Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
CHƯƠNG : LIÊN TIẾP BA NGÀY
Tất cả những thứ hồi nãy, đều là kế hoạch của tên đàn ông đeo kính và Tiểu Lâm Thuần Nhất, bọn họ vốn dĩ muốn diễn một vở anh hùng cứu mỹ nhân, khi ba tên lưu manh tiến hành ăn cướp bọn họ, sẽ do Tiếu Lâm Thuần Nhất ra tay giải quyết ba người bọn chúng.
Chỉ là không ngờ, lực chiến đấu của Thượng Sam Tinh Vũ lại mạnh như vậy, ba người đàn ông này căn bản đều không phải là đối thủ của cô ta.
“Ngài Tiểu Lâm, xem ra chuyện này vẫn phải tính kế lâu dài” Người đàn ông đeo kính nói.
Tiểu Lâm Thuần Nhất gật gật đầu, kể từ khi mình từ Đông Dương đến nước C, đều chỉ là vì Lương Cung Nhạn Sương.
Nhưng, nghĩ đến thái độ của Lương Cung Nhạn Sương đối với mình, khiến cho cảm xúc của Tiểu Lâm Thuần Nhất nhất thời sôi sục, khó mà kìm chế.
“Nếu chính đã không được, thì thêm một chút tà vậy”
Ánh mắt Tiểu Lâm Thuần Nhất âm hãn mà nói: “Nhưng, bây giờ xem ra, muốn có được Lương Cung Nhạn Sương, thì cân phải chế ngự được Thượng Sam Tinh Vũ ở bên cạnh cô ấy trước”
Nói xong, hai người rời khỏi con hẻm này.
Buổi tối, Lâm Thanh Diện quay lại Dược Thần Cốc, chuyện đầu tiên chính là tìm Điền Uyên, lấy nhân sâm mà mình có được đó ra.
“Cái này…cái này là cậu lấy từ đâu ra vậy?” Điền Uyên kinh ngạc cực kỳ mà nói.
Lâm Thanh Diện có thể phán đoán ra được từ thần sắc của đối phương, củ nhân sâm này giống như mình nghĩ, tuyệt đối không phải vật bình thường.
Thế là, anh kế lại toàn bộ chuyện xảy ra lúc xuống núi vào ban ngày cho Điên Uyên nghe.
“Duyên phận, đúng là duyên phận!”
Điền Uyên vui mừng nói: “Lâm Thanh Diện, cậu biết không, nhân sâm này, là do thái sư phụ của tôi lúc còn trẻ đã tình cờ tìm thấy trên núi, chỉ là lúc đó ông ấy không có mang theo dụng cụ bên mình, chỉ dùng sợi dây đỏ buộc lại, định vê lấy dụng cụ rồi đi đào”
Lâm Thanh Diện gật gật đầu, anh cũng biết, một nhân sâm tốt, cần phải bảo đảm tính hoàn chỉnh của nó, chỉ riêng đào thôi cũng cân rất nhiều thời gian, vì vậy, cần phải sử dụng một số dụng cụ chuyên môn.
“Nhưng ai ngờ” Điền Uyên sau đó nói: “Đến khi thái sư phụ của tôi quay lại thì củ nhân sâm này giống như là mọc chân rồi vậy, tự mình chạy đi mất rồi, đã không còn ở nơi đó từ lâu”
“Cậu xem!”
Điền Uyên chỉ vào sợi dây đỏ buộc trên củ nhân sâm: “Thái sư phụ tôi tên là Linh Cốc, trên sợi dây đỏ bên trên này, có ấn tích của ông cụ”
Lâm Thanh Diện nhìn kỹ vào đó, quả nhiên, trên sợi dây đỏ, có một chữ “Cốc” mờ mờ.
“Lúc đó theo như sư phụ tôi nói, thái sư phụ tôi vì chuyện đó mà mấy ngày mãy đêm không ngủ được, bởi vì, củ nhân sâm này là vua của các loại sâm! Có đến sáu ngàn năm rồi!” Điền Uyên nói.
“Sáu…sáu ngàn năm!”
Lâm Thanh Diện kinh ngạc mà há hốc mồm, trong lòng nghĩ, xem ra tiền mà mình cho bà cụ đó, vẫn hơi ít rồi.
“Nếu đã như vậy, nhân sâm mất đi nay đã lấy lại được, nhân sâm này tặng cho ông đó.” Lâm Thanh Diện nói.
“Không!”
