn bị đem Kim Tuyết Mai kéo về phía mình.

Cuối cùng là chọn anh ta với các phương diện điều kiện đều rất ưu tú hay là chọn Lục Phong vô dụng ở rể nhà họ Kim ba năm vẫn chẳng làm nên trò trống gì, điều này hình như không cần phải suy nghĩ quá nhiều đâu nhỉ?

"Cao Phong rất tốt, cảm ơn, anh ấy cũng có thể cho tôi thứ tôi muốn." Kim Tuyết Mai nghe thấy NguyễnVăn Hạo nói như vậy, trong lòng có chút tức giận.

Cao Phong có không tốt đó cũng là người đàn ông của Kim Tuyết Mai cô, cô có thể nói nhưng mà người khác không thể.

"Anh ta có thể cho em cái gì? Anh ta có thể cho em những thứ này sao? Anh ta có thể tặng cho em một chiếc Maserati xem như món quà sao?"

"Chỉ cần em đi cùng với anh, chiếc Maserati thiết kế riêng này bây giờ sẽ là của em."

NguyễnVăn Hạo cười nhạt một tiếng, chìa tay đưa ra một chuỗi chìa khóa xe, giơ lên không trung lắc lắc.

Phía trên chìa khóa xe logo Maserati cực kỳ dễ thấy.

Anh ta thật sự không tin, dựa vào điều kiện của Kim Tuyết Mai sẽ từ chối chuyện tốt như vậy.

Mọi người chung quanh lại lần nữa chậc chậc khen ngợi, Nguyễn Văn Hạo quả nhiên là ra tay không giống ai!

Maserati thiết kế riêng hơn hai tỷ, chỉ cần Kim Tuyết Mai đi cùng với anh ta, anh ta sẽ trực tiếp tặng?

Nguyễn Văn Hạo này tùy tiện ở trên đường lớn kéo một cô gái, chỉ sợ người ta sẽ trực tiếp lên xe theo anh ta luôn.

"Không cần, cảm ơn." Chẳng ai ngờ rằng, Kim Tuyết Mai nghe vậy sắc mặt Nguyễn Văn Hạo cũng hơi nhíu mày, anh ta đã làm nhiều như vậy nhưng Kim Tuyết Mai vẫn không thèm liếc mắt nhìn anh ta một chút?

Chẳng lẽ đều là bởi vì sự tồn tại của Cao Phong kia? Nghĩ tới đây trong lòng Nguyễn Văn Hạo cực kỳ khinh thường.

"Tuyết Vũ, Cao Phong anh ta có thể mua nổi Maserati sao? Anh ta có thể cho em hoa hơn một trăm vạn sao?" Nguyễn Văn Hạo nhíu mày nói, nghe giọng điệu của anh ta, quả thực hạ thấp giá trị Cao Phong không đáng một đồng.

"Anh ấy có thể! Anh ấy có năng lực!" Chỉ là lần này, NguyễnVăn Hạo vừa dứt lời, giọng nói của Kim Tuyết Mai liền trực tiếp vang lên.

Lúc này sắc mặt Kim Tuyết Mai kiên định, giọng điệu không thể nghi ngờ, trong lòng càng có sức mạnh không gi sánh được.

Nếu là đặt ở ngày hôm qua, khả năng cô còn không có sức lực nói loại lời này.

Nhưng mà ngay tại ngày hôm qua, Kim Tuyết Mai đã thấy biệt thự giá trị mười hai tỷ kia của Cao Phong.

Đến cả một cái biệt thự mười hai tỷ, Cao Phong nói mua liền mua, anh sẽ quan tâm đến cái Maserati kia sao?

Mặc dù...... Kim Tuyết Mai cũng không biết tiền của Cao Phong rốt cuộc là từ đâu mà có.

Nguyễn Văn Hạo nghe vậy thì sững

KRể quý rể hiền)

Chương Cao...ó thể làm

sờ, anh ta thật không ngờ rằng Kim Tuyết Mai lại nói chắc chắn như đinh đóng cột như thế.

Giọng nói kia vô cùng khẳng định, quả thực là không cần bất luận kẻ nào đi chất vấn, chẳng lẽ điều tra của mình về Cao Phong còn bỏ sót cái gì sao?

"Ha ha! Kim Tuyết Mai, cô đừng làm trò cười được không? Cao Phong chỉ lái một chiếc xe BMW rách nát gần tỷ, anh ta lấy cái gì để vì chị mà tiêu tốn hơn hai tỷ?"

"Đừng nói Maserati giá trị hơn hai tỷ, Cao Phong có thể mua được chiếc xe Mercedes-Benz gần hai tỷ bên cạnh ngài Nguyễn kia sao?"

Nguyễn Văn Hạo không rõ tình huống nhưng Kim Ngọc Dung lại có thể không biết sao? Cho nên cô ta liền phơi bày Kim Tuyết Mai ngay tại chỗ.

Nghe đến đó, NguyễnVăn Hạo cũng khinh thường hơi bĩu môi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio