Rể Quý Rể Hiền

chương 247

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đã nói rồi, anh ta đã dám làm một vở kịch như vậy, tất nhiên là đã điều tra rõ ràng tất cả mọi thứ.

Cao Phong ở rể nhà họ Kim ba năm chẳng làm nên trò trống gì, ăn uống ngủ nghỉ toàn bộ dựa vào nhà họ Kim, bị tất cả mọi người nhà họ Kim xem thường.

Ngay cả Kim Tuyết Mai cũng vô cùng phiền chán Cao Phong, Cao Phong kia có thể mua được Maserati giá trị hai tỷ sao?

Nếu như cái đồ bỏ đi này có thể mua được, vậy người trong cả thế giới đều có thể mua được Rolls-Royce đi?

"Cô! Cao Phong chỉ là không muốn mua thôi, anh ấy có tiền." Kim Tuyết Mai trừng mắt nhìn Kim Ngọc Dung.

Kim Tuyết Vũ thật không ngờ Kim Ngọc Dung vậy mà lại có thể bỏ đá xuống giếng với mình.

Nói thế nào đi nữa cô ta cũng là em họ của cô, vậy mà vì muốn đạt được mục đích của chính mình, không tiếc bỏ đá xuống giếng với Kim Tuyết Mai!

Chẳng lẽ danh tiếng của Kim Tuyết Mai bị hủy hoại đối với Kim Ngọc Dung có chỗ tốt gì sao? Đối với nhà họ Kim có chỗ tốt gì sao?

Nhưng Kim Tuyết Mai làm sao biết lòng dạ Kim Ngọc Dung độc ác không từ thủ đoạn như thế nào.

"Hừ! Lời nói ai cũng nói được nhưng trực tiếp đưa ra hành động giống như ngài Nguyễn lại rất ít gặp!"

"Tôi nói này, nếu ngài Nguyễn đã đối với cô tình thâm nghĩa trọng như thế thì cô nên dứt khoát đồng ý đi, ngài Nguyễn mạnh hơn Cao Phong gấp trăm lần, đúng không?"

"Nếu cô ở bên ngài Nguyễn, vậy nhà họ Kim chúng tôi cũng không cần phải vì cô mà bị thành phố Hà Nội cười nhạo, ha ha!"

Kim Ngọc Dung liên tục cười nhaọ, hận không thể ngay bây giờ kéo Kim Tuyết Mai và NguyễnVăn Hạo ở cùng một chỗ, sau đó mình chụp ảnh gửi cho Cao Phong.

"Nếu cô đã cảm thấy ngài Nguyễn rất tốt, vậy cô tự mình ở cùng ngài Nguyễn đi." Kim Tuyết Vũ vẻ mặt không thay đổi trả lời.

Kim Ngọc Dung dần dần thu nụ cười trên mặt, trong lòng cô ta đương nhiên muốn, chẳng qua đó là chuyện trước kia, hiện tại thì không.

"Kim Tuyết Mai, sau này tôi có thể gả vào nhà họ Cao Thành phố Hồ Chí Minh làm bà trẻ, chị nói loại lời này chẳng phải là không đem nhà họ Cao để ở trong mắt?" Kim Ngọc Dung hừ lạnh một tiếng nói.

Cô ta vẫn còn còn nhớ nhung sính lễ gần hai mươi tỷ kia cùng với việc nhà họ Cao đặt sính lễ với nhà họ Kim.

Hiện tại có cô gái nào trong nhà họ Kim mà không mong mỏi đợi đến khi cậu chủ nhà họ Cao đem sính lễ gần hai mươi tỷ tới chứ?

Dù cho hiện tại đã rất lâu không có tin tức của cậu chủ nhà họ Cao nhưng các cô vẫn không muốn từ bỏ.

Lúc mọi người đều ở bên này, không có ai phát hiện ra từ phía xa một chiếc xe BMW màu xanh dương lóa mắt đang chậm rãi lái tới.

Người lái xe tới không phải Cao Phong còn có thể là ai?

Trên đường tới, Cao Phong đã suy nghĩ thật lâu, Kim Tuyết Mai khẳng định là đã hiểu lầm anh chuyện gì đó.

Cho nên anh nhất định phải tháo bỏ hiểu lầm, dù sao giữa tình cảm của hai người cần nhất chính là sự giao tiếp.

Một khi có hiểu lầm sẽ từ từ sinh ra ngăn cách, dần dần về sau sự ngăn cách này sẽ càng lúc càng lớn cho đến khi hình thành vết nứt khó mà chữa trị.

Cho nên Cao Phong nghĩ nên nói chuyện rõ ràng với Kim Tuyết Mai, vậy nên anh mới vội vàng chạy tới xí nghiệp Kim Thiên.

Nhưng còn chưa tới gần cao ốc của xí nghiệp Kim Thiên liền nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt ở bên kia.

Rất nhiều nhân viên công ty hình như đều đứng ở trên bậc thềm trước cửa, sau đó phía dưới còn có mấy chiếc xe, thậm chí còn có một biểu ngữ.

"Làm cái gì vậy?" Cao Phong hơi kinh ngạc, xí nghiệp Kim Thiên lại đang làm hoạt động gì sao?

Cao Phong thả chậm tốc độ xe, chậm rãi lái về phía phía trước, khoảng cách không ngừng rút ngắn.

Mà tất cả mọi người trong công ty nhà họ Kim giống như không có thời gian chú ý đến Cao Phong, cho nên đối với việc Cao Phong đến hoàn toàn không biết gì cả.

Lúc này xe của Cao Phong cách cao ốc xí nghiệp Kim Thiên vẻn vẹn không đến hai trăm mét.

