CHƯƠNG : DIỄN KỊCH
Thể hiện cho người khác thấy sự giàu có hoặc thực lực không giống trong quá khứ, Lâm Thanh Diện bây giờ, đã chia tay sự ẩn nhẫn từ lâu rồi.
Chỉ cần nhẹ nhàng nói ra năm chữ này, người khác đều vô cùng chấn kinh.
Danh hiệu Lâm Thanh Diện Kinh Đô này, từ sau khi Lâm Thanh Diện giành lại vị trí gia chủ nhà họ Lâm, thì đã hoàn toàn vang khắp nước C rồi!
Tiểu Lâm Thuần Nhất thân là người trong thương giới, đương nhiên biết sức nặng của năm chữ này.
Một lòng muốn mở rộng sự nghiệp của gia tộc, muốn phát triển ngành ăn uống của nhà Tiểu Lâm ở nước C, đối với anh ta mà nói, cần phải xử lý tốt mối quan hệ với nhà họ Lâm.
Mà xem ra, phát súng mở đầu này chả ra gì rồi.
“Thật không biết, bạn của Nhạn Sương lại là ngài Lâm, hồi nãy có chút đắc tội, xin lượng thứ”
Tiểu Lâm Thuần Nhất cúi người nói, trên mặt toàn là sự áy náy.
Biểu cảm Lâm Thanh Diện bình tĩnh, đối với văn hoá cúi người của Đảo Quốc, anh ít nhiều cũng có chút hiểu.
Không có chuyện gì mà cúi người nhận tội không giải quyết được hết, trước đây là vậy, bây giờ cũng là như vậy.
“Không sao, mọi người gặp nhau là cái duyên, dù sao sau này cũng chả có cơ hội gặp nữa rồi” Lâm Thanh Diện tuy ý nói.
“Sao thế chứ, ngài Lâm, lần này tôi tới nước C, một là vì để gặp Nhạn Sương, hai là muốn đầu tư ngành ăn uống ở nước €, còn đang nghĩ hôm nào đó sẽ đến thăm ngài, không ngờ, đã gặp ở đây rồi”
Tiểu Lâm Thuần Nhất cười nói, nhìn qua Lương Cung Nhạn Sương: “Nói ra, thì Nhạn Sương còn là người làm mối cho chúng ta nữa đó”
Lâm Thanh Diện sởn cả gai ốc: “Bỏ đi, anh ở Đông Dương, tôi ở nước C, mọi người vốn đĩ ở hai nơi, hơn nữa, ngành ăn uống, nhà họ Lâm chúng tôi cũng có can thiệp.”
“Đúng đó, Đông Dương chúng tôi là nước nhỏ, mà bên nước C đây lại đất rộng nhiều của, thị trường và tài nguyên đều là những thứ mà bên Đông Dương chúng tôi không so được…” Tiểu Lâm Thuần Nhất tràn đầy khao khát mà nói.
Nhưng Lâm Thanh Diện trực tiếp cät ngang anh ta: “Nước C đất rộng nhiều của, cho nên các người muốn chia bánh ăn sao? Thật ngại quá, mấy mươi năm trước, các người có thể làm như vậy, bây giờ tình thế thay đổi rồi!”
“Ngài Lâm, tôi không phải có ý này đâu!”
Nhìn thấy ngữ khí của Lâm Thanh Diện không vui, Tiểu Lâm Thuân Nhất vội vàng giải thích.
Nhưng Lâm Thanh Diện căn bản không cho anh ta cơ hội này: “Xin lỗi, tôi còn có chuyện phải làm, đi trước một bước”
Nói xong, Lâm Thanh Diện đi ra khỏi phòng bao.
Hai người Lương Cung Nhạn Sương và Thượng Sam Tinh Vũ theo ra ngoài, căn bản chả quan tâm đến ba người ở trong phòng bao.
Đối diện với thái độ này của Lâm Thanh Diện, và cả người phụ nữ mình thích đã rời đi, ánh mắt Tiểu Lâm Thuần Nhất trở nên hung tợn.
Hễ một người đàn ông mất đi mặt mũi, đều sẽ phản nộ, càng huống hồ còn là đầu đàn ngành ăn uống của Đảo Quốc là Tiểu Lâm Thuần Nhất nữa chứ.
Hơn nữa, là tên ngốc cũng có thế nhìn ra được, Lương Cung Nhạn Sương đối với mình và Lâm Thanh Diện, hoàn toàn là hai loại thái độ trái ngược nhau.
“Lâm Thanh Diện đáng chết”
Tiểu Lâm Thuần Nhất một tay vỗ lên mặt bàn.
Thân là con trai độc nhất của nhà Tiểu Lâm tôn sùng võ đạo, Tiểu Lâm Thuần Nhất từ nhỏ đã theo danh sư học võ, thực lực đã đạt tông sư đỉnh phong.
Hai người bên cạnh vội vàng tiến lên trước.
“Ngài Tiểu Lâm, ngài đừng tức giận, theo như tôi biết, thì tên họ Lâm còn có một bà xã” Người đàn ông đeo kính nói.
“Bà xã? Anh nói, anh ta có vợ rồi?” Tiểu Lâm Thuần Nhất ngạc nhiên nói: “Vậy Nhạn Sương..”
“Ngài yên tâm, toàn nước € đều biết, Lâm Thanh Diện vô cùng yêu thương vợ mình, cho nên cô Nhạn Sương đến cuối cùng cũng vẫn là của ngài thôi”
Người đàn ông đeo kính nói.
Nghe thấy lời này, Tiểu Lâm Thuần Nhất trở nên càng tức giận hơn: “Nhưng, Nhạn Sương thà theo một người đã có vợ, cũng không muốn ở bên tôi, đây quả thực là quá nhục nhã mài”
“Ngài Tiểu Lâm. Không biết có lời này có nên nói hay không” Đôi con ngươi của người đàn ông đeo.
kính đảo một cái, mỉm cười nói: “Cô Nhạn Sương trời sinh đẹp đẽ, người theo đuổi có vô số, nhưng ngài có nghĩ qua tại sao cô ấy lại chỉ yêu Lâm Thanh Diện không?”
“Hửm?” Tiểu Lâm Thuần Nhất khẽ nhíu mày, vấn đề này, anh ta chưa hề nghĩ qua.
“Tôi cảm thấy, điều mà Lâm Thanh Diện thu hút cô Nhạn Sương, chính là anh ta không mảy may để ý đến cô Nhạn Sương, không lẽ ngài chưa nghe qua, thứ càng không có được, thì càng muốn sao?” Người đàn ông đeo kính nhỏ tiếng nói.
Biểu cảm Tiểu Lâm Thuần Nhất nghiêm túc, chậm rãi gật đầu: “Anh nói có lý, tôi càng không có được Nhạn Sương thì càng muốn có được cô ấy!”
“Thực ra, muốn có được cô ấy cũng không phải là không có cách, chỉ cần..”
Nói xong, người đàn ông đeo kính nói bên tai Tiểu Lâm Thuần Nhất.
Đến ngoài cửa tiệm cơm, Lâm Thanh Diện dừng bước quay người lại nói: “Hai đại mỹ nữ, tôi phải về rồi”
“Đi như vậy à, không đi dạo nữa sao?” Tinh Vũ hỏi.
“Không, tôi phải tranh thủ thời gian luyện tập chế đan”
Lâm Thanh Diện nghiêm túc nói, anh phải nhanh chóng tìm ra cách trị liệu cho Hứa Bích Hoài.
“Chế đan? Bây giờ anh có thể chế đan dược rồi sao”
Vẻ mặt Thượng Sam Tinh Vũ hâm mộ, Lương.
Cung Nhạn Sương cũng rất kinh ngạc.
Trên thế giới này, còn có chuyện gì có thể làm khó Lâm Thanh Diện không chứ?
“Tôi về đây, các cô cũng mau về khách sạn đi”
Lâm Thanh Diện vẫy tay, sau đó nhìn Lương Cung Nhạn Sương: “Con người Tiểu Lâm Thuần Nhất này có lòng theo đuổi công danh lợi lộc quá mạnh, không dựa dẫm được, thân là bạn bè, tôi hy vọng sau này cô phải đề phòng anh ta”
“Cần anh quan tâm à!”
Ngoài miệng Lương Cung Nhạn Sương tỏ ra mạnh mẽ, nhưng trong lòng rất vui.
Bất kể nói thế nào, Lâm Thanh Diện vẫn quan tâm đến mình đó!
Quay người lại bắt đầu khởi hành, Lâm Thanh Diện lại đi đến Dược Thần Cốc.
“Đi thôi, chị Nhạn Sương, bóng lưng của Lâm Thanh Diện công tử chả còn thấy đâu nữa rồi”
Thượng Sam Tinh Vũ nói với Lương Cung Nhạn Sương ở bên cạnh.
Lương Cung Nhạn Sương mỉm cười tự giễu, ở phía xa chính là sườn núi trải dài, đã không còn nhìn thấy Lâm Thanh Diện nữa.
“Chị Nhạn Sương, có lúc em phải cảm thấy tiếc cho chị đó, em cũng biết Lâm Thanh Diện công tử rất tốt, nhưng chị làm như vậy, có phải có chút không đáng không, có thể nhìn ra, anh ấy chỉ yêu một mình phu nhân của anh ấy thôi” Tinh Vũ nói.
Hai người ở cùng nhau rất lâu rồi, đã sớm trở thành bạn thân, nếu đã là bạn thân thì đương nhiên không có chuyện gì là không nói được hết, Thượng Sam Tinh Vũ cũng rất rõ tâm tư của Lương Cung Nhạn Sương.
“Tinh Vũ, em còn nhỏ, không hiểu đâu, vào lần đầu tiên chị gặp Lâm Thanh Diện, đã biết anh ấy khác với những người đàn ông khác rồi, bây giờ xem ra, định mệnh của anh ấy bất phàm, mà chị, chỉ có thể như bây giờ, nhìn anh ấy từ xa, là đủ rồi”
Nói xong, Lương Cung Nhạn Sương quay người rời đi.
Thượng Sam Tinh Vũ mỉm cười lắc đầu, thở dài nói: “Còn nói mình nhỏ nữa chứ, chị cũng chả lớn hơn em nhiều đâu chị à”
Khi hai người lái xe đi về phía khách sạn Song Mộc thì ở một góc rẽ, có ba người đang đứng.
Ba người đàn ông này vừa nhìn là biết không hiền, trong tay cầm trường đao, sau khi nhìn thấy xe của Lương Cung Nhạn Sương, lập tức xông tới.
“Các người làm gì vậy!” Lương Cung Nhạn Sương bị ép dừng lại, chất vấn.
“Bớt phí lời, xuống xe đi!”
Tên mập đầu trọc da đen dẫn đầu, hung dữ mà nói Trường đao trong tay không ngừng quơ quơ phía trước.
“Tôi nói ba người các người, thanh thiên bạch nhật mà chặn đường ăn cướp, không lẽ không sợ bị bắt sao?” Lương Cung Nhạn Sương tức giận nói.
“Yo, đại ca, chỗ này còn có một em gái xinh đẹp nữa, xem ra hôm nay chúng ta có phúc rồi. Lát nữa cho em cướp sắc trước nha”
Một tên đàn ông tóc vàng cao cao ở đằng sau tên mập nói, thần sắc dâm tục vô cùng.
“Nói cho các người biết, chỗ này núi cao hoàng đế xa, cho dù bị người ta phát hiện thì nấp trong núi mấy ngày là không sao nữa rồi” Tên mập nói với bọn người Lương Cung Nhạn Sương: “Biết điều thì đem toàn bộ tiền ra đây, nhìn chiếc xe sang mà mấy cô lái, chắc là không ít tiền rồi, như vậy đi, đưa tỷ, hôm nay bọn tôi sẽ bỏ qua cho cô, nếu không thì…”
“Nếu không thì sao!” Lương Cung Nhạn Sương phẫn nộ mà nói.
Trước khi chưa quen biết Lâm Thanh Diện, trước giờ chỉ có mình trừng trị người khác, chứ chưa có ai dám đối xử với mình như vậy hết!
“Cô gái, cô đẹp như vậy, lỡ như mặt bị quẹt hỏng rồi, hoặc là tay chân tàn khuyết thì sẽ không hay đâu”
Tên mập sáp mặt lại gần, uy hiếp mà nói.
Bốp!
Lương Cung Nhạn Sương ngồi trong xe trực tiếp tung một đấm vào mặt đối phương Tên mập aiyo một tiếng, mắt trái lập tức sưng lên “Bọn đi thối, các anh em lên cho tao!”
Tên mập kêu một tiếng, những người còn lại liên xông lên.
Đối với bọn họ, đối phương chỉ là hai cô gái mà thôi, mình chỉ cần hù một tí, thì bọn họ sẽ ngoan ngoãn an phận thôi “Một đám lưu manh thối, xem tôi dạy dỗ các người thế nào!”
Nói xong, Lương Cung Nhạn Sương liên chuẩn bị xuống xe Không ngờ, bị Thượng Sam Tinh Vũ ở bên cạnh ngăn lại Tinh Vũ khẽ mỉm cười: “Chị à, mãy tên tiểu lưu manh này mà cũng cần chị ra tay sao? Để cho em”
Lương Cung Nhạn Sương mỉm cười: “Được thôi, em chú ý đó, đừng có ra tay nặng quá, dù sao, chúng ta đang ở nước C đó”
“Yên tâm đi”
Tỉnh Vũ cười, sau đó đẩy cửa ra ngoài “Tiểu cô nương, cô không sợ chết sao!” Tên mập hậm hực nói Tinh Vũ đột nhiên xuống xe, khiến ba người bọn họ đều rất ngạc nhiên.
“Ba người các người, cùng nhau lên đi”
Trong mất Tỉnh Vũ mang theo nụ cười, nhẹ giọng nói.
giây sau, ba tên đàn ông trưởng thành vạm vỡ ngã rạp trên mặt đất, tên nào tên nấy kêu gào không ngừng.
Lương Cung Nhạn Sương lái xe, cùng Tỉnh Vũ rời đi Theo Từ Thân tu hành, hai mỹ nữ đều đã đạt thực lực tông sư cảnh trung kỳ rồi, đổi phó ba tên tiểu lưu manh này, không phí chút sức nào.
Mà ở trong góc cách hiện trường không xa, Tiểu Lâm Thuần Nhất còn có tên đàn ông đeo kính đang chăm chú quan sát sự phát triển của sự việc.
“Cô gái bên cạnh cô Nhạn Sương kía, vậy mà lại lợi hại như vậy” Người đàn ông đeo kính kinh ngạc nói.
Trong ánh mắt Tiểu Lâm Thuần Nhất mang theo một tia dữ tợn, kế hoạch hôm nay, toàn bộ đều hỏng bét rồi.