Điền Uyên cẩn thận đặt nhân sâm vào trong hộp, sau đó nói: “Linh vật chỉ tìm người có duyên, nếu cậu đã là người có duyên của nó, thì đương nhiên nhân sâm này thuộc về cậu rôi. Hơn nữa, cậu còn phải dùng nó để chế tạo Khí Hôn đan nữa mà”
“Được thôi, vậy tôi tạm thời giữ nó” Lâm Thanh Diện cũng không từ chối.
Dù sao, Khí Hồn đan có thể nâng cao thực lực của người tu hành, mà xem ra, sự tiến công vào Thương Nguyên Giới đã không xa nữa.
Ở Dược Thần Cốc, Lâm Thanh Diện tự suy nghĩ, chắc là không ai có tỷ lệ thành công cao hơn anh trong việc chế tạo đan dược cấp hoàn mỹ hết, vua của các loại sâm này để trong tay mình, cũng thích hợp thôi.
Tiên Điền Uyên đi, Lâm Thanh Diện quay lại trước bàn rồi ngồi xuống.
Mà lần này, Lâm Thanh Diện chú trọng số lượng, còn về có dược khí hay không, anh vốn không quan tâm, chỉ cần trong thời gian ngắn, có thể làm ra càng nhiều Khí Hồn đan càng tốt.
Bước đầu tiên, Lâm Thanh Diện chỉ dùng không tới một tiếng đồng hồ đã hoàn thành rồi.
Sau đó, anh khẽ lấy một chút nhân sâm đó ra.
Nhân sâm sáu ngàn năm, chỗ nào cũng đều là tỉnh hoa, mà dung hợp đan dược, chỉ cần một chút xíu là đủ rồi.
Củ nhân sâm này, đủ để chế tạo hàng trăm Khí Hồn đan!
Một đám sương trẳng bốc lên, Thần hồn phát tán lên viên đan dược trong tay, Lâm Thanh Diện cảm nhận được Khí Hồn đan trong tay vì có được sự gia nhập của củ nhân sâm này mà xảy ra biến đổi.
Cùng với sự lan toả của hương dược, viên Khí Hồn đan đầu tiên đã chế tạo hoàn thành.
Trung phẩm cấp hoàn mỹ.
Lâm Thanh Diện căn cứ vào chất lượng mà phán đoán.
Anh có hơi thất vọng, dù sao đối với Lâm Thanh Diện mà nói, cho dù không sinh ra dược khí, thì ít nhất thứ làm ra cũng phải là thượng phẩm mới đúng, càng huống hồ, đây là một củ nhân sâm sáu ngàn năm đó!
Có lẽ, mình làm quá nhanh rồi?
Lâm Thanh Diện suy đoán trong lòng, tốc độ lần này quả thực là nhanh hơn không ít so với lúc làm Tiềm Hành Đan.
“Đúng rồi, mình còn có bột Linh Tê mà!”
Lâm Thanh Diện nói, lúc trở về từ rừng rậm Sương Mù, anh đã mang không ít bột Linh Tê về.
Điền Uyên đã từng nói với mình, bột Linh Tê là thuốc dẫn tốt nhất trong việc dung hợp đan dược cấp.
hoàn mỹ.
“Có lẽ, bỏ vào trong Khí Hồn đan này, sẽ có hiệu quả kỳ diệu thì sao?”
Trong lòng Lâm Thanh Diện thầm nghĩ, tranh thủ thời gian, bắt đầu chế tạo lần thứ hai Lần này, tốc độ của anh so với lúc nãy lại nhanh hơn rất nhiều.
Chỉ là lần thứ ba dung hợp đan dược cấp hoàn mỹ thôi, nhưng Lâm Thanh Diện lại như một người kỳ cựu, mỗi một bước đều chuẩn xác đến từng chỉ tiết.
€ó sự gia nhập của dược dẫn bột Linh Tê, Lâm Thanh Diện chỉ cảm thấy đan dược mà mình dung hợp trong tay, lập tức thăng hoa rồi.
Màu vàng đậm lúc đầu của đan dược, bây giờ, vậy mà lại mang máng phát ra ánh vàng kim.
“Cái này…quá là thần kỳ rồi”
Lâm Thanh Diện ca thán.
Qua hai tiếng đồng hồ, viên đan dược cấp hoàn mỹ thượng phẩm mang theo dược khí, xuất hiện trong tay Lâm Thanh Diện.
Sự thành công lần này, cho Lâm Thanh Diện một sự tự tin tràn đầy.
Hơn nữa, mỗi lần dung hợp, thần hồn của anh đều trở nên chắc chắn hơn vài phần, cũng hoàn toàn không cảm thấy buồn ngủ chút nào.
Trong phòng, mùi đàn hương và mùi thuốc lan toả, tốc độ tay Lâm Thanh Diện nhanh nhẹn, không có chút rề rà nào.
“Lão Điền, Lâm Thanh Diện đã ở trong phòng ba ngày rồi, không lẽ ông không vào xem thế nào sao?”
Trong cái đình nhỏ ở Dược Thần Gốc, Triệu Ất nói với Điên Uyên “Cậu ta đã nói trước rồi, bảo chúng ta đừng đi quấy rầy cậu ta, chỉ cần để đồ ăn ở cửa là được rồi, ông bảo tôi làm sao đây” Điện Uyên bực dọc mà nói Triệu Ất nhíu mày: “Nói cho ông biết nha lão Điền, nếu như Lâm Thanh Diện xảy ra chuyện gì, tôi tôi không tha cho ông đâu!”
“Ông nội này, ông nghĩ tôi không muốn tốt cho Lâm Thanh Diện sao, vậy mà lại dám nói tôi như vậy!”
Nói xong, Điền Uyên tuỳ ý khua một chưởng về phía Triệu Ất Không ngờ, Triệu Ất nhẹ nhàng bay lên, trực tiếp tránh đi.
Trong mắt Điền Uyên mang theo ý cười nghi hoặc: “Hay lăm, ông nội này, xem ra bình thường chả rảnh rồi gì đâu, thực lực có tiến bộ!”
“Chứ sao, nếu không, còn không bị lão Điền ông ức hiếp đến chết sao?”
Triệu Ất cười nói “Được rồi, không biết ông gặp may kiểu gì, chiêu hồn nãy của ông, sự tinh diệu trong đó, ngay cả tôi cũng chưa từng thấy qua” Điên Uyên nói.
Triệu Ất khẽ mỉm cười, không hề phủ nhận Mình luyện tập Thập Tự Quyết đã được một khoảng thời gian rồi, bây giờ xem ra, hiệu quả rất không tê.
“Đi, lão Điên, hôm nay nói thế nào thì tôi cũng nhất định phải vào phòng Lâm Thanh Diện xem thử, nếu như cậu ta xảy ra chuyện gì ở chỏ chúng ta, thì ông với tôi đều không gánh nối cái trách nhiệm này đâu” Triệu Ất nói Điền Uyên khế nhíu mày, với địa vị và thân phận của Lâm Thanh Diện hiện tại, nếu như anh xảy ra chuyện rồi, thì chỉ e Dược Thần Cốc sẽ trực tiếp bị san băng.
Hai người đến cửa phòng Lâm Thanh Diện, cửa phòng đóng chặt “Lâm Thanh Diện, là tôi, tôi có chút vấn đê muốn thỉnh giáo cậu, mở cửa đi”
Triệu Ất gõ cửa, nhẹ giọng nói.
Nhưng qua rất lâu, cửa phòng vẫn không mở.
Hai người Triệu Ất và Điền Uyên đối mắt nhìn nhau “Lão Điền, chỗ này chả có chút tiếng động nào, Lâm Thanh Diện có khi nào thật sự xảy ra chuyện rồi không”
Triệu Ất căng thắng mà nói “Tôi cũng chả rõ nữa, theo lý mà nói, với thiên phú của Lâm Thanh Diện, thì chäc không đến nòi bị đan dược căn lại đâu” Điền Uyên cũng trở nên do dự.
“Bỏ đi, để tôi làm người xấu cho”
Nói xong, Triệu Ất một chân đá cửa ra, hai người trực tiếp xông vào.
Mùi thuốc nồng nặc lan toả trong phòng, hai người Triệu Ất và Điền Uyên chạy vào bên trong hai bước, thì liên bị chấn kinh!
Trên bàn cà phê, trên bàn, ngăn näãp gọn gàng mà bày biện từng cái hộp nhỏ, mỏi một viên được đựng bên trong đó, đều là Khí Hồn đan mang theo dược khí.
Trên chiếc giường, Lâm Thanh Diện đang ngủ ngon lành, tập trung cao độ liên tục ba ngày, lúc này cuối cùng anh cũng không chống lại được cơn buôn ngủ nữa, mà ngủ thiếp đi rồi.