Cao Phong liếc mắt đã có thể thấy được Kỷ Tuyết Vũ đang đứng trên bậc thềm trước cửa cao ốc xí nghiệp Kim Thiên.

Mà nhân viên xí nghiệp Kim Thiên xung quanh Kim Tuyết Mai đều cùng duy trì một khoảng cách với Kỷ Tuyết Vũ, như thể cô lập Kim Tuyết Mai.

Dáng vẻ Kim Tuyết Mai đứng lẻ loi trơ trọi khiến người ta nhìn thấy vô cùng đau lòng.

Mà sau đó, Cao Phong lại thấy được Kim Ngọc Dung cũng ở đây, lúc này Kim Ngọc Dung còn giống như đang líu lo không ngừng nói cái gì đó.

Trong lòng Cao Phong có chút nghi hoặc, lúc này anh chuẩn bị lái xe đến bãi đỗ xe để đậu xe, sau đó đi xem xem bên kia rốt cuộc là chuyện gì.

Nhưng mà ngay khi Cao Phong chuẩn bị đem xe tiến vào bãi đỗ xe, con mắt lơ đãng bỗng nhiên quét qua nội dung trên biểu ngữ kia.

Khoảnh khắc khi nhìn thấy biểu ngữ này, Cao Phong liền nhíu mày, một chân đạp phanh, trong nháy mắt xe BMW dừng tại chỗ.

"Tuyết Mai, cho anh một cơ hội bảo vệ em....." Cao Phong cứ như vậy nhìn xem chậm rãi đọc.

Sau khi đọc xong, dù là Cao Phong lúc này cũng là có chút sững sờ.

Nếu như anh đoán không sai, đây là có người đang thổ lộ với Kỷ Tuyết Mai?

Đây vừa kéo biểu ngữ lại vừa đốt pháo mừng, hình như còn có một bàn hoa hồng lớn?

Cái này có gì đặc biệt?

Người ngồi ở trong nhà, cái sừng từ trên trời rớt xuống?

Ngay cả Cao Phong tâm tính vô cùng trầm ổn lúc này trong lòng cũng có chút lạnh lẽo.

Chỉ sợ bất kỳ người đàn ông nào cũng không thể tha thứ loại chuyện này?

Cao Phong không vội vã đi qua chất vấn, mà anh hạ cửa sổ xe xuống, nghiêng đầu châm một điếu thuốc, nhẹ nhàng hít một hơi, nhìn về phía bên kia.

Mặc dù ở khoảng cách này Cao Phong không nghe thấy bọn họ đang nói cái gì nhưng vẫn có thể căn cứ vẻ mặt cùng với khẩu hình miệng phán đoán tình huống một chút.

Lúc này chỉ thấy khuôn mặt xinh đẹp của Kim Tuyết Mai lạnh như băng, toát lên vẻ lạnh lùng đầy kiêu hãnh, đặc biệt phụ họa khí chất núi băng của một nữ tổng giám đốc.

Mà Kim Ngọc Dung bên cạnh Kim Tuyết Mai giống như đang líu ríu nói cái gì, thỉnh thoảng còn bĩu môi với Kỷ Tuyết Mai.

Khóe miệng Cao Phong hiện lên một tia cười lạnh, anh đã sớm nhìn thấu lòng dạ của người phụ nữ Kim Ngọc Dung này, anh cũng biết trong lòng cô ta có bao nhiêu độc ác.

Vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, đây chính là tác phong của Kim Ngọc Dung.

Sau đó Cao Phong lại nhìn về phía Nguyễn Văn Hạo kia.

Cả người Nguyễn Văn Hạo mặc đồ vest màu trắng, rất có cảm giác của một bạch mã hoàng tử.

Tay Nguyễn Văn Hạo nâng một bó hoa hồng, vô cùng nhu tình nhìn Kim Tuyết Mai, như thể anh ta mới là chồng của Kim Tuyết Mai vậy.

Nhìn thấy một màn này, nụ cười lạnh lẽo trên khóe miệng Lục Phong càng thêm nồng đậm, miệng ngậm lấy điếu thuốc lạnh lùng nhìn về phía bên kia.

Việc này không cách nào tha thứ!

Sau đó Cao Phong trực tiếp nổ máy khởi động xe, hung hăng đạp chân ga.

"Ầm ầm! Ầm!"

Lúc này xe BMW giống như một con dã thú chui ra khỏi lồng, phát ra từng tiếng nổ thật to, sau đó nhanh chóng chạy về phía bên kia.

Phương hướng chính là nhằm ngay vị trí của Nguyễn Văn Hạo.

Trước cửa cao ốc công ty.

"Tuyết Mai, em họ em cũng đã nói Cao Phong không thể cho em hạnh phúc, em cũng không cần thiết lãng phí thời gian ở trên người anh ta."

"Theo anh đi, anh tuyệt đối sẽ không ghét bỏ em, anh dẫn em đi du lịch ở đảo Tam Á, đi nơi nào cũng được, chỉ cần em gật đầu một cái, ngay bây giờ chúng ta lập tức đi!"

"Cao Phong chẳng qua chỉ là một đồ bỏ đi mà thôi, anh ta căn bản không có tư cách có được em, ngay cả những bông hoa hồng này anh ta cũng mua không nổi!"

Nguyễn Văn Hạo thấy Kim Ngọc Dung nói chuyện giúp mình càng thêm tự tin, xem ra hôm nay anh ta nhất định sẽ thành công.

"Đúng vậy Tuyết Mai, đây chính là cơ hội xoay người của nhà chị đấy, thím hai của tôi không phải vẫn luôn muốn đổi nhà sao? Nếu chị theo ngài Hoàng, việc đổi nhà này không phải là chuyện trong vài phút sao?" Kim Ngọc Dung vẻ mặt trêu tức nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio